Số lần đọc/download: 3480 / 71
Cập nhật: 2015-03-27 12:28:43 +0700
Chương 742 : Dịch Quỷ Lâm!
"... Xem ra chi dựa vào sức một mình ta thì không đánh thắng được hắn. Không hổ là nhân vật truyền kỳ mới quật khởi của Đại Tân. còn cường đại hơn so với trong tướng tượng, khó trách Ngay cả Lôi Minh Vương, cũng chịu thiệt ở trên tay hắn.”
Thân ảnh yêu kiêu cao quý của Huyết Linh Vương, đứng giữa không trung, khôi phục bình tĩnh.
Bình sinh lần đầu tiên, nàng sinh ra cảm giác bất lực với một người, hai lần giao phong, cùng chua chiếm được chút tiện nghi gì, ngược lại đêu là chính minh chịu thiệt.
Đặc biệt lần đầu tiên, nàng dụ Dương Phàm vào Huyết Linh Điện, ở dưới tình huống chiếm ưu thế tuyệt đối. cũng để người này chạy thoát, thậm chí trước khi đi Dương Phàm tung một kích Hồng Nhật Phản Thiên chụp tới, làm cho nàng bị thương không nhẹ.
Nên biết rằng, dưới tình huống tọa trấn Tử Vong Huyết Uyên, cho dù là đương kim Yêu Long Hoàng đích thân tới, nàng cũng khôngúv kỵ.
Lẩn thứ hai, có thể nói là giao chiến công bình, nàng chẳng những không làm bị thương được đối phương, còn bị người này khinh nhờn thân thể mểm mại cao quy của mình, phẩn si nhục này quả thật suốt đời khó quên.
Nàng thẳm có cảm giác bất lực. giờ phút này cũng nguyẻn khí hao tổn. nghiến răng, trơ mắt nhìn Dương Phàm dùng tốc độ không thua Phủ chủ. chạy ra ngoài mười vạn dặm xa.
“Vèo!”
Phía trên tầng trời, tàn ảnh trong suốt mơ hồ không rõ bay vút với tốc độ cao.
Dương Phàm dùng thần lực của Hoán Thiên Nha thứ hai, thúc động bí thuật trong Thanh Điểu Phi Phong, thoát khỏi phạm vi thần thức của Huyết Linh Vương, phát hiện nàng này cũng không có đuôi theo nữa.
Một hơi bay xa mấy ngàn vạn dặm, Dương Phàm thớ một hơi nhẹ nhõm, pháp lực cùng tâm thần tiêu hao cũng không ít.
Cùng lúc đó, trong lòng hắn cũng có vẻ bất lực.
Với thực lực của hắn hiện nay. thêm nhiều pháp bảo thần thòng cường lực các loại, đã có thể chống lại cùng cường giả cấp Phủ chủ. tự bảo vệ mình không có vấn đề.
Hắn cảm giác sâu sắc bất lực chính là chính mình cũng khó có thể đánh chết Phủ chủ.
Thiên Nhất Hồn Thủv có ở trên người Huyết Linh Vương hay không, Dương Phàm cũng không thể xác định, nhưng cảm ứng của Hoán Thiên Nha lại nói cho hắn biết, trên người nàng này ít nhất có tung tích của Thiên Nhất Hồn Thủy.
Muốn cho nàng này giao ra Thiên Nhất Hồn Thủv hoặc là nói ra tăm tích của nó. ít nhất phải có được thực lực đánh chết, hoặc chí ít phải bắt giữ được nàng.
Dương Phàm hiện tại có thể tự báo vệ mình ở trước mặt cường giả cấp Phủ chủ. nhưng muốn làm chuyện đánh chết hoặc là bắt giữ Phủ chủ, không khác gì lên trời.
Huống chi Huyết Linh Vương này trên ý nghĩa chân chính vốn không phải là thán thể huyết nhục, cùng loại với thân thê bất diệt, tỷ lệ đánh chết hoặc bắt giữ được nàng, có khả năng rất nhỏ rất nhỏ.
“Trước tìm một chỗ tìm hiểu tu luyện một phen, lần này đến yêu tộc tác chiến liên tục, thực lực tăng lớn. bó một đoạn thòi gian tiêu hóa. rồi hãy tìm cách đối phó với nàng này...”
Dương Phàm hạ quyết tâm. liền lấy ra “Thiên Cơ Đồ”, tìm một địa phương bí mật. ít nhất bế quan hai mươi năm.
Rắt nhanh, hắn tìm trên bản đồ, nhìn thấy một vùng cấm địa tên là Dịch Quy Lâm.
