Số lần đọc/download: 3480 / 71
Cập nhật: 2015-03-27 12:28:43 +0700
Chương 938: Trận Chiến Cuối Cùng Tại Nhân Giới. (hạ)
V
ỏ hình trung, một tiếng réo rất giòn tan vang lên như hư vô, trong thiên địa hiện lên một vùng bạch quang chói mắt, khiên cho những người trong nhất giới đang quan sát trận chiến này chỉ thấy trước mắt nhoáng lên một cái. theo bản năng nhắm mắt lại.
ở trung tâm bạch quang huyễn lệ chói mắt kia, một đạo kiếm khí quang hỗ kinh thiên địa khiếp quỷ thần tràn ngập một cỗ tinh thần ý chi bất khuất không từ bỏ. chém tan hết thảy.
Xuy... Phốc
Kiểm khí quang hỗ từ đoạn kiếm trong tay Vô Song, từ sau lưng xẹt qua vòm trời, từ xa nhìn lại gần như hiện ra một nửa hình tròn.
Nơi đi qua, hồng quang sinh mệnh chiếu rọi thiên địa bị mạnh mẽ đánh tan.
Thậm chí kiếm khí quang hỗ như tia chóp màu rắng kia xẹt qua hơn nửa hình tròn, còn đâm về phía Dương Phàm đang mở rộng hai tay. như thiêu đốt trong ngọn lửa đò.
Lúc Dương Phàm thi triển thần thông “Lấy thán Chứng Quả”. Luân Hồi Quả rào rạt thiêu đốt và quanh quán toàn thân, từ xa nhìn lại giống như một mặt trời đó trong tinh không.
Kiểm khí quang hỗ kia vừa mới tới gần Dương Phàm, liền bị bám vào một tầng hồng quang, thế tiến giảm đi.
Hây
Dương Phàm hét lớn một tiếng, hai mắt hóa thành thái cổ kim ô. trong một bàn tay bắn ra một cột sáng màu đỏ kinh thiên, dập nát chân không, xé mớ ra một vực sâu màu đen.
Bồng... Đinh!
Bàn tay hồng quang trong suốt của Dương Phàm cùng nửa thanh kiếm gãy giao kích cùng một chỗ. bắn ra một chùm đốm lửa.
Cách xa nhau ngàn dặm, đoạn kiếm trong tay Vô Song lại chém tới trước mặt hắn.
Không gian nhân giới chẳng những móng manh yếu ớt, đối với Vô Song mà nói kiếm ý này càng có thể bó qua cự ly không gian nhất định.
Đẳng đẳng đẳng!!!
Hai người đồng loạt lui ra sau vài trượng, sừng sững trên tinh không.
Vô Song nhìn qua già nua rất nhiều, hai bên mai có vài sợi tóc trắng, sinh mệnh sức sống xa không bằng lúc trước.
Nhưng là cỗ tinh thần ý chí trên người hắn lại không chút suy yếu. cỗ lực lượng tinh thần này gân như siêu thoát khỏi cực hạn của cơ thê.
Trong lòng Dương Phàm âm thầm thán phục. Vô Song cường đại Không phải Bởi vì thân thể hắn mà là kiếm đạo vô thượng cùng tinh thần ý chí hắn có được.
Lúc trước ngăn chặn Tam u lão ma, Vô Song lại bó đi thân thể túi da, phát ra một kiếm chí tử siêu việt thiên cô.
Ngay cả thân thể tan biến, sinh mệnh tiêu vong, tinh thần ý chí muôn đời bắt diệt!
Sinh mệnh hồng quang chiếu rọi thiên địa trên thân Dương Phàm thong thà thu vào trong cơ thể.
Khi Vô Song cẩm trong tay đoạn kiếm, sẽ không phòng ngự. Phòng ngự tốt nhất chính là công kích - Công kích không gì không thể phá!
Hít vào một hơi thật sâu, đoạn kiếm trong tay Vô Song nin nhè nhẹ.
Dương Phàm biết, chiêu tiếp theo của hắn là gì.
- Phá Hư Đoạn Kiếm!
Trong mắt Vô Song lệ quanglóe lên.
Phốc!
Một thanh đoạn kiếm bó qua không gian cách trở. trực tiếp xuyên vào lồng ngực Dương Phàm.
Dương Phàm chi nhìn thấy động tác hắn xuất kiếm, căn bản không có cơ hội né tránh.
Thân thể hắn cứng đờ, cảm nhận được kiếm ý hửv diệt ẩn chứa trong một kiếm này.
Tí tách!
