Chớ nên vì ngượng ngùng khi mắc phải lỗi lầm nhỏ mà mãi che giấu, khiến chúng biến thành tội ác lúc nào không hay.

Khổng Tử

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Hoài niệm về chuyện tình không thành trong ngày nói dối
gày nói dối năm đó, tôi nghĩ ra trò bất ngờ gọi điện cho một người bạn gái và nói mai mình sẽ về và không hề nhắn nhủ gì anh. Nhưng tôi biết người bạn đó sẽ thông báo cho anh tin nóng hổi này. Kết quả anh đã tức tốc cắt phép và về ngay. (Tâm Thư)
From: Tâm Thư
Sent: Wednesday, April 01, 2009 10:51 AM
Vậy mà đã 9 năm trôi qua, thời gian đủ để vơi đi nỗi buồn nhưng chưa đủ để khiến tôi có thể quên đi những kỷ niệm. Tôi vẫn nhớ về anh vào những ngày đáng nhớ như thế này. Anh ở nơi xa ấy, có còn nhớ tới ngày một tháng tư không? Một ngày để nói với nhau những lời nói dối đáng yêu, để khám phá những điều bất ngờ, thú vị còn ẩn chứa trong mỗi con người. Tôi đã có một ngày nói dối như thế để nhận ra tình cảm của một người. Chỉ tiếc rằng tự tôi đã không đủ kiên định để đi đến cùng với anh.
Tôi quen anh bắt đầu từ giọng nói khi chưa hề biết mặt bởi anh sống xa nơi tôi ở đến 160 km. Chẳng biết trên đời này có bao nhiêu mối tình bắt đầu như thế. Tôi chẳng thể nhớ lần đầu tiên anh gọi điện làm quen tôi vào ngày nào, nhưng có lẽ đó là vào khoảng thời gian tôi học năm cuối đại học. Anh có giọng nói thật truyền cảm nhưng rất đàn ông.
Cứ đều đều gọi điện đến hằng ngày, chúng tôi thường trò chuyện rất lâu, kể với nhau đủ mọi chuyện trên trời dưới bể. Anh tâm sự với tôi cả về những nỗi buồn và khổ tâm đang dày vò và ám ảnh anh, những day dứt lương tâm khi chót phạm điều sai trái. Tôi cứ quen dần với tiếng chuông reo mỗi ngày, với giọng nói truyền cảm của anh.
Rồi tôi đi xa, cách nơi anh ở hơn 500 cây số, nhưng anh vẫn đều đều điện thoại. Quen nhau qua điện thoại dễ đến gần một năm chúng tôi mới quyết định gặp nhau. Đó là dịp tôi về thăm quê, anh cũng tranh thủ về nơi đó. Tôi hơi bất ngờ, anh không đẹp trai mà lại có vẻ hiền ít nói khi gặp nhau. Vậy mà sao qua điện thoại thì anh lại nói nhiều thế.
Chúng tôi vẫn tiếp tục quan hệ bạn bè thời gian sau đó. Tết năm đó về thăm quê, tôi đã lên thăm cô bạn gái thân nhất của mình cũng là nơi anh đang công tác - nơi vùng cao lạnh giá chỉ toàn đá là đá. Phong cảnh núi non thật hùng vĩ, đúng như đang đứng ở cổng trời, bên trên là núi, còn dưới chân mây bay lững lờ. 
Chính nơi thiên nhiên hùng vĩ đó đã sinh ra những giống hoa phong lan thanh tao và đẹp quý phái. Loài hoa rừng nếu để ở rừng thì vẫn đều đều nở hoa đẹp đến lạ lùng khi đến mùa mà không cần người chăm sóc. Nhưng nếu lấy về nhà thì lại rất kén người chăm, có thể nó sẽ chẳng bao giờ nở hoa nếu không biết cách vun xới. Anh đã tặng tôi một giò phong lan có bông màu tím hồng, rất to và đẹp. Giò phong lan vừa qua một mùa đông rét buốt đang bắt đầu vươn cành lá để đón mùa xuân về.
