A truly good book teaches me better than to read it. I must soon lay it down, and commence living on its hint.... What I began by reading, I must finish by acting.

Henry David Thoreau

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Nguyen Ngoc Hien
Số chương: 1166
Phí download: 26 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3480 / 71
Cập nhật: 2015-03-27 12:28:43 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 831: Nguyện Vọng Phục Sinh.
hương 831: Nguyện vọng phục sinh.
- Đa tạ các hạ đã khiến Dương mỗ đột phá tầng thứ nhất...
- Đa tạ các hạ. khiến Dương mỗ đột phá tầng thứ nhất...
Nam nhân với hư ảnh ma màu sau lưng di động bất định, phát ra khí tức cấm kỵ kinh thiên từ dưới lòng đất bước lên, khóe miệng nôi lên một nụ cười quy dị.
Giờ khắc này. hồn quang ba màu mơ hồ từ trong miệng Dương Phàm phát ra, mang theo một mảnh không gian gợn sóng mãnh liệt, khiến cho Du trưởng lão tới từ Ngoại Hải Vực liên tục phải thối lui về sau.
Đám ngừoi La Tinh và Liễu Nguyệt vô cùng kinh hãi, sắc mặt trắng bệch.
Một khắc trước, bọn họ căn bản không động thủ mà chi trơ mắt nhìn Dương Phàm bị Dư trưởng lão đánh cho chật vật vô cùng. Sau một khắc, tu vi Dương Phàm đột nhiên tăng vọt, há môm phun một cái đã tạo ra không gian sóng gợn kinh thế hãi tục.
- Có chuyện gì xảy ra?
Vẻ mặt Dư trường lão tràn đầy khiếp sợ. Vừa lui về phía sau vừa liên tục kêu rên. Vòng bảo hộ ngoài thân đã ảm đạm tới cùng cực, suyt nữa đã bị phá nát.
Hư ảnh ba màu sau lưng Dương Phàm có khuôn mặt và hình dáng V đúc bản tôn, cao chừng mười trượng, dáng vẻ vô cùng kinh nhân, khiến nhật nguyệt vô quang.
Trong phạm vi mấy chục vạn dặm, phàm là những tu sĩ đi ngang qua đều cảm nhận được một cỗ khí tức khiến lòng người nan rẩy.
Dương Phàm phát hiện pháp lực trong cơ thể như muốn bùng nổ, tràn đầy Thủy Hồn Giới. Địa Hồn Căn, đoàn liên hoa ba màu và các nơi khắp thân thể.
Vẻn vẹn chi tầng phong ấn thứ nhất đã cường hãn như vậy. Khó có thể đánh giá được trình độ khủng bố cuảng chín tầng phong ấn còn lại.
- Dư trường lão. nếu đã luận bàn thì phải làm cho Dương mỗ tận hứng ! Tiếp theo, hãy để chúng ta chiến đấu sảng khoái một trận đi.
Trong mắt Dương Phàm hiện lên vẻ hưng phấn, tứ chi cũng hoi run rẩy. Đây là biểu hiện cùa việc pháp lực bành trướng trong cơ thể tới độ khó có thể khống chế nổi.
Hai người Liễu Nguyệt. Tinh La không khỏi hít sâu một hơi lương khí. Chi vẻn vẹn là linh áp do pháp lực mang tới cũng đủ khiến bọn họ run rây.
Hô!
Đột nhiên, cả khu vực bị hư ảnh ba màu tràn ngập, lôi điện, cuồng phong, liệt hòa bừa bãi, không gian sóng gợn liên tục xuất hiện.
Ba người Dư trướng lão đột nhiên bị cỗ pháp lực lan rộng điên cuồngnàybaophủ.
Liễu Nguyệt và Tần Lôi như thuyền nhỏ trong biển lớn, vô cùng nguy hiểm.
Thực tế. đây chỉ là pháp lực trên người Dương Phàm tiết ra, hình thảnh cảnh tượng như đang thi triển pháp thuật mà khôngphải là do hắn cố ý.
Bời vì pháp lực trong cơ thể hắn bành trướng rất khủng bố, nếu không giải phóng ra ngoài thì sẽ không tốt cho chính hắn.
- Đây là lục lượng phong ấn tầng thứ nhất sao?! Ta nếu có thể hấp thu một phẩn tư sổ pháp lực này thì có thể gia tăng tu vi lên vẫn Hoa sơKỳ đinh rồi...
Dương Phàm hưng phấn tới nan rẩy. Pháp lực không thể khống chế, cuồng bạo chấn ra khiến hai đại tu sĩ Hợp Thể trung kỳ là Liễu Nguyệt và Tần Lôi đều vô cùng vất vả mới có thể tự bảo.
