Số lần đọc/download: 31314 / 1104
Cập nhật: 2016-02-25 16:25:46 +0700
Chương 1307: Tỉnh Giấc Lần Thứ Tư
- N
hân Phương hương tắt, loại chuyện này chưa bao giờ xuất hiện qua, ngay cả năm đó ta thí luyện, ngay cả tiểu Chu Tước đời thứ tư thí luyện, cũng chưa có bao giờ có việc này!! Cây hương này thật sự đã tắt rồi!
Tâm thần lão Chu Tước chấn động, nhìn Nhân Phương Hương đã tắt kia, trong mắt có vẻ hoảng sợ.
- Hương này đã tắt, thời gian thí luyện rốt cuộc là bảy nhịp thở... hay là vĩnh hằng...
- Thiếu đế thứ ba kia thí luyện, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, sao có thể làm cho hương này bị tắt!
- Việc này khiến cho người ta nghe mà vô cùng sợ hãi, hoàn toàn không thể tưởng tượng được...
Ngay trong khi những tu sĩ ở bốn phía đang xôn xao khiếp sợ, chuyện khiến cho họ lại càng chấn động hơn bỗng xuất hiện! Chỉ thấy cây hương thứ hai kia, Địa Phương Hương đại diện cho thí luyện ở Địa Phương giới, bỗng nhiên cháy lên một cách quỷ dị!
Không hề có người nào chạm vào, nhưng cây hương thứ hai này đột nhiên có khói đặc cuộn lên không trung!
Vương Lâm phá khai bầu trời của Nhân Phương giới, xuất hiện trên một vùng đất mênh mông vô tận của Địa Phương giới. Ở chỗ hắn xuất hiện, mặt đất tràn ngập vô số những vết nứt, còn có một hố sâu khổng lồ. Cái hố này, thông đến Nhân Phương giới!
Vương Lâm từ bên trong hố sâu này lao ra, ngọn lửa toàn thân hướng về bốn phương tám hướng mạnh mẽ tản ra, lập tức ánh lửa chiếu sáng toàn bộ mặt đất.
Ngay khi hắn xuất hiện, ở chỗ tận cùng trên đại địa này có một ngọn núi trọc, trên ngọn núi có một người đang ngồi. Người này nhìn như là một trung niên, toàn thân mặc văn bào, đeo khen, bên trong mi tâm có một con Chu Tước hư ảo.
hắn vốn đang khoanh chân ngồi, dường như cả vạn năm không hề nhúc nhích, nhưng lúc này, lại chậm rãi mở hai mắt, trong mắt lóe lên ánh sáng kỳ dị.
- Khí tức của tộc nhân...
Ngay khi Vương Lâm xuất hiện ở Địa Phương giới này, biển lửa ngập trời lập tức bùng lên kịch liệt, thanh quang nhanh chóng lóe lên, trong nháy mắt bao phủ trời đất. Đưa mắt nhìn lại, chỉ thấy một ngọn lửa màu xanh bỗng nhiên bùng lên.
Phía sau ngọn lửa xanh có một ngọn lửa màu lam theo sau, hai màu xanh đan xen vào nhau, ngập trời lao đến.
Thanh vốn xuất phát từ lam, lúc này hai ngọn lửa cuộn vào nhau, sức nóng cuồn cuộn. Ở phía sau hai màu thanh lam kia, còn có một sắc tím quét ngang, che lấp bầu trời, hóa thành một đám khí màu tím như ma khí cuồn cuộn tung hoành.
Ngọn lửa ba màu thanh lam tím ầm ầm tới gần, hóa thành biển lửa tràn ngập, lao thẳng đến Vương Lâm thiêu đốt. Bộ mặt Vương Lâm nhăn nhó, hồn phách dường như muốn tan vỡ, trong cơ thể có đủ loại ngọn lửa bùng lên, khiến cho hắn xuất hiện màu đục ngầu.
Trong thời gian ngắn, những ngọn lửa trong cơ thể hắn xuyên thấu ra ngoài cơ thể, ầm ầm bùng phát ra. Bốn ngọn lửa Xích, Chanh, Hồng, Lục cuồn cuộn, đột nhiên xé rách thân thể hắn, ngay cả Chu Tước dung nhập vào trong cơ thể kia trong tiếng kêu thảm thiết cũng bị thiêu cháy mà chết.
Hồn phách Vương Lâm tan vỡ.
Cùng lúc đó, ngọn lửa ba màu thanh lam tím kia tới gần, ở bốn phía hồn phách đang tan vỡ của Vương Lâm, ngọn lửa bảy màu tụ lại, từ xa nhìn lại, dường như hình thành một cảnh tượng cầu vồng thiêu đốt bầu trời.
