Số lần đọc/download: 4606 / 62
Cập nhật: 2015-11-25 19:46:35 +0700
Chương 713: Bắt Đầu Dùng Một Lần Nữa. (2)
V
ì vậy tìm vị trí chủ nhiệm cho văn phòng là cực kỳ quan trọng, nếu tuyển người không đúng thì sẽ khó đạt đến hiệu quả mong muốn. Trương Thanh Vân muốn xem trọng Trâu Côn, nhưng bây giờ thấy nhân tâm của đối phương quá táo bạo, đây là điều tối kỵ của người làm quan, vì vậy mà trong lòng Trương Thanh Vân có chút chần chờ.
Trương Thanh Vân cũng không nói câu nào với Trâu Côn mà đi đến bàn làm việc rút ngăn kéo và lấy thuốc châm lửa, trong lòng đang xem xét lợi và hại, chốc chốc còn liếc mắt nhìn Trâu Côn.
Trâu Côn khó thể hiểu rõ bí thư Trương đang nghĩ gì, hắn chợt cảm thấy nhiệt độ trong phòng giảm xuống, trên trán trên lưng đều vã mồ hôi lạnh. Loại cảm giác này không có dấu hiệu, nhưng mỗi khi Trương Thanh Vân liếc mắt nhìn qua thì hắn luôn cảm thấy mình bị lột sạch, tất cả bí mật đều bị đối phương thấy rõ ràng.
- À...Bí thư, tôi...Tôi công tác ở phòng nông nghiệp không được tốt, chủ yếu là không biết điều chỉnh tâm tính, từ...Sau này tôi nhất định sẽ điều chỉnh, điều này...Làm cho lãnh đạo thất vọng rồi.
Trâu Côn lắp bắp nói, cuối cùng hắn cũng mở miệng.
Trương Thanh Vân chậm rãi nhìn vào mặt Trâu Côn, hắn không nói câu nào, có vẻ rất nhập thần. Trâu Côn có thể nói ra như vậy thì khoảng thời gian bị ghẻ lạnh không uổng phí, do dự trong lòng Trương Thanh Vân bớt đi vài phần nhưng vẫn chưa thể quyết đoán.
Trương Thanh Vân nhìn chằm chằm vào Trâu Côn một lúc rồi lại đứng lên đi qua đi lại. Bước chân của Trương Thanh Vân không dài, cũng không tạo ra âm thanh gì khi rơi trên nền đất, nhưng điều này làm cho Trâu Côn sinh ra cảm giác mỗi bước chân của bí thư Trương giống như giẫm lên lòng mình, hắn cảm thấy cực kỳ khó thích ứng.
Thời gian trôi qua từng phút từng giây, bầu không khí trong phòng cực kỳ yên tĩnh, Trâu Côn ngoài có thể ngửi thấy mùi thuốc lá thì đã mất đi tất cả cảm giác khác. Không biết đã qua bao lâu, Trương Thanh Vân chạm rãi đi đến bàn làm việc, hắn cầm lấy một bản thảo đã được đánh dấu rồi ném cho Trâu Côn, hắn nói:
- Đây là luận văn của anh, có phải không?
Trâu Côn chợt kinh hoàng, hắn vội vàng lật bản thảo ra, gương mặt nhanh chóng biến đổi, hắn nói:
- Đúng, đúng, bí thư, anh...
Trâu Côn mở miệng rất lộn xộn, trái tim bóp chặt.
Đây là luận văn nghiên cứu sinh của Trâu Côn ở trường đảng, không ngờ Trương Thanh Vân đã đọc qua. Trâu Côn không biết Trương Thanh Vân lấy được nó thông qua con đường nào, nhưng hắn có thể khẳng định hôm nay bí thư Trương muốn gặp mình là có liên quan đến bản luận văn này.
Luận văn của Trâu Côn thông qua tình huống thực tế của hai quận Ngũ Sơn và Bạch Mã, kết hợp cả vấn đề phát triển khu kinh tế ba thành phố. Phương pháp giải quyết vấn đề của Trâu Côn viết ra trong luận văn là rất phóng khoáng, muốn đứng trên Hoàng Hải đẻ đảo mắt giải quyết vấn đề khu kinh tế.
