Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Chúc anh hạnh phúc bên người
H
ôm nay nghe được tin anh kết hôn, em lại thấy buồn, không biết buồn về vấn đề gì nữa, tình cảm dành cho anh thật sự là đã chết rồi, chết thật sự vì anh quá phũ phàng, quá nhẫn tâm.
From: Ngocbangmai
Sent: Wednesday, March 10, 2010 1:49 PM
Đã không còn là gì khi em chúc anh hạnh phúc vì từ lâu lắm rồi em không còn chút ý nghĩa gì với anh, dù chỉ là một người bạn bình thường. Tự bảo với lòng mình là để bóng hình anh chìm trong ký ức sâu thẳm nhất, để cho nó lặng yên trong góc sâu của tâm hồn mình rồi thỉnh thoảng nhớ về anh như một kỷ niệm đẹp nhất trong cuộc đời em.
Thế mà hôm nay nghe được tin anh kết hôn, em lại thấy buồn, không biết buồn về vấn đề gì nữa, tình cảm dành cho anh thật sự là đã chết rồi, chết thật sự vì anh quá phũ phàng, quá nhẫn tâm. Đã có một thời gian em hận anh và tự hành hạ mình, nhưng em nhận ra rằng hận anh chỉ làm em càng nhớ anh và không thể quên được anh mà thôi. Biết được điều đó em không cho phép mình hận anh bất cứ điều gì và lòng vẫn luôn thầm mong, cầu chúc cho anh hạnh phúc, cầu chúc anh thành công trên con đường anh chọn và cho cả cái mà anh bảo vì tham vọng và vì yêu em nên anh mới xa em.
Em buồn thương cho số phận của mình, chỉ vì nghèo, vì gia đình em không được như người và bản thân em cũng không bằng những cô gái khác, em không thể đáp ứng được những điều mà anh ao ước để thỏa mãn hoài bão trong anh. Anh quyết định lập nghiệp nơi thành phố để lại nơi đây mình em mãi ôm mối tình đầu sâu đậm mà sống với sự đau khổ vì quá tin và yêu anh.
Cuộc sống nơi đô thành đã cướp anh đi, một nửa của đời em. Ba năm cao đẳng của anh cùng với một năm tình yêu chớm nở là mình đã yêu nhau được 4 năm, để rồi khi niềm tin em đã đặt trọn vào anh thì cũng là lúc anh xác định rằng anh phải lập nghiệp ở thành phố, mong thay đổi cuộc sống và thoát khỏi mảnh đất nghèo quê mình. Nhưng anh không nói cho em biết điều đó mà anh vẫn gieo hy vọng cho em. Anh bảo em quên anh đi vì anh là người tham vọng và vì yêu em nên anh mới làm thế, anh cảm thấy mình không làm tròn trách nhiệm của một người yêu.
Anh nói với em trong vài năm nữa anh sẽ không yêu ai, anh chỉ tập trung cho công việc, học tập và anh bảo rằng chờ anh thêm 2 năm nữa vậy mà chỉ 3 tháng sau anh nói với em rằng anh đã có người yêu và hãy xem anh như một kẻ phản bội và hãy hận anh đi. Thế là từ đấy anh chạy trốn như một kẻ tội lỗi mặc cho em nói bao lời chỉ mong anh xem em như một người bạn để em thấy mình được an ủi phần nào thôi.
Thời gian trôi qua đến nay cũng hơn 3 năm rồi và hình ảnh anh trong em cũng vơi dần đi. Hằng đêm em không còn phải ôm gối khóc và cũng không còn rơi nước mắt mỗi khi buồn và nghĩ về anh. Vậy mà hôm qua một người bạn của anh gọi điện bảo rằng ngày mai anh cưới, hỏi em rằng anh có cho em biết không, em lại buồn nhưng lại cảm ơn người bạn đó đã cho em biết.
Ở quê chắc mọi người đều biết nhưng không ai nói cho em biết. Có lẽ bạn bè em hay những người quan tâm tới em sợ khi nghe tin này em sẽ buồn. Nhưng họ không nghĩ rằng em đã thật sự quên anh, thật sự chỉ mong rằng anh có thể xem em như một người bạn như khi xưa còn yêu nhau anh nói khi không còn tình yêu thì làm bạn với nhau.
Ngày nay chắc anh đang rất hạnh phúc khi làm chú rể anh nhỉ! Mấy năm rồi không gặp anh, nhưng em chắc rằng khuôn mặt rạng ngời của anh trong niềm hạnh sẽ không khác gì khi xưa phải không anh. Nhưng tiếc là người cảm nhận cái hạnh phúc giờ này của anh không phải là em mà là một người con gái khác.
Dù cuộc sống như thế nào đi nữa thì em vẫn luôn mong rằng anh sẽ sống thật hạnh phúc và cố gắng xem em như một người bạn anh nhé. Em không còn buồn và hận khi nghĩ về anh nữa rồi. Nếu vô tình anh có đọc được những dòng này thì hãy cảm nhận lời chúc này của em là lời chúc chân thành, rất chân thành của một người bạn dành cho anh.
Chúc anh hạnh phúc bên người!