Trên thực tế từ lúc nghiên cứu bán đồ Huyết Uyên Phủ, hắn đã chú ý tới địa phương này.
- Cấm địa sao?
Dương Phàm thì thào lẩm bẩm, trên mặt cũng không cố kỵ.
Tại thế giới thuộc địa bàn của yêu tộc này, càng là địa phương cấm kỵ nguy hiểm, thì càng thích hợp cho hắn bế quan tu luyện.
Thực lực của hắn hiện giờ, đủ để tung hoành Đại Tần. mặc dù không thể bễ nghễ vô địch, nhưng tự nghĩ sinh tồn lực cường đại cũng không cần quan tâm.
“Vù!”
Không một chút nghĩ ngợi. Dương Phàm tăng cao tốc độ bay đi về hướng cấm địa Dịch Quỷ Lâm.
Đồng thòi, lúc Dương Phàm nghiên cứu bán đồ, còn có thể tiếp nhận được tin tức có liên quan tới Dịch Quy Lâm.
ở Huy á Uyên Phủ, Dịch Quy Lâm là cấm địa gần với Tử Vong Huyết Uyên, phóng mắt nhìn khắp toàn bộ Yêu Hoàng Cảnh, đều hiếm có người dám đi vào.
Nghe đồn nơi đây chính là nơi ngã xuống Quy Vương Tông chủ đời trước.
Quỷ Vương Tông, là một trong bađại tông phái của Đại Tần. cùng Thiên Ma Môn, Tiên Đạo Tóng ngang hàng với nhau, nhưng kế thừa thần bí hơn.
Mà Quy Vương Tông chủ trong truyền thuyết, càng xuất quy nhập thần, là nhân vật truyền kỳ như Thán Long thấy đâu không thấy đuôi. Cùng sánh ngang với mấy người Thiên Ma Môn chú. Bạch Vũ lão tiên, đều có khả năng là tồn tại đã bước vào Thông Thiên bậc ba.
ở địa phương này, từng có một trường đại chiến kinh thế hãi tục, khiến cho phạm vi trăm vạn dặm đêu hóa thành quỷ cảnh tử vong.
Lúc ấy. trường chiến đấu thật kinh thiên động địa. thiên hôn địa ám, sau lại Quy Vương Tông chủ cuối cùng không địch lại Yêu Long Hoàng. Nhưng trước khi chết, pháp bảo bán mạng tự bạo chịu tải của vô số lệ quy u hồn, Đông thời thi triẻn bí thuật vô thượng cùng nguyền nia thuật: khiến cho nơi đây trở thành một vùng cấm địa tử vong.
Thời Kỳ đầu, có rất nhiều yêu tu xâm nhập Dịch Quy Lâm, đều bất hạnh chết đi, trong đó không hề ít cường giả trong yêu tộc.
ở một vạn năm trước, một vị cường giả tu vi đạt tới cành giới Thần Hư. xông vào tới trung tâm Dịch Quy Lâm, nhưng cũng không có ra ngoài.
Mấy ngàn năm trước, một vị Phủ chủ sau khi chuẩn bị chu toàn, vào thăm dò Dịch Quỷ Lâm, cuối cùng trong kinh hoàng sợ hãi chạy ra, kết quá không tới mười năm sau, hắn chết bới một chứng bệnh cô quái.
Theo năm tháng trôi qua, vùng cấm địa này càng Ngày càng đáng sợ.
Rất đông cường giả yêu tộc chết ở trong đó, dường như trợ giúp tăng lên lực lượng của quy cảnh tử vong này.
Sau lại Yêu Long Hoàng hạ lệnh, đặt nơi này thành cấm địa. tu sĩ yêu tộc không được thiện tiện xâm nhập.
Nhưng vô số năm qua, vẫn có cường già yêu tộc, Bởi vì đủ loại nguyên nhân xông vào cấm địa Dịch Quy Lâm. có một phần là tò mò. có phẩn là tự cho mình rất cao. có phẩn là vô tình xâm nhập...
Phi hành nửa tháng sau, rốt cục Dương Phàm tiếp cận Dịch Quy Lâm.
Cách từ xa mấy chục vạn dặm, Dương Phàm nắm trong tay cảm quan của sinh mệnh tự nhiên, cám ứng được một vùng tử khí cuôn cuộn mành liệt, gân như khiến hắn hít thớ không thông. Cổ tử khí này kết hợp cùng đủ loại cảm xúc tiêu cực trên thế gian, sinh ra một lực lượng đáng sợ.
Cổ khí tức này làm cho trong lòng hắn cực kỳ bất an, giống như lúc trước lẩn đẩu tiên hắn vào Thiên Lan Điện, cảm nhặn được khí tức Hủy diệt trong Thất cẩm Hải.
