Số lần đọc/download: 4538 / 130
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Chương 1212: Ba Đại Lãnh Tụ.
Nghe Phương Hàn nói câu này, Chu Trọng Dương kia liền phun ra một ngụm máu, không phải là bị thương, mà là bị chọc tức phát điên, lửa giận công tâm.
Phương Hàn vốn đã tung ra lời nói trong mười hơi thở đánh bại hắn, hiện giờ chỉ là năm hơi thở liền cướp lấy Chân Lý Kiếm Thai dùng hết tâm huyết cả đời rèn ra, sau đó đánh cho hắn phun máu.
Thương thế trên người chỉ xếp hàng thứ yếu, khuất nhục trên tâm hồn mới là trọng yếu nhất, có cao thủ nào bị nhục nhã như thế? Nhất là ở trước mặt nhiều người thế này. Chu Trọng Dương nhớ tới lúc mình ra tay, thề thốt chắc chắn phải phế Phương Hàn, hiện giờ lại bị đánh cho hộc máu, quả thật có một loại cảm giác tẩu hỏa nhập ma, tâm linh loạn thành một đoàn không thể gặp người được nữa.
- Phong Duyên, ngươi chờ đó.
Chẳng qua hắn cũng sâu sắc hiểu được, lúc này không thể đối chọi với Phương Hàn, bằng không sẽ chịu nhục nhã càng thêm nghiêm trọng. Nói không chừng mình sẽ phải học theo Tâm Hoàng thánh tử, quỳ xuống trước đám người này, vậy thì sẽ mất hết mặt mũi, sống không bằng chết, cả đời cũng không ngẩng đầu lên được nữa. Coi như sau này tự sát chuyển thế, sợ rằng cũng không còn mặt mũi gặp người.
Hắn toàn lực thi triển ra Song Tử Vương Thuật, trên thân thể hội tụ hai đoàn ánh sáng đỏ lại một chỗ, mãnh liệt phóng vụt đi, hóa thành một dải cầu vồng mãnh liệt phóng ra bên ngoài. Rời khỏi nơi này, miệng còn thả ra lời hung ác.
- Chạy? Ngươi muốn chạy? Ta xem ngươi có thể chạy đi đâu.
Phương Hàn ánh mắt phát lạnh, tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho Chu Trọng Dương này. Hắn bước tới trước một bước, bàn tay thúc động lôi quang, đột nhiên vung lên. Một bàn tay to lớn tràn ngập lôi đình chộp vào giữa hư không, bàn tay to lớn này lóng lánh ánh vàng, đạo thuật chấn động, chính là Hình Chi Thủ.
Khi đó Phương Hàn vượt qua lôi kiếp Tổ Tiên, tu thành Thần Chưởng, tìm hiểu thiên hình mà kích phát ra. Hơn nữa, Chu Thiên Nghi của hắn phân tích hình thể Lôi Đế Thiên Quân trong trí nhớ đệ tử của Chấp pháp Thiên Đình Thần Ngục, dung nhập rất nhiều Lôi pháp thái cổ vào trong chưởng. Một kích đánh ra, long trời lở đất, rất nhiều sát khí ào ào bốc lên, sấm sét điện quang quấn quanh trăm dặm, hợp thành một đoàn Lôi long điện giao, rít gào giữa trời cao, vạn rồng cùng gầm thét, thanh thế hùng hồn mãnh liệt, khắp nơi bộc phát ra khí tức hủy diệt thế giới.
Thúc đẩy Lôi pháp đến cực hạn.
Trong Kỷ Nguyên Chi Thư, văn minh Nhất Thiên Lôi đã sắp thai nghén thành hình.
Có thể nói một kích này của Phương Hàn đã dùng toàn lực, quyết tâm muốn một kích giết chết Chu Trọng Dương, miễn cho lưu lại hậu họa. Người này quá mức cao ngạo, hơn nữa không coi ai ra gì, trước mặt người ta nói mình là “Sao chổi gây họa”, không giết hắn không thể lập uy, không thể chấn nhiếp thiên hạ.
“Một chưởng này, quả thật là tinh túy Lôi đạo, Thiên phạt giáng thế.”
