Love, like a mountain-wind upon an oak, falling upon me, shakes me leaf and bough.

Sappho

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1597
Phí download: 30 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4538 / 130
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1407: Gặp Lại Cố Nhân!
oàng Phủ Bi Ngạn không nóng nảy chút nào, ở trong hồng mông khí này hắn biết Phương Hàn căn bản không thể chạy trốn.
Hiện tại Phương Hàn cũng không có xu hướng định chạy trốn.
Hắn xoay người lại, điều chỉnh nguyên khí bên trong thân thể, chuẩn bị toàn lực chiến một trận.
Suốt chặng đường chạy trốn này, hắn bị Hoàng Phủ Bi Ngạn truy đuổi vừa đánh vừa chạy, tuy rằng liên tiếp gặp nguy hiểm, nhưng nhiều lần đều chạy thoát, nếu để chiến tích chặng đường này truyền ra ngoài, chỉ sợ không biết bao nhiêu người sẽ khiếp sợ đến bất đắc kỳ tử, bị hù dọa mà chết tươi.
Có thể ở dưới toàn lực đuổi giết của Thiên Quân mà thoát được tính mạng, hơn nữa không có bị thương, đây là hành động vĩ đại chấn nhiếp muôn đời, là chuyện chưa từng xuất hiện xưa nay.
Đương nhiên, trong quá trình Phương Hàn bị đuổi giết, đã chân chính cảm nhận được lực lượng của Thiên Quân. Điều này đối với tu vi của hắn thu được lợi ích không nhỏ. Trong quá trình chiến đấu, gần như hắn cảm giác được về sau mình tu hành tìm hiểu từ trong kinh nghiệm chiến đấu ngày hôm nay, đối với tấn chức Thiên Quân nắm chắc lại lớn hơn một phần.
Đối mặt với Hoàng Phủ Bi Ngạn, hắn học được không ít điều bổ ích. Chân chính chiến đấu cùng Thiên Quân, loại kinh nghiệm quý giá này, phi thường khó có được. Có thể nói bất luận kẻ nào cũng không có loại kinh nghiệm trực tiếp đối mặt giao đấu cùng Thiên Quân này, chỉ có hắn có năng lực thuộc loại biến thái mới có thể đủ sức ngăn cản công kích của một vị Thiên Quân phẫn nộ mà không bị đánh chết.
- Phương Hàn! Ngươi muốn liều chết chiến một trận sao? Nghe nói sau lưng ngươi có Hỗn Loạn Thiên Quân, tuy nhiên hắn dường như đang bận chuyện, cũng không tới chiếu cố ngươi được.
Hoàng Phủ Bi Ngạn bức tới, trên mặt hiện ra thần sắc như hết thảy đều nắm giữ trong tay mình. Lão là Thiên Quân cao cao tại thượng, ra mặt đối phó với Phương Hàn đà là hạ mình lắm rồi, nếu còn không hạ hắn dễ như trở bàn tay, vậy về sau truyền ra ngoài, chỉ sợ không còn mặt mũi sống yên trong hàng ngũ Thiên Quân.
- Bi Ngạn Thần Quyền, Bộ Bộ Siêu Thoát...
Lão giơ lên tay chưởng, lại đánh ra Bi Ngạn Thần Quyền của mình sáng tạo.
Trong một chưởng đó không ngờ toàn bộ hồng mông khí đều bắt đầu phân chia đục trong, sáng lập thiên địa, diễn biến đại địa, bầu trời, nhật nguyệt. tinh thần, biển cả, núi đồi, sông rạch.
Ông.
Một quyền này là sát tâm nổi lên, muốn một quyền đánh gục Phương Hàn.
Phương Hàn chập hai tay tạo thành hình chừ thập, vận dụng Kỷ Nguyên Đạo, thi triển ra tất cả vô học bản thân lĩnh ngộ được. Thân thể cao lớn khôi ngô không ngờ sánh ngang với Hoàng Phủ Bi Ngạn, thậm chí khí thế cũng không yếu kém chút nào. Thiêu đốt thọ mệnh khổng lồ, Tiểu Túc Mệnh Thuật buông xuống, chìa khóa Sát Na trong tay, lại toả sáng phát ra ngàn vạn đạo tinh quang chói mắt, trong đó vết máu của Tạo Hóa Tiên Vương lại lần nữa hiển hiện ra. Thân thể kỷ nguyên của Phương Hàn, trải qua một đoạn thời gian tìm hiểu, tu hành vừa rồi, đã lại lần nữa tăng lên, chiến ý bừng bừng phấn chấn, càng ngày càng tinh thuần.
