The art of reading is in great part that of acquiring a better understanding of life from one's encounter with it in a book.

André Maurois

 
 
 
 
 
Tác giả: Sa Mạc
Thể loại: Tiên Hiệp
Dịch giả: A Vít
Upload bìa: Mê thị Chuyên
Số chương: 1145
Phí download: 26 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4081 / 112
Cập nhật: 2014-12-23 15:20:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 632: Hôn Quân.
iếng ngáy của Khánh Đế không quá vang, nhưng trên triều đình rộng lớn này, có lẽ không gian rất tốt, có lẽ cũng đủ im lặng, phần lớn người trong triều nghe thấy rất rõ ràng, ba người nước Yến ở gần long đàn, tự nhiên nghe rất rõ ràng.
Tiếng ngáy muốn mạng người này, khiế quan viên văn võ trên triều đình nước Khánh trở nên biến sắc.
Không phải họ không biết tính tình Hoàng đế, trò hề cũng thường xuyên xuất hiện trước mắt bao người trên triều đình, nhưng ngay trước mặt người nước Yến, trong tràng cảnh cực kỳ quan trọng này, lại ngáy ngủ trên ghế rồng, đây là chuyện thật sự xấu hổ mở miệng, không ít thần tử đã cúi đầu, vẻ mặt xấu hổ.
Chỉ tiếc Khánh đế thật sự không hiểu phong tình, quốc thư đọc xong, triều đình yên tĩnh, tiếng ngáy của hắn quả thật lúc trầm lúc bổng rất có tiết tấu, rất có xu thế ngày càng vang.
Ba người nước Yến hiện giờ vẫn duy trì thần sắc bình tĩnh, đều không có lộ ra vẻ chê cười.
- Nhưng vào lúc này, lại nghe một giọng nói âm trầm như sấm: - Thánh thượng!
Giọng nói rất có lực, cực kỳ thâm trầm, mấy trăm quan viên trong điện nghe thấy rành mạch, phát ra giọng nói này đúng là lão tướng đứng ở phía trước.
Tiếng gọi như sấm sét này, cuối cùng làm Khánh Đế bừng tỉnh.
- Khánh Đế hơi kích động mà mở to mắt, trong nhất thời mơ mơ màng màng, nhưng nhìn thấy sứ thần nước Yến đứng dưới điện, dường như biết mình thất thố, vội nâng tay nói: - Ừ, liền xử lý theo ý tứ Thánh tướng và Quốc cữu đi, ừ, cứ làm như vậy.
Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, phần lớn cúi đầu, Hoàng đế làm mất hết thể diện trước mặt người Yến, điều này khiến cho đám thần tử cảm thấy vô cùng nhục nhã.
- Quốc cữu thân là Lễ bộ thượng thư rốt cục bước ra khỏi hàng nói: - Khởi bẩm Thánh thượng, hôm nay bàn luận chủ yếu là chuyện hôn sự của Thái tử và Công chúa nước Yến. Hiện giờ Công chúa nước Yến tạm ở Biệt viện hoàng gia, chỉ chờ Thánh thượng hạ ý chỉ, xác định ngày thành hôn, đều đã chuẩn bị tốt!
- Hoàng đế "a" một tiếng, vẻ mặt mờ mịt, dĩ nhiên hỏi lại: - Sắp đại hôn sao? Thái tử đại hôn với ai?
- Quốc cữu bình tĩnh nói: - Hồi bẩm Thánh thượng, Thái tử đại hôn với Công chúa nước Yến. Lần trước Hoàng đế nước Yến đưa quốc thư tới, nguyện kết chuyện tốt Tần Tấn với nước Khánh ta, đưa Công chúa nước Khánh tới đại hôn với Thái tử!
- "Ồ!" Hoàng đế ngẫm nghĩ một chút, rốt cục nói: - Trẫm nhớ ra rồi. Ồ, Công chúa nước Yến đã tới rồi sao? Vậy rất tốt, trẫm cũng chuẩn bị để Thái tử chọn một Thái tử phi, sớm ngày thành hôn. Nếu là Công chúa nước Yến, chuyện này… rất hợp ý trẫm. Quốc cữu, ngài hãy đi xử lý, bạc từ Hộ bộ, hôn sự phải làm cực kỳ náo nhiệt… !