Sắc mặt Hạ Chi Thu khẽ động:
“Có thể lĩnh ngộ Lôi pháp cao siêu đến thế, nhất định hắn chiếm được truyền thừa của Điên Mẫu Thiên Quân tỷ tỷ? Bằng không, coi như là ta cũng không thể cảm thụ sâu sắc Lôi pháp đến cảnh giới này.”
“Giết người chẳng qua là đầu rơi xuống đất, coi như là cùng một môn phái cũng không buông tha, thu đi Chân Lý Kiếm Thai do đối phương khổ cực tế luyện còn chưa tính, còn muốn trực tiếp truy sát, tiêu diệt đối phương. Phong Duyên này đủ độc! Thủ đoạn ác độc, không tha kẻ mạo phạm, người độc ác như thế, tương lai tất có thành tựu. Ta phải cảnh cáo Hiên Viên Xích Tiêu, còn có những trưởng lão trong gia tộc, ngàn vạn lần không được đối nghịch với người này.”
Tiểu Phủ Hoàng cũng nổi da gà với hành vi của Phương Hàn.
Ầm ầm.
Tiếng nổ liên tục, chấn động vỡ nát cả không gian, từng cơn lốc khổng lồ quét bay hết thảy, thoáng cái bay vụt tới trước mặt Chu Trọng Dương.
Hình Chi Thủ kia đã ngăn cản hắn, chộp về phía đầu, muốn bóp chặt hắn trong tay, triệt để bóp vụn, hóa thành bột phấn.
- A! Hình Chi Thủ! Ngươi muốn triệt để giết ta, ta sẽ không cho ngươi như nguyện, tên yêu ma kia lẫn vào Vũ Hóa Môn ta mưu đồ gây rối, khiến cho chúng ta tự giết lẫn nhau. Âm mưu quỷ kế của ngươi, sớm muộn gì cũng sẽ bày ra. Chờ ta trở về, sẽ triệt để tố cáo ngươi, để chưởng giáo chí tôn Vũ Hóa Môn ta nhốt ngươi lại, triệt để giam cầm ngươi.
Ngay trong khoảng khắc Hình Chi Thủ phủ xuống, toàn thân Chu Trọng Dương chấn động, toàn lực tế ra Song Tử Vương Thuật, hai bóng người bộc phát ra chiến lực gấp mười, toàn thân thể phun ra lượng lớn huyết quang, biến thành một con sông dài màu máu, ra sức thiêu đốt chống lại lôi quang, làm cho lôi quang Hình Chi Thủ nổ văng tung tóe.
Phương Hàn mở miệng phun ra một đạo lôi quang, một lần nữa củng cố Hình Chi Thủ, đồng thời mi tâm vừa động, một chiếc phi kiếm như thu thủy bắn ra, chính là Chân Lý Kiếm Thai bị hắn luyện hóa, trở thành Pháp bảo của mình.
Kiếm này sau khi bị Phương Hàn luyện hóa, lây dính lực Tạo Hóa, càng thêm thần diệu, cứng chắc, hiện rõ sức mạnh, kiếm quang sắc bén vô cùng, cắt hết vạn vật.
Vù! Trên thân thể Phương Hàn, hình thể nguyên khí cao to giống y như bản thân hắn, tay cầm Chân Lý Kiếm Thai, đột nhiên xông ra ngoài, diễn dịch ra Chân Lý Kiếm Thế mà Chu Trọng Dương vừa thi triển.
Chỉ thoáng cái, Phương Hàn đã học được Chân Lý Kiếm Thế, hơn nữa vận dụng như thường.
Một kiếm chém ra.
Trong hắc ám sáng ngời, tuôn ra tiếng nổ kinh thiên.
Kiếm thế ập xuống, toàn thân Chu Trọng Dương đều bị nghiền ép, chém giết vỡ tan, phát ra từng đợt thần quang hiếm thấy. Dưới thần quang, Song Tử Vương Thuật của hắn đã bắt đầu vỡ tan, từng đạo chân khí bị Phương Hàn hút đi, toàn thân ở trong trạng thái bị xói mòn rất nhiều tinh khí.
