Anyone who says they have only one life to live must not know how to read a book.

Author Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Hãm Bính
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1356
Phí download: 28 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3589 / 61
Cập nhật: 2015-11-17 20:54:22 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 776: Kế Sách Phòng Bị Của Lý Hâm
ột giờ sau, Lưu Vĩ Hồng đúng giờ rời khỏi phòng làm việc của bí thư tỉnh ủy. Lâm Khải Hàng cũng không có giấu diếm quan điểm của mình, nói rõ ràng với Lưu Vĩ Hồng, ông sẽ mở hội nghị thường vụ tỉnh ủy thảo luận vấn đề này
Lâm Khải Hàng nói như vậy, trên thực tế chẳng khác nào đã quyết định muốn làm công tác kết hợp xã và khu xây dựng thị trấn. Động tác lớn đầu tiên sau khi Bí thư Tỉnh ủy nhậm chức, bình thường là sẽ không bỏ dở nửa chừng
Đối với điểm này, Lưu Vĩ Hồng khá vừa lòng. Nếu trong 2 năm có thể hoàn thành công tác kết hợp xã và khu xây dựng thị trấn ở toàn bộ tỉnh, đối với thúc đẩy cải cách thể chế chính trị và phát triển kinh tế xây dựng của toàn bộ tỉnh Sở Nam không thể nghi ngờ sẽ nảy sinh ảnh hưởng chính diện khá lớn
Đương nhiên, Lưu Vĩ Hồng cũng không có vội vã chạy về Hạo Dương. Nếu như đã tới tỉnh rồi, lại là bí thư tỉnh ủy đích thân triệu kiến, ở chỗ Lý Dật Phong và Lục Đại Dũng là chắc chắn phải đi thăm hỏi một chút, đây cũng là lễ phép lễ tiết phải có
Lưu Vĩ Hồng không có ở giờ tan tầm đến nhà thăm hỏi Lý Dật Phong và Lục Đại Dũng, trực tiếp trong giờ đi làm đến văn phòng của hai vị lãnh đạo. Kết hợp xã và khu xây dựng thị trấn, là công tác vô cùng chính thức, báo cáo trong giờ đi làm thích hợp hơn
Buổi tối, Lưu Vĩ Hồng đi câu lạc bộ Duy Đức, Lý Hâm đã trở lại, ở câu lạc bộ đãi tiệc tẩy trần cho Lưu Vĩ Hồng
Vẫn là trong phòng riêng nhỏ, hai người
Lý Hâm mỉm cười nói:
- Vĩ Hồng, uống chút rượu vang đi, rượu vang dưỡng sinh
Lưu Vĩ Hồng cười nói:
- Có phải anh tìm được rượu vang ngon phải không?
Thông thường mà nói, Lý Hâm rất ít chủ động nhắc đến chuyện uống rượu với hắn, hai người cùng ăn cơm, đều uống nước giải khát, ăn cơm
Lý Hâm cười ha hả, nói:
- Đúng vậy, một bằng hữu đi Hongkong trở về, tìm được một chai Lafite năm 82, nói là thứ tốt, hay là chúng ta nếm thử?
Nói xong, Lý Hâm trịnh trọng lấy ra một chai rượu vang, bao bì là Lưu Vĩ Hồng rất quen thuộc
Ở một thế giới song song, sau khi Lưu gia xuống dốc, Lưu Vĩ Hồng thỉnh thoảng sẽ cùng đám bạn lúc nhỏ tụ hội, đám người Hồ Ngạn Bác, Trình Huy, Trình Sơn, vô cùng bại hoại, động một cái là uống loại rượu vang cao cấp nhất. Bao bì của Lafite, Lưu Vĩ Hồng nhìn qua rất nhiều lần, nhưng hắn không thích
- Ha hả, năm 82 là niên đại trước, là một năm có điều kiện ủ rượu vang tốt nhất, mưa xuống và nhiệt độ rất thích hợp trồng và sản xuất nho, rượu vang mà năm đó ủ ra quả thật là loại tốt. Nhưng thời kỳ thành thục của rượu vang cao cấp, thường là 15 năm đến 20 năm, bây giờ uống chai Lafite này hơi lãng phí. Tôi thấy vẫn là cất giữ thêm vài năm đi, vị sẽ càng tốt hơn. Hơn nữa, loại rượu vang tốt như vậy cho tôi uống, tôi cũng không biết thưởng thức, rùa ăn lúa mạch, đạp hư thứ tốt
Lưu Vĩ Hồng cười nói.