Nam tử trung niên ở phía tận cùng mặt đất kia thần sắc biến đổi, tay phải chợt giơ lên, vung mạnh về phía trước. Chỉ thấy ấn ký trên mi tâm đột nhiên lóe lên, từ trong mi tâm bay ra, với tốc độ cực nhanh phá không mà đi, lao thẳng đến ngọn lửa bảy màu.
Trong nháy mắt, Vương Lâm dưới Nhân Phương hương trên Đại đế tinh toàn thân bị ánh lửa bảy màu bao phủ thân thể lập tức xuất hiện chi chít những vết nứt. Những khe nứt này trong nháy mắt tràn ngập toàn thân, còn có những tia máu tươi từ trong những vết nứt đỏ chảy ra, thoạt nhìn có chút kinh người.
Lão Chu Tước không cần nghĩ ngợi, thân thể nhoáng lên một cái, trực tiếp đi tới bên dưới cây hương thứ hai đột nhiên cháy lên kia, không để ý tới cây hương này đang cháy lên rất nhanh, tay phải lập tức đặt lên trên, thần thức vô biên ầm ầm tản ra, tiến thẳng vào bên trong.
Lam Mộng đaọ tôn kia thân thể cũng tiến về phía trước, trong nháy mắt xuất hiện ở dưới cây hương thứ hai, toàn thân lóe lên, hai ngón tay phải bỗng nhiên điểm lên trên cây hương thứ hai này.
Trong Địa phương giới, bên trong ngọn lửa bảy màu, Cửu Chuyển Nghiệp Kiếp mà ngay cả các đời Chu Tước lão tổ cũng không thể vượt qua, cần Tiên Tôn che chở đang thiêu đốt hồn phách Vương Lâm.
Ngay lúc hồn phách hắn tiêu tan, ba luồng sức mạnh tương cứu đột nhiên lao tới. Nhưng ngay khi ba đạo khí tức này tới gần, từ bên trong ngọn lửa bảy màu đang hừng hực thiêu đôt kia, đột nhiên có một sức mạnh kỳ dị dường như thức tỉnh, ầm ầm bộc phát ra.
luồng sức mạnh này lộ ra một sự tang thưong từ vạn cổ, còn có một vẻ chí tốn trong trời đất, giống như là tổ tiên của vạn vật, từ bên trong ngọn lửa bảy màu này ầm ầm lao ra.
Ấn ký Chu Tước của nam tử trung niên ở phía tận cùng mặt đất kia vừa mới chạm vào sức mạnh kỳ dị này liền lập tức ầm một tiếng, trực tiếp bị bắn trở về, bị cuốn đi hàng ngàn vạn dặm.
Dường như sức mạnh kỳ dị vừa mới thức tỉnh kia quyết không cho phép bất kỳ một kẻ nào tới gần, hoặc cũng có thể nói, không có bất kỳ một kẻ nào có đủ tư cách tới gần nó!
Trên ngọn núi trọc ở phía tận cùng mặt đất, nam tử trung niên kia hai mắt sững lại, thân thể lập tức đứng lên, trong mắt có một vẻ hoảng sợ điên cuồng.
- Đây.. đây là cái gì!!
Thần thức của Lão Chu Tước tới gần, nhưng vừa mới chạm vào sức mạnh kỳ dị kia liền lập tức bị cuốn đi, không ngờ trực tiếp bị bắn ra khỏi Địa phương giới này.
Thần thức của Lam Mộng đạo tôn cũng theo sát mà đến, nhưng sau khi chạm vào sức mạnh kỳ dị kia cũng nhanh chóng lóe lên lam quang, chợt lui về phía sau, trong thời gian ngắn đã bị bức ra khỏi Địa phương giới.
Trên Đại đế tinh, bên ngoài cây hương thứ hai kia, tay phải của Lão Chu Tước bị một luồng đại lực đẩy bật lên, trong mắt lộ ra vẻ khó có thể tin, bất giác lui về phía sau vài bước.
- Đây là sức mạnh gì!!
Hai ngón tay của Lam Mộng đạo tôn tê rần, thân thể cũng lui về phía sau mấy bước, thần sắc lộ ra vẻ khiếp sợ. Hắn đối với Vương Lâm hiểu rất rõ, giờ phút này liếc mắt một cái liền nhận ra sức mạnh làm cho hắn cảm thấy đáng sợ kia chính là.
- Thiên Nghịch...
