Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Không có tình yêu, tôi vẫn đồng ý ngủ với anh
T
ôi vẫn chấp nhận quen mặc dù không có ý định tìm hiểu kỹ lưỡng về người này. Anh không đòi hỏi nhưng tôi cũng thật sự muốn làm chuyện ấy vì nghĩ sau việc này có thể nảy sinh tình yêu với anh.
Anh là mối tình đầu của tôi. Chúng tôi có thời gian hơn 2 năm làm bạn trước khi tôi bày tỏ tình cảm với anh. Hạnh phúc biết bao khi anh bảo cũng có tình cảm với tôi, nhưng không muốn chúng tôi quá vội vàng vì anh sợ không đến được với nhau, sẽ lỡ mất tôi mãi mãi. Lúc đó tôi yêu, tin tưởng tuyệt đối và thấy anh là người suy nghĩ chín chắn, biết nghĩ cho tương lai của hai đứa.
Hạnh phúc quá ngắn ngủi, trong thời gian quan nhau, tôi luôn có cảm giác bất an và mệt mỏi. Chính thức quen nhau một tháng anh nói chúng tôi hãy dừng chuyện tình cảm lại một thời gian vì tính tôi dễ xúc động, nếu cứ tiếp tục thế này, chỉ có tôi là người đau khổ nhất. Tôi chấp nhận lời đề nghị của anh nhưng đau khổ vô cùng và quyết định đi du lịch một mình cho khuây khỏa.
Vào đêm tôi chuẩn bị đi, anh biết được, chạy ra bến xe tiễn tôi, do không đặt vé trước nên tôi không mua được vé và phải chờ đến sáng hôm sau. Anh bảo tôi về nhà anh ngủ rồi sáng hãy đi, trong nhà có cô chú anh. Tôi đã lén về nhà anh ngủ. Bình thường anh có 2 phòng ngủ nhưng đêm đó anh đã chủ động ngủ cùng giường với tôi ở phòng làm việc, chúng tôi không làm gì quá giới hạn, chỉ ôm nhau ngủ. Tôi càng yêu nhiều hơn vì anh đã giữ gìn cho tôi.
Sáng hôm sau, anh đưa tôi ra bến xe. Buổi sáng ngày tôi đi du lịch trở về, anh ra đón nhưng thái độ lạnh nhạt vô cùng. Tôi về đến nhà, anh nhắn tin bảo đã có tình cảm với người con gái khác và không muốn giấu tôi. Tối ngày hôm đó, tôi nhận được điện thoại từ một nữ đồng nghiệp của anh để hỏi về quan hệ của chúng tôi. Chị hơn anh 6 tuổi, đang sống cùng chồng và con gái. Chị bảo anh đang có quan hệ với một người con gái khác và hai người đã đi quá giới hạn. Chị thấy thương tôi nên muốn cảnh báo với tôi biết. Lúc đó tôi không hỏi rõ anh để xác định những điều chị nói mà chỉ có ý định phải giành lấy anh cho bằng được. Tôi vẫn tiếp tục tạo ra mọi lý do để gặp anh và chúng tôi đã quay trở lại với nhau.
Sau đó khoảng 2 tháng, nữ đồng nghiệp đó gọi điện cho tôi và thú nhận chị ấy mới chính là người đang có quan hệ với anh. Hai người đã quan hệ với nhau từ trước khi anh đến với tôi. Chị dự định sẽ ly dị chồng, cùng anh đi du học cho đến khi mọi chuyện lắng xuống rồi sau đó sẽ đám cưới với anh. Cho đến lúc này, tôi mới biết mình đang trở thành trò đùa trong mối quan hệ giữa hai người đó. Tôi thật sự mất niềm tin vào anh, vào chị ấy, bởi trong mắt tôi họ vẫn là những con người tài giỏi, cả hai đều là giảng viên của một trường đại học có tiếng.
Tôi đã ghi âm cuộc nói chuyện trên nhưng không cho anh biết về việc này. Tôi vẫn yêu anh rất nhiều và luôn hy vọng một ngày nào đó anh sẽ thật lòng kể với tôi hết mọi chuyện, nhưng có lẽ vì không còn niềm tin nữa nên tôi thường xuyên giận hờn, gây gổ với anh. Chúng tôi chia tay thật sự.
Vào ngày cuối cùng gặp nhau, tôi đã cho anh nghe đoạn băng ghi âm đó, anh thú nhận mọi chuyện với tôi. Anh bảo giờ đây anh và chị ấy không còn quan hệ gì, anh không muốn làm ảnh hưởng đến gia đình chị vì chị còn con gái nhỏ. Lúc đó tôi chỉ muốn cho mọi người biết hết về đoạn ghi âm đó, để hủy hoại tất cả của họ, nhưng vì con gái chị, tôi không đủ nhẫn tâm để làm điều đó và hiện giờ đoạn ghi âm vẫn còn nằm trong điện thoại tôi.
Tôi là một người khá tỉnh táo, biết cách chấp nhận. Anh sắp đi du học và tôi đã học cách để quên bằng việc quen một người khác qua giới thiệu của gia đình. Anh này hơn tôi nhiều tuổi, du học nước ngoài nhiều năm, có việc làm ổn định và khả năng tài chính tốt. Hình như tôi đã mất niềm tin vào tình yêu, mặc dù chưa yêu, tôi vẫn chấp nhận quen mặc dù không có ý định tìm hiểu kỹ lưỡng về người này.
Trong một lần đi chơi, tuy chưa phải quan hệ thật sự nhưng về khía cạnh nào đó, tôi và người yêu mới đã vượt quá giới hạn. Đây là lần đầu tiên của tôi, anh không đòi hỏi nhưng tôi cũng thật sự muốn làm chuyện ấy vì nghĩ sau việc này có thể nảy sinh tình yêu với anh. Rồi tình cảm của tôi không có gì biến chuyển trong khi anh lại yêu tôi nhiều hơn và muốn làm đám cưới.
Tôi thật sự rối bời, không yêu anh, cũng không muốn giấu hay làm tổn thương anh. Tôi muốn chia tay nhưng lại ích kỷ sợ mất đi một người yêu mình nhiều như vậy. Nếu anh không kiềm chế được và cho mọi người biết về chuyện của chúng tôi thì tôi biết phải làm sao? Tôi không đổ lỗi cho ai, chính tôi đã lựa chọn như vậy, nhưng tôi thật sự bế tắc.
Hằng