Thất bại thực sự duy nhất chính là không dám khởi sự.

Harold Blake Walker

 
 
 
 
 
Tác giả: Hoàng Phủ Kỳ
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 863
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3853 / 84
Cập nhật: 2015-11-16 13:22:02 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 543: Khách Đến Từ Đại Thứ Nguyên
ang động thứ 112 dưới lòng đất Thánh điện, tư liệu lịch sử Thái Cổ về cuộc chiến thần ma lần thứ hai nguyên bản ghi chép: Thái Cổ đại sự. Người chấp bút: Bách Hiểu Sinh.
……
Thái Cổ xx năm, trước cuộc chiến thần ma lần thứ hai xx năm.
Ma Giới mượn danh nghĩa “Thái Cổ hiệp nghị”, dụ công chúa Phượng Phi đến Ma Giới. Đồng thời lại dùng nàng làm mồi nhử, dẫn Đệ Ngũ Chí Tôn Kiếm Thần lúc này đã nhận được truyền thừa của Thanh Long đến Ma Giới, sau đó sắp đặt tấn công vào Thái Cổ. Năm đội Hắc Ám viễn chinh quân phân biệt lẻn vào Thái Cổ.
Bọn họ không thành công, nhưng Chí Tôn dùng công pháp ngủ say để chữa thương cũng bị cắt ngang, thất bại trong gang tấc.
Các Chí Tôn ngủ say vô số năm đã thức tỉnh. Ma tộc lẻn vào Thái Cổ đều bị tiêu diệt.
Trên đỉnh Thánh sơn, Bạch Hổ Chí Tôn sau khi thức tỉnh đã triệu tập Thái Cổ tất cả tộc nhân đến Thánh sơn, ngay trước mặt tất cả tộc nhân, chính thức đem mọi quyền lực của Thái Cổ giao cho Đệ Ngũ Chí Tôn, cũng là Thái Cổ Kiếm Thần Phong Vân Vô Kỵ. Đến lúc này, Thánh điện chỉ còn tồn tại trên danh nghĩa, Đệ Ngũ Chí Tôn trở thành người có quyền lực cao nhất tại Thái Cổ.
Sau đó, Chu Tước dùng hóa thân Thương Khung Chí Tôn gởi gắm Phượng Phi cho Kiếm Thần Phong Vân Vô Kỵ.
Sau khi Ma Giới tấn công được hai tháng, Kiếm Thần đã dùng danh nghĩa của Thánh điện gởi một công văn đến Ma Giới, lên tiếng phê phán hành động của Ma Giới phá hư “Thái Cổ hiệp nghị”. Lúc Ma Giới trả lời, hoàn toàn không thừa nhận chuyện này, không hề có trách nhiệm gì.
Tháng thứ ba, cửu tinh ngôi thứ sáu Huy Triệu phá vỡ hư không, theo sau Huỳnh Hoặc lơ lửng trên trời. Đồng thời, một luồng thần thức cuối cùng của Chu Tước Chí Tôn ở bên ngoài là “Thương Khung Chí Tôn” cũng tan đi, thần thức trở về với bản thể. Ba Chí Tôn hợp lực mở ra Thương Ngô Uyên, bước vào trong đó, một lần nữa ngủ say.
Trung tuần tháng thứ ba, dưới sự thúc đẩy của chưởng khống giả Thánh điện trước đây là Huỳnh Hoặc, chính sách hôn phối bắt đầu được tiến hành. Kiếm Thần và công chúa Phượng Phi thành hôn, cử hành hôn lễ long trọng tại Kiếm các thuộc Thái Cổ. Gần như tất cả tộc nhân biết được tin tức đều chạy đến Kiếm các, chứng kiến hai nhân vật có một không hai kết hợp với nhau. Đáng nhắc đến là hai hồng nhan mà Kiếm Thần quan biết, gồm thánh nữ Ngạo Hàn Yên của Tuyết vực trước đây và Phong tộc thánh nữ U Nhược đều đột nhiên mất tích, ra đi không lời từ biệt, cũng không ai biết hành tung của bọn họ. Theo như người cuối cùng nhìn thấy thánh nữ nói, khi tin tức Kiếm Thần và Phượng Phi cử hành hôn lễ truyền đến, Tuyết vực thánh nữ Ngạo Hàn Yên vốn đang tĩnh tọa tu luyện đột nhiên mở mắt ra, nhìn về hướng Kiếm các, không nói lời nào. Chỉ một lúc sau hai gò má đã đầy lệ, chỉ là không khóc lên thành tiếng. Sau đó đến trước cuộc chiến thần ma cũng không ai gặp nàng.
