Love is the only way to grasp another human being in the innermost core of his personality.

Viktor E. Frankl

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Nguyen Ngoc Hien
Số chương: 1166
Phí download: 26 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3480 / 70
Cập nhật: 2015-03-27 12:28:43 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 679 - 680 (3)
rong giọng nói của m Hắc rõ ràng mang theo vẻ kiêng kị và thận trọng.
- Ha ha! Để xem ngươi chạy đâu cho thoát!
Dương Phàm lại thu liễm Thái Hư Thần Mâu, quyết định nghĩ cách giết chết Huyết Luân Tử Thần, nhân vật đáng sợ này.
Hắn tự biết lực lượng linh hồn cùng trinh độ kỹ xảo của đối phương thập phẩn cao minh, nếu muốn lấy tinh thần bí thuật Thái Hư Thần Mâu đổi phó với hắn, chi sợ không thích hợp với thực tế.
Cho nên, hắn chỉ có dùng Thiên nhân một kích, lấy thế lôi đình đánh chết Huyết Luân Tử Thần, tâm thần đang bị thương.
Hắn lường trước, đối phương mặc dù thân là tu sĩ Huyết Ma Đạo. nhung Chuyên tu Đồng Thuật tinh thân, hơn phán nửa không am hiêu tác chiến cận thân. Một khi mình thi triên Thiên nhân một kích, có nắm chắc thật lớn đánh chết được hắn.
“Vù!”
Bồng nhiên, hắn dừng lại, nhắm hai mắt. thu liễm hào quang trên người.
Giờ khắc này. trên đinh đẩu của hắn mơ hỗ có thể thấy được một màn hư quang màu đỏ dung nhập phía chán trời, thông suốt trời cao viễn cô kia.
Lúc này nhìn Dương Phàm thật giàn dị tự nhiên, nhưng bầu trời trên đinh đẩu hắn, nớ rộ ra ráng mây màu đỏ nhạt vô hạn, lan tràn khắp hư không thiên địa.
ở trong tầm nhìn của mọi người, đầu tiên là Dương Phàm hào quang nội liễm, lại ở dưới cảnh quan tráng lệ ở xung quanh, toà ra hào quang màu sắc rực rỡ vô hạn.
Cuối cùng, cả người hắn trờ nén hư vô mờ mịt. phảng phất như hoàn toàn dung nhập vào hư không quanh mình, hòa mình trong màn sương hào quang, như thiên địa hứng lấy mua phùn thấm nhuần vạn vật.
- Không xong!
Huyết Luân Tử Thần trong lúc chạy trốn, chợt biến sắc mặt. hắn cảm ứng được một mối nguy cơ trước nay chua từng có.
“Vèo!”
Thản hình của Dương Phàm mờ dẩn nhoáng lên một cái, liền biến mất không thấy.
Ngay sau đó. một cái thân ánh cao ngất như chổng đỡ thiên địa. đang ở cách xa mấy dặm, lấy phương thức quỷ thần khó lường hiện ra tại sau lưng hắn.
ở dưới độ cao Thiên Nhân Mô Thức, tâm thần Dương Phàm tiêu hao cực nhanh, nhung đổi với lực lượng thiên địa thậm chí sử dụng một vài pháp tắc. đêu đạt tới một cái cực hạn.
- A... Đảv là thần thông gì?
Đám liệp sát giả đang âm thảm xem cuộc chiến, gần như ngừng thở.
Giờ khắc này, trong thiên địa dường như chi còn lại có một thân ảnh của Dương Phàm, hơn nữa phóng to gấp trăm gâp ngàn lân. trồ thành thiên nhân viễn cô chống đỡ thiên địa vô
cùng vô tận.
Huyết Luân Tử Thần đột nhiên có cảm giác như thán thể roi vào vũng lầy, theo bản năng hắn quay đẩu lại, Dương Phàm trong mắt hắn hóa thành một người khổng lồ cao tận trời, hung hăng tung chường chụp tới.
“̀m!”
Hư không chấn động, uy lực của một chướng đó lấy danh nghía phát ra từ thiên địa. hắn muốn tránh cũng không được, bị bức bách đến khe hờ thiên địa.
Dương Phàm thi triển bí thuật thần thông Thiên nhân một kích, đẩu tiên trên cành giới chiếm cứ một cái điểm cao. đây là Hoán Thiên Nha cùng Hồn Căn thông hiểu bầu trời, cái giá phải trả là tiêu hao thật lớn tinh lực tâm thân.
Thiên nhân một kích chỉ có một cái chóp mắt. tiêu hao tâm thần cũng là gấp trăm gấp ngàn lần thần thông bình thường.
Khi tạo thành rồi ở trong mắt địch nhân, thản hình Dương Phàm phóng to gấp mười gấp trăm lẩn, hóa thành thiên nhân viễn cồ.
ở thòi điểm bén bờ sống chết này. Huyà Luân Tử Thần cắn răng một cái. lực lượng phản thán cường đại tập trung quanh mình, chống cự lại Thiên nhân một kích ân chứa huyên diệu thông thiên kia.