- Quốc cữu cung kính nói: - Thần tuân chỉ. Tuy nhiên còn xin bệ hạ chỉ ra, xác định ngày đại hôn!
- Hoàng đế ngáp một cái nói: - Ngày đại hôn? Còn chưa định ra sao? Quốc cữu, mọi người thương lượng một chút, cảm thấy ngày nào tốt, định ra là được, việc này… trẫm cũng không biết ngày nào tốt. Nếu không đợi trẫm đi hỏi Hoàng hậu…!
- Tào Ân rốt cục chắp tay nói: - Hoàng đế bệ hạ, lúc trước quý quốc nhiều lần thúc giục nước Yến ta sớm ngày đưa Công chúa tới, hiện giờ nước Yến chúng ta cố gắng tới nhanh chóng, chỉ chờ tại Biệt viện hoàng gia. Theo ý của ngoại thần, trên triều hôm nay, có thể định ra ngày đại hôn, hai nước ta cũng dễ chuẩn bị trước thời gian.
- Hoàng đế gật đầu nói: - Ồ, nói rất đúng. Quốc cữu, ngài là Lễ bộ thượng thư, nắm việc lễ nghi, có biết gần đây có ngày lành gì?
- Quốc cữu chắp tay nói: - Hồi bẩm Thánh thượng, Lễ bộ và Thái Thường Tự đã từng trao đổi, trong hai tháng này, cũng không có ngày nào thích hợp hoàng gia đại hôn… Lễ nghi hoàng gia không giống với dân chúng bình thường, phải chọn ngày đại cát đại lợi mới có thể tổ chức việc vui.
- Hoàng đế nhíu mày, nhìn qua hơi phiền muộn, nói: - Vậy làm sao bây giờ? Có phải đợi hai tháng sau lại thành hôn hay không?
- Quốc cữu nghiêm mặt nói: - Nếu theo lễ chế của nước Khánh ta, cũn phải đợi hơn hai tháng!
- - Không được! Giọng Thánh tướng lại vang lên mạnh mẽ, lão bước ra khỏi hàng, tiến lên khom người nói: - Thánh thượng, nước Yến thành tâm kết chuyện tốt Tần Tấn với nước Khánh ta, sứ đoàn hiện giờ đều ở kinh thành chờ thành hôn, sao có thể để Công chúa và sứ đoàn nước Yến chờ hơn hai tháng? Nếu thật như vậy, tin tức rơi vào tay nước Yến, chỉ sợ nước Yến trên dưới cho rằng nước Khánh ta cố ý làm khó dễ, đó trái lại là phá hủy quan hệ hữu hảo giữa hai nước!
- Quốc cữu không đợi Hoàng đế nói chuyện, lập tức nói: - Thánh tướng nói đúng. Hắn dừng một chút, lại thở dài: - Chỉ có điều… nước Khánh ta từ khi lập nước tới nay, dùng lễ trị quốc, chẳng lẽ… Phải từ bỏ quy định của tổ tiên, vi phạm lễ chế hoàng gia sao?
- Hoàng đế kêu lên nói: - Lễ chế không thể bỏ, đây là thứ các tổ tông truyền xuống, không bỏ được!
- Thánh thượng anh minh!
- - Chỉ có điều Thánh tướng nói cũng có đạo lý. Hoàng đế hơi khó xử nói: - Nếu nước Yến thành tâm kết minh với nước Khánh ta, trẫm cũng không thể khinh thị nước Yến. Ồ, việc này hơi khó xử. Hắn chuyển mắt, ánh mắt sáng ngời, lớn tiếng nói: - Trẫm nghĩ tới một chủ ý!
Chúng thần lập tức đều nhìn về phía Khánh đế!
Khánh đế đắc ý nói: - - Quốc cữu, ngài muốn giữ lễ chế, hai tháng sau mới để Thái tử thành hôn với Công chúa. Thánh tướng vì tình nghĩa hai nước, không thể khinh thị nước Yến, cần phải thành hôn nhanh một chút. Hai người đều có đạo lý, hiện giờ trẫm có một biện pháp, thật ra có thể dễ dàng giải quyết chuyện này!
- Khẩn cầu thánh thượng chỉ đạo! Quốc cữu vẫn vô cùng khiêm cung nói.