Tuy rẳng trong Tử Vong Huyết Uyẻn cũng mang cho Dương Phàm cảm giác bất an mãnh liệt, nhưng là khí tức tử vong uy hiếp tới sinh mệnh bán thân.
Mà cổ tủ khí này còn thuần túy hơn, làm cho Dương Phàm nắm giữ lực lượng sinh mệnh, hoàn toàn đối lập nhau.
“Thình thịch!”
“Thình thịch! Thình thịch!”
Sinh Mệnh Lục Chủng nhảy lên một cách kỳ lạ, Khai Quang Tịnh Thể Diễm nhân cơ hội nhưng lại cũng rung động rất nhỏ.
Cùng lúc đó, Dương Phàm cảm giác Hoán Thiên Nha bỗng nhiên nhày lên. dự báo điểu gì đó trong tương lai.
Dương Phàm nhắm mắt lại, cẩn thận tìm hiểu.
Kết quả hắn phát hiện, loại dấu hiệu báo trước của Hoán Thiên Nha này, ở trong nguy hiêm có chứa điẽm lành.
“Xem ra chuyền đi Dịch Quy Lâm lần này. đối với ta mà nói, là một lần kỳ ngộ. lại là một bước ngoặt nho nhỏ.
Dương Phàm theo trong dấu hiệu báo trước mơ hồ. phần tích ra một tin tức.
Nếu là kỳ ngộ nhiều như vậy trung gian sẽ có phiêu lưu trọng đại.
“Lực sinh tồn của ta cường đại, lại có nhiều thần thông pháp bảo trong người, hẳn là đủ đê đổi mặt với nguy cơ trong đó.”
Dương Phàm quyết đoán làm ra quyết định, bay tới tử địa Dịch Quy Lâm.
Lại phi hành mấy chục vạn dặm, phia trước đã xuất hiện một khu rừng bao phủ đầy âm khí quỷ vật
ở khu vực bên ngoài, quỷ vụ còn tương đối mờ nhạt, mơ hồ có thể thấy được hình dáng địa hình trong khu rừng.
Dương Phàm tập trung nhìn vào. phát hiện cây cối trong rừng không hề có sinh cơ. không khí đầy đe dọa. với một loại sinh tôn khác biệt.
Đất đai trong rừng, lại là một màu xám ảm đạm, lộ ra tử khí cùng quỷ khí dày đặc. đâu còn có một chút xíu sinh cơ nào.
Dương Phàm chậm rãi rơi vào trong rừng, tử khí quy vụ che lấp ánh mặt trờỊ khiển hắn rùng mình một cái.
“Nơi này gần như không có tồn tại của sinh mệnh, ngay cả lực lượng thiên nhiên cùng cực loãng, nếu xâm nhập sâu vào nơi đây, cảm quan cùng thực lực cùa ta đều sẽ bị ánh hướng." Dương Phàm phát lạnh trong lòng.
Tuy nhiên, hắn sẽ không bời vì điểm nguy hiểm chưa biết này. mà buông bó kỳ ngộ lần này.
Mói vừa vào trong rừng không lâu. Dương Phàm lại cảm ứng được khu vực này lan tràn ôn dịch, ôn dịch này cũng không phải như lệ thường, mà sau khi dung hợp cùng âm khí tử khí dày đặc. sinh ra òn độc trí mạng.
CÓ thể nói tu sĩ dưới bậc cao. chi cẩn bước chân vào khu rừng này. chi trong nửa khắc hăn phải chết không thẻ nghi ngờ, càng đừng nói các tồn tại nguy hiêm khác trong Dịch Quy Lâm.
Dương Phàm bước đi không nhanh không chậm, sau khi đi sâu vào rừng mấy ngàn dặm, cảm quan thần thức đều bị hạn chế thật lớn.
Đến khi màn đêm buông xuống, trong rừng âm hồn lệ quy lang thang khắp nơi.
“Khặc khặc khặc...”
Đủ loại quy vật lang thang trong rừng, thậm chí kết thành bẩy thành đội.
Đối với những quỷ vật bình thường này, Dương Phàm không quan tâm. trên người hắn tùy tiện phát ra khí tức, cũng đủ để cho chúng sợ tới mức hồn phi phách tán.
Một lúc sau. Dương Phàm lại nhìn thấy đàn quỷ mấy trăm tên, lệ quy mặt trắng bệch, hai tròng mắt đó ngầu, giương nanh múa vuốt, bềnh bồng trôi dạt tới.