Lý Hâm cười to, nói:
- Cậu đó, Vĩ Hồng, bình thường cậu không thích uống rượu lắm, sao học vấn đối với rượu vang lại hiểu biết nhiều như vậy?
- Vậy mà nói nhiều sao? Chỉ là một chút sơ sơ mà thôi, cũng là nghe bạn bè nói, tôi tùy tiện nghe một chút. Nhưng mà, Lý ca, uống rượu vang quả thật tốt hơn rượu trắng, tôi thấy sau này anh uống nhiều rượu vang, ít uống rượu trắng đi. Uống nhiều rượu trắng, đối với sức khỏe cũng không tốt
Lưu Vĩ Hồng rất thành khẩn nói.
Lý Hâm lớn hơn hắn vài tuổi, nay cũng đã ngoài 30 từ lâu. Sức khỏe quả thật không thể so sánh với hắn. Có mấy người cán bộ trong thể chế sẽ giống như bí thư Lưu kiên trì rèn luyện thân thể như vậy?
- Được, nghe lời cậu. Anh em chúng ta hôm nay sẽ uống loại rượu vang ngon nhất này. Nếu như cậu nói tốt như thế, tôi cũng thật muốn nếm thử. Không đến 15 năm thì thôi, sau này có cơ hội thì tìm sau
Lý Hâm cười, cầm dụng cụ mở chai Lafite, rót một ít vào ly của mỗi người
- Ha ha, loại rượu này, bây giờ tôi cũng thật không cảm thấy có gì tốt… Hay là phải uống thêm vài lần mới có thể từ từ hiểu được mùi vui trong đó
Lý Hâm và Lưu Vĩ Hồng nhẹ nhàng cụng ly, nhấp một ngụm, chậc lưỡi, cười lắc đầu, nói.
Lưu Vĩ Hồng liền cười.
Có câu “ba đời mới có thể bồi dưỡng ra quý tộc”, không phải không có lý. Những năm đầu thập niên 90, cho dù con ông cháu cha như Lý Hâm, cũng không thể nói có khí chất quý tộc. Giống như Lý Hâm nói, uống thêm vài lần, từ từ có thể thưởng thức ra hương vị
Lưu Nhị Ca hắn cả đời nếu đã chọn con đường làm quan, xem ra cũng rất khó trở thành một quý tộc chân chính. Hắn có khả năng nhất là trở thành một đấu sĩ!
- Vĩ Hồng, hôm nay gặp qua bí thư Lâm rồi sao?
Hai người vừa uống rượu vang, vừa thưởng thức món ăn tinh tế do đầu bếp lớn của câu lạc bộ chính tay nấu, thuận miệng nói chuyện
Lưu Vĩ Hồng ăn một ngụm đồ ăn, nói:
- Đúng, sáng hôm nay đã đến văn phòng của ông, chủ yếu là nói một chút về chuyện có liên quan kết hợp xã và khu xây dựng thị trấn
Lý Hâm hai hàng lông mày chau lại, nói:
- Bí thư Lâm cũng là rất vững chắc, từ phương diện này mở ra điểm đột phá, thử thăm dò nước sâu nước cạn, quả thật là cách rất tốt
Ở trước mặt Lưu Vĩ Hồng, Lý Hâm xưa nay đều có gì nói thẳng
Lưu Vĩ Hồng khóe miệng hiện lên một tia mỉm cười. Cách nghĩ của Lý Hâm, cũng là không hẹn mà giống với hắn. Từ khi Lôi Húc Minh thông báo với hắn, nói rằng Lâm Khải Hàng muốn triệu kiến hắn, bàn bạc về công tác kết hợp xã và khu xây dựng thị trấn, hắn luôn suy nghĩ hàm ý thật sự về hành động lần này của Lâm Khải Hàng
Không thể phủ nhận, kết hợp xã và khu xây dựng thị trấn là một đề tài khá nhạy cảm, cũng là một công tác trọng yếu, nhưng cũng không trọng yếu đến mức Lâm Khải Hàng vừa nhậm chức thì lập tức triệu kiến hắn hỏi về sách lược. Lý Hâm nói vậy cũng là nói tới trọng điểm