Khánh đế cười lớn: - - Bốc thăm. Quốc cữu, ngài và Thánh tướng bốc thăm để quyết định xử lý việc này, ai thắng, liền xử lý theo ý tứ người đó, biện pháp này chẳng phải tốt lắm sao?
Quốc cữu lập tức thán phục: - Thánh thượng anh minh!
- Thánh tướng Thương Chung Ly lại trầm giọng nói: - Thánh thượng, đây là chuyện lớn quốc gia, há phải trò đùa!
- Khánh đế ngẩn ra, vẻ mặt đau khổ nói: - Không bốc thăm? Vậy… làm sao bây giờ?
- Thương Chung Ly giọng như chuông đồng, lớn tiếng nói: - Thánh thượng, nước Ngụy lòng muông dạ thú, binh tới dưới thành, tấn công quy mô với Nam Dương Quan chúng ta, tiền phương quân tình khẩn cẩn, đây là thời điểm đặc biệt. Lễ chế tất nhiên không thể bỏ, nhưng lúc đặc biệt, cũng phải làm theo kế đặc biệt. Tổ tien định ra lễ chế hoàng gia, chính là dùng điều này để biểu lộ uy nghi của hoàng gia, quân lâm thiên hạ. Lúc thái binh, tự nhiên phải làm theo lễ chế hoàng gia, nhưng hiện giờ đã không phải lúc thái bình, tất nhiên không thể câu nệ lễ chế. Thần khẩn cầu Thánh thượng nhanh chóng tổ chức hôn sự cho Thái tử và Công chúa, đại hôn vừa qua, thần liền thân tới tiến tuyền, ngăn cản quân Ngụy tiến công!
- Khánh đế muốn gật đầu, Quốc cữu đã nói: - Thánh tướng, tiền phương chiến sự căng thẳng, ngài hãy sớm ngày đi tới tiền tuyến, chuyện đại hôn này, Lễ bộ ta và Thái Thường Tự tất có thể lo liệu. Tiền tuyến không có Thánh tướng, trong lòng chúng ta cũng bất an!
- Thánh tướng nói như đinh đóng cột: - Không được, Thái tử và Công chúa một ngày chưa thành hôn, thần một ngày không thể đi tiền tuyến!
Thái độ của lão cực kỳ cứng rắn, mạnh mẽ, nói chuyện tràn đầy sự thẳng thắn và quyết đoán của quân nhân.
- Quốc cữu thản nhiên nói: - Thánh tướng nói vậy, bản quan lại nghe không hiểu. Tiền tuyến căng thẳng, Thánh tướng thân là Thống soái cao nhất của quân đội, không đi tới biên quan chỉ huy nghênh chiến, lại lưu ở kinh thành nhúng tay chuyện hôn sự của Thái tử, đây là vì sao? Lễ bộ ta phụ trách lễ nghi, Thái Thường Tự phụ trách chuyện tông miếu, có hai nha môn lớn này xử lý chuyện thành hôn của Thái tử, Thánh tướng có gì lo lắng?
- Thương Chung Ly cười ha ha, giọng như chuông đồng, lập tức lạnh lùng nói: - Quốc cữu ba phen mấy bận giục bản tướng đi tiền tuyến, là vì nguyên nhân gì?
- - Thánh tướng trước mắt là Thống soái quân đội, địch quốc xâm lấn, tất nhiên phải đi tới tiền tuyến trấn thủ, việc này cần gì hỏi nguyên nhân? Quốc cữu thản nhiên nói: - Ăn lộc vua, làm việc trung quân, bản quan giúp đỡ Thái tử thành hôn, chính là việc trung quân, Thánh tướng đi tới biên quan trấn thủ, tự nhiên cũng là việc trung quân. Thánh tướng nhúng ta chuyện Thái tử thành hôn, trái lại là không hợp lý đi?
- Thương Chung Ly trầm giọng nói: - Hay cho không hợp lý. Quốc Cữu, ngài đã nắm giữ Lễ bộ, như vậy bản sao đi tới biên ban ra sao lại là quân vụ, nắm giữ Lễ bộ lại hỏi tới quân vụ, lại là đạo lý ở đâu?
Hàn Mạc thấy trong mắt, chỉ cảm thấy tranh đấ triều đình nước Khánh thật sự không thua gì cuộc chiến thế gia nước Yến.