Tháng thứ tư, một nhóm pháp tu cuối cùng đã rời khỏi thánh địa trong hư không, xuyên qua tầng tầng không gian đi đến Hoàng Kim thành tại Thái Cổ. Lúc này Đệ Ngũ Chí Tôn Phong Vân Vô Kỵ đã nắm giữ Kiếm các, Phong tộc, Chiến tộc, cao thủ trong hệ phái tự do, cao thủ tiềm tu, hai mươi vạn cao thủ Thần cấp hậu kỳ Bắc Hải, Vu tộc, pháp tu… quyền hành khắp nơi. Toàn bộ Thái Cổ hoàn toàn nằm dưới sự khống chế của y. Nhưng khiến người ta kỳ quái là Kiếm Thần vẫn kiên trì không dẹp bỏ Thánh điện vốn chỉ tồn tại trên danh nghĩa, đối ngoại vẫn dùng tên tuổi của Thánh điện trao đổi với các phe Ma Giới.
Hắc Ám viễn chinh quân của Ma Giới xâm nhập vào Thái Cổ, tuy đã thành công làm Chí Tôn của Thái Cổ thức tỉnh, khiến bọn họ sắp thành lại bại, nhưng cũng khiến toàn bộ gian tế của Ma Giới tại Thái Cổ lộ ra nguyên hình, dẫn đến tất cả thế lực của Ma Giới tại Thái Cổ đều bị tiêu diệt. Đến lúc này Ma Giới lại không còn hay biết về tình hình của Thái Cổ. Đồng thời dưới danh nghĩa của Kiếm Thần, pháp tu cũng chính thức tham gia quản chế Thái Cổ. Nhờ vào bí pháp của pháp tu, những Ẩn ma tộc từ Ma Giới xuyên qua không gian đi đến đều bị giết chết. Sau khi tổn thất hàng vạn Ẩn ma tộc, Ma Giới cuối cùng cũng từ bỏ kế hoạch bố trí tai mắt tại Thái Cổ.
Sau khi thành hôn với công chúa Phượng Phi, Kiếm Thần Phong Vân Vô Kỵ nắm giữ quyền hành của Thái Cổ, bắt đầu bố trí thế lực các phương theo hình thức quân đội, đồng thời lại dùng phương thức của Hoàng Kim giáp sĩ tiến hành huấn luyện. Ngoài ra Kiếm Thần còn từ trong cao thủ tiềm tu, Chiến tộc, đại quân Bắc Hải triều thánh, cùng với Kiếm các, tự mình chọn lựa ra một số cao thủ. Tất cả cao thủ được chọn trúng đều không còn xuất hiện trước mặt mọi người. Nghe nói những người này đều do Kiếm Thần tự mình huấn luyện, đảm nhiệm những nhiệm vụ thần bí.
Một năm này chính là năm Thái Cổ xảy ra nhiều chuyện lớn nhất.
Bên trong hang động mờ mịt, một lão nhân tóc bạc vung bút trên vách động. Từng chùm lớn đá vụn không ngừng từ trên vách động rơi xuống. Một hồi lâu, chỉ nghe bên trong hang động vang lên một trận thở dài, sau đó lão nhân chán nản ngồi xuống trên đất, giống như cạn hết khí lực toàn thân. Chỉ còn ánh nến lờ mờ cắm vào trên vách động, chập chờn bất định. Bên trong hang động dưới lòng đất nhất thời an tĩnh lại, chỉ còn lại một tiếng thở vẩn đục quanh quẩn trong thông đạo ngoằn ngoèo.
Phía trước dốc núi Kiếm các.
Phong Vân Vô Kỵ ngồi quay mặt vào vách, hai lọn tóc dài phất phơ theo gió mát thổi qua giữa không trung, đôi mắt đen kịt như nửa đêm lẳng lặng đảo qua bóng người đông nghịt dưới sườn núi, giống như một quân vương đang dò xét quốc gia của hắn.
