There is a wonder in reading Braille that the sighted will never know: to touch words and have them touch you back.

Jim Fiebig

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tuan Nguyen Anh
Số chương: 813
Phí download: 23 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1976 / 55
Cập nhật: 2021-04-18 17:58:31 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 643: Thị Sát (4)
í thư Vương, công ty đặt tiệc mời các vị lãnh đạo ở khách sạn Kim Phong quận, ngài nhất định phải cho tôi chút thể diện đó.
Có lẽ thấy Vương Quốc Hoa trông khá ôn hòa, dễ gần nên Hồ Duyệt cũng bạo gan hơn.
Trong cả quá trình Vương Quốc Hoa về cơ bản không tỏ rõ thái độ, đều là nghe, hỏi, không có câu nào mang tính thực chất. Hồ Duyệt thiếu nhạy cảm, không ý thức được thứ sau lưng của Vương Quốc Hoa.
- Nghe nói bí thư Hướng vẫn rất quan tâm tới công ty.
Vương Quốc Hoa đột nhiên nói một câu như vậy, Hồ Duyệt bất ngờ không kịp đề phòng nên nói:
- Đúng thế, bí thư Hướng vẫn giúp đỡ công ty chúng tôi. Năm trước tài chính công ty khó khăn, bí thư Hướng còn liên lạc vay vốn ngân hàng giúp. Các công ty ở Khu khai phát đều như vậy, chỉ cần có khó khăn đầu tiên nghĩ đến là nhờ bí thư Hướng giúp.
Lúc Hồ Duyệt nói câu này, vể mặt của cô và Hướng Cảnh Hoa đều không được tự nhiên, Vương Quốc Hoa coi như không phát hiện. Trong đó có vấn đề gì bây giờ hắn không tiện kết luận.
- Là như vậy à.
Vương Quốc Hoa gật đầu vẫn không tỏ rõ thái độ. Từ Diệu Quốc tiến lên nói:
- Bí thư, nếu có an bài thì khách tùy theo chủ.
Vương Quốc Hoa lúc này mới cười nói:
- Được rồi, nhưng phải nói trước chiều còn phải đi xem một chút nên không uống rượu, ăn cơm thì được.
Vương Quốc Hoa đặt ra quy định, Việt Phong ở bên vẫn không nói nhưng trong lòng có nhiều cảm xúc. Vương Quốc Hoa mặc dù còn trẻ nhưng nhìn lại giống như một bí thư thị ủy có thể làm việc, có thể chụ trách nhiệm.
- Trưởng ban Việt, vẫn chưa xác định ai làm phó bí thư quận Đông Hợp sao?
Đoàn người Vương Quốc Hoa lên xe, lần này không phải là xe ban đầu, Hồ Duyệt chuẩn bị một xe Audi, Vương Quốc Hoa cùng Việt Phong lên xe này.
- Có chuyện này, Ban tổ chức cán bộ đã đề cử đồng chí Cao Vân – phó chánh văn phòng ủy ban thị xã đảm nhiệm chức vụ này.
Việt Phong rất tự nhiên trả lời, Vương Quốc Hoa gần như không hề do dự gật đầu nói:
- Tôi mới tới nên không quá quen tình hình, chuyện này Ban Tổ chức cán bộ nếu có đề cử tức là đã có khảo sát kỹ, tôi không có ý kiến.
Việt Phong không ngờ kết quả là như vậy. Vương Quốc Hoa cho mình quyền lớn đến vậy sao? Cao Vân là ứng viên mà Hác Long Quang đưa ra, Vương Quốc Hoa cứ thế chấp nhận sao? Việt Phong có chút khó hiểu, một chức phó bí thư quận ủy cơ mà, nó có thể thể hiện quyền uy của bí thư.
- Ứng viên này là ý của thị trưởng Hác, Ban tổ chức cán bộ đã khảo sát qua.
Việt Phong quyết định nói thêm một câu, Vương Quốc Hoa nghe xong cũng không có phản ứng rõ ràng. Hắn thản nhiên nói:
- Nếu Ban tổ chức cán bộ đã thông qua vậy chỗ tôi không có vấn đề gì.
Việt Phong liền biết đây là Vương Quốc Hoa đưa cành ô liu về phía mình. Ứng viên này vẫn chưa được thảo luận chính thức trên hội nghị, Vương Quốc Hoa đây là lén nói ra vị trí đó thuộc về Việt Phong. Việt Phong là trưởng ban tổ chức cán bộ một khi bắt được vị trí này thì đây cũng là một loại ủng hộ uy tín của y trong toàn thị xã.
