To love is to admire with the heart:

to admire is to love with the mind.

Theophile Gautier

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Em sẽ bước ra khỏi cuộc đời anh
in lỗi anh, em không thể giữ lời hứa sau này nếu đến với nhau sẽ sinh cho anh đứa con gái có đôi mắt ướt và cái mũi cao giống mẹ, có dáng người cân đối giống cha. Em sẽ không nấu cho anh những bữa ăn ngon, không ngồi với anh bên ly café mỗi cuối tuần... (Thuy)
Từ: xuan thuy
Đã gửi: 12 Tháng Mười 2011 11:27 CH
Mình gặp nhau khi em bị đổ vỡ một lần, mất lòng tin vào người đàn ông chưa trưởng thành với chính cuộc đời anh ấy và với em, anh ta quay lưng sau 4 năm ở bên nhau chia sẻ vui buồn, để lại em và hơn một năm dài gồng gánh nỗi buồn. Ngày anh đến, em đã thôi không còn buồn chuyện ngày xưa, đã thấy lòng mình thanh thản trôi như đám mây trên bầu trời mùa hạ.
Vậy mà nước mắt em vẫn rơi khi kể cho anh nghe những tháng ngày lủi thủi một mình nơi xứ người, một mình vượt qua.
 Anh, người đàn ông hơn em 9 tuổi, người trải qua bao nhiêu thăng trầm trong cuộc sống, người có cả một bầu trời thật rộng, khiến em thấy mình nhỏ bé bao nhiêu.
Anh kể nhiều về anh và những ngày tháng đã qua khiến em thấy thương cho anh, thương cho người đàn ông bị cuốn vào cuộc sống. Em chỉ có một khoảng trời nhỏ thôi anh à, em cũng chẳng có điều gì để kể anh nghe ngoài những cảm nhận vu vơ trong cuộc sống hàng ngày, về những niềm vui đơn giản trong công việc học hành.
Mình nhanh chóng có cảm tình với nhau, em quan tâm anh mỗi ngày và lắng nghe anh sống, còn anh, anh đã bị cuộc sống bon chen ngự trị mất rồi. Anh không còn muốn một mái ấm mỗi chiều đi làm về có người đợi anh, công việc vắt kiệt sức khiến anh không còn những cảm giác nhớ nhung, những gì là rung động dù anh cứ hay nói thương em, yêu em.
Em nhận ra anh tìm em không phải tìm cho mình một tình yêu, mà anh tìm vợ. Em rất buồn khi anh không lãng mạn như anh đã nói về mình mà anh đang chết mòn vì chai sần cảm xúc. Đối với anh công việc xếp thứ nhất, và em xếp thứ 2. Anh đáng thương biết bao nhiêu anh biết không? Quay cuồng với công việc như vậy, anh có biết thời gian trôi qua rất nhanh và anh đã 36 tuổi, cái tuổi không còn để nhởn nhơ đùa giỡn, cái tuổi cần cho mình một người vợ để yêu thương bù lại những năm tháng bươn chải ngoài đời.
Em dù buồn chuyện ngày xưa nhưng vẫn sống tốt, thậm chí thấy mình khôn lớn hẳn ra, bước qua một người đã gây đau khổ cho mình, em thấy mình đáng và cần phải sống tốt hơn nữa. Và em không dám thương anh nữa đâu, em sợ anh sẽ để em cô đơn với tình cảm của mình, sợ anh chỉ dành cho em một tin nhắn kiểu mặc định sẵn trong điện thoại khi anh đang bận. Em sợ anh đi miết không về, mà em là đứa sợ sự cô độc, em sống hòa đồng và tình cảm, em không thể một mình.
Nên anh à, em bước ra khỏi cuộc đời anh anh nhé, em cần một thứ tình yêu như bao nhiêu người, không muốn yêu thương nửa lạnh nửa nóng, không muốn làm phiền cái lý tưởng sống vì công việc sự nghiệp là trên hết của anh. Em sẽ không nhắc anh mỗi ngày đừng hút thuốc, sẽ không lo anh đi đường xa nguy hiểm, sẽ không sốt ruột khi anh nói anh làm quên cả bữa ăn.
Em sẽ không gì nữa hết, vì em thấy mình không đủ sức gánh cho anh cái tình yêu méo mó, gánh cho anh sự bất hạnh trong tình cảm khi anh không còn biết yêu thương. Anh hãy cứ làm và làm, cứ đi chơi tennis tối thứ 7 và làm việc tối chủ nhật anh nhé. Không có em cuộc sống của anh sẽ không xáo trộn, sẽ không ai bắt anh phải yêu thương như bao nhiêu người đàn ông bình thường khác.
