Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Hãy cho em cơ hội được làm vợ người lính
A
nh đến quá nhanh và đi cũng quá vội, để lại em nỗi hụt hẫng với bao mơ ước vừa nhen nhóm. Nếu còn yêu, anh hãy cho chúng ta một cơ hội. Làm vợ bộ đội, em sẽ làm tốt nếu anh có lòng tin và tình yêu dành cho em.
Hơn bốn tháng từ ngày mình quen nhau, thời gian không dài nhưng cũng mang lại cho em bao nhiêu cung bậc thăng trầm của cảm xúc. Em vẫn nhớ mãi ngày đầu tiên ấy trông anh thật chững chạc (hay đúng hơn là già), nhìn mặt thật đáng ghét biết bao. Em cứ nghĩ anh đã có gia đình rồi, hỏi ra mới biết anh vẫn độc thân, đang là bộ đội, hơn em một giáp. Em nói với anh bộ đội thường tính cộc cằn, khô khan, gia trưởng lắm, em không thích đâu. Vậy mà anh của em lại khác, vui vẻ trước sự khó chịu của em, ân cần hỏi han suốt những ngày mình quen biết, anh ngọt ngào trong cả những vần thơ và câu hát. Em thuộc từng câu chữ và nghe đi nghe lại hàng ngày bài hát "Điều giản dị" anh thích.
Thời gian cứ trôi qua, em hờ hững với tình cảm của anh vì với một đứa con gái bướng bỉnh như em không có định nghĩa tình yêu sét đánh. Em bắt anh làm anh rể hụt cho em gái em mà không biết cũng có ngày mong ngóng điều đó là sự thật. Chỉ tiếc thời gian bên anh quá ít, anh phải về quê nhà công tác, để lại em với những cơn mưa mùa hạ bất chợt, với cái lạnh buốt khi về đêm của thành phố sương mù và với tình yêu vừa chớm nở. Em lầm lũi từng ngày ở công ty, lấy điệu múa vần thơ làm bạn, thấm thía nỗi nhớ anh.
Anh có nhớ từng nhắn tin vu vơ cho em "Nếu em là vợ lính, dẫu thời bình, hãy xem bài cho con sau mỗi lần tan học. Con khó bảo đừng một mình ngồi khóc, đừng đợi anh xách nước thổi cơm chiều". Em đã yêu lắm màu áo lính ấy, mơ đến ngôi nhà nhỏ có anh, em, con chúng mình. Dù anh có mang lý tưởng lấy binh nghiệp làm lẽ sống thì em cũng nguyện làm người phụ nữ trung hậu đảm đang, để anh yên tâm theo đuổi sự nghiệp của mình. Vậy mà mọi thứ thay đổi, anh xuất hiện với những tin nhắn cụt ngủn, ba em đau anh cũng không động viên hỏi han và cuối cùng tặng em lời chia tay.
Nhiều lần em tự hỏi đã bao giờ anh yêu em chưa? Em lấy niềm kiêu hãnh của một người con gái chúc phúc cho anh nhưng thực tâm đau đớn lắm. Anh đến quá nhanh và đi cũng quá vội, để lại em nỗi hụt hẫng với bao mơ ước vừa nhen nhóm.
Nếu anh vô tình đọc được lời tâm sự này, nếu còn yêu một đứa bướng bỉnh như em, hãy cho anh cũng như cho chính em một cơ hội. Làm vợ bộ đội, em sẽ làm tốt nếu anh có lòng tin và tình yêu dành cho em.
Yến