Số lần đọc/download: 4538 / 130
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Chương 1214: Suy Tính Hoa Thiên Quân.
M
áu của Hoa Chấn Thiên đã tới tay.
Phương Hàn có thể mượn giọt máu này suy tính ra một số tin tức của Hoa Thiên Quân, sau đó kết hợp với khí tức của Hoa Thiên Đô, từ đó suy tính những đầu tơ mối nhợ.
Hiện giờ lực lượng của Chu Thiên Nghi đã mạnh lên rất nhiều, bởi vì chỉnh thể Chí bảo Tam Thập Tam Thiên thăng cấp, dẫn tới Pháp bảo tăng lên đến một cảnh giới tinh diệu, chân chính có một tia khí tức diễn tính chu thiên.
Phương Hàn đứng vững, điều tức nguyên khí trong thân thể, liền nhỏ một giọt máu của Hoa Chấn Thiên vào trong đó, lập tức được một cỗ Chu Thiên chân khí bao bọc, phân tích khí tức huyết mạch Thiên Quân trong đó.
Khí tức của Hoa Thiên Đô, Phương Hàn hoàn toàn có thể bắt chước được, năm đó hắn ở thế tục từng có lời thề đại thù với Hoa Thiên Đô. Ước hẹn mười năm, tuy rằng sau đó không giải quyết được gì, bởi Hoa Thiên Đô phi thăng Thiên giới.
Chẳng qua, lời thề này không thành, vẫn luôn là một tiếc nuối. Huống hồ, ở trong lòng Phương Hàn cảm giác giữa Hoa Thiên Đô cùng Hoa Thiên Quân khẳng định có liên hệ đầu tơ mối nhợ nào đó, như thế không thể không chú trọng. Lỡ như Hoa Thiên Đô là Hoa Thiên Quân chuyển thế, vậy thì sợ rằng sau này chiến thắng đối phương sẽ là khó khăn chất chồng.
Phương Hàn hiểu được thật sâu, Thiên Quân chuyển thế khủng bố cỡ nào.
Thân là Thiên Quân chuyển thế, có thể nói không gì địch nổi, tốc độ tiến triển cực nhanh, vượt xa tồn tại bình thường, coi như là Tiên Hoàng chuyển thế cùng phải kém hơn.
Hoàng giả Chí Tiên chuyển thế, mỗi người đều là thiên tài vô địch, chẳng qua căn bản không thể so sánh với Thiên Quân chuyển thế. Nếu như thật là Thiên Quân chuyển thế, cứ nhìn Phương Thanh Tuyết thì biết.
Cho dù Phương Hàn kỳ ngộ liên miên, thế nhưng tốc độ tu hành của Phương Thanh Tuyết không kém hơn Phương Hàn chút nào, đôi khi cảnh giới còn vượt lên trước.
Về phần Hạng Nhất Chân, căn bản không phải Dạ Đế Thiên Quân chuyển thế, mà là một môn thần thông do Dạ Đế tu luyện chuyển thế thành người, tương đương như nô bộc của Dạ Đế. Bằng không, Phương Hàn muốn chiến thắng hắn, quả thật là không thể nào.
“Hiện giờ, để cho ta xem, Hoa Thiên Quân rốt cuộc có phải chuyển thế thành Hoa Thiên Đô hay không.”
Ngón tay Phương Hàn khẽ động, nguyên khí quanh người liền ngưng kết thành một cái bóng. Cái bóng này mặc trang phục màu xanh, tay áo phất phới, khí thế đè nén núi sông, trong nháy mắt có thể đóng băng thiên hạ.
Đây là hư ảnh của Hoa Thiên Đô.
Không, là hình thể có được máu thịt chân thật.
Hiện giờ, Phương Hàn đã có được bản lĩnh hoàn toàn lợi dụng Tạo Hóa, hư không ngưng tụ thành chân thân. Hắn lợi dụng ký ức đã gặp Hoa Thiên Đô của mình, đắp nặn ra một người có máu có thịt hoàn toàn mới, có tính cách, có linh hồn từ Hoa Thiên Đô!
