Far more seemly were it for thee to have thy study full of books, than thy purse full of money.

John Lyly

 
 
 
 
 
Tác giả: Hãm Bính
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1356
Phí download: 28 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3589 / 61
Cập nhật: 2015-11-17 20:54:22 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 823: Trận Lớn
ầu tháng 9 năm 93, ba chiếc xe con chạy bon bon trên đường quốc lộ từ Đại Ninh tới Cửu An.
Chiếc xe đầu tiên là chiếc Nissan BlueBird, đầu xe có đèn nhấp nháy của cảnh sát, có logo của thị xã Cửu An, là xe mở đường, còn có Lưu Vĩ Hồng, người mới nhậm chức Thường vụ Thành ủy Cửu An, Bí thư Đảng ủy Công an, Cục trưởng Công an thì an vị ở sau xe. Đây là đoàn xe của Đảng ủy Công an thành phố Cửu An được đặc biệt phái đến Đại Ninh đón Lưu Vĩ Hồng. Cho dù Lưu Vĩ Hồng không nói đến quy củ, nhưng thành phố Cửu An vẫn phải giữ quy củ, cùng đi với Lưu Vĩ Hồng chính là phó Chánh văn phòng Đảng ủy Công an thành phố Cửu An, Phạm Băng Phượng.
Phạm Băng Phượng mới hai mươi mấy tuổi, tốt nghiệp đại học chính quy, dung nhan xinh đẹp, nhất là lúc cười khiến người say mê. Đảng ủy Công an thành phố Cửu An cố ý phái Phạm Băng Phượng đến Đại Ninh đón Bí thư Lưu có lẽ là nghĩ đến tuổi tác của Lưu Vĩ Hồng.
Bí thư Lưu tuổi trẻ, mới tròn hai mươi sáu tuổi, hẳn là giữa những người trẻ có nhiều đề tài chung, hơn nữa Phạm Băng Phượng là cô gái trẻ trung xinh đẹp, tin rằng làm bạn đồng hành với Bí thư Lưu cũng khá thú vị.
Nhưng hiện tại Phạm Băng Phượng lại thấy rất khó xử.
Trên đường, Bí thư Lưu vốn không hề mở miệng, trong vẻ mặt bình thản mơ hồ lộ ra vẻ uy nghiêm. Đây là chuyện trước giờ Phạm Băng Phượng chưa từng nghĩ đến. Phạm Băng Phượng vốn muốn trò chuyện với Bí thư Lưu, cho không khí nặng nề này sôi động một chút. Mỗi lần định cất lời, nhìn thấy vẻ mặt của Bí thư Lưu, lại không thể không nuốt trở vào.
Mấy ngày nay, cái tên Phạm Băng Phượng nghe nói đến nhiều nhất chính là Lưu Vĩ Hồng, vị Bí thư Thị ủy thị xã láng giềng, là đề tài nóng hổi hàng đầu của Đảng ủy Công an thành phố Cửu An. Không nóng sao được, Lưu Vĩ Hồng sẽ trở thành “Nhất ca” của Đảng ủy Công an thành phố Cửu An ngay thôi, là người lãnh đạo trực tiếp của Phạm Băng Phượng.
Nghiêm túc mà nói, tuy trước đây chưa bao giờ nhìn thấy Lưu Vĩ Hồng, nhưng cảm nhận về Lưu Vĩ Hồng trong lòng Phạm Băng Phượng là một “thiếu niên hào kiệt”. Dựa vào việc có rất nhiều cán bộ trong cơ quan chính trị pháp luật thành phố Cửu An không thích Lưu Vĩ Hồng, cho rằng người này không tuân thủ quy tắc, làm xằng làm bậy, Lưu Vĩ Hồng đảm nhiệm chức Bí thư Đảng ủy Công an thành phố Cửu An, thì hệ thống chính trị thành phố Cửu An đã gặp đại nạn. Nhưng theo Phạm Băng Phượng và vài cán bộ trẻ tuổi nhìn nhận, vị Bí thư trẻ tuổi vô cùng mê người không tuân thủ quy tắc này thực chất là một “anh hùng”, là hóa thân của “chính nghĩa”.
