Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Chia tay song em vẫn không quên được anh
Đ
ể nói lời chia tay với anh mà em đã mất cả mấy tháng trời nghĩ ngợi. Nhưng rồi em cũng đã nói ra, nói ra rất nhẹ nhàng và bình thản, nhưng anh đâu biết rằng lòng em đang thắt lại. Bởi chính em là người đã đặt dấu chấm hết cho một tình yêu đẹp và cũng đầy những khó khăn, thử thách.
From: Luu (Bom)
Sent: Friday, December 15, 2006 6:25 PM
To: tamsu@vnexpress.net
Subject: Gui anh !!!!! _Mua Thu ky niem.
Tưởng rằng chia tay rồi thì em sẽ lãng quên được anh. Nhưng những gì em đang chịu đựng lại không hề như em nghĩ. Nỗi nhớ về anh vẫn cứ dày vò em mỗi khi đêm đến. Lặng lẽ lau nước mắt cho mình và tự nhủ rồi mọi chuyện cũng sẽ qua nhanh, nhưng trong sâu thẳm lòng em vẫn nhói đau khi nghĩ đến một ngày kia phải xa anh mãi mãi.
Để nói lời chia tay với anh mà em đã mất cả mấy tháng trời nghĩ ngợi. Nhưng rồi em cũng đã nói ra, nói ra rất nhẹ nhàng và bình thản, nhưng anh đâu biết rằng lòng em đang thắt lại. Bởi chính em là người đã đặt dấu chấm hết cho một tình yêu đẹp và cũng đầy những khó khăn, thử thách.
Em thật yếu đuối phải không anh? Thật khác với cái vẻ bề ngoài mà anh và mọi người chứng kiến. Em luôn cố tình che giấu sự yếu đuối của mình để rồi mỗi khi đêm đến em lại sống thật với mình bằng những giọt nước mắt.
Anh chẳng có lỗi gì trong chuyện này cả, mà anh cũng không thể làm gì hơn được nữa phải không anh? Em chỉ buồn vì từ đây phải quen với ý nghĩ không có anh bên cạnh. Tự mình lau những giọt nước mắt trong đêm. Không có anh, em như chiếc kiềng thiếu đi một chân vững chải, chênh vênh và khập khiễng vô cùng. Lúc nào cũng lủi thủi một mình, đã cô đơn rồi khi không có anh lại càng cô độc.
Em không thể cởi lòng mình với ai ngoài anh bởi chỉ có anh luôn hiểu những điều em nói, anh lắng nghe em và nhẹ nhàng an ủi. Em vẫn thường vẫn tự trách mình tại sao lại sống thu mình như thế? Em cũng chẳng hiểu tại sao mình lại trở nên như thế! Nhìn người ta đi với nhau mà lòng em buồn vô kể, một nỗi buồn mênh mông lắm anh à!
Có lẽ sẽ chẳng bao giờ hai ta lại bước chung đường nữa đúng không anh? Kỷ niệm ùa về làm tim em đau nhói! Sao anh không nói với em một lời mà anh lại chấp nhận như thế? Anh nói anh không thể níu giữ em khi em vẫn quyết định như thế. Anh thích sự tự nguyện mà! Nhưng anh có hiểu được rằng em mong anh có thể níu giữ nó thêm một lần, em muốn anh nắm chặt tay em lần cuối để thêm một lần em có cảm giác bình yên.
Mùa đông đến không có anh, hơi thở lạnh lùng, bàn tay cóng lại vì rét. Nhưng em phải chấp nhận thôi bởi chính em là người chọn lựa nó đúng không anh!
Cầu mong cho anh tất cả những gì tốt đẹp nhất và anh vẫn mãi là người em yêu!