Chu Thiên Nghi căn cứ ký ức của Phương Hàn, suy tính hoàn mỹ toàn bộ hình thể, diện mạo, giọng nói, tính cách của Hoa Thiên Đô, giống y như đúc Hoa Thiên Đô ở thế tục.
Còn Phương Hàn lại lợi dụng lực Tạo Hóa, một lần nữa ngưng kết máu thịt, pháp tắc, thậm chí các loại thần thông đạo thuật, tạo ra một Hoa Thiên Đô nguyên vẹn.
Lần này Phương Hàn thi triển đạo thuật không giấu diếm mọi người, mà thi triển ra ở ngay trước mặt bọn họ.
Tiểu Phủ Hoàng, Tiểu Vũ Hoàng cũng không biết hắn muốn làm gì, cũng không dám hỏi nhiều. Bọn họ đều biết, mỗi một hành động của Phương Hàn đều ẩn chứa thâm ý, tuyệt đối không thể phỏng đoán.
Một người nam tử áo xanh dần dần ngưng tụ thành hình thể, máu thịt đầy đủ, chẳng qua mọi người đều không nhận biết Hoa Thiên Đô.
Nam tử này chỉ trong ba hơi thở, do Phương Hàn sáng tạo ra từ trong hư không, có được linh hồn tư tưởng, đột nhiên mở mắt ra, nhìn thấy Phương Hàn trước mắt, phát ra tiếng nói:
- Hoa Thiên Đô ta làm sao lại ở đây? Ta không phải tu thành thân bất tử, ở trong Thái Nhất Môn hay sao?
- Ngươi là ai?
Hoa Thiên Đô nhìn về phía Phương Hàn trước mắt.
Diện mạo Phương Hàn hiện giờ là “Phong Duyên” sau khi chuyển hóa, không còn một chút khí tức trước kia, coi như Thánh nhân cũng không nhìn rõ bộ mặt thật của hắn. Bởi vì thân thể của hắn hiện giờ là do tinh thể thần quốc cấu thành, có thể tùy ý hóa thành vô số bộ dạng.
Phương Hàn nhìn Hoa Thiên Đô do mình sáng tạo trước mắt, vung tay lên, thu Hoa Thiên Đô vào trong tinh thể thần quốc, mạnh mẽ hỗn hợp cùng giọt máu ở trong Chu Thiên Nghi.
Giọt máu huyết của Hoa Chấn Thiên, trong đó có lực huyết mạch Thiên Quân, ngay lập tức tiến vào trong thân thể “Hoa Thiên Đô” do Phương Hàn sáng tạo ra.
“Hoa Thiên Đô” sáng tạo ra từ trong hư không này hấp thu lực lượng huyết mạch của Hoa Thiên Quân, toàn thân lập tức phát ra một loại khí tức quỷ bí, tóc đen tung lên, mỗi sợi như một con linh xà, thâm nhập vào hư không.
Oong!
Phương Hàn lập tức thúc đẩy Chu Thiên Nghi, thậm chí còn vận dụng Thiên Mệnh Cầu trong Bát Bộ Phù Đồ, kiểm tra quỹ tích số mệnh, cũng bắt đầu thúc đẩy Tiểu Túc Mệnh Thuật.
Một con sông dài số mệnh xuất hiện trên đỉnh đầu Hoa Thiên Đô, lẳng lặng thăm dò.
Ngao ngao ngao ngao! Ngao ngao ngao!
Hoa Thiên Đô mới sáng lập ra, dung hợp huyết mạch Thiên Quân, ánh mắt sắc bén, nhìn thấu hư không, vươn tay ra, trực tiếp chộp tới tương lai.
Phương Hàn thầm kêu một tiếng: “Không tốt!” Bởi vì hắn cảm giác được, trong quá trình suy tính, trong sâu xa có một cỗ lực lượng lặng lẽ đột nhiên phủ xuống, đổ thẳng vào trong cơ thể Hoa Thiên Đô do mình sáng tạo ra.