Sau khi gặp mặt, Phạm Băng Phượng thậm chí còn thấy Lưu Vĩ Hồng anh tuấn và đẹp trai sáng lóa, phong độ cực đỉnh khiến cô choáng váng cả đầu óc.
Nếu nhất định phải nêu ra một hình mẫu “Bạch mã hoàng tử” trong lòng Phạm Băng Phượng thì không nghi ngờ gì, Lưu Vĩ Hồng rất phù hợp với tiêu chuẩn của cô, quả là một “Bạch mã hoàng tử” điển hình trong lòng cô gái đương xuân.
Tuổi trẻ, anh tuấn, xuất thân cao quý, trong tay có thực quyền, Lưu Vĩ Hồng còn thua kém “Bạch mã hoàng tử” thật sự sao? Điều đáng tiếc duy nhất là vị “Bạch mã hoàng tử” này đã kết hôn, nghe nói phu nhân cũng là con gái nhà gia thế hiển hách, hiện nay đang kinh doanh thành công ở Giang Khẩu, là nữ tỷ phú, thuộc hàng ông chủ lớn.
Nhưng Bí thư Lưu thân là cán bộ cấp phó giám đốc sở, có bà vợ thuộc hàng tỷ phú, toàn bộ hành lý lại là một va li không lớn, cũng khiến Phạm Băng Phượng trố mắt.
Lúc Lưu Vĩ Hồng rời khỏi Hạo Dương, có hơn ngàn cán bộ và quần chúng tự phát đến cửa tòa nhà Thị ủy tiễn đưa Bí thư Lưu, còn có vài cán bộ trẻ xung phong nhận việc chuyển nhà cho Bí thư Lưu. Đến lúc mọi người nhìn thấy toàn bộ hành lý của Bí thư Lưu, cả đoàn người đều trố mắt.
Rất nhiền cán bộ đều nhớ rõ, khi Lưu Vĩ Hồng đảm nhiệm Chủ tịch thị xã Hạo Dương cũng là mang theo va li này. Giờ đã hai năm trôi qua, Bí thư Lưu vẫn mang theo chiếc va li này rời khỏi Hạo Dương như cũ.
Lưu Vĩ Hồng theo xe Audi của Dương Hiểu Quân cùng đi.
Xe Audi chầm chậm rời khỏi tòa nhà Thị ủy Hạo Dương, cán bộ quần chúng xếp hàng hai bên đường đưa tiễn, rất nhiều người cầm đặc sản muốn tặng cho Bí thư Lưu, muốn thì muốn nhưng đều bị Bí thư Lưu xin miễn một cách dịu dàng, chỉ có một mình Kiều Kiều đưa cho hắn một viên kẹo, Lưu Vĩ Hồng nhận lấy, còn xuống xe ôm lấy Kiều Kiều, hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ hồng của bé, nói cho bé biết bệnh của mẹ bé sẽ mau chóng khỏi thôi. Kiều Kiều ôm chặt lấy cổ chú Lưu, không muốn hắn rời khỏi. Vài trăm mét đường ngắn ngủi mà chiếc Audi phải chạy mất bảy tám phút, gần như là chuyển động hết sức chậm rãi.
Lưu Vĩ Hồng ở Đại Ninh vài ngày, hôm nay mới chính thức đi Cửu An nhận chức.
Chiếc xe thứ hai là một chiếc Audi đen bóng sáng loáng, đeo biển số 3 của Tỉnh ủy, hiện giờ ngồi ngay ngắn trong xe, thần thái uy nghiêm, nói năng thận trọng là phó Bí thư Tỉnh ủy Thiệu Lệnh Hồng. Bí thư Đảng ủy Công an thành phố nhậm chức tất nhiên không cần phó Bí thư Tỉnh ủy phụ trách Đảng và quần chúng đích thân đưa tiễn. Lần này Thiệu Lệnh Hồng đi Cửu An là do Tỉnh ủy phân công, phải làm một khóa giáo dục chính trị tốt nhất cho các cán bộ lãnh đạo thành phố Cửu An. Trị an ở Cửu An loạn đến mức này, mỗi một lãnh đạo chủ chốt đương nhiệm đều phải có trách nhiệm. Thiệu Lệnh Hồng vốn đảm nhiệm Bí thư Địa ủy Cửu An, lúc này một phần ba lãnh đạo Cửu An đều là cấp dưới của y ngày trước. Thiệu Lệnh Hồng có uy vọng cao ở Cửu An, y ra mặt nhắc nhở các lãnh đạo chủ chốt ở Cửu An là thích hợp nhất.