Pháp tắc Tổ Tiên trong cơ thể hắn lại bắt đầu bị Phương Hàn hút đi, cắn nuốt, hóa thành từng luồng từng luồng chân khí hình rồng, đều rót vào trong Chân Khí Kiếm Thai. Kiếm Thai kia mãnh liệt run lên, bùng nổ, uy lực càng tăng mạnh, cuối cùng hào quang vạn trượng, phá tan tầng mây, long ngâm hổ rống, khắp nơi đều hiện ra uy áp bá khí.
A! A! A!...
Chu Trọng Dương đau đơn rên rỉ, kiệt sức chống lại. Hai tay hắn vung lên, đánh ra mấy đạo thần thông liều mạng của Vũ Hóa Môn, thậm chí toàn thân đã bắt đầu thiêu đốt thọ mệnh, từng cỗ từng cỗ thọ mệnh bắt đầu thiêu đốt kịch liệt, trên đầu xuất hiện rất nhiều hư ảnh Thiên Quân hóa thân tinh khí.
- Phong Duyên, đây là ngươi muốn ta chết! Ngươi là kẻ ác độc, ma đầu, ta nhất định không để yên cho ngươi! Phá cho ta!
Trong lúc thiêu đốt thọ mệnh, hắn đột nhiên bùng nổ, hai tay đánh ra sấm sét vô cùng.
- Vô ích thôi, kết cục hôm nay của ngươi chính là chết, con đường duy nhất, cũng là đường chết.
Phương Hàn không đổi kiếm thế, lại tiếp tục chém xuống, quyết tâm muốn hủy diệt Chu Trọng Dương.
“Quá uy mãnh, quá ác độc, cứ chém giết hắn như thế.”
Tiểu Vũ Hoàng Hạ Chi Thu, Tiểu Phủ Hoàng Hiên Viên Phá, cả người cũng đang run lên, thấy Phương Hàn hung mãnh như vậy, cứ như thế tiêu diệt Chu Trọng Dương có thực lực ngang với bọn họ, trong lòng chấn động, lại có chút bội phục. Bọn họ còn chưa thấy qua nhân vật hung hãn như thế.
Lần này, Chu Trọng Dương nguy hiểm đến cực điểm, đã sắp bị giết.
Đột nhiên, hai tiếng nổ truyền xuống từ hư không bầu trời nam bắc, sau đó hai bóng người trực tiếp phá vỡ không gian, đi ra từ bên trong. Một bóng người mặc áo đỏ son, tay cầm trường thương, còn người kia mặc áo xanh, hai tay trống trơn, trên người hiển hiện ra một cỗ khí tức huyết mạch Thiên Quân.
- Phong Duyên, ngươi to gan, dám đánh giết Thánh tử Vũ Hóa Môn, tội ngươi đáng chết vạn lần. Nhanh nhanh dừng tay, quỳ xuống chịu trừng phạt!
- Chuyện này chúng ta sẽ làm chứng, báo cáo lên Trưởng lão hội, để ngươi nhận trừng phạt.
Hai người đột nhiên xuất hiện, uy năng trên thân thể như biển như ngục, một đợt cao hơn một đợt, toàn thân như chìm dắm trong mây khí màu vàng.
- A! Vạn Tây An, Hoa Chấn Thiên! Đây là hiểu lầm!
Tôn Thi Họa vừa nhìn hai người tới đây, liền thất kinh. Hắn lập tức nhận ra hai người này cũng là Thánh tử Vũ Hóa Môn, một trong ba đầu sỏ siêu cấp. Vạn Tây An kia là người áo màu son đỏ, tay cầm trường thương, là một vị Thương Thánh thượng cổ chuyển thế, hơn nữa đã kích phát được ba phần ký ức Thương Thánh.
Còn người mặc áo xanh là Hoa Chấn Thiên, chính là huyết mạch của Hoa Thiên Quân, tổ sư khai phái Vũ Hóa Môn. Trong cơ thể mang theo huyết mạch Thiên Quân, hết sức quý báu, có tác dụng hết sức quan trọng ở Vũ Hóa Môn.