Máu tươi từ trên ngực nhỏ xuống.
Giờ khắc này, thời gian phảng phất như đọng lại.
Rất nhiều đại năng nhất giới quan sát trận chiến này đều ngừng hô hấp.
Thần hồn Dương Phàm đau nhức dữ dội. không khỏi kêu một tiếng đau đớn. lộ ra vẻ mặt thống khổ vô cùng.
Trong đoạn kiếm kia ẩn chứa một cỗ kiếm ý công kích kinh người, càng đảm vào linh hồn hắn.
Chẳng những thân thể hắn bị đảm thủng, Ngay cả linh hồn cũng bị xé ra một vết rách trí mạng.
- Chính là một kiếm này... Ngay cà Thiên Thu Vô Ngân cũng không thể né tránh.
Ánh mắt Tửu Kiếm Tiên Lý trưởng lão sáng lên.
Lúc trước. Thiên Thu Vô Ngân đối mặt với một kiếm này. đồng dạng không có cơ hội phán kháng, thậm chí ba phán thân đồng thời bị một kiếm này. cuối cùng bị bức bách phái thi triển Nghịch Diễn Tam Thanh.
Như vậy Dương Phàm, hắn sê nhưthế nào đối mặt một kiếm này?
Vào lúc mọi người chờ mong, phát hiện thân thể Dương Phàm bị đoạn kiếm đảm xuyên nhanh chóng già nua, sau đó lại tân sinh, trướng thành.
Nhưng là dù vậy, khuôn mặt hắn vẫn tái nhợt.
Ông—
Thân thể hắn lại già nua tân sinh. Như thế lặp lại thật nhiều lần, khí sắc trên mặt mói khôi phục đến đinh.
Ước chừng trải qua tám lẩn Luân Hồi. mói hoàn toàn gánh chịu phán tán cồ thương tổn này.
Dương Phàm không giống nhu ba hóa thân của Thiên Thu Vô Ngân, có thể cùng chung gánh chịu thương tổn, nhưng là có thể lặp lại Luân Hồi.
Choeng--
Đoạn kiếm trong tay Vô Song rút về, tâm thần chấn động.
Không ngờ Dương Phàm có thể lặp lại Luân Hồi như vậy. Ngay cà công kích của hắn cường hãn như thế. nhưng là thân thông của đối phương kinh thiên vĩ địa, ngạo thị cô kim.
- Với trinh tự giờ phút này của ngươi, chi sợ rất khó chân chính thương đến ta...
Dương Phàm cực kỳ thản nhiên đứng trong tinh không, nhìn Vô Song đã lộ vé già nua ở đối diện.
- THông qua Luân Hồi, pháp lực và sinh mệnh lực của Dương Phàm gần như vô hạn... Cứ tiếp tục như vậy. Vô Song chi sợ không chiến mà bại.
Tư Đồ trường lão trầm ngâm nói.
Trong Huyết Nhật Điện.
- Hai người này. thuộc về hai cực đoan khác nhau...
Cặp mắt đẳng sau kính lưu ly của phán thản Đại Đế trầm ổn, bình tĩnh, cơ trí
Một người là thần thông không cực hạn, một người là công kích vô cực hạn.
Hộc hộc—
Sắc mặt Vô Song tái nhợt, hô hấp hơi dồn dập. thân hình sừng sững Vực ngoại tinh không nhưng đã có chút không xong.
Công kích kiếm đạo ảo nghĩa vô thượng như vậy tiêu hao lực lượng bản thân là hết sức khủng bố.
Lực công kích của hắn tuy mạnh nhưng lực lượng có hạn, không có khả năng sử dụng vĩnh viễn.
Từ thế cục trước mắt mà xem, Vô Song đã rơi vào thế hạ phong.
Sắc mặt Dương Phàm ngưng trọng, không có bất kỳ một tia khinh địch.
Hắn hiểu được rất rõ; cho dù tới một khắc cuối cùng, Vô Song đều có năng lực chuyển bại thành thắng.
Huống chi bây giờ còn xa xa không đến thỏi điểm cuối cùng.
Vực ngoại tinh không một vùng tĩnh mịch.
Vô Song đột nhiên hít sâu một hơi. đoạn kiếm trong tay chậm rãi giơ lên.
Đột nhiên, trong cặp mắt tối như màn đêm của hắn hiện lên một thanh đoạn kiếm hư vô mờ mịt. giống như cách một tâng thời không luân hôi.
Dương Phàm đột nhiên sinh ra một cám ứng nguy hiểm.