Đồng thòỊ trên người hắn tia máu tăng vọt, hiện lên một cái màn hào quang màu máu, bên trong ẩn ẩn có thể thấy được một cái hư ánh nón tre.
- Không ngờ là thông linh pháp bảo phòng ngự!
Dương Phàm tung một chưởng kinh thiên, hung hăng chụp đến trên người Huyết Luân Tử Thán, lực lượng mênh mông cuôn cuộn trong thiên địa, ngưng tụ lại trên một chưởng.
“Rắc!”
Huyết Luân Tử Thần gãy xương sườn, thán hình bị đánh bay mấy dặm, ở giữa không trung hộc máu, thông linh pháp bảo phòng ngự kia ngưng tụ thành màn hào quang màu máu, cũng bị đánh vỡ nát.
Thản hình hắn lảo đảo, sắc mặt trắng bệch, cấp tốc phi độn chạy trốn.
Trước Thiên nhân một kích cường đại nhất của Dương Phàm, nhưng lại không có một kích lấy mạng của hắn.
-... Nếu không nhờ có thông linh pháp bào phòng ngự. dưới một kích vừa rồi kia. chi sợ Huyết Luân Tử Thần đã chết!
Ảm Hắc đâu đội bộ mặt nạ xương khô. trong tròng mắt lặng như nước, đê lộ ra vài tia sợ
hãi.
- Nói như thế. một kích này của hắn chẳng phái là có được năng lực đánh chết cường giả Thông Huyền sao, hắn thật sự chỉ là tu sĩ Hóa Thần sơ kỳ ư?
Bạch Mân tiên tử mặt hoa thất sắc hòi.
- Nếu có thông linh phập bào phòng ngự còn có thể chống cự được một chút, nếu không có thòng linh pháp bảo phòng ngự. ít nhất có bảv thành dưới một kích này có thể lấy mạng Thông Huyền giả Hóa Thản trung kỳ.
m Hắc lộ vẻ mặt ngưng trọng, trong mắt chứa đầy kiêng kị thật sâu đậm, còn có vẻ sợ hãi không thể che giấu.
Đám liệp sát già tại đây nghe vậy, không khói rùng mình ớn lạnh.
- Theo tin tức của Thiên Võng, chiêu này tên là Thiên nhân một kích, khi mới vào Hóa Thần KỲ ở Đại Long Đàm, Dương Phàm này chính là dựa vào chiêu này. đánh bại làm bị thương nặng Lục Chiến. Ngay sau đó chi trong nháy mắt, dùng đòn sát thủ này giết chết Huyết Đồng, cũng chính là đệ đệ của Huyết Luân Tử Thần.
Một gã liệp sát Hóa Thản Kỳ khác, vẻ mặt khủng hoảng báo ra một đoạn tu liệu.
Mà trước đó tên thiếu niên chất phác được gọi là lính mói kia, dùng ánh mắt ngạc nhiên nhìn về phía Dương Phàm thi triển Thiên nhân một kích ở xa xa, trong mắt chợt lóe sáng.
- Ha ha! Không nghĩ tới ngươi có được thòng linh pháp bảo phòng ngự!
Dương Phàm không có một kích đánh Huyết Luân Tử Thần mất mạng, có hơi bất ngờ, ý cười trong mắt ngược lại là càng đậm:
- Chi tiếc, ngươi đã bị thương nặng, thương còn thêm thương, không có khá năng chịu đựng tiếp kích thứ hai của ta.
Huyết Luân Tử Thần khủng hoảng trong lòng, hắn không bao giờ nghĩ tới lại có một ngày, bóng ma tử vong cách mình gân như thế.
Hắn chuyên tu Đồng Thuật tinh thần, trinh độ linh hồn cường đại tới cực điểm, có được bí kỹ người thường không thể ngăn cản. vốn hắn đã dùng rất nhiều tài sản để đổi lấy một kiện thông linh pháp bào phòng ngự, chính là để cho mình không còn chút sơ hớ nào nữa.
Hắn có lực lượng linh hồn cường đại, không sợ đối thủ dùng công kích tinh thần đà thương hắn.
Và hắn có được thông linh pháp bảo phòng ngự. tu sĩ cùng cấp thực rất khó có thể dùng công kích vật lý và còng kích pháp thuật làm bị thương được hắn.
Theo trên mức độ đó mà nói, hắn ở trong cùng một cấp đích thật là không có sơ hớ.
Chi tiếc, hắn gặp phải chính là Dương Phàm, bất kể là lâm thòi tự nghĩ ra Thái Hư Thần Mâu hay là đòn sát thủ Thiên nhân một kích, đều là tồn tại vượt khòi lễ thường.
“Chẳng lễ ta cứ thế này chết sao?” Huyết Luân Tử Thần ở trong quá trình kiệt lực chạy trốn, chua xót thẳm nghĩ.
ở trong mắt người khác hắn được coi như là tử thần, vậy mà cũng có một Ngày hắn phải đối mặt với tử vong.