Bên dưới dốc núi, từng đội ngũ phát ra tiếng bước chân rầm rầm, bao quanh toàn bộ Kiếm các tuần tra. Trên trời dưới đất có đến mấy chục vạn đội ngũ đan xen, qua lại trong khu vực cũng không phải rất lớn này. Mặc dù số lượng đông đảo, nhưng giữa bọn họ lại không làm ảnh hưởng đến nhau, không hề có chút hỗn loạn nào.
Trong đội ngũ bên dưới vách núi có Chiến tộc, có Phong tộc, hệ phái tự do, cũng có võ giả tiềm tu… So với trước đây, trên người bọn họ đã có thêm một phần khí chất thuộc về quân nhân.
- Vô Kỵ, ngươi cảm thấy làm như vậy có tác dụng không?
Phía bên phải khoảng hai bước, Thánh Giả tóc bạc mặt hồng nhìn đại quân tuần tra giữa trời đất, cau mày chậm rãi nói:
- Võ giả dù sao cũng là võ giả, hơn nữa sự phân biệt cảnh giới giống như khác biệt giữa trời và đất vậy. Dùng phương pháp của quân đội để huấn luyện bọn họ, thật sự sẽ có hiệu quả gì sao?
Vẻ mặt Phong Vân Vô Kỵ lãnh đạm, vươn tay phải ra, từ trên bàn vuông đặt trước người cầm lấy ly trà Thiết Quan Âm do Phượng Phi pha chế, nếm một hớp nhỏ, sau đó lại đặt xuống bàn vuông.
- Không phải là như nhau cả sao? Cuộc chiến thần ma trong tương lai nhất định là một cuộc chiến tranh quy mô lớn, trên trời dưới đất tất cả đều là chiến trường. Trong loại chiến tranh quy mô lớn này, tác dụng của kỹ năng chiến đấu rất có hạn.
Ở bên cạnh, Phượng Phi vẻ mặt bình tĩnh như nước vươn bàn tay trắng như ngọc ra, nhẹ nhàng cầm lấy một chiếc bình sứ trắng trên bàn, yên lặng rót đầy ly trà trước người Phong Vân Vô Kỵ và Thánh Giả. Theo tiếng nước chảy róc rách, hai luồng khí trắng thơm mát chậm rãi bốc lên.
- Thánh Giả tiền bối xin dùng trà!
Phượng Phi vươn tay ra, cung kính nói.
- Không dám làm phiền công chúa!
Thánh Giả vội vàng nói.
- Thánh Giả tiền bối không cần khách khí!
Phượng Phi nói xong liền nhắm mắt ngồi yên, không quấy rầy hai người nói chuyện.
- Khuyết điểm chí mạng của lĩnh vực là giao điểm, chỉ cần tìm được giao điểm là có thể phá tan lĩnh vực. Ma Giới được xưng là có vô số yêu ma, trong chiến trường kiểu này thứ hữu dụng nhất là chiêu thức có uy lực lớn và trực tiếp, chứ không phải là lĩnh vực. Cao thủ tự có cao thủ đối phó. Trong chiến đấu ngang cấp, mỗi người chúng ta bình quân phải đối mặt với hàng trăm hàng ngàn kẻ địch, muốn chiến thắng bọn chúng thì phương thức tác chiến của quân đội rất cần thiết.
Tay áo bào của Phong Vân Vô Kỵ phất lên, tay phải vươn ra như tia chớp, vẽ một cái bên dưới người. Một nhúm đất lớn khoảng bằng bàn tay liền hóa thành cát sỏi nhỏ vụn. Ngón trỏ búng nhẹ, đầu ngón tay Phong Vân Vô Kỵ chợt xuất hiện một vệt sáng nhọn đâm thẳng vào trong cát sỏi kia, đồng thời lãnh đạm nói:
- Phương thức tác chiến của quân đội cũng giống như kiếm này, cho dù đối phương số lượng đông đảo cũng có thể nhẹ nhàng đâm vào, tiêu diệt từng phần.
Thánh Giả trầm ngâm không nói gì, vẻ mặt đã có chút biển đổi.
- Có cần pháp tu chúng ta cũng gia nhập vào những đội ngũ này không?
Thánh Giả đề nghị.
- Không cần.
Phong Vân Vô Kỵ khẽ nhíu mày, dứt khoát cự tuyệt lời đề nghị của Thánh Giả:
- Phương thức tác chiến của pháp tu không giống, chỉ có tập trung với nhau mới có thể phát huy ra uy lực lớn. Phương pháp tác chiến của quân đội không hề thích hợp với pháp tu. Trong số võ tu, ta sẽ chọn ra một đội quân nhằm để bảo vệ pháp tu trong lúc tác chiến, tránh bị đám yêu ma tấn công vào.
