The smallest bookstore still contains more ideas of worth than have been presented in the entire history of television.

Andrew Ross

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chia tay rồi, nhưng em vẫn rất nhớ anh
m không thể quên anh, quên những gì mình đã có anh ạ. Một năm mới đã đến hy vọng anh sẽ tìm thấy một nửa còn lại, em rất mong anh sống hạnh phúc và đạt được mọi điều anh mong muốn.
From: Fallleaft
Sent: Friday, January 01, 2010 11:38 PM
Em đã rất muốn viết những dòng tâm sự này gửi đến anh dù không biết anh có đọc được hay không? Nhưng công việc cuối năm bận quá làm em không có thời gian. Em vẫn thầm cảm ơn vì mình đã có một công việc quá bận rộn để không còn thời gian mà buồn.
Vậy là mình đã xa nhau hơn một năm rồi anh nhỉ, từ ngày chia tay anh đến tận hôm nay chưa một ngày nào em không nhớ đến anh, em nhớ đến anh mỗi sáng thức giấc, mỗi đêm trước khi đi ngủ. Một năm nữa đã trôi qua, em chỉ biết mỗi công việc thôi mà chưa làm được gì cho bản thân em thì lại đã hết một năm nữa rồi.
Không biết một năm qua anh thế nào? Đã tìm được hạnh phúc mới hay chưa? Anh vẫn ở nhà cũ hay đã chuyển sang thuê nhà khác rồi? Anh có vui vẻ hạnh phúc không? Công việc có tốt không? Bao nhiêu câu hỏi em muốn hỏi anh mà không thể dù chỉ cần cầm điện thoại lên và bấm số, dù số điện thoại của anh em đã xóa khỏi bộ nhớ điện thoại từ lâu nhưng nhắm mắt em cũng có thể bấm đúng số của anh (em chỉ muốn mình quên hẳn số điện thoại của anh để dù có muốn gọi cũng không thể gọi được nữa mà không được anh ạ).
Nhiều lúc không kìm lòng được em đã bấm số của anh rồi lại xóa đi mà không dám gọi, em đã cố tình nhắn tin cho anh với những lời lẽ nặng nề để tự làm khó cho mình là không bao giờ dám gọi điên hay nhắn tin cho anh nữa.
Hôm 30/12 trên đường đi làm về trên xe taxi nghe chương trình giao thông thấy cô phát thanh viên nói về lễ hội hoa ở hồ Hoàn Kiếm và có nói rằng công an quận Hoàn Kiếm đang âm thầm làm nhiệm vụ bảo vệ cho lễ hội em lại tự hỏi không biết anh có nằm trong số đó không?
Em vẫn nhớ có lần anh nói rằng nếu lấy anh em sẽ thiệt thòi vì những ngày lễ Tết anh không thể đưa em đi chơi được vì anh phải làm nhiệm vụ vào tất cả các dịp lễ trong năm, vì tất cả các lễ hội lớn đều diễn ra ở quận anh công tác. Chính vì vậy nên anh sẽ cố gắng chuyển sang đơn vị khác để có thời gian cho em và cho gia đình sau này.
Những điều anh nói đã làm em thật sự rất xúc động vì em biết anh yêu em, muốn dành thật nhiều điều tốt đẹp cho em thì anh mới suy nghĩ như thế phải không anh? Rất nhiều điều anh nói em còn nhớ rất rõ, anh có nhớ hôm mình cùng dọn nhà anh mới thuê không? Hôm đó là chủ nhật, Công ty em có đám cưới ở Hải Dương, em rất muốn đi nhưng cuối cùng vẫn quyết định không đi để dọn dẹp nhà cửa cho anh dù anh nói em cứ đi chơi đi.
Hai anh em mình ở nhà sắp xếp nhà cửa, bạn bè gọi điện rủ anh đi uống rượu anh chẳng nghe điện thoại, gọi đến hai ba lần em giục anh mới nghe nhưng lại nói dối là đang đi hội khóa cùng bạn học tận Hà Tây (hôm đó cũng là ngày hội khóa ở trường anh đã học nhưng anh chỉ đi tham gia một buổi ở trường ngày hôm trước, còn hôm sau anh không đi nữa). Anh đã nói rằng “Trước đây anh buồn nên hay đi la cà với bạn bè cùng cơ quan cho vui vẻ nhưng đó chỉ là niềm vui trong chốc lát mà thôi, còn bây giờ có ‘vợ’ rồi anh chẳng muốn đi đâu hết nữa chỉ muốn ở nhà với em thôi”.
