Cái tốt đẹp nhất trong mọi cái là việc học. Tiền có thể bị mất, sức khỏe và sức mạnh có thể bị mất, nhưng những gì trong đầu bạn thì là của bạn mãi mãi.

Louis L’Amour

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Giá như một lần được sánh bước bên em
ể từ khi xa em, đã bao nhiêu mùa mưa nắng trôi qua, tôi vẫn đi, đi miết dưới những con phố có tán cây trứng cá, lắng nghe từng tiếng tí tách của tình yêu, của cuộc đời. Bước chân tôi như dần ngắn lại, bước chân lặng thầm không thể đổi lấy thời gian. (Hiếu)
Từ: Hiếu
Đã gửi: 13 Tháng Tư 2012 5:35 CH
Ngày ấy tôi và em quen nhau thật là dễ thương và tình cờ, lớp ngoại ngữ buổi đêm đã tạo cơ hội cho 2 chúng tôi gặp nhau. Em 18 tuổi, mỗi khi đến lớp, em thắt hai bím tóc thả dài trông thật xinh và đáng yêu. Tôi- gã trai khờ nhà quê lên phố, nỗi nhớ quê cứ dai dẳng bên mình, và cứ mỗi khi tan học, tôi đi bộ một mình dưới những tán cây, những cây trứng cá sum suê rợp cành.
Hôm nay, cũng trên một con phố dài có rất nhiều cây trứng cá, tôi tình cờ gặp em bên chiếc ghế đá ven sông, em đang xem cuốn Mực Tím, và chúng tôi quen nhau. Đêm đêm tôi lại ngang nhà chờ em cùng đến lớp, hàng trứng cá ven đường cứ đung đưa như vẫy gọi.
Ngoài những giờ đến lớp học, tôi phải làm thêm để trang trải cho cuộc sống của riêng mình, tôi xin vào chạy bàn tại quán café Thạch Thảo, và kể từ đó em là khách hàng thân thuộc tại đây. Những khi khách vắng, tôi lại chỉ cho em vài bài toán, tranh luận một bài thơ hay mổ xẻ những đề tài nghị luận, những bài học cứ thế nhiều thêm.
Tình cảm trong tôi dành cho em mỗi ngày một nhiều như hàng cây trứng cá, trái tim của cậu sinh viên năm 2 đã rung động và con tim tôi luôn nghĩ đến em. Nhưng chỉ nghĩ thôi chứ tôi chưa bao giờ dám nói, cái thân phận gã khờ nhà quê cứ luôn làm tôi khó nói. Đã bao lần tôi muốn nắm lấy tay em, nói rằng em ơi anh đã yêu em mất rồi, nhưng tôi cứ sợ, tôi sợ những lời yêu thương thô thiển ấy làm tan vỡ sự ngây thơ, trong trắng vô tư như thủy tinh của em.
Ngày em báo tin được trúng tuyển vào đại học, 2 đưa mừng rơn bỏ buổi học ngoại ngữ dắt nhau ra quán chè Kim Râu để tận hưởng niềm vui sướng. Những muỗng chè ngọt ngào như muốn nói hết tất cả nổi niềm chờ đợi bấy lâu. Rồi em nắm lấy tay tôi nói lời cảm ơn chân thành, tôi nghe tim mình rạo rực, bàn tay nhỏ bé ấy đã bao lần tôi muốn nắm lấy nhưng không dám, giờ đang nắm lấy tay tôi.
Em ngước mắt to nhìn tôi không chớp, tim tôi như con lân nhảy múa, tôi xiết chặt tay em, cả hai như thầm hiểu điều thầm kín. Rồi chúng tôi lại đi bên nhau, hàng cây trứng cá đồng hành chia sẻ. Ba mẹ em phản đối khi tôi lần đầu đến nhà, gia đình em đã chọn cho em một người mà theo họ, người ấy hơn tôi gấp bội phần. Anh ấy là Việt kiều, còn tôi- cậu sinh viên nghèo với cái xe đạp cà tàng, làm sao mang lại hạnh phúc cho em?
Đớn đau, tủi hổ, tôi lặng lẽ ra về giữa cái buồn không tả xiết, trời bắt đầu một cơn mưa, dưới tán cây trứng cá che chắn, tôi vẫn không thể nào không khỏi ướt dù hàng cây như muốn che chở tôi. Ba mẹ em càng cấm, em càng muốn bên tôi nhiều hơn, những giờ em không học, em lại chỗ tôi làm. Mỗi khi tôi về ngang nhà em, để gặp được em, tôi nhặt một hòn sỏi, ném lên mái tôn để làm ám hiệu, em lén ra hàng rào, 2 tôi lại gặp nhau.