Việt Phong không dám tỏ thái độ, chỉ có thể im lặng. Ý của Vương Quốc Hoa đã quá rõ nhưng Việt Phong vẫn chưa đưa ra được quyết định. Lúc trước Hác Long Quang nói tới việc này là không cho đường thương lượng nào, điểm này không thể so với Vương Quốc Hoa.
Có thể là do lời nói của Vương Quốc Hoa có tác dụng nên bữa ăn trưa đúng là rất đơn giản, một bàn tám món ăn, một bát canh, mỗi người một bát cơm. Vương Quốc Hoa ngồi xuống vô thức nhìn thoáng qua đồng chí Hướng Cảnh Hoa, tên này né tránh ánh mắt của hắn.
Ăn trưa xong, Vương Quốc Hoa lau mồn đứng lên nói:
- Bí thư Cảnh Hoa và chủ tịch Á Lệ ăn xong thì lưu lại một chút.
Vương Quốc Hoa nói xong đi ra, không nói gì tôi đã ăn xong. Vương Quốc Hoa không nói không phải là mọi người không chú ý đến động tác của hắn. Gần như trong nháy mắt Vương Quốc Hoa đi, mọi người đều bỏ đũa tiễn.
Thời gian nghỉ trưa của lãnh đạo cũng đã được an bài xong, Hồ Duyệt đi trước dẫn đường. Sau khi Vương Quốc Hoa ngồi xuống bưng trà lên chưa kịp uống thì thư ký đã tiến vào báo cáo:
- Bí thư Hướng và chủ tịch Vu đến.
Vương Quốc Hoa gật đầu ra hiệu hai người có thể vào. Hai vị lãnh đạo quận Đông Hợp tiến vào, thấy Vương Quốc Hoa rồi ân cần chào hỏi.
- Bí thư.
Vương Quốc Hoa chỉ đối diện.
- Ngồi đi, tìm hai vị là có chút chuyện cần chứng thực một chút.
Hai người thoáng cái trở nên lo lắng, vẻ mặt cũng mang theo chút khẩn trương. Trong đó Vu Á Lệ cũng không có vẻ trấn định như vẻ ngoài. Cả quá trình khảo sát ban sáng Bí thư Vương gần như không tỏ thái độ mang tính quyết định gì, không nói một câu bất mãn nào, điều này làm Vu Á Lệ khá lo lắng. Hướng Cảnh Hoa cũng không tốt hơn là mấy, Bí thư Vương đừng nhì không nói gì nhưng không suy nghĩ được ý của lãnh đạo mới là điều đáng sợ nhất.
- Ở Khu khai phát tôi thấy rất nhiều đất trống, trong tường vây toàn là cỏ mọc dài. Chuyện này ai có thể giải thích một chút không? Không muốn nói là đất đó sắp được khởi công, mắt tôi không nhìn nhầm đâu.
Lời này có chút hơi nặng, hơn nữa rất xảo quyệt. Hai người Hướng Cảnh Hoa không nghĩ Vương Quốc Hoa sẽ nói đến chuyện này.
Hai người không biết nói gì, chỉ có thể cúi đầu, xem ra cả hai vị đều có phần. Vương Quốc Hoa cười lạnh một tiếng:
- Từng người một, đồng chí Cảnh Hoa nói trước.
Hướng Cảnh Hoa không thể làm gì khác hơn là kiên trì đến cùng nói:
- Bí thư, chuyện này quả thật tôi có chút trách nhiệm, lúc ấy nóng vội thu hút đầu tư, không giám sát tốt tư chất các nhà đầu tư.
Vương Quốc Hoa lắc đầu nói:
- Tôi quan tâm không phải cái này. Quận Đông Hợp là nơi nào? Đất của Khu khai phát có đáng giá không? Không có lợi ích thì ai chịu đi làm?
Hướng Cảnh Hoa nhìn Vu Á Lệ, Vu Á Lệ cũng chỉ đành lên tiếng.
- Là như thế này, Sở Giang Thu khảo sát một đoạn đường cao tốc qua Khu khai phát, lúc ấy có lời đồn là đất cả Khu khai phát sẽ bị trưng dụng vì thế có người có chủ ý thu gom đất lại đợi đường cao tốc xây qua thì sẽ nhận được tiền bồi thường.
Đường cao tốc bây giờ đã thông xe, nói cách khác không đi qua Khu khai phát quận Đông Hợp mà là đi theo hướng khác.