Em không ích kỷ, không đòi hỏi gì ở anh hết, trình độ em không thua anh và em làm ra tiền đủ nuôi em tốt. Em chỉ cần điều duy nhất ở anh là tình yêu, em chỉ muốn anh cảm nhận điều duy nhất cũng là tình yêu, là những đồng cảm, quan tâm nhau mỗi ngày, là nhớ nhau khi không thể gặp nhau thường xuyên, là những tin nhắn nhắc nhau ăn cơm đúng bữa, là những ngày đi dạo cùng nhau, là những lời anh nói em về cẩn thận, để nước mắt em không rơi trên đường đi làm về, chẳng còn phân biệt là có ai trong cuộc đời mình hay mình đang cô độc.
Anh ạ, những điều em nói ở trên, em làm được nhưng sao với anh quá khó, anh biết người không còn cảm nhận được yêu thương là người bất hạnh như thế nào không anh? Giỏi không là người làm nhiều việc, mà giỏi là biết cách cân bằng thời gian. Anh có thấy bao nhiêu người thành đạt giỏi giang mà người ta có tình yêu đẹp? Anh nói rằng anh yêu em, nhưng anh à, em đã không còn cần tình yêu đó, không đủ kiên nhẫn vả đủ sức lôi anh ra khỏi bi kịch cuộc đời mà chính anh xây cho anh.
Anh muốn có vợ nhưng anh cũng không muốn cưới người anh không yêu mà yêu thì anh không còn thời gian và nhiệt huyết. Em buồn khi anh không còn cảm nhận được điều kỳ diệu của tình yêu, anh xem em là mắt xích trong cái guồng quay của anh. Anh ở lại, em đi nhé, hãy tiếp tục sống như anh đang sống nếu anh thấy mình không còn có thể yêu thương.
Em mệt rồi anh à, em đã nói sẽ cho anh thời gian nhưng em không nhận thấy ở anh thiện chí thay đổi, anh nhất quyết sống là anh, thì em đi đây, cho đến ngày anh chợt nhớ lại những gì em đã dành cho anh. Chân tình của em, nó quý hơn những điều anh đang mải mê theo đuổi, sẽ có ngày anh nhận ra nhiều tiền không mua được một tấm lòng ấm áp, nhiều tiền không mua được một tình yêu thật sự.
Em ngậm ngùi lắm, lo không có ai làm anh cười sau giờ làm việc căng thẳng, lo không có ai nhắc anh giữ sức khỏe, lo không có ai làm trái tim cứng nhắc của anh mềm lại, để anh được yêu thương. Nhưng biết làm sao khi em cần một người còn biết nhắn cho em chúc em ngủ ngon mỗi tối, nói em về cẩn thận trời mưa. Em cần người ngồi cùng em những lúc vui buồn, đi xem cùng em một bộ phim vui thư giãn cuối tuần.
Em cần người nói cho em nhiều điều trong cuộc sống để qua đó hiểu nhau hơn, thấy vui trong lòng hơn. Anh thì không muốn em nói cũng không muốn nói cho em nghe, anh nói rằng công việc hàng ngày của anh đã nghe và nói quá nhiều. Anh đã không còn có thể phân biệt đâu là công việc đâu là tình yêu, anh đáng thương lắm!
Bao nhiêu lần em nghĩ, chỉ cần yêu thương nhau, dần dần anh thay đổi, nhưng em thấy anh không có gì là muốn thay đổi. Giờ em sẽ chứng minh cho anh thấy, em không đến với anh vì những điều anh đang có. Anh quan trọng những điều đó và em thì không, em quan trọng tình thương, quan trọng sức khỏe của anh thôi. Em bước đi anh nhé, em không cần những thứ hữu hình ở anh trong khi tình thương anh khan hiếm.
Xin lỗi anh, em không thể giữ lời hứa sau này nếu đến với nhau, sẽ sinh cho anh đứa con gái có đôi mắt ướt và cái mũi cao giống mẹ, có dáng người cân đối giống cha. Em sẽ không nấu cho anh những bữa ăn ngon, không ngồi với anh bên ly café mỗi cuối tuần, không nắm tay anh mỗi khi anh buồn hay thất bại, không chia sẻ với anh những câu chuyện tám vớ vẩn của đàn bà để anh cười và nói “em nhiều chuyện quá đi”.
Em xin lỗi anh, khi em bước đi rồi, nếu có nhớ em, anh hãy đừng vội tìm em, mà trước hết anh hãy đi tìm lại cảm xúc tình yêu mà bao nhiêu năm qua anh quăng đâu đó trong những tháng ngày thăng trầm bươn chải kiếm tiền, vì anh biết điều em cần ở anh là gì, phải không anh?
Khi anh 40 tuổi rồi, anh còn lại bao nhiêu năm tháng tuổi trẻ cho vợ con anh, và nếu anh chỉ cần một người vợ thì xung quanh em nhiều lắm, chỉ thiếu vợ như em thôi. Anh hãy sống cho trọn vẹn khi anh chỉ còn một nửa đời người và đừng làm em tủi thân thêm khi em từng bước qua một nỗi buồn.
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)