Từ dạo ấy, mỗi tối tôi lại ngang nhà, ném vào sân em những bức thư tình ngắn ngủi, em trở thành cô con gái siêng năng sáng sáng lại quét sân nhà. Nhưng rồi ba mẹ em cũng phát hiện, ngày ngày ba em đưa em đi học và đón em mỗi khi tan trường. Tối đến em gần như bị giam lỏng trong chính căn nhà của mình. Quen nhau 3,4 năm sau, tôi đã đi làm. Có nhiều đêm không gặp được em, tôi đứng chênh vênh nghe buồn rười rượi.
Rồi một ngày nọ, em gái của em lấy chồng, lại là một Việt kiều, anh trai con bác em lại chết. Họ hàng nhà em lo 2 đám cùng một lần, nhà trên đám cưới, nhà dưới đám ma. Là bạn, tôi cũng đến phụ giúp một tay dẫu biết rằng nơi đó không ai hoan nghênh mình.
Cuối chiều, em gái và em rể em tổ chức đi chơi, tôi phụ khuân hành lý, vali ra xe giúp cho đôi bạn trẻ, tối đến, em rể em từ Huế gọi về. Họ mất một máy ảnh KTS và 900$, mọi ánh mắt đổ về tôi- kẻ nhà quê nghèo khó, em cố nói để bảo vệ tôi nhưng không ai tin cả. Nhục nhã, ê chề, tôi xin phép ra về và nghe mắt mình cay cay.
Tôi nhận công tác xa của công ty giao phó, tôi đi Nha Trang. 5 hôm sau, em báo cho tôi biết đã tìm ra người lấy cắp. Tôi sĩ diện muốn ba mẹ em xin lỗi, nhưng người lớn, không ai nói với tôi một lời. Ngày tôi nhận được thông báo của bạn tôi em lấy chồng, tôi chết lặng như hàng cây trứng cá giữa buổi trưa hè không một gợn gió.
Tôi vội vã lên xe để về tìm gặp em. Và rồi cũng dưới tán trứng cá ấy, em nói cho tôi em sẽ lấy chồng, và bảo tôi anh đừng hỏi nữa, vì có biết lý do cũng không giải quyết được gì đâu. Tôi lặng thinh đi dưới hàng trứng cá, không mưa mà nghe tí tách bên mình.
Em đã tìm được hạnh phúc của đời mình, và từ nay tôi sẽ mãi mãi chỉ như cây trứng cá, đứng bên đường nhìn hạnh phúc em qua. Nhưng tôi vẫn chúc phúc cho em, chỉ cần em được vui vẻ và hạnh phúc, đó là điều làm tôi an tâm nhất trong cuộc đời này.
Tôi quay trở lại Nha Trang, tôi đã ra đi, rời xa mảnh đất có người con gái mà tôi yêu, để lại cả tình yêu ngọt ngào nhất mà tôi đã dành cho em 7 năm qua. Tôi chạy trốn tình yêu của tôi và lao vào công việc với một khoảng thời gian đủ dài để nguôi ngoai đi nỗi nhớ về em, quên đi hình bóng của em, cũng để bớt ám ảnh trong tâm trí và trái tim mình.
Có những đêm mùa mưa, hay mỗi khi có những con gió se lạnh chạy qua, tôi lại nhớ hàng trứng cá ngày nào, tôi thẫn thờ đi qua như kẻ vô hồn gửi tương tư về lối cũ. Em giờ đã có cuộc sống ấm êm, 2 đứa con đã chào đời, Khánh Đăng và Đan Thục, tên 2 con mà tôi đã chọn với em.
Còn tôi, kể từ khi xa em, đã bao nhiêu mùa mưa nắng trôi qua, tôi vẫn đi, đi miết dưới những con phố có tán cây trứng cá, lắng nghe từng tiếng tí tách của tình yêu, của cuộc đời. Bước chân tôi như dần ngắn lại, bước chân lặng thầm không thể đổi lấy thời gian. Than ôi, thời gian ơi xin hãy quay lại, cho tôi một lần, một lần thôi được sánh bước bên em.
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)