Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Em sẽ đánh đổi tất cả, chỉ cần anh hạnh phúc
D
ù giờ đây anh đang yêu một người con gái khác, nhưng em tin mình sẽ lấy lại anh từ những gì đã mất. Vì chính anh làm thay đổi con người của em như bây giờ và em thích con người này tự tin, quyết đoán và có tiếng nói, không phải con bé nhút nhát của ngày nào nữa. (Thuy)
Từ: thuy phuong
Đã gửi: 05 Tháng Ba 2012 12:07 SA
Anh, tình yêu và cuộc sống của em!
Mỗi ngày trôi qua với em bây giờ có thể sẽ là những ngày tháng hư ảo mà hạnh phúc vì thứ hạnh phúc ấy có thể mất đi một ngày nào đó, có thể là ngày mai thôi. Chắc anh hiểu vì sao là hư ảo bởi em biết trong trái tim anh giờ đây đã mang một hình bóng khác, người con gái anh yêu thương lo lắng chứ không phải là em.
Em biết điều ấy rất rõ nhưng em không thể dối lòng mình rằng em vẫn còn quá yêu anh, yêu anh hơn cả bản thân mình nữa. Em không trách anh bất cứ điều gì cả, dù anh có đến với người con gái đó hay không chỉ cần anh hạnh phúc là em đã vui rồi. Những ngày tháng qua tuy em luôn được ở rất gần anh, thậm chí dường như em hiểu cuộc sống của anh và gia đình anh đã gắn một phần nào đó với cuộc sống của em vậy.
Em hạnh phúc lắm những bữa cơm vui vẻ được ăn cùng gia đình anh, những buổi đi chơi, đi ăn uống vui vẻ của hai anh em mình. Và mỗi khi tới một nơi nào đó có ai hỏi anh là người yêu của em à, em cảm thấy thật hạnh phúc nhưng cũng thật đau lòng, dù em biết mỗi khi bị hỏi anh chỉ cười cho qua nhưng anh biết em sẽ trả lời là không.
Em cũng muốn nhận là đúng chứ anh, nhưng em không muốn huyễn hoặc anh bất cứ điều gì, em muốn dù một ngày anh có đến với em cũng là hoàn toàn tự nguyện vì tình yêu không phải sự ép buộc. Những ngày tháng còn là người yêu của anh nhưng em cũng không cảm thấy hạnh phúc, tự tin và vui vẻ như bây giờ đâu anh. Ngày ấy em nhút nhát, luôn lo sợ một ngày sẽ mất anh, em chăm lo anh từng chút một, đâu có dám nói đùa anh một câu nào.
Nhưng giờ trước mặt anh em là một cô gái tự tin, em dám gọi anh đi chơi cùng, dám mời anh đi chơi, dám gọi điện reo anh suốt ngày mà chẳng cần lý do, dám quát nạt anh, đùa bỡn với những câu hỏi như “anh buôn với ai mà em gọi mãi không được, hay anh làm gì mà em nhắn tin không nhắn lại”.
Em biết anh sẽ có những câu trả lời phù hợp nhưng em vẫn muốn hỏi, em thích gì có thể đòi anh mua, đòi anh tặng quà, đòi anh rang cơm cho ăn. Anh ốm mà không chịu nghe lời là bị em mắng liền. Đó là những điều mà ngày trước em không bao giờ làm cả.
Chắc mọi người sẽ hỏi vì sao không còn là gì của nhau nữa mà em lại có thể như vậy, điều đơn giản vì dù chia tay nhau nhưng anh vẫn luôn ở gần nhau, hàng ngày vẫn có thể nhìn thấy nhau. Đó là điều em thấy hạnh phúc hơn cô gái đó vì cách anh cả hàng trăm cây số, một năm 365 ngày thì anh đã dành 360 ngày ở Hà Nội nơi có em và có anh. Rồi những mối quan hệ giữa hai gia đình khiến em và anh có nhiều cái cớ để gặp nhau hơn, cũng chính vì vậy mà đã hai năm rồi em vẫn chỉ yêu một mình anh.
Có trách thì trách anh có ánh mắt biết cười, dù có mệt mỏi tới cỡ nào chỉ cần được gặp anh là mọi nỗi buồn âu lo đều tan biến hết. Có trách thì trách anh vẫn là gã đàn ông đa tình, tình cũ tình mới không muốn dứt ai, và có trách thì trách tình yêu ngốc nghếch của em cứ yêu anh dại khờ.
Bây giờ em đã có công việc của mình, có những niềm vui của mình nhưng em hiểu mình còn yêu anh nhiều lắm. Đã có một ngày em nói với anh rằng “Em sẽ đợi anh. Ngày anh lấy vợ sẽ là ngày em đi lấy chồng”, em nghĩ rằng sẽ không có gì thay đổi được điều này đâu anh.
Dù giờ đây anh đang yêu một người con gái khác, nhưng em tin mình sẽ lấy lại anh từ những gì đã mất. Vì chính anh làm thay đổi con người của em như bây giờ và em thích con người này tự tin, quyết đoán và có tiếng nói, không phải con bé nhút nhát của ngày nào nữa.
Nhưng anh à, em không phải con bé cố chấp đâu, chỉ cần anh luôn mỉm cười hạnh phúc thì em sẽ đổi lấy tất cả dù là hạnh phúc của em. Anh phải hơn em, đừng để em thấy anh yếu thế bất kỳ lúc nào, vì em yêu anh rất nhiều.