Còn Hoa Thiên Đô này đã không còn là một con rối nữa, mà biến thành một đại nhân vật, một đại tôn có thể ngạo thị quần hùng, ngạo nghễ chúng sinh.
Ở trong Chu Thiên Nghi, Hoa Thiên Đô này phát ra tiếng nói cuồn cuộn:
- Phương Hàn? Ta biết tên ban đầu của ngươi, là Phương Hàn. Lại còn muốn nhìn trộm huyền bí của ta? Quả thật tìm chết mà.
Tiếng nói này, căn bản không phải Hoa Thiên Đô.
Mà là đến từ tồn tại hùng mạnh ở không gian dị độ xa lạ. Tồn tại hùng mạnh này quá rõ ràng, chính là Hoa Thiên Quân trong truyền thuyết.
Trong lòng Phương Hàn chợt kinh hãi, bởi vì trong khoảng khắc đó, hình thể Hoa Thiên Đô do mình sáng tạo ra càng ngày càng phình to, lớn đến khó mà tin được, đã sắp trực tiếp chấn vỡ nát thế giới trong Chu Thiên Nghi.
Nếu như mặc kệ cho đối phương vĩnh viễn tăng trưởng tiếp tục, như vậy rất có thể sẽ trực tiếp nổ tung, thân thể mình cũng sẽ không đỡ nổi, hoàn toàn nổ thành bột phấn.
- Áp chế cho ta!
Ý chí của Phương Hàn đột nhiên tiến vào trong Chu Thiên Nghi, hóa thành chân thân của mình, đánh ra một quyền. Tam Thập Tam Thiên Tạo Hóa Thần Quyền, mạnh mẽ bùng nổ, chiến lực ba mươi ba lần nhảy chồm như thủy triều, ngưng tụ thành một cái nguyên điểm, diệt sát chém tới Hoa Thiên Đô.
- Đánh cắp Tạo Hóa, bản thân không phải Tạo Hóa. Tam Thập Tam Thiên Tạo Hóa Thần Quyền, không phải dùng như thế, để ta dạy cho ngươi đi! Phương Hàn!
Oong!
Căn bản không biết từ nơi nào ở không trung, một cỗ lực lượng phủ xuống trên thân thể Hoa Thiên Đô lần nữa, sắc mặt Hoa Thiên Đô này khẽ động, sau lưng cũng lóe lên hư ảnh Tam Thập Tam Thiên, lực lượng ngưng tụ, cũng đánh ra Tam Thập Tam Thiên Tạo Hóa Thần Quyền, chiến lực ba mươi ba lần?
Hai quyền đánh ra ở Chu Thiên Nghi, lập tức bộc phát ra cơn bão táp hủy diệt.
- Thời Gian Tự Tại Vương Phật, trấn áp nguyên khí!
Phương Hàn sợ sẽ đánh tan Chu Thiên Nghi, chính mình lại phải tu luyện lần nữa, trong sát na nguyên khí bùng nổ, rống to lên trên không, một tấm phù lục vàng kim hiển hiện ra. Hư ảnh Thời Gian Tự Tại Vương Phật lại hiện ra, tăng nhân áo vàng kim, chân trần, hiển hiện giữa hư không, liền biến thành một vòng sáng, trấn áp nguyên khí bùng nổ xuống.
Còn Hoa Thiên Đô và chạm với Phương Hàn, hình thể cũng bắt đầu tan vỡ. Dù sao chỉ là một cỗ lực lượng truyền tới mà thôi, hơn nữa nơi này là Thái Cổ Chi Khư, coi như là Thiên Quân cũng khó mà truyền ý niệm tới đây.
- Hừ! Tiểu tử, tính là ngươi may mắn, Thái Cổ Chi Khư này là tù ngục của Tạo Hóa Tiên Vương, bản tọa không tiện truyền tới lực lượng, chẳng qua chỉ cần ngươi vừa ra, sẽ khó thoát khỏi ta đánh giết.