Lam Mộng đạo tôn không hề mở miệng, trầm ngâm hồi lâu, xoay người đi tới bên người Lý THiến Mai.
- Hắn lần này không có đáng ngại!
Ti Mặt tử nhìn hết thảy chuyện này, thần sắc lộ ra vẻ rung động. Hắn hiển nhiên nhìn ra hành động cứu người của người đám Lam Mộng đạo tôn, nhưng thế nào hắn cũng không tới hai đại cao thủ này không ngờ bị đánh văng ra!
Vân Lạc đại ti kia thần sắc cực kỳ âm trầm, tay phải bấm quyết càng nhanh, nàng mơ hồ có cảm giác dường như sẽ biết được toàn bộ bí ẩn của những sự việc ở nơi này.
Còn có Diệu Âm đạo tôn kia, cả người từ trên đám mây mạnh mẽ đứng dậy, ánh mắt lóe lên.
- Thủy Đạo Tử nói quả nhiên không sai!
Bên trong Địa Phương giới, ngay khi hồn phách Vương Lâm bị thiêu đốt hoàn toàn, Thiên Nghịch cuối cùng cũng xuất hiện! Từ sau khi chủ nhân Phong giới rời khỏi năm đó, THiên Nghịch thủy chung vẫn chưa hề xuất hiện, cho dù là Vương Lâm ở bên trong tâm thần tìm kiếm như thế nào cũng không thể thấy được, dường như là đã mất tích.
Nhưng giờ phút này, Thiên Nghịch lại hiện ra!
Ngay khi nó xuất hiện, ngọn lửa bảy màu ở bốn phía bỗng nhiên chấn động, lập tức điên cuồng xoay tròn, toàn bộ bị hút vào bên trong sức mạnh kỳ dị từ Thiên Nghịch kia, hóa thành bảy ngọn lửa bất diệt!
Một hạt châu to bằng nắm tay của trẻ con bất ngờ trôi giữa không trung, bảy ngọn lửa bất diệt kia lơ lửng xung quanh. Dần dần, một thân ảnh hư ảo dường như được ngưng luyện, xuất hiện ở giữa trời đất.
Vị trí của bảy ngọn lửa bất diệt không ngờ chính là những vị trí trên thân thể của hư ảnh kia!
Hai mắt mở ra, ngọn lửa bảy màu ầm ầm tuôn ra, hóa thành một cơn bão lửa bảy màu, ở bên trong trời đất rít gào lao ra. Thần sắc Vương Lâm bình tĩnh, ở bên trong cơn bão lửa bảy màu này, ngẩng đầu nhìn về phía xa xa trên bầu trời.
Toàn bộ trời đất trong nháy mắt này, dường như bị rút đi toàn bộ màu sắc. Ngoài cơn bão lửa bảy màu ở bên ngoài thân thể Vương Lâm, hết thảy bốn phía đều biến thành hai màu đen trắng!
Giống như là một bức tranh thủy mặc, hai màu đen trắng này lộ ra một vẻ thê lương vô tận.
Cửu Chuyển Nghiệp Kiếp, hai kiếp cuối cùng đã giáng xuống!
Màu trắng là trời, màu đen là đất, hóa thành hai ngọn lửa có màu sắc tương phản, hướng về Vương Lâm ngưng tụ. Trong nháy mắt, hai ngọn lửa này ầm ầm tới gần, dường như trời đất trong tích tắc này ép xuống, muốn đem cơn bão lửa bảy màu cùng với Vương Lâm ở bên trong hủy diệt.
Tốc độ quá nhanh, trong nháy mắt đã tới gần, ngọn lửa màu trắng kia ở phía trước, trong lúc khuếch tán sức nóng trực tiếp thiêu đốt cơn bão lửa bảy màu. Cơn bão lửa bảy màu kia đang xoay tròn lập tức dừng lại, theo sự dung nhập của ngọn lửa màu trắng kia, bảy màu ngày một nhạt đi!
Bị ngọn lửa tám màu vờn quanh, thần sắc Vương Lâm vẫn bình tĩnh như thường, nhìn ngọn lửa màu đen cuối cùng lao tới!
Cửu Chuyển Nghiệp Kiếp, từ hắc viêm dựng lên, cho tới khi hắc viêm tắt, trở thành một vòng luân hồi
Ngay khi ngọn lửa màu đen kia tới gần, hai mắt Vương Lâm chậm rãi nhắm lại. Tiếng ầm ầm chợt vang lên, ngọn lửa màu đen cuốn theo mặt đất tiến vào, khiến cho ngọn lửa tám màu kia trong thời gian ngắn trở thành chín màu chí cực trong trời đất!
