Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Cha mẹ chồng nghiện bài bạc
Ô
ng bà có niềm đam mê tuổi già là chơi bài, mỗi lần chơi số tiền không lớn. Khi đã ngồi vào chơi quên giờ giấc, ngồi thâu đêm suốt sáng. Nhiều lúc đam mê tới nỗi chỉ có 2 ông bà chơi với nhau cũng ngồi từ sáng đến tối, không ăn uống.
Mẹ chồng tôi năm nay 65 tuổi, ba chồng 74 tuổi. Chúng tôi có quan hệ bà con với một đại gia đình khác, gọi là đại gia đình vì nhà rất đông người, anh em, vợ chồng, con cháu chắc cũng gần 10 người ở chung dưới một mái nhà. Mối quan hệ anh em vợ chồng rất phức tạp, không ai có nghề nghiệp ổn định, cuộc sống không dư dả, không ai lo làm ăn, có đam mê đánh bài giống ba mẹ chồng tôi, thường hay rủ ba mẹ chồng xuống chơi cùng.
Mỗi lần ba mẹ chồng tôi đi đến đó đánh bài là lấy lý do xuống thăm nhà bà con, đi từ sáng đến tối khuya 11h mới về, đó là do anh em tôi suốt ruột, lỡ đêm hôm khuya khoắt nguy hiểm nên gọi điện liên tục để hối về, nếu không ba mẹ chồng cũng chẳng biết khi nào về nữa. Khi gọi về ba chồng tôi lại nói dối về gần tới rồi, hoặc đường ngập nước, hoặc đường kẹt xe, đủ lý do để nói dối nhưng thật ra vẫn ngồi tại chỗ đánh bài.
Mỗi lần ba mẹ chồng như vậy, chồng và chị chồng góp ý, ông bà lại cãi, nói là “Tụi mày hỗn hào, chúng tao già rồi, chỉ có niềm vui này mà còn cấm cản. Bây giờ còn sức để chơi, chứ mắt yếu, tay run, nằm một chỗ có muốn chơi cũng không được”. Khi chồng nói không phải con cái cấm cản gì ông bà, nhưng chơi phải có giờ có giấc, biết lượng sức khỏe vì tuổi đã lớn, sức trẻ còn chịu không nổi thì huống hồ gì ông bà. Mẹ chồng tôi còn lý sự lại là chết sống có số, không cần tụi bay lo, nằm xuống không cần tụi bay quan tâm, ông bà còn sức thì đi chơi chứ ở nhà phục vụ con cái à.
Là con dâu, tôi không tham gia ý kiến, nhiều lúc thấy mẹ chồng cãi bướng quá tôi cũng góp ý, bà bảo làm dâu phải khuyên chồng không được hỗn với ba mẹ như vậy, ba mẹ làm sai con cái cũng không có quyền nói lại. Nói thật nhiều lúc vợ chồng cũng lục đục vì phiền não ba mẹ. Ba mẹ chồng đã vậy mà còn rất hay bắt lỗi bắt phải, ăn cơm phải lên tận trên lầu mời xuống, không được đứng ở dưới mời. Ai đứng dưới nói là không tôn trọng, con cái nói giỡn một chút thì lại nói là hỗn.
Tôi nghĩ ba mẹ chồng như vậy mà đòi con cái tôn trọng sao được. Phận làm dâu như tôi, để thương ba mẹ chồng như ba mẹ ruột ít ra ba mẹ chồng phải có gì đó để mình tôn trọng và cảm phục, từ đó mới có thể yêu thương được. Không lẽ bổn phận làm dâu mà bắt buộc phải thương ba mẹ chồng như ba mẹ ruột thì thử hỏi có ai làm được không?
Nhiều lúc ngồi ngẫm nghĩ tôi thấy buồn, nhiều người già thường hay có suy nghĩ sợ làm phiền con cái như ba má tôi, luôn canh cánh trong lòng phải chăm lo cho con cái đầy đủ, nếu không nhắm mắt không yên. Ba mẹ chồng tôi ngược lại, có suy nghĩ con cái phải chăm lo cho ba mẹ. Ở đây tôi không nói quan điểm nào đúng hay sai, tuy nhiên cái gì cũng ở mức độ vừa phải. Con cái phải luôn hiếu thuận, chăm lo cho ba mẹ, nhất là khi ông bà đã tuổi già sức yếu.
Ở góc độ ba mẹ phải làm sao để con cái yên lòng, mình đã không lo cho con đủ đầy thì đừng gây thêm phiền hà, chúng đã bôn ba bên ngoài mệt mỏi lắm rồi, về đến nhà lại ầm ầm to tiếng vì những điều này sao mà sống nổi. Mẹ chồng tôi là người ăn chay niệm phật mà hành động và lời nói như vậy thì niệm phật để làm gì. Thật sự anh chị em chúng tôi không còn cách nào để khuyên nhủ, rất mong lời khuyên của độc giả để chúng tôi có thể khuyên thêm ông bà. Xin cảm ơn.
Phương