Baba
Tại sóng pháp lực này, Dương Phàm và Dư trường lão triển khai một hồi giao phong kinh tâm động phách.
Dư trướng lão bị đánh cho kinh hãi đảm chiến. Pháp lực của Dương Phàm giờ phút này đã đạt tới Hợp Thể trung kỳ đinh, thậm chí gân đạt tới Hợp Thể hậu kỳ.
Hơn nữa cỗ pháp lực này cuồng bạo hơn so với đồng cấp không biết bao nhiêu lần, uy lực càng thêm kinh nhân.
Dưới tình huống giao phong chính diện, Dư trường lão căn bản không chiếm được chút tiện nghi nào.
Nếu không phải cảnh giới hắn cao hơn, nắm giữ pháp tắc thông thiên cực kỳ huyền ảo thì chi sợ đã sớm bị Dương Phàm đánh cho chật vật vô cùng rồi.
Dương Phàm trong chiến đấu cũng âm thầm kinh hãi. Không hổ là Hợp Thể đại tu sĩ, mặc dù bị hạn chế cùa thiên địa trói buộc ở Đại Tần nhưng về mặt lĩnh ngộ pháp tắc thiên địa cũng vượt hơn hắn một bậc.
Tuy nhiên, thắng bại đối với Dương Phàm không quan trọng.
Nếu Dư trưởng lão quá yếu thi ngược lại càng khiến hắn khó hấp thu lực lượng phong ẩn, cũng khó có thể dĩ chiến dưỡng chiến, gia tăng tu vi.
Đại chiến được chừng một canh giờ, cảnh tượng pháp lục từ người Dương Phàm toát ra cũng rốt cục chấm dứt.
Mà lúc này, hắn đã có thể khống chế lực lượng phong ấn còn lại trong cơ thể. hơn nữa cùng lúc đối chiến ba người Dư trường lão cho nên tu vi gia tăng nhanh chóng.
Đến lúc sau. Liễu Nguyệt và La Tinh căn bản không thể nhúng tay vào cuộc chiến giữa hai người, đơn giản chi biết điều tức, đứng xa xa quan chiến.
- Tu vi của Dương đại ca gia tăng thật nhanh!
Đòi mắt đầy nhu tinh của Đặng Thi Dao lóe lên những tia sáng kỳ dị, cồ vũ cho tinh lang.
Dương Tuệ Tâm cũng nói:
- Xem ra lần rời đi trăm năm này, kỳ ngộ cùa Dương đại ca quả không nhỏ.
Nàng mờ lòng bàn tay ra. một con Lưu Ly Tinh Xà từ trong áo bào nhảy ra. hóa thânh một băng mỹ nhân đứng phiêu phù giữa không trung, chính mi tâm có một tinh ấn màu lam, quanh thân có lam vụ bao phủ. thu liễm còn hai thước quanh thân mình.
- Quả nhiên là chủ nhân!
Hàn Lưu Ly kinh hỷ nhìn cuộc chiến giữa không trung.
Giờ phút này cuộc chiến giữa Dương Phàm và Dư trưởng lão đã vượt xa trình độ của Hợp Thể trung kỳ.
Phía chán trời, Huyết vụ chậm rãi mờ rộng, sáng tối không chừng.
Hai người chiến đấu vài canh giờ, Dư trưởng lão đã muốn dừng lại:
- Dương tông sư không hô là tông sư chấn cô thước kim cùa Đại Tần, Dư mỗ bội phục. Có thể lấy kết cục hòa để chấm dứt trận luận bàn này được không?!
- Ha ha ha... Dư trưởng lão chẳng lẽ quên lời vừa nói rồi sao?! Nếu là luận bàn thì phải đánh một trận cho thống khoái, thắng bại quan trọng gì đâu!?
Dương Phàm ngửa mặt cười đài, cũng không nói gi thêm tiếp tục lao vào đánh đấm.
Dư trường lão kêu khổ một tiếng, đành phải thống khổ bồi tiếp Dương Phàm.
Nhưng Dương Phàm so với tướng tượng của hắn khó chơi nhiều lắm.
Ba Ngày ba đêm trôi qua.
- Dương tông sư, có thể...
Dư trưởng lão chua xót nói.
- Còn chua đánh thống khoái, Dư trướng lão làm sao có thể đi nửa chừng đã muốn bò!? Nhớ lại Ngày đó Tiên TầnThủy Hoàng và Cửu u Ma Đế đánh nhau gần trăm năm. Giờ mới chỉ vài Ngày thì đáng gì?!