Hắn bị một cỗ kiếm ý huyển diệu vô cùng, sắc bén tận xương tập trung.
Cỗ kiếm ý kia càng giống như có thể xuyên qua thời không và Luân Hồi.
Phốc!
Một kiếm đám thủng Dương Phàm, hắn kêu một tiếng đau đớn, phun ra một búng máu. trên mặt lộ rõ vẻ kinh hãi.
Thân thể nhanh chóng già nua, rồi sau đó tân sinh.
Nhưng mà cùng lúc Luân Hồi Dương Phàm còn cảm nhận được thương tổn liên miên không dứt gia tăng lên trên thân mình.
Mặc dù thượng tổn này sau khi trải qua Luân Hồi đã bị giảm đi rất nhiều, nhưng vẫn có thể thương tổn đến Dương Phàm đang trong Luân Hồi.
Đột nhiên, khi Dương Phàm lại biến hóa thành đứa bé. “Phốc” một tiếng, một cồ kiếm ý chấn động cửu thiên áp bách tới.
Tâm thần Dương Phàm run lên. mặc dù hắn gần như có thể bỏ qua sinh lão bệnh tử, nhưng là thân thể thời kỳ trẻ con vẫn rất yếu ớt.
Trong phút chốc, linh hồn hắn bị thương rất nặng, ý thức chấn đọng, thiếu chút nữa hoàn toàn bị đánh tan.
Cũng may ở trong Luân Hồi hắn vận chuyển dẫn dắt thương tổn.
- Không thể tiếp rục bị động như vậy. nếu không...
Trong lòng Dương Phàm đậy nên sóng gió ngập trời, không nghĩ tới công kích của Vô Song có thể thẩm thấu vào trong Luân Hồi.
Nhưng hắn tưởng tượng bản thân Vô Song đã trải qua rất nhiều luân hỗỊ kiếm ý có thể có đột phá như thế cũng hợp tình hợp lý.
- Không tốt! Dương tông sư sắp không chống đỡ được...
Đám người Hà Lạc, lão yêu. Tu Đồ trưởng lão liên tục kinh hô thất sắc.
TrongHuyết Nhật Điện.
- Đây cũng không phải kết quả mà ta muốn...
Sửu Diện Tà Nam khẽ hò một tiếng.
Ánh mắt Phân thânĐại Đế lóe lên một cái:
- Dương Phàm làm sao có thể dễ dàng chết đi?
Đúng lúc này.
Mọi người kinh hô một tiếng.
Phốc... Rắc
Dương Phàm trạng thái trẻ con bị một cỗ kiếm khí kinh thiên đánh nát. thậm chí Ngay cả linh hồn dao động đều trống rồng tiêu tan.
Vô Song thu hồi đoạn kiếm, sắc mặt trầm trọng.
Ngay sau đó. dị biến lại sinh ra.
̀m... UỲnh-
Một tia chóp hư vô từ trong lốc xoáy luân bàn trên đỉnh đầu Vô Song buông xuống.
Tổc độ của tia chóp hư vô kia cực nhanh, Vô Song căn bán không có cơ hội né tránh, chi miễn cưỡng giơ đoạn kiêm lên ngăn cản.
̉m
Trên thản đoạn kiếm trong tay Vô Song hiện ra từng vết rạn, thán thể lập tức chia năm xẻ
Chuyển biến này khiến mọi người kinh hô thất sắc, ồ lên.
Vô Song không có thân thể bất diệt, cũng không thể sống lại.
Rồi sau đó trong lốc xoáy luân bàn trên đỉnh đầu kia, Dương Phàm từ trong Luân Hồi tân sinh, nguyên khí đại thương.
Loại tổn thương này ảnh hướng đến ý chí cùng linh hồn, cho dù thông qua Luân Hồi cùng không thể hoàn toàn khôi phục.
Hô hô—
Trong miệng Dương Phàm phun ra một ngụm trọc khi, thân thể lại nhanh chóng già cả. rôi luân hôi tân sinh.
Đại năng nhất giới đang xem cuộc chiến, thần thức đều tập trung trên thân thể máu thịt mơ hồ của Vô Song.
Sinh cơ gần như tan biển, thậm chí Ngay cả linh hồn dao động cũng không cảm ứng được.
Đã chết?
Chẳng lẽ Vô Song Kiểm Tổ vô địch nhân giới như vậy ngã xuống hay sao?
Không ít cao thủ kiếm đạo tiếc hận trong lòng.
Dương Phàm cũng chăm chú nhìn thân thể máu thịt mơ hồ của Vô Song, trong mắt có vài phần không đành lòng.