- Qua một thời gian nữa, ngài hãy đem tất cả điển tịch của pháp tu về phương diện không gian đến đây, bao gồm cả tâm đắc của mọi người cũng đều ghi lại. Chiến tranh tương lai rất có thể sẽ diễn ra trong vũ trụ hư không, hơn nữa với lập trường của chúng ta cũng không hề muốn dẫn chiến trường đến Thái Cổ. Nếu như có thể, đương nhiên tốt nhất là tiến hành trong hư không. Ở nơi đó chúng ta cũng sẽ không bị pháp tắc của Ma Giới hạn chế. Dù sao phạm vi lĩnh vực mà ta có thể thi triển vẫn rất có hạn, mà nhân thủ của chúng ta lại không đủ, nếu tiến vào Ma Giới giao chiến, nếu muốn xóa bỏ ảnh hưởng của pháp tắc Ma Giới thì có chút quá sức.
- Về phương diện điển tịch ngươi không cần lo lắng. Ta sẽ nhanh chóng thu xếp chuyện này. Nếu như ngươi có chỗ nào không hiểu thì có thể hỏi ta. Trên thực tế, nếu ngươi thật sự cần đến, món đồ này có lẽ sẽ dùng được.
Thánh Giả vừa nói, vừa vươn ngón trỏ và ngón giữa ra. Một điểm ánh sáng chợt hiện lên nơi hai đầu ngón tay thon dài, không gian chung quanh giống như nổi lên sóng gợn.
Chỉ chốc lát sau, tại đầu ngón tay của Thánh Giả đã xuất hiện một quyển sách tỏa ra kim quang, bên ngoài bọc giấy màu vàng.
- Đây là cái gì?
Phong Vân Vô Kỵ ngạc nhiên hỏi.
- Đây là thứ sư tôn để lại cho ngươi.
Ngón tay Thánh Giả chỉ một cái, điển tịch màu vàng kia liền nhẹ nhàng rơi xuống trước người Phong Vân Vô Kỵ. Cùng lúc này, tay trái Thánh Giả vươn vào trong ngực, lấy ra hai phong thư. Một phong thư đã mở ra, còn một phong thư khác vẫn đang đóng kín.
Thánh Giả đem phong thư đóng kín kia đưa tới, đôi môi mấp máy nói:
- Phong thư này là sư tôn bảo ta, khi ngươi hỏi về chuyện có liên quan đến điển tịch pháp tu thì hãy giao nó cho ngươi.
Phong Vân Vô Kỵ nghi ngờ liếc mắt nhìn Thánh Giả, nhận lấy phong thư:
- Vì sao trước kia chưa từng nghe ngài nhắc đến?
- Sau khi ta trở về hư không, tại nơi mà sư tôn bày bố bát quái, muốn ngồi lên địa vị của thần. Tại nơi ở của ngài, một đệ tử pháp tu khác đã giao nó cho ta. Trước đó ta cũng không biết đến nó.
Liếc mắt nhìn phong thư đã mở ra phân nửa, Thánh Giả nói:
- Trước khi diễn luyện thành thần, sư tôn đã giao phong thư này cho một người theo hầu giữ gìn. Cho đến khi ta rời đi thì Pháp Nguyên Tử sư huynh mới giao nó ta.
Thánh Giả từ trong phong thư đã mở một nửa rút ra một tờ giấy trắng tinh phát ra khí tức pháp thuật nhàn nhạt, phía trên có một nhóm chữ nhỏ như rồng bay phượng múa:
Khi Phong Vân Vô Kỵ hỏi các ngươi về điển tịch pháp thuật có liên quan đến không gian, hãy đem quyển sách này và một phong thư khác giao cho y.
Trong lòng Phong Vân Vô Kỵ run lên, ngẩng đầu nhìn Thánh Giả một cách kỳ quái:
- Ngài nói là phong thư và bộ sách này đều do Pháp Tổ để lại trước khi diễn luyện thành thần?
- Đúng vậy, nói chuẩn xác là tại thời điểm diễn luyện thành thần.
Thánh Giả cung kính đáp.
Phi Thăng Chi Hậu Phi Thăng Chi Hậu - Hoàng Phủ Kỳ Phi Thăng Chi Hậu