Dương Phàm vẫn không giảm hưng phấn. Chủ yếu là đo pháp lục trong cơ thể vẫn còn cảm giác bành trường, lưu chuyển chưa hoàn toàn thông thuận.
Cứ như vậy, hai người luận bàn tới hai tháng.
Rốt cục một Ngày này, Dư trường lão mang theo vài phần kêu khổ nói:
- Dương tông sư. mục đích cùa ngươi hẳn đã đạt được, có thể buông tha cho lão phu không?
Dương Phàm ngưng thần thu khi, cảm thụ pháp lực hùng hậu như biển trong cơ thể. vận chuyển cũng không có chút trờ ngại gì nữa.
- Nếu thể xác và tinh thần cùa Dư trường lão có chút mệt mòi thì Dương mỗ cũng không miễn cưỡng nữa.
Vẻ mặt Dương Phàm tiêu sái. hào sảng nói. Trong lòng hắn nổi lên một cỗ khoái cảm khó tả.
Loại khoái cảm này so với tiêu diệt địch nhân còn mạnh mẽ hơn.
Dư trường lão nghe vậy không khỏi thở phào một hơi. bộ dáng còn mang theo vẻ sợ hãi, như từ trong ác mộng được tỉnh lại.
- Tuy hiện giờ không đấu tiếp nhưng chờ khi có thời gian rỗi, nhất định Dương mỗ sẽ tìm Dư trường lão luận bàn tiếp.
Dương Phàm cười túm tim nói.
Lời này vừa ra. sắc mặt Dư truởng lão lập tức trắng bệch nhưng vẫn cổ nặn ra vẻ tươi cười.
Bất kỳ là ai cũng không muốn chiến đấu với hạng người càng đánh càng mạnh, càng đáng sợ nhưthế này.
Người như vậy chỉ có là kẻ chiến cuồng, đánh chết cũng không chạy!
Lần giao thủ kéo dài mấy tháng này cùa Dư trường lão đã khiến trong lòng hắn lưu lại một bóng ma.
Trải qua lần luận bàn này, dáng vẻ kiêu căng cùa ba người này đã lập tức tiêu giảm, lời nói vô cùng khách khí.
La Tinh đơn giản chi nhắm mắt lại, không dám nói thếm một lời.
s au khi quay lại Tiên Đạo Tông, Dư truởng lão và La Tinh nhanh chóng biến mất vô ảnh vô tung.
Nhưng vẫn có Liễu Nguyệt lưu lại.
- Dư truởng lão và La đạo hữu ròi đi khi nào?
Biết được việc này. Dương Phàm hỏi.
- Là từ ba Ngày trước, bọn họ chạy về Ngoại Hải Vực. để tiểu nữ ở lại.
Liêu Nguyêt cười nói.
Trong ba người, ân tượng của nàng ta trong lòng Dương Phàm tôt hơn nên lưu lại nơi này.
Dương Phàm cũng không hỏi gì thêm.
Tiếp theo, hắn rốt cục phải tiến hành một việc vô cùng quan trọng.
- Đại ca, ngươi rốt cục tính toán phục sinh cho phụ thân?
Dương Tuệ Tâm vô cùng kinh hv.
Dương Phàm hít sâu một hơi:
- Đúng thế, đây là giấc mộng mấy trăm năm cùa ta. rốt cục có thể tiến hành rồi.
- Sao Dương đại ca còn không mau ra tay?!
Đặng Thi Dao có vài phẩn chờ mong nói.
- Không, nơi này không phải là nơi thích hợp nhất!
Dương Phàm đột nhiên lắc đầu.
- Không phải là nơi thích hợp nhất?!
Dương Tuệ Tâm lộ ra vẻ khó hiểu.
- Nguyên ly phục sinh chính là đoàn tụ tàn hồn, dẫn hồn nhập thể. lẩn nữa tiến nhập sinh cơ...
Dương Phàm nghiêm trọng nói:
- Địa phương thích hợp nhất hắn phải là nơi mà năm đó phụ thân bó mạng.
- Lời này thật có ly. đại ca không hổ là Dược sư truyền kỳ.
Dương Tuệ Tâm đồng tình.
- Ta sẽ về Bắc Tần, sau khi hỗi sinh phụ thân sẽ sớm trờ lại.
Dương Phàm dặn dò hai người.
Tốc độ phi hành của hắn cực mau. từ Đại Tần về Bắc Tần cũng Chỉ qua mấy năm mà thôi.
- Đại ca bảo trọng!
Khóe mặt Dương Tuệ Tâm hơi hồng lên.
Hiện giờ ở Đại Tần phong vân nổi lên, đám người Dương Tuệ Tâm, gồm cả Hàn Lưu Ly đều phải trấn thủ Tiên Đạo Tông.
