However rare true love may be, it is less so than true friendship.

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Các cô gái độc thân cần biết bảo vệ mình
ôi tin rằng, 100% đàn ông sẽ ngoại tình, dưới một hình thức nào đó, nếu như đặt vào đúng hoàn cảnh, điều kiện, nếu như có sự cám dỗ thích hợp; từ anh “phó thường dân dự khuyết” cho chí tổng thống. Không có ngoại lệ, vì con cháu Adam là thế.
From: Minh
Posted At: Mon 9/25/2006 1:47 PM
Posted To: Vne-TamSu
Subject: Cac co gai doc than can biet bao ve minh truoc
Trước khi lấy chồng, tôi cũng là cô gái độc thân như tất cả bạn gái trẻ khác, và tôi cũng đã thấm thía hầu như tất cả những thăng trầm trong chuyện tình cảm éo le rồi. Tôi không dám đem kinh nghiệm của mình ra đúc kết thành bài học hầu “răn dạy” ai, bởi tôi biết, khó có thể truyền đạt điều đó. Chỉ có chính mình trải nghiệm, họa may mới thấu hiểu thôi.
Bạn Hòa Bình có nói đến trách nhiệm của những người đàn ông có vợ trong chuyện quyến rũ gái chưa chồng. Tôi xin nói luôn, bản thân tôi luôn là người đề cao “nữ quyền” cũng như cá tính của tôi chưa bao giờ là người “chịu lép” trong quan hệ với nam giới. Thậm chí từ khi còn đi học cho đến khi đi làm, tôi luôn là người lãnh đạo cả nam giới; vậy mà cuối cùng tôi cũng phải kết luận rằng, chờ đàn ông tỏ ra “biết điều” và “ân hận” trong chuyện đó, thì cuối cùng chỉ có con gái là thiệt thòi nhất. Vì “chờ được vạ thì má đã sưng”.
Vì sao vậy? Tôi nghĩ rằng cái chuyện “quyến rũ gái tơ” nó đã thành “tập tính” của đàn ông mất rồi. Bạn không thể bắt con gà lấy thức ăn giống con vịt, thì bạn cũng đừng bắt đàn ông phải “chịu trách nhiệm” về cái mà họ xem là “bản năng cơ bản”. Nói như thế không có nghĩa là tôi bênh vực cho đàn ông để trút hết tội lỗi lên đầu những cô gái độc thân dại dột, vốn đã là người chịu quá nhiều thiệt thòi, mất mát trong mối quan hệ với đàn ông có vợ. Bạn cứ đọc câu chuyện của “ngayko cogio” đi, bạn sẽ thấy nỗi đau của cô gái bất hạnh đó lớn như thế nào…
Cô ấy đã mất mát quá nhiều, đến nỗi tôi không thể kể ra hết được, thậm chí sự thiệt thòi đó sẽ còn kéo dài mãi, cho đến hết cuộc đời cô. Mà nguyên nhân là vì đâu? Chỉ vì cô đặt lòng trắc ẩn không đúng chỗ, tự nhiên lại cho phép mình làm “anh hùng cứu thế” cho một anh chàng có vợ bất hạnh nào đó.
Đã nhiều lần tôi nghe câu chuyện tương tự, thậm chí cô gái yêu chồng tôi cũng đã nói với tôi một câu thế này: “Em thấy cảm thương, tội nghiệp cho anh ấy vì anh có vẻ như không được hạnh phúc trong cuộc sống gia đình”. Nghe có vẻ cao thượng gớm nhỉ, hỡi các cô gái trẻ! Hầu như tất cả các cô đều có thể bắt đầu câu chuyện “người thứ ba” của mình bằng những màn mở đầu như thế.
Khi một đứa trẻ VN bị ngã, bà mẹ sẽ chạy vội đến đỡ lên, xuýt xoa: “Ôi tội nghiệp con mẹ quá! Mẹ đánh cái bàn/cái ghế này nhé, nó làm con mẹ bị ngã”. Lần hồi, đứa bé lớn lên thành chàng trai, nếu vấp ngã, anh ta đổ thừa tại hoàn cảnh. Nhưng một bà mẹ phương Tây sẽ nói: “Con bị ngã thì con tự đứng lên đi, không sao đâu. Đứng lên cho mẹ xem nào!”. Khi lớn thành chàng trai, nếu vấp ngã, anh ta sẽ nói “lỗi tại tôi”, và làm lại từ đầu.
Khi cảm thương đi quá giới hạn, bạn sẽ đem tình cảm và thân xác mình ra để an ủi anh ta, mà chẳng thèm xem xét nguyên nhân cụ thể của cái “bất hạnh trong gia đình” của anh ta nó có thật không, mặt ngang mũi dọc như thế nào. Hay như chị N.A đã nói, có tìm hiểu nhưng cũng cố tình phủ tấm vải hoa lên để che đậy sự thật, bởi bạn chỉ muốn hiểu nó theo cách của bạn.
Nếu bạn dứt khoát nghĩ rằng, đấy là việc riêng của vợ chồng anh ta, anh ta và vợ phải chủ động giải quyết, còn bạn chỉ làm “chị Thanh Tâm” thì chắc đã chẳng có chuyện gì xảy ra, mà bạn cũng khỏi phải chịu đau khổ.