Nếu đưa mắt nhìn qua toàn cảnh khu kinh tế thì hai quận Ngũ Sơn và Bạch Mã đều có ưu thế riêng, đặc biệt là ưu thế về những công trình cơ bản để lại sau khi xây dựng không thành công, nếu tiếp tục đẩy mạnh thì hoàn toàn có thể tạo ra sản nghiệp mới. Sản nghiệp này tất nhiên không hoàn toàn là công nghiệp, đó chính là nông nghiệp, dịch vụ, nghỉ ngơi, biến bất lợi thành có lợi. Cuối cùng chính là dùng những hợp tác trong khu kinh tế để tiêu hóa vấn đề quận Ngũ Sơn và quận Bạch Mã.
Đồng thời những ưu thế của quận Ngũ Sơn và quận Bạch Mã sẽ xúc tiến hợp tác khu kinh tế, đạt đến mức độ phối hợp lẫn nhau, cùng thắng mục tiêu.
Trâu Côn cung rất hài lòng với luận văn của mình, bây giờ thấy luận văn rơi vào trong tay Trương Thanh Vân thì cảm thấy cực kỳ kích động.
Trâu Côn nhạy cảm phát hiện ra Trương Thanh Vân đã thừa nhận qua điểm của mình, chắc chắn bí thư Trương muốn dùng mình. Hắn nghĩ đến đây thì thiếu chút nữa hồn bay phách tán, cuối cùng cũng biết Trương Thanh Vân đang chần chừ vì cái gì.
Trương Thanh Vân có cần sử dụng Trâu Côn hay không chỉ là một ý nghĩ, mà những hành vi của bí thư Trương ở Cảng Thành trước đó đang cho thấy có chút do dự. Vừa rồi Trâu Côn không biết thì không muốn nói gì, nhưng bây giờ biết rõ lại cực kỳ lo sợ.
Trâu Côn thầm trách chính mình tâm tính không ổn, trong lòng biết rõ vừa rồi bí thư Trương đã thấy tâm tính quá táo bạo của mình, nếu không sao lại phải do dự?
Thế giới nội tâm của Trâu Côn cực kỳ phức tạp, cũng vì vậy mà hắn có vẻ thành thật hơn một chút. Trương Thanh Vân châm chước rất lâu, hắn quyết định giữ nguyên kế hoạch không thay đổi, cho Trâu Côn một cơ hội.
Trương Thanh Vân đã nghĩ kỹ về vấn đề tăng thêm một phòng trong hệ thống khối chính quyền, mà phòng đó phải được gọi là "xây dựng kinh tế". Cái tên này được nói lên sẽ làm người ta sinh ra cảm giác mê mang, thật ra trách nhiệm chủ yếu chính là phụ trách các vấn đề tương quan đến phối hợp phát triển khu kinh tế ba thành phố, hơn nữa còn phải giám sát, chứng thực các vấn đề ở hai quận Ngũ Sơn và Bạch Mã.
Trương Thanh Vân quyết định dùng cái tên kia cũng có suy xét. Vì bây giờ khu kinh tế vẫn rất mẫn cảm trong Hoa Đông, Trương Thanh Vân không muốn đặc biệt vì vấn đề này mà tạo ra một cơ cấu mới nên dùng cái tên xây dựng kinh tế. Cái tên không những chẳng liên quan gì đến khu kinh tế, hơn nữa còn làm cho phòng xây dưng kinh tế này có đường sống quay về. Quyền lợi có thể lớn có thể nhỏ, nhưng tất cả đều phải nằm trong sự khống chế của Trương Thanh Vân.
Trương Thanh Vân nói rõ những vấn đề này với Trâu Côn, lúc này Trâu Côn nghe được mà trong lòng bùng lên kích động. Hắn không đợi bí thư nói lời khuyến khích mà đã nói trước:
- Bí thư cứ yên tâm, tôi sẽ khắc ghi tất cả những gì bí thư phân phó, nếu tôi có thể được làm chủ nhiệm phòng xây dựng kinh tế này thì nhất định sẽ tạo ra thành tích để không phụ lòng kỳ vọng của lãnh đạo.
- Không những Hoài Dương có cơ hội trong vấn đề khu kinh tế, hơn nữa chúng ta cũng có rất nhiều biện pháp trên phương diện thay đổi kết cấu phát triển kinh tế, đây đều là điều kiẹn có lợi cho bước đột phá kinh tế của Hoài Dương.