Sự việc lộn xộn đến hôm nay, Tỉnh ủy phái Lưu Vĩ Hồng đến Cửu An để ổn định. Thiệu Lệnh Hồng mặt mày u ám, suốt đường đi đều sa sầm, không khí trong xe cực kỳ nặng nề. Ngay cả Lục Mặc, Chủ tịch thành phố Cửu An tự mình đi nghênh đón y và Phạm Băng Phượng đều cảm thấy không được tự nhiên. Xe chạy ba bốn giờ, đối với Lục Mặc quả là như ba bốn ngày gian nan.
Lúc này, Lục Mặc rất mong chờ lời nói của phó Bí thư Thiệu, chẳng sợ y mắng, sao cũng được, còn đỡ hơn phải ngồi yên không nói một lời. Sức ép vô hình kia khiến lưng Lục Mặc ướt đẫm.
Ngồi trong xe thứ ba là phó Trưởng Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Dương Hiểu Quân.
Thành phố Cửu An cách Đại Ninh khoảng hai trăm km. Đường quốc lộ cũng không xấu lắm, tám giờ sáng xuất phát, chưa đến mười một giờ thì đoàn xe đã đến nơi giáp ranh giữa thành phố Cửu An và thành phố Hồng Dương.
Bên đường quốc lộ rộng lớn đã tụ tập rất đông người, phần lớn đều mặc áo sơ mi trắng ngắn tay, quần tây đen, giày da đen, cả đám người đều như thế. Không thể nghi ngờ, đây chính là các cán bộ lãnh đạo thành phố Cửu An đến đón phó Bí thư Thiệu.
Nơi này địa thế trống trải, không thể che chắn được. Ánh mặt trời tháng 9 dương lịch thật sự ác nghiệt, vừa mới xuống khỏi xe có điều hòa chỉ vài phút ngắn ngủi đã khiến làn da người ta đau rát. Các thư ký đều giương dù che cho lãnh đạo, thỉnh thoảng còn đưa khăn tay và nước khoáng, rất mực ân cần.
Các nhân viên Công an thám thính phía trước đã truyền tin đến rằng đoàn xe của phó Bí thư Thiệu sẽ mau chóng đến đây.
Vì thế các cán bộ lãnh đạo thành phố Cửu An đều rối loạn đi về phía bên phải quốc lộ, xếp hàng ngay ngắm, rất có thứ tự. Trong quan trường, phải đặc biệt chú ý đến việc quy tắc phân biệt đối xử, ai trước ai sau, không thể loạn được.
Xếp đầu hàng là một vị trung niên năm mươi mấy tuổi, tóc hoa râm, mặt chữ điền, thân hình cao lớn khôi ngô, vẻ mặt cực kỳ uy nghiêm, ánh mắt rất có khí phách, nhìn quanh, rất oai vệ, chính là Tân Minh Lượng, Bí thư thứ hai Thành ủy Cửu An, Chủ tịch Hội nghị Thường vụ Hội đồng nhân dân thành phố.
Xếp thứ hai là một vị cán bộ trung niên có lẽ ngoài bốn mươi tuổi, vẻ mặt nho nhã, mang kính mắt đen, rẽ ngôi bảy ba, có vẻ là lãnh đạo có trí thức, chính là Vương Thì Hằng, Bí thư thành ủy Cửu An.
Trật tự sắp xếp như vậy, đúng là cả nước có một không hai.
Đương nhiên, lúc này đón chào phó Bí thư Thiệu thị sát Cửu An không xem như một trường hợp chính thức. Tân Minh Lượng là cấp dưới cũ, được một tay Thiệu Lệnh Hồng đề bạt lên, có tình cảm sâu nặng với phó Bí thư Thiệu, để ông ta dẫn đầu cũng hợp lý. Nếu là hội họp vân vân thì Vương Thì Hằng phải đứng trước, Tân Minh Lượng phía sau, lúc lên báo hay TV thì cũng xếp như thế.
Quy củ thể diện phải được tuân thủ.