Tôi hỏi anh: "Hoa phong lan này nở vào mùa nào? Anh nói vào tháng 4 và tháng 8 hàng năm. Rồi tôi lại đi, để giò phong lan lại nhà cho mẹ chăm sóc. Anh gọi điện xuống hỏi ngụ ý: "Bao giờ em về quê hẳn?" Tôi cười mà trêu anh: "Bao giờ phong lan nở hoa thì em về". Anh hỏi thật không. Tôi chợt nhận thấy hình như anh đã dành tình cảm cho tôi. Anh thường xuyên gọi điện cho tôi nhiều hơn, quan tâm tới tôi hơn. Thi thoảng anh lại nhắc phong lan đã lên nụ sắp nở rồi … Tôi cứ quen dần luôn có anh hằng ngày mà không nghĩ sẽ có ngày mình trống vắng khi xa anh.
Ngày nói dối năm đó, trong tôi chợt có suy nghĩ nghịch ngợm. Tôi biết anh đã dành tình cảm cho tôi và nếu biết tin tôi về anh nhất định cũng sẽ xin nghỉ phép và về để về gặp tôi. Tôi đã bất ngờ gọi điện cho một người bạn gái và nói ngày mai tôi sẽ về nhưng cũng không hề nhắn nhủ gì anh ấy cả. Nhưng tôi biết người bạn đó sẽ thông báo cho anh ấy biết tin nóng hổi này. Hôm đó là ngày 1 tháng tư. Kết quả anh đã tức tốc cắt phép và về ngay ngày hôm đó.
Ngày hôm sau tôi điện thoại về và nghe mẹ hỏi: "Sao có điện thoại của bạn nói hôm nay con về?". Tối hôm sau, anh và bạn gái tôi điện thoại xuống vẫn thấy tôi còn ở đó, mọi người đều ngạc nhiên, còn tôi, cười thật lớn mà rằng: Ngày 1 tháng tư là ngày nói dối mà! Anh vẫn quyết định cắt phép và đi thăm tôi. Tôi cảm thấy thật rõ tình cảm của anh dành cho tôi.
Hoa phong lan nở, mẹ nói: Hoa đẹp lắm. Còn tôi, chưa thể quyết định về. Thời gian trôi đi, tôi đã phũ phàng từ chối tình cảm của anh khi tôi cũng biết mình sẽ đau khổ nhiều lắm và anh cũng vậy. Bạn bè thân thiết và đồng nghiệp của anh đều mong chờ kết quả giữa anh và tôi. Nhưng tôi đang đứng giữa ngã ba đường, tôi vẫn còn nặng lời hứa với người khác, người mà tôi đã quen trước anh nhiều năm. Tôi không thể. Tôi đã đau khổ vô cùng khi nghe anh nói: 5 năm anh cũng chờ, nếu em cho anh chờ.
Những đêm sau đó, tôi và anh gần như đã thức trắng để nói chuyên với nhau qua điện thoại, có khi chỉ cầm máy mà chẳng ai nói điều gì. Rồi chúng tôi không liên lạc như trước nữa. Anh đã vội vàng quyết định lấy vợ ngay 3 tháng sau đó. Vợ anh là một bác sĩ cũng bằng tuổi tôi và mới ra trường. Tôi thật bất ngờ vì đúng thời gian đó tôi về. Tôi thực sự không hiểu vì sao anh lại quyết định vội vã như vậy.
Giò phong lan vẫn còn nhưng chỉ là những mầm yếu ớt. Tôi cố gắng chăm sóc nó nhưng nó chẳng thể sống thêm được bao lâu. Đến ngày hôn lễ của anh thì nó đã chết hẳn. Thật kỳ lạ, chẳng nhẽ cuộc đời của nó cũng như chuyện tình cảm của tôi và anh sao?
Đã nhiều năm trôi qua, tôi vẫn nhớ về anh và những ngày đầy kỷ niệm. Còn anh, tôi biết anh vẫn nhớ tới tôi vì mỗi lần tôi về phép, dù không bao giờ nói với anh, anh cũng đều vô tình cùng về, chỉ là gặp được tôi trong chốc lát. Dù chẳng bao giờ nhắc lại chuyện ngày xưa, nhưng tôi vẫn cảm nhận được tình cảm của anh vẫn còn dành cho tôi ít nhiều.
Giờ đây ở nơi xa ấy, anh đã có một gia đình hạnh phúc. Lâu lâu vẫn liên lạc với nhau, hỏi thăm sức khỏe, gia đình nhưng không bao giờ chúng tôi nhắc đến chuyện cũ. Còn tôi vì những chuyến đi xa của mình mà đã lỡ dở tất cả, vẫn cô đơn khi người xưa đã lập gia đình được 2 năm. Cả anh và người ấy chắc đều có một cuộc sống hạnh phúc và tôi cũng luôn cầu mong cho họ luôn hạnh.
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)