Cùng lúc ấy. trong tẩngmây cách nơi đây ngoài mấy ngản dặm.
Hai luồng mây sáng xuyên qua hư không mà đến.
Trong đó một gã thanh niên tóc ngắn, thân mặc giáp da màu xanh, sắc mặt lạnh lùng, cẩm trong tay trường kích bằng đồng xanh, oai hùng bất phàm.
Nếu Dương Phàm ở đây. nhất định nhận ra người này. đúng là Lục Chiến lúc trước bại dưới tay hắn.
- Xem ra dường như chúng ta tới hơi chậm rồi.
Bên cạnh Lục Chiến, một vị nam nhân tuấn lãng mặc vũ y màu trắng, sắc mặt ôn hòa. mắt nhìn về phương xa, khẽ thớ dài nói.
- Tương nhị thúc! Ý ngài nói. Tẩn Hân công chúa đã bị bọn họ giết chết...
Lục Chiến bỗng nhiên biến sắc.
Vị trung niên vũ y bén cạnh này chính là Lục Tương một trong bổn đại Vân tướng dưới trướng Lục Vân Hầu, cũng chính là nhị thúc của Lục Chiến.
- Đúng! Rất nhiều sát thủ trong Thiên Sát Các. Tuy rằng chúng ta cũng nhận được tin tức đúng lúc, nhưng vẫn chậm một bước.
Trên gương mặt anh tuấn của Lục Tương, vẫn luôn ôn hòa như vậy. trong giọng nói có một sức thu hút đặc biệt.
- Ngươi ở lại đây chuẩn bị giải quyết tốt hậu quả, việc này để ta đi giải quyết!
Lục Tương phản phó.
- Dạ, Nhị thúc!
Lục Chiến cung kính nói.
Mà Ngay sau đó. Lục Tương ngưng lại tại chỗ. nhẩm mắt, trên người nổi lên một dao động kỳ diệu, phạm vi ngàn dặm trong không gian, dâng lên một uy áp cuôn cuộn kinh thiên.
“Vù!”
Cùng một lúc thi pháp, đám mây sáng dưới chán hắn rung động một cái. lao đi hướng phía trước.
- Có nhị thúc ra tay. hẳn có thể giài quyết đễ như trớ bàn tay.
Lục Vân thì thào lẩm bẩm.
- Tiểu Hân! Chuẩn bị rút lui!
Dương Phàm ở dưới độ cao Thiên Nhân Mô Thức, thân hình nhoáng lên một cái. trở lại bén cạnh Tiêu Hân, nắm tay nàng kéo đi.
“Vù!”
Thanh Điểu Phi Phong ở sau lung chóp một cái, dưới bầu trời màu xanh, hai người biến mất không thấy.
- Chuyện gì xày ra?
Đám người m Hắc sửng sốt. Bạch Mân tiên tử cũng không hiêu được.
- Không ngờ ta không chết...
Huy á Luân Tử Thần khó có thể tin, ngẩng đầu nhìn về phương hướng hai người Dương Phàm biến mất.
Mọi người đều ngần ra. nghi hoặc vạn phần.
Chỉ có thiếu niên chất phác trong tiểu đội liệp sát. thẳm nghĩ: “Không xong!”
Nhưng mà đúng lúc này. trong tầng mây phía chân trời nhộn nhạo, một cổ uy áp mãnh liệt từtrẻn không trung ập xuống, che phủ phạm vi ngàn dặm.
Trong phạm vi ngản dặm, buông xuống một lực lượng không thể ngăn cản.
- Đây... chẳng lẽ là?
Thân mình Àm Hắc run lên. trong đòi hắn đã từng thấy cảnh tượng như vậy.
- Đám liệp sát các ngươi khôngbiết tốt xấu, dám đuồi giết công chúa Đại Tẳn ở trong thế lực Thiên Vân Châu, để Lục mỗ tiêu diệt các ngươi!
ơ trung tâm phía chân trời rung Chuyên kia, truyền tới một thanh âm như Thiên Thân.
“̀m!”
Không gian chấn động, một phản thần lực mênh mông cuồn cuộn buông xuống, thần thức chỉ có thể bắt giữ được mười mấy hư ánh.
Ảm Hắc và Bạch Mân tiên tử kêu lên một tiếng đau đớn, đồng loạt hộc máu, bén cạnh sáu gã liệp sát cấp Hóa Thân, cả đám đêu rơi xuống đất bó minh, hôn phi phách tán.
- A A A...
Tiếng kêu thảm thiết liên tiếp, mấy chục tên liệp sát âm thầm ẩn núp. cả một đám ngã xuống đất bó mình, hồn phi phách tán.
“Bùmbùmbùm...”
Huyết Luân Tử Thần chi cảm thấy trước mắt tối sầm. thán hình nhoáng lên một cái. từ giữa không trung rơi xuống đất. hoảng sợ tới cực điểm:
Hóa Thần... Đại... Tu sĩ!
Tiên Hồng Lộ Tiên Hồng Lộ - Khoái Xan Điếm Tiên Hồng Lộ