Vì như thế, nên Tân Minh Lượng ngang tàng hống hách ở Cửu An cũng có thể thấy được. Hiện tại, trong đám mười mấy cán bộ lãnh đạo đang đứng xếp hàng bên đường quốc lộ, ngoại trừ một số ít do Tỉnh điều xuống và các địa phương khác tới, bao gồm cả Bí thư thành ủy Vương Thì Hằng, gần như tất cả đều là cấp dưới cũ của Tân Minh Lượng, có ai chưa từng chịu “ân” của Chủ nhiệm Tân, có ai chưa từng được Tân Minh Lượng “răn dạy” qua? Đối với uy phong của Chủ tịch Tân, một đám sâu phải tự kiêng dè.
Tân Minh Lượng đứng đầu hàng, ngẩng đầu, ưỡn ngực, dường như không phải gã dẫn người đến đón Thiệu Lệnh Hồng, mà là một vị Đại tướng dẫn quân xuất chinh, uy phong lẫm liệt.
Cuối cùng, đoàn xe cũng chậm rãi chạy đến.
Nhìn thấy đội ngũ đón tiếp bên đường từ xa, chiếc BlueBird mở đường tự giác giảm tốc độ lại, cập vào một bên, khiến chiếc xe số 3 của Tỉnh ủy lên đầu, xe của Dương Hiểu Quân theo sát, và BlueBird cuối cùng.
Đây cũng là quy củ.
Dù sao xe Bluebird không phải xe cảnh sát mở đường chính tông, trong xe còn có Lưu Vĩ Hồng ngồi. Lúc này tất nhiên phải xếp hàng theo chức vụ từ cao đến thấp.
Chiếc Audi lớn chầm chậm ngừng trước mặt Tân Minh Lượng.
Tân Minh Lượng nước nhanh tới, tự mình mở cửa xe cho Thiệu Lệnh Hồng, khẽ khom lưng, che tay phía trên cửa xe, lễ phép mời lãnh đạo xuống xe.
- Xin chào phó Bí thư Thiệu! Hoan nghênh lãnh đạo đến thị sát công tác ở Cửu An.
Tân Minh Lượng cao giọng nói.
Vẻ mặt Thiệu Lệnh Hồng không mấy vui, bắt tay Tân Minh Lượng hững hờ, mặt sa sầm nói:
- Minh Lượng, đã nói trước với cậu bao nhiêu lần rồi, không cần đón rước gì hết, bệnh hình thức, chú trọng quá làm gì?
Tân Minh Lượng liên tục cúi đầu, vẻ mặt tươi cười nói:
- Dạ phải, dạ phải, lãnh đạo phê bình rất đúng, chúng tôi nhất định tiếp thu, lần sau không được bày vẽ nữa…Thưa lãnh đạo, không phải chúng tôi bệnh hình thức, thật sự là các đồng chí rất nhớ anh, đã trong mong được anh hạ cố đến thăm cấp dưới cũ từ lâu…
Chủ tịch Tân vừa rồi còn đầy uy nghiêm, tràn đầy đắc chí, trong nháy mắt, đã dường như trở thành người khác, nét mặt tươi cười, lời lẽ lưu loát, tựa như một học sinh tiểu học ngoan ngoãn trước mặt giáo viên.
- Hừ! Tôi dám đến sao? Trị an ở Cửu An loạn như vậy, tôi đến đây còn không bị các người làm tức chết!
Thiệu Lệnh Hồng nổi giận đùng đùng, lớn tiếng khiển trách.
Vẻ mặt Tân Minh Lượng liền ra vẻ xấu hổ không ngừng, luôn miệng ừ à, nhưng nhìn kỹ, trong lòng họ thật sự không căng thẳng chút nào. Nhất là Tân Minh Lượng, đã rất quen thuộc tính cách của Thiệu Lệnh Hồng, biết khí thế của lãnh đạo, chỉ cần y chịu chửi mắng là đã nói lên y cảm thấy người trước mặt là người có thể tin tưởng.
Cũng chính vì đến Cửu An nên Thiệu Lệnh Hồng mới dùng giọng điệu như vậy, nếu thị sát thị xã khác, chắc chắn sẽ chú ý đến từ ngữ và giọng điệu hơn.
Quan Gia Quan Gia - Hãm Bính Quan Gia