Cảm giác Vô Song mang đến cho hắn giống như đã chết, nhưng tinh thần cũng không tiêu tan.
Thi thể tàn phá kia vẫn đang nắm chặt đoạn kiếm.
ỏng... ông--
Trong đoạn kiếm tản ra một cỗ tinh thần ý chí ngạo thị thiên cổ. tràn ngập Vực ngoại tinh không, áp bách Nội Hải, Ngoại Hải. cả đại lục nhân giới.
Thân thể đã chết, sinh mệnh tiêu tan, nhưng là cồ ý chí kia bất khuất vĩnh hẳng bất diệt!
Dưới cỗ tinh thần ý chí bao hàm kiếm đạo vô cùng kia, thân thể tản phá dẩn lấy lại một tia sinh cơ...
Mặc dù không thể như Dương Phàm Luân Hồi tân sinh, nhưng hỗi quang phản chiếu như trước khi chết cũng không ngạc nhiên.
Bồng nhiên, kỳ tích sinh ra.
Toàn bộ thân thể Vô Song, bao gồm tinh khí thần, hết thảy lực lượng sinh cơ. thậm chí Ngay cà đoạn kiếm... Tất cả. tất cà đều bốc cháy rừng rực...
Trong phút chốc, tất cả mọi thứ của Vô Song thiêu đốt. hóa thành một quang cầu màu bạc tràn ngập ức vạn kiếm đạo ý chí.
Quang cẩu màu bạc lơ lửng ở Vực ngoại tinh không, cỗ kiểm đạo ý chí kia trong nháy mắt tăng cường mấy chục lân. Kiếm khí kinh hãi thiên địa tràn ngập từng ngóc ngách một giới, khiến thần ma cúng bái run rẩy.
PHốc PHổc PHốc
Đám đại năng thần thức thẳm thấu kéo dài đến Vực ngoại tinh không đều đổng loạt hộc máu.
Trong Vân Tiên Đào.
Tư Đồ trưởng lão kêu một tiếng đau đớn, mặt hơi trắng nhợt.
Tửu Kiếm Tiên Lý trưởng lão phun một búng máu. thân thể té trên mặt đất, lập tức khoanh chân ngồi.
Rất nhiều đại năng khác, tâm thần bị thương nhiều không đếm được.
Cỗ kiếm ý kia chi vẻn vẹn là Bởi vì thần thức tới gần Vực ngoại tinh không mà bị thương đế linh hồn.
- Chinh là một kiếm này...
Linh hồn Dương Phàm run rẩy, một đời pháp lực và tinh hồn trong khoảnh khắc bị kinh sợ, không thể thớ nổi.
Đây chính là một chiêu cuối cùng của Vô Song lúc trước chiến thắng Thiên Thu Vô Ngân.
Thiên, nhân, kiểm hợp nhất, dung hợp kiếm đạo ý chí chí tử, phát ra một kiếm siêu việt thiên cổ. không gì không phá nổi!
̀m... ̉m
Không gian nhất giới nin rẩy dữ dội, dường như có xu thể sụp đổ.
Xuy
Quang cẩu màu bạc trong khi thiêu đốt rừng rực hóa thành một thanh đoạn kiếm sáng bạc kinh thiên triệt địa.
Không tốt!
Dương Phàm khiếp sợ bởi uy lực một kiếm này, chi sợ sẽ nháy mắt chôn vùi linh hồn ý thức của mình.
Cho dù thực lực hắn mạnh hơn vài lẩn, đều không thể may mắn thoát khỏi.
Trong khoảnh khắc sinh tử một đường. Luân Hồi Quả trong cơ thể Dương Phàm hoàn toàn bùng nổ thiêu đổt. hồng quang chiếu rọi cửu tiêu Tinh Hà. toàn thân hóa thành một “quả tròn” hồng diễm thiêu đốt.
Phốc... Xuy
Thiên địa nhân giới chấn động kịch liệt, ngán hà chói mắt vắt ngang thiên địa.
Chợt lóe mà qua!
Tinh khôngvên tĩnh, thiên địa àmđạm không ánh sáng.
Trong Vực ngoại tinh không.
Không thấy bóng Vô Song, cũng không nhìn thấy Dương Phàm.
Chỉ còn lại có một quá tròn hồng diễm thiêu đốt mặt ngoài hiện ra nhiều vết rạn, ở giữa có một lỗ thủng đõ máu. hạt nhỏ tỏa ánh bạc một vùng... Kiếm ý muôn đời bất diệt tràn ngập từng ngóc ngách.