Trong nháy mắt hình thể tán loạn, cỗ ý niệm truyền ra, làm cho người ta kinh hãi vỡ mật.
Phương Hàn lại không sợ chút nào, đột nhiên thừa cơ bắn ra một đạo Tiểu Số Mệnh Thư, lập tức mây mù tiêu tán, hắn thấy được một tràng cảnh ở không trung.
Ở một nơi hư vô, một thân thể vô cùng to lớn lẳng lặng nằm trong quan tài. Thân thể to lớn kia không biết đã chết hay tạm thời ngủ say, ở phía trước quan tài có một người nhỏ bé, nổi bật dưới nền quan tài hình thể to lớn.
- Hoa Thiên Đô!
Phương Hàn lập tức nhìn ra, ngồi ngay ngắn dưới quan tài chính là Hoa Thiên Đô.
Hoa Thiên Đô dường như tu luyện một loại thần thông cái thế, trong lúc hít thở, thân thể quan tài vô cùng to lớn kia cũng sẽ theo tiết tấu hít thở của hắn, cũng bắt đầu thong thả hít thở.
“Đây là tình huống gì?”
Phương Hàn muốn tính toán lần nữa, hình ảnh này đã hoàn toàn tán đi, không có một chút dấu hiệu, cũng không tìm được bất kỳ đầu mối nào.
Phương Hàn liên tục suy tính, nhưng không cách nào hiển hiện ra. Hơn nữa một giọt máu kia cũng bốc hơi, hoàn toàn hủy diệt.
“Rốt cuộc là tình huống gì? Trong quan tài kia, thân thể to lớn? Hoa Thiên Đô ngồi trước quan tài tu luyện?”
Phương Hàn lắc đầu, làm sao cũng không suy tính ra đáp án chính xác.
Chẳng qua, thân thể to lớn nằm trong quan tài, rất rõ ràng là thân thể của Hoa Thiên Quân, còn rốt cuộc Hoa Thiên Đô có quan hệ gì với Hoa Thiên Quân, vậy thì không biết được.
Về phần quan tài rốt cuộc ở nơi nào, Phương Hàn hoàn toàn không có manh mối.
Trừ khi tu vi của hắn tiến thêm một bước, trở thành Nguyên Tiên, thậm chí Thánh nhân, mới có thể tiếp tục suy tính ra một chút đầu mối.
- Phong Duyên huynh, vừa rồi đã suy tính điều gì?
- À, cũng không có gì, ta thu được một giọt máu của Hoa Chấn Thiên, dùng máu của hắn suy tính vị trí của Hoa Thiên Quân tổ sư khai phái Vũ Hóa Môn.
Phương Hàn nhàn nhạt nói.
- Cái gì? Rốt cuộc có suy tính ra được không?
Tiểu Vũ Hoàng Hạ Chi Thu vội hỏi.
- Suy tính ra được một chút đầu mối, chẳng qua là nhìn ảnh trong sương, không rõ ràng lắm, xem ra phải thăng cấp cảnh giới càng cao hơn mới có thể nhìn rõ ràng được.
Phương Hàn gật đầu, làm ra một loại cảm giác thần bí đến cực điểm.
- Ta cảm giác được khí tức của Tiểu Thạch Hoàng. Thạch khí thật nồng đậm.
Hạ Chi Thu đang muốn nói, đột nhiên biến sắc, thấy được sát khí ở phía trước, một cỗ Thạch khí loáng thoáng tràn ngập ở phía trước.
Một ít yêu thú tán loạn khắp nơi, dường như cảm giác được một cỗ nguy hiểm cực lớn phủ xuống, đều chạy trốn cỗ Thạch khí này.
Xì xì!
Từng tiếng động truyền ra từ trong Thạch khí, Phương Hàn nhìn thấy một số yêu thú mạnh mẽ nhiễm phải cỗ Thạch khí này, liền triệt để hóa đá, biến thành tảng đá.