Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Em hoang mang với thực tại của chính mình
E
m không biết khi nào anh sẽ xa hẳn nơi đây, chỉ biết rằng từ ngày hôm đó anh và em sẽ không phải như những gì em đã muốn. Anh có sự lựa chọn của mình và em không nằm trong sự lựa chọn đó, thế là đủ cho bất kỳ một cuộc chia ly nào.
Từ: Giobay
Đã gửi: 05 Tháng Mười Hai 2011 1:05 SA
Hạnh phúc luôn hiện hữu quanh ta. Hạnh phúc từ những gì bình dị thân thương nhất.
Mỗi sớm mai thức dậy, em biết rằng mình sẽ lại được đón chào một ngày mới với nhiều điều mới mẻ. Mỗi khoảnh khắc qua đi, em thấy yêu mến cuộc sống này hơn, yêu gia đình, bè bạn. Có những khi em khóc rất nhiều, đó là lúc em thấy buồn vì bản thân không vượt qua được ranh giới mong manh của sự thất vọng chán chường và niềm tin tưởng hy vọng. Khó lắm thay, giữa bộn bề của cuộc sống em hoang mang với thực tại của chính mình.
Cảm xúc của em chông chênh giữa quá khứ với hiện tại, giữa hư với thực, đôi khi em mộng mị với những suy nghĩ của mình. Em yêu hoa tulip, em thích ngắm hoàng hôn, thích bến Hàn quốc những ngày thu se lạnh, đã lâu rồi em không đi cùng anh trên những con đường ấy.
Em đã mơ đến hạnh phúc bình dị của đời người, thế nhưng dang dở. Em buồn, buồn lắm, em biết rằng với hạnh phúc ấy em sẽ lại bắt đầu cuộc hành trình, em chưa biết khi nào sẽ kết thúc cuộc hành trình ấy.
Hà Nội những ngày đông, cái lạnh ùa về, em thích đi qua từng con phố hương hoa sữa thơm nồng. Trời chiều, tiếng chuông chùa văng vẳng xa gần, mặt hồ Tây lặng lẽ mờ ảo, chút nắng vàng yếu ớt hắt xuống mặt người dịu nhẹ. Em lang thang một mình qua những con đường quen thuộc, nhớ đến anh một chút thôi cũng đủ làm ướt nhòe mi. Em không biết khi nào anh sẽ xa hẳn nơi đây, chỉ biết rằng từ ngày hôm đó anh và em sẽ không phải như những gì em đã muốn. Anh có sự lựa chọn của mình và em không nằm trong sự lựa chọn đó, thế là đủ cho bất kỳ một cuộc chia ly nào.
Thời gian trôi đi, tất cả chỉ còn là quá khứ mà mỗi khi nhớ đến lại thấy quặn lòng. Không dễ đâu anh, khi đi qua con đường nào cũng đầy ắp những kỷ niệm, tự dặn lòng cố quên để sống với thực tại của mình. Em còn gia đình nơi quê xa, có mẹ ngày đêm vất vả làm lụng, cha bệnh tật liên miên. Gia đình luôn là nơi cho em tìm lại sự bình yên trong tâm hồn mỗi khi chênh vênh trong cuộc sống. Em hạnh phúc với những gì đang có, nhưng hạnh phúc kia em vẫn mải miết kiếm tìm.