Việc đều có quan hệ tới cả hai, Vương Quốc Hoa sa sầm mặt lại nói:
- Khu Khai Phát trước đây là đất canh tác?
Hai người Hướng Cảnh Hoa tái mặt, Bí thư Vương nói tiếp.
- Chuyện này tôi sẽ không truy cứu, đất bị bỏ hoang tôi cho các vị hai lựa chọn, một là nếu nhà đầu tư không khởi công thì chính quyền sẽ thu hồi. Chuyện này lần sau tôi tới không hy vọng thấy trên mặt đất còn để cỏ hoang, đây đều là đất canh tác đó. Còn một vấn đề là tôi không hy vọng thấy có người lên thị xã phản ánh việc bồi thường thu hồi đất ở Khu khai phát.
Tuy Vương Quốc Hoa nói chuyện với giọng điệu nghiêm khắc nhưng cũng cho hai người bậc thang đi xuống. Hai người Hướng Cảnh Hoa không khỏi run lên, sợ vì sự nghiêm túc của Bí thư Vương, trong lòng cũng cân nhắc tâm tư của Bí thư Vương.
- Bí thư, việc xử lý thu hồi đất bởi vì nhiều người chưa trả tiền, chính quyền có thể tiến hành. Nhưng sau khi thu hồi lại đất thì thu hút đầu tư như thế nào thì quận hy vọng được thị ủy giúp đỡ.
Vu Á Lệ nói một câu như vậy, Hướng Cảnh Hoa thầm nghĩ đầu không phải vào nước đó chứ? Chuyện này mà ả dám bảo bí thư giúp?
- Gì mà không có tiền trả? Là căn bản không định trả tiền hả? Mấy người các vị, hừ …
Câu nói của Vương Quốc Hoa làm Vu Á Lệ cúi đầu, ánh mắt của Bí thư Vương quá độc. Chuyện này hai người đều có phần nên sẽ không đâm lẫn nhau.
Hướng Cảnh Hoa thầm mắng con ả Vu Á Lệ quá ngu, nhưng ai ngờ Vương Quốc Hoa lại đổi giọng.
- Chuyện thu hút đầu tư thì thị ủy sẽ thống nhất cân nhắc. Quận Đông Hợp là trạm khảo sát đầu tiên của tôi, tôi hy vọng tương lai có cơ hội thì các vị nhất định phải nắm chắc, đừng để nhà đầu tư cười chê.
Gì? Hướng Cảnh Hoa còn tưởng mình nghe lầm, hắn đâu biết chiêu này của Vu Á Lệ là do được Từ Diệu Quốc bắn tin cho. Chuyện trong tay Bí thư Vương có nhà đầu tư, Vu Á Lệ biết tin không khỏi động tâm. Đồng thời Vu Á Lệ cũng nhìn ra bí thư Vương Quốc Hoa rất chú trọng vấn đề thái độ công việc, vì thế vừa lúc đưa ra việc này.
Đây là cho thấy Vu Á Lệ còn nhớ đến công tác thu hút đầu tư, Vương Quốc Hoa cũng hài lòng với thái độ này.
Về phần nhà đầu tư, Vương Quốc Hoa quả thật nghĩ đến công ty thuốc của Lưu Linh. Có thể mở một nhà máy ở tỉnh Đông Hải chiếm địa bàn.
Còn có một điểm đó là Vương Quốc Hoa định lợi dụng quan hệ của mình ở tỉnh Nam Thiên tổ chức đoàn thu hút đầu tư ở các quận, huyện trong thị xã Thiết Châu đến tỉnh Nam Thiên một chuyến, tranh thủ lôi kéo một chút nhà đầu tư. Phải nói ý này cũng có thể thực hiện. Đương nhiên bây giờ mới là tư tưởng, cụ thể áp dụng phải đợi hắn nắm quyền lực tuyệt đối ở thị ủy thì mới khởi động.
- Được rồi, tới đây thôi.
Vương Quốc Hoa xua tay ra hiệu hai người đi ra. Vu Á Lệ rất dứt khoát rời đi, Hướng Cảnh Hoa lúc tới cửa có chút do dự nói:
- Bí thư, tôi có việc muốn báo cáo riêng với ngài.
Vương Quốc Hoa gật đầu nhắm mắt dựa đầu vào ghế.
- Anh nói đi.
Phù Diêu Phù Diêu - Đoạn Nhận Thiên Thai Phù Diêu