Dương Phàm một đường phi hành, cũng nhân tiện đi qua Hoàng cung Tần Hoàng xem qua.
Khi hắn đi vào Tần đô thi nhìn thấy cảnh tượng vô cùng thê lương.
Kinh đô Đại Tần là một mảnh đổ nát thê lượng, lầu các, cung điện gần như đổ sập hết.
Phạm vi kinh đô có vô số sinh linh tử vong, nhân sinh vô cùng thua thớt.
Dương Phàm thở dài một hơi. Đây hơn phần nửa là đo cuộc chiến giữa Tiên TầnThủy Hoàng và Cửu u Ma Đế gây ra.
Khi tới Hoàng cung Đại Tân, Hàn Kỳ đi ra tiẻp đón Dương Phàm.
- Dương tông sư. ngài đã tới rồi!
Khóe mắt Hàn Kỳ cay cay, lệ nóng trào ra.
*Aj
- Có chuyện gì?! Mây người Tân Tuân đâu?
$
Dương Phàm kinh ngạc hỏi.
- A Tuấn khi lấy cửu long phong ấn trấn áp Ma Đế thì cũng oanh liệt hy sinh. Sau đó. không ít cường giả Ngoại Hải Vực đi vào Tần Hoàng Lăng, ý đồ cướp đoạt bảo vật Tuy nhiên, vô số côi bào đã cùng cửu long phong ấn trấn áp Cửu u Ma Đế rồi. Nhưng những cường giả Ngoại Hải Vực kia vô công mà phản, lại khiến kinh đô càng thêm đổ nát.
Hàn Kỳ đáp, ngửa mặt lên trời thở dài nói:
- Ma nay, ngoại trừ Tần Vong sinh từ không rõ. ở nội lục gần như không có người nào là hậu duệ Tiên Tần hợp pháp. Chẳng lễ Đại Tầnnày thật sự phải diệt vong sao?!
Dương Phàm trầm mặc không nói.
Tràng đại tai nạn kia, TầnTuấn, Tần Lôi, Tần Minh đều đã bỏ mạng.
- Tuy nhiên, trước khi chết, A Tuấn đã đưa hai thứnày để giao lại cho ngươi.
Hàn Kỳ đưa cho Dương Phàm tới một nơi vô cùng bí ẩn trong Tần Đò.
Tiến vào một mật thất dưới cung điện.
Hàn Kỳ vung quạt lông lên, một pháp đàn màu nâu như thủy tinh hiện lên trước mặt Dương Phàm.
- Hoàn Hồn Pháp Đàn?
Dương Phàm chấn động.
Đây chính là Hoàn Hồn Pháp Đàn trong Tần Hoàng Lăng.
Theo sau, Hàn Kỳ lại huy tay. xuất hiện một túi nước cổ xưa, giao cho Dương Phàm.
Dương Phàm cảm giác túi nước này nhìn rất quen mắt, thần thức tiến vào trong, kinh hoàag,
Đây hóa ra là gần nửa hỗ Thiên Nhất Hồn Thủy.
Nhiều Thiên Nhất Hồn Thủy như vậy, hoàn toàn có thể tạo thành một cái hỗ.
- Cái này... là Tần Tuấn lưu lai cho ta?
Dương Phàm cảm thấy khó có thể tin.
- Đúng thế, trước khi A Tuấn chết chỉ có một nguyện vọng, chính là phục sinh Tiểu Hân và Yên Ninh Phi. Hoàn Hồn Pháp Đàn và Thiên Nhất Hồn Thủy này có thể đủ rồi.
Hàn Kỳ nói tới đây lại tràn ra hai dòng lệ.
Bùm một tiếng, Hàn Kỳ quy gối trước mặt Dương Phàm, khẩn thiết cầu xin nói:
- Dương tông sư. ngài nhất định phải hoàn thành tâm nguyện của A Tuấn và ta.
-Ngươi đứng lên!
Dương Phàm thớ ra một hơi. vung tay nâng hắn đậỵ, cũng kinh ngạc nói:
- Lúc trước ngươi và Tần Tuấn căn bản không muốn hợp tác với ta. Sao giờ lại tin tường Dương mỗ như vậy?!
- Ngay cả Địa Mạch Chi Tích hủy thiên diệt địa ở Thiên cầm Nội Hải mà ngài cũng có thể chữa trị. trị liệu thì có thể thấy được Y đạo cùa ngàu đã là đệ nhất đương thời rồi!
Hàn Kỳ vừa khóc vừa cười, lộ ra sụ tin tướng Dương Phàm tuyệt đối.
Tiên Hồng Lộ Tiên Hồng Lộ - Khoái Xan Điếm Tiên Hồng Lộ