Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Không còn niềm tin vào tình yêu
T
ôi đang thất nghiệp và cũng chẳng còn bố mẹ để tìm sự an ủi. Tôi thật sự bơ vơ, lạc lõng trong lúc này và năn nỉ anh đừng bỏ tôi, nhưng anh vẫn dứt khoát chỉ quan tâm, giúp đỡ nếu tôi khó khăn hay có chuyện gì cần giúp.
Chúng tôi đã chia tay được một tháng. Trong thời gian đó tôi như người mất hồn, không giữ được bình tĩnh và kiềm chế bản thân mình trước những cảm xúc cứ tự ào tới. Sự căng thẳng, đau khổ lẫn day dứt dằn vặt khiến cho tôi ngã quỵ không còn sức mạnh và niềm tin để đứng dậy.
Tôi đã chịu nhiều tổn thương trong thời gian quen nhau, vì yêu lại bỏ qua mỗi lần anh phạm lỗi. Tôi rất yêu anh và cũng nhờ có anh bên cạnh lúc bố tôi mất, chắc không thì lúc đó tôi đã không thể sống tiếp vì chưa thể vơi nỗi đau mất mẹ một năm trước. Nhưng tôi không thể quên những tổn thương anh gây ra cho tôi và mỗi lần bực mình giận nhau tôi lại đem những điều đó dằn vặt anh, những tổn thương đau khổ tôi đều trút ra hết.
Chúng tôi hay xảy ra cãi nhau, anh có nói với gia đình, chúng tôi hay cãi nhau, không hợp. Nhưng họ đâu biết chúng tôi cãi nhau chuyện gì, nhiều việc khiến tôi tự ái và thêm một vài chuyện nữa đã làm gia đình anh không đồng ý. Anh chia tay tôi vì không muốn cha mẹ buồn lòng, giữa chúng tôi có nhiều điều xảy ra làm anh không còn thương tôi nữa. Tôi nghe điều này như chết lặng.
Suốt 3 năm quen nhau, đã bao lần anh làm tổn thương tôi, anh xin lỗi vì đã có lỗi với tôi. Anh vẫn quan tâm tới tôi nhưng mỗi người có cuộc sống mới. Tôi đã suy sụp vì còn yêu anh và muốn chúng tôi ở bên nhau sẽ bỏ qua mọi chuyện. Nhưng anh vẫn muốn chia tay dù 3 năm sống với nhau. Tôi đang thất nghiệp và cũng chẳng còn bố mẹ để tìm sự an ủi. Tôi thật sự bơ vơ, lạc lõng trong lúc này và năn nỉ anh đừng bỏ tôi, nhưng anh vẫn dứt khoát chỉ quan tâm, giúp đỡ nếu tôi khó khăn hay có chuyện gì cần anh giúp.
Tôi đau khổ, không thể nhìn người mình yêu thương mà không khóc, nước mắt cứ tự trào ra và tôi không ngăn được nó. Tôi nghẹn ngào mỗi khi nhớ đến, tôi nói với anh hẹn anh 3 năm nữa khi tôi đã có việc làm và có một chút tích góp cho cuộc sống tôi sẽ sinh con với anh. Giờ anh có gia đình riêng đi, đến lúc đó hãy thực hiện lời hứa với tôi. Không biết tôi có thể nhìn người ta đi lấy vợ không, tôi như phát điên với những điều này, không lúc nào yên ổn, căng thẳng mệt mỏi đến suy sụp.
Tôi không dám đặt tình yêu vào ai nữa. Tôi sợ cảm giác khi chia tay, nó thật khinh khủng, đến giờ tôi có thể hiểu được vì sao có người tự tử vì yêu. Tôi thật sự cô đơn, bơ vơ trên cõi đời này, không còn ai thân thích. Tôi không tìm kiếm người yêu, không cần phải gặp mặt nhau, không cần lo lắng chăm sóc cho tôi như người yêu bên cạnh.
Tôi chỉ cần một người quan tâm, nhắn tin quan tâm nhắc nhở, nói chuyện với tôi những việc hàng ngày cho tôi có cảm giác vẫn còn có người quan tâm đến sự tồn tại của mình. Nếu có người nào đó có cảm giác như tôi hãy làm bạn như vậy thôi.
Vân