Hai đại cao thủ bên trong hồng mông khí này lại tiếp tục sinh ra va chạm.
Mỗi một lần va chạm Phương Hàn đều bị Hoàng Phủ Bi Ngạn đánh cho toàn thân vỡ tan, nhưng ngay sau đó, thân thể vỡ tan của Phương Hàn lại được tự mình chừa trị, gần như là bất hủ, bất diệt.
- Đẻ ta xem ngươi có bao nhiêu nguyên khí tiêu hao, nguyên khí thiên mạch của ngươi, dù sao cũng hạn chế.
Hoàng Phủ Bi Ngạn với sắc mặt lạnh như băng, một mặt phong tỏa bốn phía, một mặt từng bước tăng lên lực lượng, Lão định chậm rài làm tiêu tan nguyên khí của Phương Hàn, không để cho hắn có thứ gì bổ sung, đồng thời, Lão đang chuẩn bị đại thuật tuyệt sát, phong tỏa bốn phía, sau đó một kích đánh ra, không cho Phương Hàn lại có cơ hội trốn chạy.
Với thực lực Thiên Quân của Lão, tuy rằng có thể đánh bại Phương Hàn, nhưng Phương Hàn quả thật dai như đỉa, sơ suất một cái hắn lại chạy trốn. Một khi chạy thoát lại phải làng phí rất nhiều tay chân, cho nên Lão chuẩn bị không để ý tới tôn nghiêm, thi triển ra đại thuật tuyệt sát đánh chết Phương Hàn, hơn nữa Lão biết, Hỗn Loạn Thiên Quân là người thủ hộ Phương Hàn, cho nên trước khi đuổi giết Lão đà sớm bố trí đủ loại thủ đoạn, phong tỏa tin tức.
Lần này, Lão tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho Phương Hàn.
Phù!
Hoàng Phủ Bi Ngạn, sau khi tung một quyền hoàn toàn ngăn chặn Phương Hàn, Lão phun ra một ngụm chân khí, lập tức nơi chốn đều thiêu đốt ra chân hỏa Bi Ngạn, chân hỏa Bi Ngạn này, là tinh hoa của Lão ngưng tụ, một khi phun ra, lập tức có thể luyện hóa cả Thiên Quân đồng cấp khác.
Két két két, két két két két...
Hòa diễm vừa dính trên thân thể Phương Hàn liền bốc cháy lên, tinh thể thần quốc đều bắt đầu hỏa tan.
- Không cần phản kháng, chân hỏa Bi Ngạn này, là đại thuật sát chiêu của ta.
Hoàng Phủ Bi Ngạn đan hai tay vào nhau đánh ra pháp ấn phức tạp, trấn áp
xuống, mạnh mẽ bao phủ xuống dưới.
- Thiên Táng Quan!
Phương Hàn tuy ràng bị hỏa diễm bao bọc, nhưng hắn không hoảng hốt chút nào, đột nhiên vung hai tay lên, đánh ra một đạo khí tức kỳ lạ, ngưng tụ thành một quan tài màu đỏ chu sa quét ngang thiên địa, quan tài kia vừa mở ra từ bên trong đen sì bay ra một lực hút mành liệt, không ngờ cắn nuốt sạch tất cả chân hỏa Bỉ Ngạn.
Đây là Phương Hàn ở trong chiến đấu lại tấn chức, không ngờ thi triển ra tinh túy của Thiên Táng Quan, diễn biến ra mai táng chư thiên.
- Đây là... Ngươi như thế nào có thể diễn hóa ra được loại này! Ngươi đã thấy quan tài này!
Hoàng Phủ Bỉ Ngạn nhìn thấy quan tài này, cả người dường như bị dọa một chút, đầu tóc từng sợi từng sợi dựng đứng, trở nên càng thêm uy mãnh:
- Nói! Đây là quan tài Tạo Hóa Tiên Vương luyện chế ra, ở đâu ngươi có.