Cửu Chuyển Nghiệp Kiếp toàn bộ đã xuất hiện, hình thành một cơn lốc kinh thiên động địa, ở bên trong trời đất rít gào. Vương Lâm ở trung tâm của cơn lốc, tóc không gió mà động, bên ngoài thân thể ngoài bảy ngọn lửa bất diệt kia, hai ngọn lửa đen và trắng cũng nhanh chóng ngưng tụ.
Ngọn lửa màu trắng tụ ở đan điền, ngọn lửa màu đen tụ ở mi tâm!
Ngay khi hai ngọn lửa hoàn toàn biến hóa, Vương Lâm mạnh mẽ mở bừng đôi mắt!
Trời đất ầm vang!
- Đốt lên ngọn lửa nghiệp chướng luân hồi của ta!
Thanh âm của Vương Lâm hướng về bốn phía truyền ra. Trong thời gian ngắn, ngọn lửa chín màu bên trong thân thể hắn từ các nơi ngưng tụ đến mi tâm, trong nháy mắt ở trên mi tâm dung hợp với nhau, hóa thành một bông sen lửa chín màu!
Bông sen lửa kia có chín cánh hoa mang chín màu khác nhau! Ngay khi nó xuất hiện, một Chu Tước chín màu từ bên trong bông sen lửa đột nhiên biến ảo, trực tiếp lao ra!
Chu Tước chín màu, dường như tái sinh từ trong ngọn lửa, bay lượn trên bầu trời, ngửa đầu phát ra một tiếng kêu kinh thiên, tiếng kêu của Chu Tước!
Tiếng kêu sau bốn lần tỉnh giấc!
Trên Đại đế tinh, tiếng kêu tỉnh giấc này vang vọng, Địa Phương hương kia đang cháy hết gần một nửa đột nhiên dừng lại, bên trên tỏa ra ánh sáng chín màu, chiếu rọi Đại đế tinh.
Lão Chu Tước sửng sốt, ngửa mặt lên trời cười rộ lên, thần sắc lộ ra vẻ kích động.
- Không ngờ vượt qua được Cửu Chuyển Nghiệp Kiếp, làm dấy lên luân hồi nghiệp chướng, khiến cho Chu Tước lần thứ tư thức tỉnh. Lần thức tỉnh thứ tư cần sức mạnh của ngọn lửa rất lớn, có thể thức tỉnh hoàn toàn hay không, có thể từ trong thực hỏa tiến nhập vào cảnh giới hư hỏa hay không, chính là lúc này đây!! Ta thân là trưởng bối, cho dù là gian lận, cũng phải giúp hắn một phen!
Lão Chu Tước trong tiếng cười dài thân thể nhoáng lên một cái, trước sự ngẩn ngơ của mọi người, lập tức thân ảnh biến mất.
Gần như chỉ trong chốc lát, ở phía xa trên Đại đế tinh liền có một tiếng rít gào của rồng điên cuồng truyền ra. Tiếng rít gào kia lộ ra vẻ phẫn nộ cùng với uất ức, chỉ thấy ở phía chân trời xa xa, một con viêm long dài vạn trượng bị Lão Chu Tước nâng chân giẫm lên.
Trong khi tu sĩ bốn phía đang trợn mắt há hốc miệng Lão Chu Tước giẫm lên con viêm long vẫn đang giãy giụa rít gào,, đi tới trên Địa Phương hương, vung tay phải lên, bất ngờ tại miệng vết thương đã đóng vảy trên đầu của con viêm long này mở ra một vết thương. Máu tươi phun ra, đột nhiên chảy xuống, nhuốm đỏ Địa Phương hương đang cháy kia!
Trong lúc đau đớn, trong mắt con viêm long này dường như có nước mắt, mang theo vẻ uất ức không cam lòng, giãy giụa càng kịch liệt hơn.
Ầm một tiếng, chỉ thấy một tay của Lão Chu Tước đặt lên trên thân thể của con viêm long, một ngọn lửa điên cuồng chảy vào trong cơ thể của nó, thôi thúc thân thể, khiến cho máu tươi phun ra nhanh hơn, nhiều hơn.
- Con bà nó, con tiểu long nhà ngươi đừng có lộn xộn, lần này nếu tiểu tử kia thức tỉnh thành công, lão tử sẽ thả ngươi tự do.
Viêm long vừa nghe nói vậy, trong mắt lập tức có sự do dự, nhưng nhanh chóng cắn răng một cái, ra sức ép máu tươi chảy ra.