Trương Thanh Vân gật đầu, trong lòng thoải mái hơn một chút. Chỉ cần xem xét giọng điệu của Trâu Côn là thấy có năng lực, nhìn vấn đề đủ chiều sâu, xem ra phòng xây dựng kinh tế là một cơ cấu rất đáng được chờ mong.
- Trưởng phòng Trâu, hôm nay tôi hẹn gặp anh chính là muốn tiếp xúc sơ bộ, quyết nghị cụ thể thế nào phải thông qua hội nghị thường ủy, vì vậy anh nhất định phải có ý nghĩ cứng về cuộc nói chuyện lần này, cần phải giữ bí mật.
- Còn vấn đề trang bị thêm cho cơ cấu mới, tôi sẽ cùng họp mặt với bí thư Tiêu và chủ tịch Chung, mọi người đều nhất trí, vì vậy sẽ không có khác biệt gì quá lớn. Nhưng nhân tuyển cho chức vụ chủ nhiệm phòng xây dựng kinh tế sẽ có rất nhiều.
- Hôm nay tôi hẹn gặp anh cũng không phải nói đến chuyện ván đã đóng thuyền, anh cần phải cạnh tranh với những đồng chí khác, anh có bằng lòng không?
- Không có vấn đề, tôi hoàn toàn đồng ý với cạnh tranh, vị trí của phòng xây dựng kinh tế là rất quan trọng, yêu cầu với vị trí chủ nhiệm tất nhiên sẽ rất cao. Tôi sẽ bắt tay vào chuẩn bị, nhất định sẽ tạo ra tinh thần diện mạo và tâm tính tích cực để đối mặt với cạnh tranh lần này.
Trâu Côn nói.
Trâu Côn là người sống trong quan trường, khoảnh khắc này tất nhiên phải biết vỗ ngực quyết tâm, nhưng hắn cũng biết rõ chỉ có thể nhận được sự giúp đỡ của Trương Thanh Vân thì mình mới có cơ hội trong cạnh tranh. Dân chủ trong đảng trước nay không phải là dân chủ tuyệt đối, dân chủ cũng phải có lợi ý đồ của tổ chức.
Mà ý đồ của tổ chức là thứ gì? Trước mắt thì Trương Thanh Vân chính là người đại diện cho một phần ý đồ của tổ chức ở Hoài Dương, quyền lợi của bí thư có thể đạt được mục tiêu này ở địa phương.
Trương Thanh Vân có thể rộng lượng dùng lại Trâu Côn, tất nhiên những ngạo mạn và kiêu ngạo trước kia của Trâu Côn đều phải thu nạp lại, không nên đi vào vết ve đổ. Nếu Trâu Côn không biết tiến thối thì Trương Thanh Vân cũng không bao giờ là một ông chủ nương tay.
Trâu Côn cố gắng biểu hiện tình thần tích cực và thái độ khiêm tốn, Trương Thanh Vân vẫn còn nhớ tình cảnh gặp đối phương ở quận Ngũ Sơn, khi đó đối phương rất khí thế, rõ ràng vượt xa hình tượng vào lúc này. Sau khi bị xử lý và đối xử lạnh nhạt vài tháng thì con người lập tức có chuyển biến, Trương Thanh Vân cũng không khỏi cảm thán sự thần kỳ của chảo nhuộm quan trường.
Không thể nghi ngờ người có ảnh hưởng lớn nhất trong chuyển biến của Trâu Côn lần này chính là Trương Thanh Vân. Nhưng Trương Thanh Vân cũng không cho rằng như vậy là đúng, chỉ cần là người trong quan trường thì bất kỳ thời điểm nào cũng có thể gặp phải tình huống không tưởng, có áp lực, có ngăn cản. Tất nhiên khi có quyền lực thì phải biết vận dụng nó để tạo ra cảm giác cho người khác, nhưng những thứ này không thể thay đổi được thế giới nội tâm và linh hồn của con người.
Sau khi trải qua những năm tháng khổ sở và quay đầu nhìn những bước chân trưởng thành của chính mình thì loại cảm giác phát triển sẽ bùng lên rất rõ ràng. Trương Thanh Vân phát hiện mình thay đổi rất nhiều, nếu so sánh với những năm trước thì bây giờ hoàn toàn là hai người, thậm chí có vài phần tư tưởng đã khác biệt một trời một vực. Mỗi lần nghĩ về những điều này thì Trương Thanh Vân không nhịn được phải cảm thán, hắn không biết quá trình này tiếp diễn thì sẽ sinh ra những kết quả thế nào...