Thân thể Phương Hàn ẩn giấu trong Thiên Táng Quan diễn biến đi ra, lại phá tan trói buộc, xông thẳng ra phía ngoài.
- Muốn chết!
Rốt cục, Hoàng Phủ Bỉ Ngạn phẫn nộ rồi, Phương Hàn không phải là Thiên Quân, chỉ là một con kiến nhỏ lại năm lần bảy lượt chạy thoát khỏi tay Lão. Rốt cục Lão không còn nhẫn nại muốn thi triển ra thủ đoạn tuyệt thế, hoàn toàn đánh gục Phương Hàn:
- Thiên Quân Trảm Đạo Thuật! Đại đạo đều phải bị chém chết!
Hai tay Lão như đao liên tục chém trên hư không, mỗi một đao đều như cắt đứt thiên lộ, thiên đạo đều chém một phân thành hai.
Xì!
Phương Hàn diễn biến quan tài một phân thành hai, dù sao không phải là Thiên Táng Quan chân thật, mà chỉ là diễn biến ra không có lực lượng mạnh như vậy.
- Thiên Quân Trảm Đạo Thuật!
Phương Hàn nhìn thấy lười đao cắt khủng bố này cũng là cả kinh, hắn biết rằng đây là Hoàng Phủ Bỉ Ngạn đang vận dụng căn nguyên Thiên Quân của mình tiến hành công kích, không chém chết mình thề không bỏ qua. nghe đồn căn nguyên của Thiên Quân có thể hủy diệt đại đạo.
Tuy nhiên, Thiên Quân đối phó với người không phải là Thiên Quân, tuyệt đối sẽ không vận dụng căn nguyên của mình, Bởi vì điều này thật sự rất dọa người, cho dù giết chết đối phương truyền ra ngoài, cũng là chuyện dẫn tới rất nhiều Thiên Quân nhạo báng.
Nhưng hiện tại, Hoàng Phủ Bi Ngạn muốn giết Phương Hàn đà không từ thủ đoạn.
Trong khoảnh khắc đó, Phương Hàn vô cùng nguy hiểm.
Ô ô ô, ô ô ô...
Đúng lúc này, quỷ thần đồng loạt gào thét, ở chỗ sâu trong hồng mông khí, không ngờ bị hai người chiến đấu kịch liệt kinh động thứ gì đó, bóng dáng một tòa cung điện thật lớn như ẩn như hiện, đột nhiên vang lên một thanh âm:
- Ta phải Vinh Sinh khi, hết thảy đủ loại, chư bàn mất đi...
Lực lượng hùng mạnh đến cực điểm, từ hư ảnh cung điện thật lớn ở sâu trong hồng mông khí kia truyền ra. đánh thẳng về phía Hoàng Phủ Bỉ Ngạn.
-Ai!
Hoàng Phủ Bỉ Ngạn trở tay chụp một trảo, lập tức lực lượng hùng mạnh kia bị đánh tan:
- Đại Nguyện Vọng Thuật? Hồng Mông Đại Nguyện? Thần thông sớm đã thất truyền.
Trong lúc lên tiếng nói, một mặt Lão ngăn chặn Phương Hàn. một mặt trong hai mắt bắn ra hai luồng hỏa diễm thiêu đốt toàn bộ hồng mông khí phía trước, lập tức tạo ra một con đường lớn, nhìn thấy chỗ sâu trong hồng mông khí một tòa cung điện nổi lơ lửng trong đó, toàn bộ hồng mông khí dầy đặc trong hư không, chính là từ bên trong tòa cung điện này phát ra.
- Đây là?
Hoàng Phủ Bi Ngạn hét lớn một tiếng:
- Bí tàng Hồng Mông! Nghe đồn là bảo khố của Hồng Mông đạo nhân lưu lại! Không ngờ lại xuất hiện ở trong này. Thu lấy!
Thân thể Lão liên tiếp kéo lên, lực lượng lại tăng mạnh, vung tay chụp một trảo, cuồn cuộn mành liệt chụp tới hướng tòa cung điện kia.
Uy lực của Thiên Quân mài mài hủy diệt, bất cứ kho báu nào đều khó có thể ngăn cản uy lực của Lão, thiên địa hủy diệt đều không thể thương tổn Lão mảy may. Lão vừa ra tay, lập tức tòa cung điện kia bắt đầu lay động.
