Dịp may ưu ái những ai can đảm

Publius Terence

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Em sẽ quên quá khứ để tâm hồn được thanh thản
m sợ, em rối rít níu kéo nhưng anh vẫn lạnh lùng. Đêm, em buồn và tủi thân vô tận, thảng thốt không nói nên lời, bỗng một vòng tay ấm áp ôm lấy em, hôn lên mái tóc em. Em hiểu, anh đã bỏ qua tất cả. Chưa bao giờ em thấy yêu và cần anh đến vậy. (Nhung)
Từ: Nhung Trần
Đã gửi: 22 Tháng Sáu 2011 2:01 CH
Tính đến ngày hôm nay cũng đã 10 ngày kể từ khi xảy ra chuyện. Tuy hai vợ chồng mình đã hàn gắn và tự tha thứ cho nhau, nhưng trong thâm tâm em là cả một sự cay đắng và xót xa. Ngày xưa 2 đứa mình đến với nhau có thể gọi là tình yêu sét đánh, khi ấy em cũng hơi lo về bản tính trăng hoa của anh. Những lời nói của anh thật bóng bẩy và lọt tai làm sao, em và anh đến với nhau mãnh liệt và khát khao như thể không thể thiếu nhau được.
Rồi em có thai mà cả 2 đứa không hề hay biết, chỉ đến khi cầm kết quả siêu âm trên tay em mới tin đó là sự thật. Chưa bao giờ em khóc nhiều đến vậy, khóc vì 2 đứa quá buông thả, khóc vì sợ bị gia đình la, nhưng nhiều nhất là khóc vì thương cho sinh linh bé nhỏ đang thổn thức trong bụng mình. Khi đó anh đã nói với em rằng: "Sao em lại khóc? Đây là tin vui mà".
Gia đình 2 bên thông cảm cho 2 đứa đến với nhau. Đám cưới vẫn diễn ra bình thường mà không ai hay biết rằng chúng mình đã "ăn cơm trước kẻng". Thời gian trôi đi, con chúng mình lớn dần lên, đó cũng là quãng thời gian 2 vợ chồng xung đột nhiều nhất kể từ khi quen nhau. Anh áp lực vì phải một mình gồng gánh kinh tế gia đình, em áp lực vì phải một mình chăm con và nín nhịn những cơn giận vô cớ của anh.
Rồi em đi làm trở lại, mọi chuyện có lẽ vẫn diễn ra êm đẹp cho đến một ngày, em tình cờ đọc được nội dung chat tình cảm giữa anh và một người con gái. Bao nhiêu niềm tin của em dành cho anh sụp đổ, em không nói thành lời. Anh chối, anh nhất quyết không thừa nhận, chỉ đến khi em khóc nấc lên thì anh nhắn tin vào máy em nói rằng, anh và người đó đã kết thúc lâu rồi.
Em không nhớ lúc đó em đã hành động những gì, chỉ biết khi bình tĩnh lại thì em đã ngồi ở quán cafe cùng một người bạn thân của 2 đứa mình. Em khóc như chưa bao giờ được khóc, đau và buồn vô tận. Người chồng yêu dấu của em ngoại tình, có sự thật nào trớ trêu hơn? Người bạn ấy an ủi em, bênh vực anh, vì không ai có thể tin được anh có thể ngoại tình, anh đóng kịch quá giỏi.
Anh nhắn tin cho em, đổ lỗi cho em vì quá đa nghi, vì anh cảm thấy bức bối, bí bách... Em lại khóc, phải đến khi chợt nhớ ra con ở nhà đến giờ ăn, em mới chạy vội về nhà trong im lặng. Lúi húi nấu ăn trong bếp, anh nhẹ nhàng ôm em từ phía sau và nói: "Anh xin lỗi, anh hứa đây là lần cuối cùng". Em cảm thấy xiêu lòng mặc dù cảm giác giận hờn và ghen tuông vẫn bao trùm.
Em thương con, thương cái gia đình nhỏ bé mong manh của chúng mình. Em đã nghĩ có lẽ tại em hay cáu gắt mà anh làm vậy, và cố gắng coi như không có chuyện gì. Một tuần sau khi xảy ra chuyện, sáng sớm thức dậy anh quay sang em mà nói rằng anh khổ tâm quá, anh bị ám ảnh bởi người ta, đêm nào ngủ anh cũng mơ thấy nó.
Hỡi ôi tim em quặn thắt lại, nhưng em vẫn ráng nở nụ cười và hôn nhẹ anh, rồi em đi làm với ngổn ngang những suy nghĩ. Em đã từng nói với anh rằng, thà cứ kể hết cho em để em thoát khỏi sự nghi vấn mơ hồ, cái sự tò mò đến khó tả, nhưng anh gạt đi và nói rằng chuyện qua rồi, hãy tin anh.
Em vẫn âm thầm theo dõi anh. Bằng cách nào đó, em đã hẹn chat được với người con gái kia. Nhẹ nhàng mà thâm thúy, em làm cho người ấy kể chi tiết mọi chuyện, từ chuyện anh đã làm quen như thế nào, gặp gỡ ra sao, thời gian nào, làm tình như thế nào, bao nhiêu lần, ở đâu...
Thậm chí anh đã nói dối người ta rằng anh chưa có con, rằng 2 vợ chồng mình đang chiến tranh, muôn vàn lời nói dối. Cảm giác hả dạ vì đã biết hết sự thật, cùng với nó là sự kinh tởm và khinh ghét dành cho anh. Em đã lao vào viết mail cho anh, vừa chua chát vừa cay đắng, em muốn nói cho hả giận, nói để anh biết anh không thể qua mặt em, nói để xả hết nỗi ghen tuông bực tức.
Bấm vào nút "sent mail" em chợt rùng mình, em vừa làm một chuyện dại dột. Đúng như linh tính mách bảo, anh tự ái, anh nhắn tin cho em nói rằng chuyện như vậy là đã hết, anh đã muốn cho qua mà em lại khơi lên. Rằng trong mắt em anh không còn gì nữa, không còn một sự tôn trọng nào nữa thì đến với nhau để làm gì, anh sẽ làm tất cả để bù đắp cho con.
Em sợ, em rối rít níu kéo nhưng anh vẫn lạnh lùng. Đêm, em buồn và tủi thân vô tận, thảng thốt không nói nên lời, bỗng một vòng tay ấm áp ôm lấy em, hôn lên mái tóc em. Em hiểu, anh đã bỏ qua tất cả. Chưa bao giờ em thấy yêu và cần anh đến vậy.
Giờ đây khi ngồi viết những dòng này, trong lòng em vẫn âm ỉ lòng ghen tuông khi nghĩ đến những chuyện anh đã làm, nhưng em đã cố gắng quên tất cả để tâm hồn được nhẹ nhõm và thanh thản. Và anh cũng vậy nhé, yêu anh ngàn lần. Vợ yêu của anh.
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)