Anh còn trêu em “không khéo vì em mà anh mất hết bạn bè thôi”, nhưng em đã nói rằng anh cứ sống bình thường như trước đây đi vì em thực lòng cũng không muốn anh vì em mà mất bạn bè đâu. Anh biết không em đã rất hạnh phúc vì những điều anh nói. Anh còn nhớ những ngày mình mới yêu nhau không? Ngày nào đi làm về đến nhà em mở điện thoại ra đã thấy hai ba cuộc điện thoại nhỡ của anh gọi xem em đã về đến nhà chưa để đến đón em đi ăn tối. Mỗi tối mình đi chơi hai đứa chẳng muốn chia tay để về nhà, anh nói rằng không hiểu sao anh lại quyến luyến em đến thế?
Nhìn vào mắt anh em biết anh hạnh phúc thế nào vì em cũng đã rất hạnh phúc, mình đi chơi về muộn thế mà vừa về đến nhà anh đã điện ngay cho em chỉ để chúc em ngủ ngon và báo anh đã về đến nhà thôi, sáng hôm sau anh đã nhắn tin bảo nhớ em quá đến tận 2h sáng vẫn chưa ngủ được. Một ngày thôi mà không biết anh điện thoại cho em bao nhiêu lần, không một tối nào anh quên chúc em ngủ ngon…
 Người ta vẫn nói tình yêu sét đánh sẽ nhanh đi vào quên lãng nhưng điều đó có lẽ chỉ đúng với anh mà không đúng với em. Em vẫn không thể quên được anh, em nhớ tất cả những điều anh đã nói, nhớ tất cả những kỷ niệm đã có của mình, tim em vẫn nhói đau mỗi khi có chuyện gì làm em nhớ đến anh, bất chợt gặp ai đó giống anh, hay ai vô tình nhắc đến anh…
Em đã tưởng rằng mình gặp nhau là định mệnh vì em rất khó để có thể rung động trước một người vậy mà em lại yêu anh nhanh đến thế, yêu mà không cần biết anh bao nhiêu tuổi, hoàn cảnh gia đình thế nào? Ngay từ đầu không hiểu tại sao mọi người cơ quan anh hay cơ quan em biết anh và em đều ghán ghép anh với em. Rồi khi em biết anh cũng có tình cảm với em, em đã rất hạnh phúc. Đó là một trong những điều hạnh phúc ít ỏi lớn nhất từ trước đến nay của em. Khi yêu nhau rồi thì em biết rằng mình đã không sai lầm vì yêu anh nhanh quá và em càng yêu anh nhiều hơn.
Em thầm cảm ơn sự kiên nhẫn chờ đời của mình để nhất định gặp được người làm cho trái tim em rung động. Mọi người còn bảo em và anh rất giống nhau, cùng hơi thấp và đậm người trông rất đẹp đôi, gương mặt cũng hơi giống nhau và nhất là hay cười tươi giống nhau mà vợ chồng lấy nhau thường hay giống nhau. Khi mình chia tay nhiều người còn không tin nghĩ là chỉ giận rỗi thôi, có người còn cá với em là hai người sẽ quay lại vì nhất định tin anh và em có duyên nợ.
Đến tận hôm nay lý do anh chia tay là không hợp nhau em vẫn không thể hiểu anh ạ. Chia tay khi mình không có gì phải cãi nhau, không nặng lời với nhau một câu nào, khi em chẳng có lý do gì để hết yêu anh và em biết tình cảm anh dành cho em cũng không thể hết nhanh đến thế và không phải lý do anh có người khác… Chỉ có một lý do duy nhất em linh tính và cảm nhận được, em đã hỏi anh nhưng anh phủ nhận, em chỉ cần một lý do thôi để cảm thấy nhẹ nhàng hơn dù lý do đó có là gì đi nữa nhưng anh đã không bao giờ nói cho em biết.
Không hiểu có phải vì em không biết lý do anh chia tay em nên để lại cho em một cảm giác nặng nề đến thế và không thể quên được anh hay không? Nhưng em không thể quên anh, quên những gì mình đã có anh ạ. Em muốn nói một lần cuối cùng rằng em rất yêu anh và rất nhớ anh.
Một năm mới đã đến hy vọng anh sẽ tìm thấy một nửa còn lại, em rất mong anh sống hạnh phúc và đạt được mọi điều anh mong muốn vì em biết anh cũng có rất nhiều chuyện buồn rồi. Em cũng sẽ cố gắng quên anh để tìm cho mình một nửa đích thực của cuộc đời mình.
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)