Hồ Cao Sơn rời đi, Lâm Khải Hàng đến nhận chức, tất cả cán bộ trung, cao tầng của tỉnh Sở Nam đều cảm thấy áp lực. Mọi người đều suy đoán, Lâm Khải Hàng lần này đến đây, hẳn là mang theo “sứ mệnh rửa sạch”. Lâm Khải Hàng là người có khả năng đắc lực mà Hầu gia khá coi trọng, mà Hầu gia đối với lực độ ủng hộ của Kim Thu Viên cũng là không nhỏ. Giống như Lưu gia, bị một số người quan sát nghiệp dư bên ngoài liệt vào “trận doanh” của Kim Thu Viên. Đương nhiên, cái gọi là “trận doanh”, cũng là tương đối mà nói. Cho dù ông cụ Hầu gia ra sức ủng hộ Kim Thu Viên, cũng không có nghĩa là Hầu gia và Kim Thu Viên thân mật khăng khít
Tỷ như Lưu gia cũng không phải “người một nhà” của Kim Thu Viên, coi là bạn đồng minh đi
Nhưng bất kể là Kim Thu Viên hay là Hầu gia, muốn thanh lý thế lực bản thổ của tỉnh Sở Nam, đem Sở Nam nạp vào phạm trù của mình, mục tiêu lại là nhất trí. Muốn đạt thành mục tiêu này, tiến hành chèn ép thế lực bản thổ là cần thiết. Đây cũng là phù hợp yêu cầu bản thân của Lâm Khải Hàng. Bí thư tỉnh ủy mới nhậm chức, muốn nhanh chóng tạo dựng uy vọng, cũng phải làm ra một số thủ đoạn lôi đình mới được
Tuy nhiên Lâm Khải Hàng là một nhà chính trị lão luyện thành thục, về phương diện thủ đoạn, chắc chắn sẽ khá chú ý, không quá gấp gáp
Dưới tình hình như vậy, Lưu Vĩ Hồng đệ trình lên bản báo cáo kết hợp xã và khu, cũng khá thích hợp
Cho dù kết hợp xã và khu xây dựng thị trấn, là tiến hành ở khu hành chính cấp huyện, dù sao coi như là một biện pháp cải cách chính trị khá trọng đại, sau khi thí điểm, nếu trải ra toàn tỉnh, chắc chắn sẽ khơi dậy chấn động không lớn không nhỏ. Lâm Khải Hàng mượn lần này quan sát tìm hiểu quan hệ thân mật, xa cách giữa các thế lực tỉnh Sở Nam, mới quyết định bước cờ tiếp theo đi như thế nào, bước đi sẽ vững chắc hơn
May mắn thế nào, Lưu Vĩ Hồng cho ra “thời gian 3 đến 6 tháng”, chính là đáp án mà Lâm Khải Hàng muốn có nhất
Trong khoảng thời gian này, chính là thời kỳ làm quen mà Lâm Khải Hàng phải có. Tình hình còn chưa quen thuộc, tùy tiện ra tay chèn ép thế lực bản thổ, hiển nhiên không hẳn là chủ ý tốt. Nhưng thời gian thí điểm càng kéo dài, cũng không tốt lắm. Lâm Khải Hàng chậm trễ không có động tác, bất lợi đối với tạo dựng uy vọng của ông ta, cũng không dễ ứng đối cấp trên truy hỏi
- Nghe nói Bí thư Lâm cá tính vững vàng, xem ra danh bất hư truyền
Lưu Vĩ Hồng cười nói.
Lý Hâm hơi hơi vuốt cằm, nói:
- Vĩ Hồng, tôi suy xét, đem cổ phần câu lạc bộ Duy Đức chuyển nhượng ra ngoài
Lưu Vĩ Hồng liền liếc mắt nhìn y, không có hé răng.