Quốc cữu dám đối chọi gay gắt với tướng lãnh số một của quân đội, điều này có thể thấy thực lực của Hậu đảng nước Khánh quả thật rất lớn, thực lực đủ để chống lại Thương Chung Ly, nếu không chắc chắn sẽ phải thu liễm.
Quốc cữu hừ lạnh không nói gì.
- Thương Chung Ly cũng không nói nhiều với Quốc cữu, chỉ chắp tay nói với Khánh đế: - Thánh thượng, thần đã mời người tra qua, mười ngày sau, chính là một ngày may mắn, có thể xử lý hôn sự!
Khánh Đế vội hỏi: - Mười ngày sau?
- Thương Chung Ly nói: - Đúng vậy. Thật ra không ít hôn nhân trong kinh thành đã chọn ngày đó, còn xin Thánh thượng hạ chỉ, định kỳ đại hôn cho Thái tử, định ở mười ngày sau!
Khánh Đế nhìn Quốc cữu, hơi do dự.
Tào Ân chớp lấy thời cơ, chắp tay nói: - Hoàng Đế bệ hạ, nước Yến hi vọng hôn lễ được tổ chức càng sớm càng tốt.
Lão thừa tướng vẫn không nói gì rốt cục run rẩy đứng ra: - Thánh thượng, cổ nhân cũng có xuất hiện, lễ ở người chắc chắn phải trả lễ. Lại xuất hiện, lúc đặc biệt thì làm chuyện đặc biệt. Đại hôn của Thái tử, không phải lễ nghi của một nước ta, cho dù hôn lễ liên minh hai nước Yến Khánh, cũng phải để ý tới lễ chế hai bên, Yến sú nói nhanh chóng thành hôn, là phù hợp lễ chế nước Yến, nước Khánh ta là nước Lễ nghi, tự nhiên phải tận lễ với người. Giống như lời Thánh tướng nói, người Ngụy lòng muông dạ thú, binh lực tập trung viên quan, sớm ngày thành hôn, cũng sớm kết chuyện tốt Tần Tấn, Thánh tướng sẽ an lòng tới biên quan ngăn địch… Hết thay còn xin Thánh thượng nghĩ lại!
- Khánh đế nghĩ một chút, lại nhìn Thương Chung Ly, rốt cục nói: - Một khi đã như vậy, liền theo ý Thánh tướng, nhanh chóng thành hôn!
Quốc cữu nhíu mày nhưng không nói gì thêm.
Thánh tướng khom người nói: - Thánh Thượng anh minh!
Mọi người đều quỳ xuống hô to: - Thánh Thượng anh minh!
Khánh đế ngáp một cái, phất tay ra hiệu mọi người đứng dậy nói: - Chứ quyết định như vậy. Ồ, thân thể trẫm hơi không khỏe, trong triều có việc, mọi người thay trẫm xử lý. Trẫm… trẫm trước bãi triều! Hắn cũng không nói nhiều, đứng lên, một gã thái giám bên cạnh lập tức tiến tới giúp đỡ Khánh đế, các cung nư giơ quạt tròn, vây quanh vị Hoàng đế dễ dàng mệt nhọc này rời đi theo cửa hông.
Khánh đế rời đi, Quốc cữu liếc Thương Chung Ly, cười lạnh lùng, sửa sang quần áo, lúc này mới từ cầu ngọc trên ao, tới trước mặt Tào Ân, chắp tay cười nói: - Hầu gia, nếu định ra ngày, mấy ngày này bản quan gấp rút chẩn bị, nhất định khiến hôn sự của Thái tử và Công chúa vô cùng náo nhiệt! Hắn lại chắp tay với Hàn Mạc và Tống Thế Thanh, lúc này mới nghênh ngang rời đi.
Quốc cữu vừa đi, đám quan văn lập tức có không ít người lập tức theo sau.
Lúc này, Thương Chung Ly chậm rãi xoay người lại, gương mặt già nua mà uy nghiêm lập tức bày ra trước mặt người Yến.
Ánh mắt Hàn Mạc và Thương Chung Ly vừa tiếp xúc nhau, trên mặt lộ ra vẻ khiếp sợ, mà Thương Chung Ly nhìn thấy Hàn Mạc bên người Tào Ân, cũng hơi run một chút, lập tức khuôn mặt tràn đầy uy nghiêm lộ ra tươi cười.
Quyền Thần Quyền Thần - Sa Mạc Quyền Thần