Đằng này, anh ta và vợ anh ta mới chỉ “trục trặc” thôi (bạn cố gắng mà lấy được chồng đi, rồi bạn sẽ biết, những trục trặc như thế nhiều như đá cuội), thế rồi bạn vội lao vào làm “người cứu hộ”, rồi còn dâng cho anh ta cả tình cảm lẫn thể xác vô điều kiện, thì quả thật là tôi thấy “hết chỗ nói”. Chẳng còn gì là liêm sỉ của người con gái. Có ai ca ngợi, biết ơn hành động đó đâu, thậm chí còn bị pháp luật trừng phạt, thế thì sao bạn lại cứ lao vào, có phải là điên không?
Với đàn ông có vợ, họ không cho là “có tội” khi có những lời nói, thái độ quan tâm đến cô đồng nghiệp hay nhân viên trẻ. Có khi họ buông lời gạ gẫm trắng trợn, có khi là sự quan tâm tế nhị về gia đình, sức khỏe, nghề nghiệp; có khi là thái độ “lấp lửng” như chọc ghẹo, đùa cợt, gửi email, tin nhắn, rủ đi ăn, đi chơi (có thể là đi với nhiều người). Ở giai đoạn đầu như thế này, cũng chưa có cái gì đi quá giới hạn. Nếu cô gái không “bập” vào những miếng mồi câu ỡm ờ như vậy thì sẽ không có phần tiếp theo. Đây là giai đoạn thăm dò.
Nếu cô gái có hành động “hưởng ứng”, mối quan hệ sẽ chuyển qua giai đoạn 2. Ngày qua ngày, với sự “đồng lõa” do quan hệ công tác, vân vân, hai người sẽ càng thân thiết hơn. Chàng tâm sự với nàng nhiều hơn, nàng lắng nghe và hưởng ứng nhiều hơn. Dần dà, chàng “cao hơn” trong mắt nàng, còn nàng thì dần trở thành “một phần tất yếu của cuộc sống”. Sẽ có lời yêu, có quà tặng, có mọi thứ như một đôi yêu nhau “danh chính ngôn thuận” thông thường. Đây là giai đoạn cao trào.
Nhưng sớm hay muộn thì quan hệ cũng sẽ chuyển sang giai đoạn 3: Dằn vặt. Bởi lẽ chàng đâu có còn độc thân, nên nếu muốn đi tiếp thì phải “xử lý” người thứ hai trước đã. Nhiều cô gái đanh đá, đáo để từng “sa sả” vào mặt các bà vợ rằng: “Chị về dạy lại chồng chị đi” (nếu anh chồng chị ta chủ động sàm sỡ với cô gái); hoặc “chị xem lại mình đi” (nếu cô ta xinh đẹp, mốt miếc, “trí thức” hơn)…
Có lẽ các bà vợ cũng chẳng cần phải “chấp nể” những lời quá đáng của các cô. Nhưng để chồng mình “ngả nghiêng” thì tôi dám nói chắc đến 90% các bà vợ phải liên đới trách nhiệm. Vì sao vậy?
Rõ ràng là, đâu phải vô cớ mà những người chồng có “bồ” (đôi khi chẳng phải “bồ nhí” mà là “bồ già”). Sự khiếm khuyết về mặt nào đó trong hạnh phúc gia đình đã khiến người đàn ông phải đi tìm cái có thể “bổ túc” vào đó. Đôi khi, chính sự tự mãn của người vợ về sự “tròn vẹn” của gia đình cũng khiến anh chồng chán, bởi lẽ anh ta thích vợ mình khiêm tốn hơn, yếu đuối hơn chút nữa chẳng hạn, để anh ta thấy vai trò của anh ta nổi bật hơn.
Đàn ông luôn luôn là thế, và bạn đừng mong cải tạo bản tính của họ. Nếu cải tạo được, thì bạn đã tìm ra được một nhánh tiến hóa mới của loài người rồi đó. Thế rồi các bà vợ phải làm gì? Tìm mọi cách để sang giai đoạn 4: Phục hồi, hoặc “cứu vãn”. Nếu thành công thì anh chồng quay về, nếu thất bại thì mất chồng, thế thôi.
Giai đoạn 5: Quên lãng (phải gọi cho đúng là “cố gắng để lãng quên”). Đúng cho cả 3 người: cô vợ phải quên để tha thứ cho chồng, anh chồng phải quên để đừng có “lăn tăn” với người cũ, cô gái thì càng phải quên cho mau để còn làm lại cuộc đời.
Tôi tin rằng, 100% đàn ông sẽ ngoại tình, dưới một hình thức nào đó, nếu như đặt vào đúng hoàn cảnh, điều kiện, nếu như có sự cám dỗ thích hợp; từ anh “phó thường dân dự khuyết” cho chí tổng thống. Không có ngoại lệ, vì con cháu Adam là thế.
Tôi chẳng biết nói gì hơn, chỉ mong sao các bạn gái hãy tỉnh táo khi chọn cho mình một người yêu. Nếu các bạn thấy không thể yêu một anh chàng Sở Khanh, một kẻ trộm cắp hay lừa đảo, thì bạn cũng nên thêm vào “list” ấy cái tên của những anh chàng có vợ. Có gì hay ho chờ bạn đâu? Trong “cuộc chiến” với những người vợ danh chính ngôn thuận kia, cầm chắc đến 90% là bạn thua. Còn nếu bạn thắng, bạn cũng chỉ được một cái bánh sứt mẻ vì “chuột gặm”.
Thế đấy, mà tôi chẳng hiểu sao các bạn gái cứ lao đầu vào nhiều thế? Hay đó cũng là một “tập tính” của phụ nữ nói chung, các bạn nhỉ?
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)