A blessed companion is a book, - a book that, fitly chosen, is a lifelong friend,... a book that, at a touch, pours its heart into our own.

Douglas Jerrold

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Bị bệnh hiểm nghèo, tôi đành chôn giấu tình cảm với em
ôi dường như sụp đổ khi phát hiện ra mình mắc bệnh ung thư, một căn bệnh nan y chưa có thuốc để chữa khỏi. Chúng tôi thường tâm sự với nhau qua tin nhắn nhưng cô ấy đâu biết sau những lần nói chuyện đó là những lần tôi phải nhớ nhung và mơ mộng về một tương lai thật đẹp cho hai đứa.
Trên đời này có nhiều chuyện rất khó để lý giải được tại sao nó như thế này hay tại sao nó lại như thế kia. Tôi thấy hình như tất cả mọi thứ trên đời đã được sắp đặt sẵn và chúng ta chỉ biết sống trong sự sắp đặt này mà không thể nào làm trái lại được. Đó chính là sự sắp đặt của tạo hóa mà chúng ta vẫn gọi nó là số mệnh.
Ở cái tuổi đã trưởng thành và có thật nhiều ước mơ của một sinh viên kinh tế năm thứ ba, tôi lúc nào cũng luôn cố gắng hết sức mình trong học tập cũng như trong cuộc sống hằng ngày để không phụ lòng của người thân và gia đình. Trong suy nghĩ của tôi, không có bất cứ thứ gì trên đời này mà tôi yêu hơn gia đình, và tôi hoàn toàn thất bại trước suy nghĩ đó bởi một người con gái dễ thương và hiền lành.
Có thể nói đây là tình yêu đầu tiên thực sự của tôi bởi vì tôi là người rất ít khi nghĩ đến chuyện tình cảm trai gái, nhưng không biết từ lúc nào mà hình ảnh của cô ấy cứ xuất hiện mãi trong tâm trí của tôi. Chuyện tình yêu và việc học tập chưa đến đâu thì tôi dường như sụp đổ khi phát hiện ra mình mắc bệnh ung thư, một căn bệnh nan y chưa có thuốc để chữa khỏi.
Cuộc sống của tôi thay đổi hoàn toàn kể từ giây phút đó, tôi suy sụp, lo lắng, chán nản... tất cả những thứ mà tôi đã có dường như không còn quan trọng, những ước mơ mà tôi từng mơ hoàn toàn sụp đổ và tan biến trong giây phút. Gia đình tôi đã khóc rất nhiều nhưng tôi có thể nhận ra tình yêu của họ không phải ở những giọt nước mắt đó mà là sự khổ tâm mà họ phải gánh chịu vì tôi.
Lúc đó, tôi thật sự không còn tâm trí nào để nghĩ đến chuyện tình cảm, chỉ biết cắn răng chịu đựng nỗi đau về thể xác sau mỗi lần trị liệu, để cha mẹ và gia đình tôi được an lòng. Tôi yêu cô ấy nhiều lắm nhưng chưa một lần bày tỏ tình cảm của mình và cô ấy dường như không nhận ra tình cảm của tôi. Có lẽ một phần vì tôi hơi ngại về chuyện này, vì thế ở hai đứa chỉ có tình cảm bạn bè.
Cô ấy xem tôi là bạn thân. Chúng tôi thường tâm sự với nhau qua tin nhắn nhưng cô ấy đâu biết sau những lần nói chuyện đó là những lần tôi phải nhớ nhung và mơ mộng về một tương lai thật đẹp cho hai đứa. Khi mắc bệnh và phải nghỉ học để điều trị, cô ấy là người duy nhất trong tất cả bạn bè mà tôi quen biết thường xuyên nhắn tin hỏi thăm sức khỏe tôi, an ủi và động viên tôi. Lúc đó tôi như có thêm sức mạnh để vượt qua được bệnh tật, nhưng rồi do sức khỏe không đảm bảo nên tôi chỉ có thể đi được nửa đoạn đường của quá trình điều trị.
Nghỉ ngơi được một thời gian không dài thì tôi lại tiếp tục đi học, gặp cô ấy. Tình bạn mà cô ấy dành cho tôi vẫn như ngày nào nhưng lúc này tình yêu của tôi thật sự bị khóa kín. Tôi nghĩ mình có tư cách gì để yêu người ta, bị bệnh đã khổ lắm rồi, vướng vào những chuyện tình cảm thì càng khổ nữa nên tôi quyết định tập quên cô ấy.
Tôi tập không ngồi gần cô ấy, tập ít nói chuyện, ít nhắn tin tâm sự và tôi tin là mình sẽ làm được theo thời gian. Yêu đơn phương đã khổ, tập quên đi người mà mình yêu càng đau khổ hơn, chắc có lẽ những ai từng trải qua những chuyện như tôi mới có thể hiểu được tâm trạng tôi lúc này. Bệnh của tôi đã tái phát trở lại sau bảy tháng ngưng điều trị và một lần nữa cô ấy lại quan tâm và lo lắng cho sức khỏe của tôi.
Tôi cảm thấy ông trời thật bất công vì đã lấy đi bao cố gắng của tôi, làm tôi phải sống trong đau khổ. Tôi thật sự chưa bao giờ quên được cô ấy, chạy xe ngoài đường thấy người giống cô ấy là tôi lại nhớ, ai trùng tên với cô ấy tôi cũng nhớ và ngay lúc này đây tôi đang rất nhớ. Nỗi nhớ trong tôi về cô ấy lớn đến nỗi làm tôi không thể suy nghĩ gì được nữa, chỉ có thể viết lên được dòng tâm sự này.
Tôi thật sự rất hạnh phúc vì tình yêu thương của gia đình dành cho mình, càng hạnh phúc hơn nếu sau này cô ấy thật sự được hạnh phúc. Tôi phải đi đến chặng cuối cùng của cuộc đời mình vì còn rất nhiều thứ mà tôi chưa thực hiện được, tôi là con trai nên không thể nào gục ngã trước căn bệnh mà mình đang mắc phải. Tôi đã nói với lòng mình sẽ không bao giờ yêu ai nữa để không phải đau khổ như bây giờ, bởi vì những người như tôi chắc sẽ không bao giờ có được một tình yêu thật sự.
Thanh Nguyên
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)