Nhưng ngay lúc đang lay động đó, một hư ảnh nữ nhân từ bên trong phóng vọt ra. Nữ nhân này tóc dài nhẹ bay, cả người bọc trong hồng mông khí, dường như cùng với toàn bộ cung điện kia hợp hai làm một. Từ trong cung điện đó bộc phát ra uy lực cấm pháp không gì sánh kịp, từng đạo hồng mông khí ngưng kết thành phù văn cùng loại với Tạo Hóa Thần Khí, sau đó tụ lại trên ngón tay hư ảnh nữ nhân, cuối cùng ngưng tụ thành một điểm nhỏ thiên nguyên.
Xì!
Điểm thiên nguyên này áp súc tới cao độ, xuyên thủng quá khứ tương lai, rồi công kích thẳng tới Hoàng Phủ Bi Ngạn.
- Thiên Nguyên Nhất Kích! Tuyệt học của Hồng Mông đạo nhân!
Thân thể Hoàng Phủ Bi Ngạn nhích động, hai tay vừa động, ngón tay vung lên, cũng là một ngón tay điểm tới.
Ầm! Hai chỉ kình va chạm nhau, thân thể Hoàng Phủ Bi Ngạn chấn động, không ngờ bị Thiên Nguyên Nhất Kích này chấn đến liên tục lắc lư, hai mắt lão suy tính một hồi, hiểu rõ tất cả nhân quả:
- Hừ! Lại là một đám con kiến, chiếm được bí tàng Hồng Mông, dựa vào cấm pháp của bí tàng này, có thể chống lại cùng Thiên Quân sao? Quân vương của Thiên đâu phải đám con kiến các ngươi có thể chống lại được?
Trong lúc nói chuyện, hai tay lão khum lại, lập tức khổ hải cuồn cuộn biến thành một cái hắc động, bên trong hắc động chạy ra một chiếc đại hạm, là Bi Ngạn Chu bản thể của lão, tiến hành công kích bí tàng Hồng Mông.
“Cơ hội tốt!”
Phương Hàn rốt cục nắm bắt được cơ hội, hắn đột nhiên nhảy vọt lên, lại lần nữa diễn biến ra Thiên Táng Quan, toàn thân bọc trong quan tài, vọt thẳng lên không trung, thoáng cái liền phá vỡ phong tỏa của Hoàng Phủ Bi Ngạn, phóng về hướng cung điện ở chỗ sâu trong hồng mông khí kia.
“Đạo thuật thôi toán của ta quả nhiên không có sai, không ngờ chạy trốn tới nơi này, gặp được đám người Linh Lung Tiên Tôn trong bí tàng Hồng Mông, bọn họ cũng từ hạ giới phi thăng lên! Đồng thời dựa vào cấm pháp của bí tàng Hồng Mông, có thể ngăn cản công kích của Thiên Quân! Gặp lại cố nhân!” Phương Hàn đầy lòng vui mừng, hắn chưa từng có giờ khắc nào quá vui mừng như vậy. Từ khi hắn phi thăng đến giờ, vốn không có gặp được cố nhân, duy nhất gặp Hoa Thiên Đô lại là địch nhân. Giờ này rốt cục gặp lại bằng hữu, đây là chuyện cao hứng đến mức nào, tha hương ngộ cố tri.
- Phương Hàn! Mau mau vào đi, ngươi như thế nào lại gặp phải Thiên Quân đuổi giết.
Một thanh âm truyền vào trong óc Phương Hàn.
Đúng là Linh Lung Tiên Tôn quen thuộc trong thế tục, hiện tại là người nắm giừ bí tàng Hồng Mông.
Phương Hàn kêu lên:
- Người đến là Hoàng Phủ Bỉ Ngạn, là Tiên khí thánh phẩm Bi Ngạn Chu, Thiên Quân tuyệt đại, không phải là nhỏ. Mau mau tiếp dẫn ta vào bên trong bí tàng, rồi cùng nhau đối địch.
Hắn vừa dứt lời, một cỗ cấm pháp liền tiếp xúc tới trên thân thể hắn, kéo hắn vào bên trong bí tàng Hồng Mông.
-o0o-
Vĩnh Sinh Vĩnh Sinh - Mộng Nhập Thần Cơ Vĩnh Sinh