Hai người này cùng Chu Trọng Dương, được xưng là ba đại đầu sỏ Vũ Hóa Môn, pháp lực cao cường, có thể khiêu chiến cao thủ cảnh giới vượt cấp. Chính là tài năng lương đống, trụ cột chống trời trong môn phái.
Hai người vừa xuất hiện, liền phát ra thần thông công kích Phương Hàn. Không nói hai lời, vừa đến liền chụp mũ Phương Hàn mưu sát Thánh tử, mưu đồ làm loạn, chính là gian tế tà ma lẫn vào Vũ Hóa Môn.
Vạn Tây An là Thương Thánh chuyển thế, một cây thần thương trong tay run mạnh, tán phát ra ngoài, hóa thành một đường thẳng tắp đánh thẳng về phía bản thể Phương Hàn, mũi thương đâm thẳng tới. Còn Hoa Chấn Thiên hai tay không có binh khí, thế nhưng đôi tay vừa lật, trên bầu trời liền ầm ầm huyễn hóa ra hai cái ấn lớn, đột nhiên giáng xuống, còn mạnh mẽ hơn cả thần sơn thái cổ.
- Đại Quân Ấn! Thủ pháp thật mạnh!
- Đây là ba Thánh tử mạnh nhất Vũ Hóa Môn, lại đi đối phó một mình Phong Duyên, không biết Phong Duyên có thể ứng phó được hay không?
- Vũ Hóa Môn bắt đầu nội chiến rồi.
- Thánh tử mạnh nhất Vũ Hóa Môn, ba người liên thủ, thật là mạnh mẽ. Nếu như Phong Duyên còn có thể chém giết, vậy hắn thật sự có thể giết được Tiểu Thạch Hoàng Tống Đằng Phi.
- Hừ! Tiểu Thạch Hoàng Tống Đằng Phi rất mạnh, chẳng qua ba người Phong Duyên, Tiểu Vũ Hoàng, Tiểu Phủ Hoàng liên thủ, vẫn có thể đánh chết. Chẳng qua ba Thánh tử Vũ Hóa Môn này không lấy đại cục làm trọng, ngược lại đánh lung tung ở chỗ này, thật là ghê tởm.
Các Thánh tử Diễn Thần Hầu Môn, Thông Linh Đạo Tông đều bàn tán, nhìn ba đại Thánh tử đầu sỏ đại chiến Phương Hàn, môn phái nội chiến.
- Ba người các ngươi làm được bao nhiêu cống hiến cho Vũ Hóa Môn, hiện giờ ta sắp đi tiêu diệt Tiểu Thạch Hoàng Tống Đằng Phi, diệt trừ một đại họa cho Vũ Hóa Môn, các ngươi lại còn vu oan giá họa ở đây, ngăn cản ta làm việc, rõ ràng là cấu kết cùng Thái Nhất Môn, chẳng lẽ Tống Đằng Phi cho các ngươi chỗ tốt gì?
Thân thể Phương Hàn khẽ động, một tấm màn trời hình trứng phủ xuống, bất cứ công kích nào đánh lên người đều bị hóa giải.
Chẳng qua Hoa Chấn Thiên đột nhiên vươn tay, trực tiếp bảo hộ Chu Trọng Dương, lôi hắn trở lại, vô số tiên đan vương phẩm bỏ và trong miệng hắn, giúp cho hắn nhanh chóng khôi phục nguyên khí.
- Nói năng ngông cuồng!
Hoa Chấn Thiên Thánh tử đầu sỏ có được huyết mạch Thiên Quân, đứng thẳng giữa không trung, lạnh lùng nhìn Phương Hàn:
- Ngươi giết được Tiểu Thạch Hoàng sao? Quả thật đáng cười, chúng ta cấu kết cùng Tiểu Thạch Hoàng? Ngươi ở đây nói năng bậy bạ, có gì làm chứng?
- Các ngươi đã không thừa nhận, ta đây bắt lấy các ngươi, bắt các ngươi thừa nhận: ba đại cao thủ, quả thật là gậy hút bồn cầu ở Vũ Hóa Môn. Ta bắt giữ từng người, luyện chế thành con rối, phục vụ cho ta, đi đánh chết Tiểu Thạch Hoàng.
Khí tức Phương Hàn lan tràn ra ngoài.