Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Anh sẽ là kỷ niệm đẹp trong đời em
A
nh không phải là mối tình đầu của em, thời gian yêu nhau không phải dài, vậy mà em vẫn nhớ đến anh cho dù ta đã chia tay lâu đến thế. Từng lời nói, từng hành động anh dành cho em vẫn vẹn nguyên nhưng chỉ có anh là không còn bên em thôi.
Từ: phuong_honey
Đã gửi: 21 Tháng Sáu 2011 1:30 CH
Gửi Heo, quá khứ của em!
Heo à, cho em gọi anh như ngày xưa em vẫn gọi. Đã lâu lắm rồi chúng ta chưa nói chuyện với nhau anh nhỉ! Kể từ ngày chúng ta chia tay, em cắt đứt mọi quan hệ và liên lạc với anh, ngay cả những người bạn của cả hai đứa. Thế mà đã được một năm rồi đấy, anh thấy nhanh không? Mà có lẽ bây giờ anh cũng không còn nhớ em là ai nữa.
Bọn mình đến với nhau thật tình cờ, mà nếu kể ra thì người nghe sẽ nghĩ nó được lấy ra từ một bộ phim Hàn Quốc lãng mạn và đầy nước mắt. Em quen anh qua bạn của em và cũng là bạn của anh. Em qua nhà anh chơi, nói chuyện với tất cả mọi người trừ anh. Không phải em ghét anh mà do anh lúc đó quá lạnh lùng không thèm nói chuyện với em. Anh có biết lúc đó em đã nghĩ anh ghét em không, nhưng bạn anh bảo là không phải vì tính anh vẫn thế.
Sau đó, em cũng chẳng thèm quan tâm xem anh ghét em thật hay không, vì em lúc đó còn đang mải mê gán ghép bạn anh với bạn em. Về sau, em xuống nhà anh chơi nhiều hơn, để nhậu với bọn anh đó, anh nhớ không? Có lẽ phải một tháng sau đó, em và anh vẫn không thèm nói chuyện với nhau.
Cho đến một lần, em và anh đi cùng nhau xuống nhà anh chơi, vì anh có việc gần chỗ ở của em nên chúng ta đi chung. Đó là lần đầu tiên mình nói chuyện anh nhỉ. Cuộc nói chuyện cũng chẳng có gì chỉ toàn là chuyện phiếm, em cho anh xem ảnh của em trai em, và anh cũng cho em xem ảnh của em trai và mẹ anh. Chỉ có vậy thôi.
Và bắt đầu từ đó, em với anh nói chuyện với nhau, trêu đùa nhau nhiều hơn, nhưng em không có ý gì vì em biết anh đã có người yêu rồi. Em thường xuống nhà anh nhậu, vì cuối tuần tất cả bạn bè đều tụ tập ở nhà anh. Tất cả mọi người chúng ta vui vẻ uống rượu và nói chuyện. Em say không biết gì. Nhưng sau đó, một người đã cho em biết rằng, anh là người dìu em vào phòng, cho em uống nước và có ôm em vào lòng. Em thật không ngờ rằng, đó là cái ngày bắt đầu cho việc em trở thành người thứ ba xen vào cuộc tình của anh.
Ngày sinh nhật mùng 1-5 định mệnh ấy bắt đầu cho nỗi đau của em. Anh, em cùng với mọi người ăn BBQ ngoài vườn. Em vào nhà lấy đồ, và anh là người đi theo để hôn em, anh nhớ không? Em cố gắng trấn tĩnh cho rằng anh say, anh nhìn nhầm em là người yêu anh, em cố gắng tỏ ra không có chuyện gì và ra ngoài tiếp tục uống với mọi người.
Thế sau đó, tại sao anh lai tiếp tục theo em vào nhà kho để ôm em làm gì? Anh biết em đã bất ngờ như thế nào không? Vậy mà em vẫn phải làm ra thản nhiên như không có chuyện gì. Sau này em nói chuyện với em gái em, nó kêu đã nhìn ra từ lâu rồi, chỉ là do em quá vô tư và hồn nhiên nên không biết.
Lúc đó, anh biết em khó nghĩ lắm không? Em không muốn làm người thứ ba và lại càng không đánh mất tình bạn của chúng ta. Em đã hẹn anh ra để nói chuyện rõ ràng, thế nhưng hôm đó lại là ngày chúng ta chính thức quan hệ yêu đương mới chết. Sau đó, chúng ta yêu nhau trong khi anh vẫn có người yêu chờ anh ở Việt Nam. Em trở thành người thứ ba mà không nghĩ đến cái ngày đau khổ này.
Chúng mình đã yêu nhau thật nhiều phải không anh? À không, phải nói là em đã yêu anh rất nhiều. Anh không phải là mối tình đầu của em, thời gian yêu nhau không phải dài, vậy mà em vẫn nhớ đến anh cho dù ta đã chia tay lâu đến thế. Từng lời nói, từng hành động anh dành cho em vẫn vẹn nguyên nhưng chỉ có anh là không còn bên em thôi. Vậy mà với em mọi chuyện vẫn còn là ngày hôm qua, ngày mà ta thôi không còn bước chung một con đường nữa.
Anh về Việt Nam bên cạnh người yêu, để em bơ vơ một mình thiếu anh trên đất khách. Em hoang mang nhận ra rằng em chỉ là người thứ ba chứ không phải là người yêu anh. Em chạy về Việt Nam để được ở gần anh hơn, cũng để bản thân em thôi nghĩ ngợi lung tung. Anh dường như cố tình lẩn tránh em, lẩn tránh những cuộc gọi.
Em đã từng nói nếu anh không còn yêu em thì hãy nói thẳng cho em biết để em xa anh, để chúng ta có thể tiếp tục làm bạn. Vậy mà anh đã không làm thế, anh bắt em phải nói ra câu chia tay trước, anh có biết anh là người tồi tệ xấu xa như thế nào không?
Em vẫn còn nhớ như in cái cảm giác tim em vỡ thành nghìn mảnh khi anh nói lời chia tay. À không, người nói chia tay trước là em chứ không phải anh, nhưng lúc đó anh không trả lời mà im lặng. Chẳng thế mà em vẫn cứ nuôi hy vọng rằng anh sẽ níu kéo em để chúng ta tiếp tục bên nhau như ngày nào, vì em vẫn ngây thơ tin rằng anh yêu em nhiều lắm.
Thế mà tất cả chẳng như em mong đợi, anh chấp nhận lời chia tay của em một cách dễ dàng. Mới ngày nào trao nhau những lời nói yêu thương, vậy mà có thể quên nhau dễ dàng thế sao anh? Em vẫn thôi không nghĩ đến anh dù chúng ta đã chia tay, dù anh đã làm tổn thương em.
Em đã yêu anh rất nhiều, nhưng giờ đây đã đến lúc em bắt đầu một cuộc sống không có anh. Em đã thôi không oán trách anh từ lâu, anh sẽ chỉ còn là một kỷ niệm đẹp trong đời em, trong quãng thời gian du học ấy.
Tạm biệt nhé quá khứ của em.