Thất bại lớn nhất của một người là anh ta không bao giờ chịu thừa nhận mình có thể bị thất bại.

Gerald N. Weiskott

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chúc anh ngon miệng với món 'sơn hào hải vị'
ón "cơm hẩm cà hiu" mà anh rẻ rúng cũng không phải là đồ bỏ đi đâu anh ạ. Anh không muốn ăn, anh hắt hủi rẻ rúng nó nhưng cũng có người vẫn tìm kiếm nó suốt cả cuộc đời này và chỉ mong một lần được thưởng thức sự tinh tế giản dị của món cà muối đấy anh. (Tú)
Từ: Tú
Đã gửi: 01 Tháng Tư 2012 3:52 CH
Vậy là còn một chút tình cảm mong manh cuối cùng để níu giữ tình cảm vợ chồng, tình nghĩa mười mấy năm chia ngọt sẻ bùi, mười mấy năm tay ấp má kề anh cũng đành dứt bỏ. Thôi cũng đành vậy, có lẽ duyên kiếp đã hết. Em thật bất ngờ và chua xót khi nghe anh nói rằng: “một món ăn đã chẳng ra gì lại còn không đủ mà ăn”.
Vâng! Món ăn dù có ngon đến mấy mà ăn trong mười năm thì người ta cũng chán, nhưng nếu đó là món “canh rau muống, món cà dầm tương” thì người Việt Nam dù có đi đến đâu, làm đến chức vụ gì người ta cũng không bao giờ chối bỏ nó anh ạ. Đó là đạo lý làm người.
Sở thích ăn uống và thú vui thì mỗi người mỗi khác, không ai giống ai và cũng không thể ép người khác phải có cùng sở thích với mình. Em không trách anh, nhưng em chỉ nhắc nhở anh rằng, cái món “sơn hào hải vị” mà anh xơi say mê trong 2 năm rưỡi không biết chán ấy thì cũng có người khác chỉ nếm qua có vài tháng đã ói mửa ra rồi không nuốt nổi.
Nếu nó ngon bổ và rẻ như anh nghĩ thì sao người ta lại hắt ra đường để anh lượm về xơi? Sự đời đôi khi nó tàn nhẫn, hiển nhiên và rõ như ban ngày thế đấy. Chỉ có con người là mãi u mê, không biết mình là ai không mình đang đứng ở đâu mà thôi.
Món "cơm hẩm cà hiu" mà anh rẻ rúng, cũng không phải là đồ bỏ đi đâu anh ạ. Anh không muốn ăn, anh hắt hủi rẻ rúng nó nhưng cũng có người vẫn tìm kiếm nó suốt cả cuộc đời này và chỉ mong một lần được thưởng thức sự tinh tế giản dị của món cà muối đấy anh.
Tất nhiên trên cõi đời này, kẻ biết thưởng thức món cà muối cũng không phải là nhiều. Không nhiều nhưng không phải là không có. Sống thì cũng cần phải có niềm tin. Quả cà muối tầm thường quê mùa hoàn toàn có quyền mơ ước một ngày nào đó sẽ có người bày nó vào một chiếc đĩa pha lê, đặt nó vào vào một bữa tiệc ngay trong đại sảnh của khách sạn Seraton.
Hơn mười năm qua em đã cố vun vén cho thật đầy cái giỏ đựng tình yêu của chúng mình nhưng chính anh tay anh đã hắt đổ bỏ nó đi một nửa vào năm 2008 và mới hôm qua anh lại một lần nữa đổ đi phần còn lại. Chúc anh luôn ngon miệng với những bữa tiệc linh đình và những món sơn hào hải vị.
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)