Câu lạc bộ Duy Đức, có thể nói là Lý Hâm một tay làm lên, giống như Vân Vũ Thường, y là cổ đông lớn nhất của câu lạc bộ Duy Đức, tỉ lệ chiếm cố phần còn lớn hơn so với tỉ lệ của Vân Vũ Thường ở câu lạc bộ Kim Bằng. Bây giờ Lý Hâm bỗng nhiên muốn đem cổ phần của câu lạc bộ Duy Đức chuyển nhượng ra ngoài, tất nhiên là một cách làm cảm thấy áp lực nhất định, muốn cố gắng được ổn thỏa
Trầm ngâm một hồi, Lưu Vĩ Hồng gật gật đầu, nói:
- Ừ, đem cổ phần chuyển nhượng ra ngoài, tôi thấy cũng được. Làm ăn mà, cái sạp to quá cũng không hẳn là chuyện tốt
Sản nghiệp dưới tên của Lý Hâm, và sản nghiệp có liên quan với y, trước mắt ở tỉnh Sở Nam đã hình thành một sản nghiệp khổng lồ, đề cập đến nhiều lĩnh vực, mơ hồ có hình thức ban đầu của tập đoàn tổng hợp đại hình. Nếu ở tỉnh khác thì không dễ nói. Dù sao Lý Dật Phong hiện tại là Chủ tịch tỉnh Sở Nam, ánh mắt ở sau lưng nhìn chằm chằm Lý Hâm phỏng chừng không phải số ít. Lưu Vĩ Hồng đây là nhắc nhở Lý Hâm, thật muốn cố gắng được ổn thỏa, vậy thì không chỉ phải chuyển nhượng cổ phần của câu lạc bộ Duy Đức, tốt nhất là đem một số việc làm ăn trong tỉnh cũng thích đáng mà thu hẹp một chút. Sạp trải to quá, tinh lực của Lý Hâm chung quy là có hạn, khó tránh có chỗ nhìn không đến, một khi xảy ra sơ xuất thì có khả năng vạch áo cho người xem lưng.
Lý Hâm như thoáng chút suy nghĩ gật gật đầu, nói:
- Nghe nói ngành bất động sản ở Bắc Kinh, hai năm nay phát triển rất nhanh, tôi nghĩ, có phải đi lên phía Bắc đào ít vàng hay không?
Lưu Vĩ Hồng mỉm cười nói:
- Biện pháp này thật ra không tồi
Dần dần rút ra khỏi tỉnh Sở Nam, phát triển ra ngoài, là chiêu số tốt. Đám bạn của Lưu Vĩ Hồng ở Bắc Kinh cũng có thể giúp đỡ được
Lý Hâm mắt nhìn Lưu Vĩ Hồng, cười nói:
- Ôi, Vĩ Hồng, chỗ cậu có bao nhiêu tiền riêng vậy? Hay là cậu lấy ra một ít, chúng ta góp vốn, coi như là cổ phần của cậu, đến lúc đó cậu ngồi chờ chia tiền là được rồi
Lưu Vĩ Hồng cười ha hả, nói:
- Được đó, đến lúc đó tôi góp vài triệu cho anh, cũng làm một cái quỹ đen, đỡ phải bị bà xã kiểm tra
- Vài triệu? Cái quỹ đen của cậu đã béo như thế rồi, còn chê không đủ sao? Lợi hại lợi hại!
Lý Hâm cũng cười, giơ ly rượu về hướng Lưu Vĩ Hồng hai người nhẹ nhàng chạm ly, nhấp một ngụm
Vừa ăn vừa nói chuyện, máy nhắn tin bên hông của Lưu Vĩ Hồng đột nhiên lại vang lên, Lưu Vĩ Hồng cầm lấy xem một cái, là số điện thoại của Hạo Dương, Lý Hâm vội vàng lấy điện thoại di động trong tay đưa cho hắn
Lưu Vĩ Hồng cầm lấy điện thoại gọi đi, trả lời vài câu, sắc mặt lập tức trở nên cực kỳ nghiêm túc
codon.trai
Quan Gia Quan Gia - Hãm Bính Quan Gia