Trong đàn quy bao quanh một cỗ kiệu, bên trong ngồi một con nữ quy ngàn năm tóc tím mắt đò, mặt trắng như tuyết, nếu không có toàn thán âm khí cường đại kia, thật giống như tiểu thưkhuẻ các như hoa nhưnguyệt.
Nữ quy này nhưng lại tu luyện ra pháp lực cường đại. khiến quy vật phụ cận thần phục, kinh hãi run sợ.
- Khí dương cương của nam nhân nhân loại...
Nữ quy ngàn năm le đẩu lưỡi liếm liếm, thán hình nhoáng lên một cái, hóa thành một vị tiên tử áo trắng phiêu phiêu như tiên, dáng vẻ điểm tĩnh dịu dàng.
“Vù!”
Tiên từ áo trắng dập dờn bay về phía Dương Phàm, đâu có ngờ đối phương đã sớm cảm thấy được tồn tại của nàng.
- Mau tránh ra, nểu không đừngtrách ta xóa bó ngàn năm đạo hạnh của ngươi!
Dương Phàm lạnh lùng liếc nhìn nàng một cái.
Nữ quỷ ngàn năm bị Dương Phàm phát ra khí tức chấn nhiếp, ràng mình một cái.
Nhưng trong lòng nàng không hể quan tâm, nam nhân huyết nhục dương cương cường đại như thấ là bữa ăn ngon tốt nhất thế gian.
Ánh mắt nàng chợt lóe. rất nhanh thối lui, triệu tập mấy ngản hung hồn lệ quy.
Không bao lâu. quy vật tụ tập thành một mảng trắng xóa. áp sát tới Dương Phàm, nữ quy ngàn năm kia lại núp ở phía sau thao túng, hiển nhiên muốn thử thực lực của Dương Phàm.
- Muốn chết!
Dương Phàm bấm tay bắn ra, một mảng sóng lửa đò thẫm thổi quét tới, trong nháy mắt xóa bó mấy trăm con quy vật.
- Tu vi người này, nhưng lại đạt tới Hóa Thần Kỳ... Tuy nhiên hắn dám vào Dịch Quy Lâm chính là có đi không có về.
Trong cặp mắt đò của nữ quy ngàn năm, hiện lên một tia sáng âm độc tàn nhẫn.
Mà lúc này, tiếng kêu thảm thiết liên tục vang lên. chết đi từng mảng lớn quỷ vật. ở trước mặt Dương Phàm trong nháy mắt tức thì tiêu biến mất.
- Lẩn này tiến vào Dịch Quỷ Lâm. hẳn là có kỳ ngộ gì đó. nhưng những con quỷ vật này nếu liên tục không ngừng kéo tới. giết không hết. cũng sẽ làm ta bị mệt mà chết.
Dương Phàm trầm tư lẩm bẩm.
Phốc phổc phốc...
Đúng lúc này. từ dưới mặt đất phía trước, chui lên mười mấy con Cương thi, xem theo diện mạo của chúng, khi còn sống hẳn là yêu tu.
Khi Dương Phàm đang trầm tư suy nghĩ. Sinh Mệnh Lục Chủng nhảy lên một cách kỳ diệu. Khai Quang Tịnh Thế Diễm rung động dôn dập.
Rồi đột nhiên, trong đầu hắn chợt lóe linh quang.
Tất cà vật trong rừng này đều là vật chết...
Đối mặt với quỷ vật vô cùng vô tận đó. Dương Phàm thình lình vung một tay lên. một màng quang điêm màu xanh biếc bóng mịn như nước mùa xuân, từ trên không trung roi xuống.
Đây là thủ đoạn chữa thương Thánh Liệu Thiên trong phạm vi rộng của Tiên Hồng Quyết, có công hiệu với vật còn sống.
Nhưngđây là những vật chết...
“Phù phù!...”
Bồng nhiên, từng mảng lớn quỷ vật ở bổn phía, trên người chúng bốc lên làn khói mờ; chi dưới vài quang điêm khí tức sinh mệnh màu xanh biếc kia chạm vào. chúng liên phát ra từng tràng tiếng kêu gào thẻ lương thảm thiết.
Từng mảng lớn quỷ vật tan rà vào hư không, cũng kèm theo một chút làn khói mờ.
Lúc đầu. Dương Phàm không có cảm giác gì. nhưng khi từng mảng lớn vật chết quy vật đều tan rã. đột nhiên hắn có một loại cảm giác kỳ dị đã lâu lắm rồi không gặp.
- Pháp lực dường như có tăng trường...
Trên mặt Dương Phàm đầy vẻ nghi hoặc, có phẩn khôngxác định lắm.