Far more seemly were it for thee to have thy study full of books, than thy purse full of money.

John Lyly

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Anh sẽ giữ mãi tình cảm chúng mình trong góc nhỏ trái tim
nh đau đớn lắm khi hiểu rằng tất cả đã mất, chúng ta đã thực sự không còn là của nhau nữa. Những kỷ niệm, những ước mơ, hoài bảo đã bị bỏ lại sau lưng. Anh không ân hận vì đã quá yêu em nhưng anh ân hận vì giá như anh làm gì đó tốt hơn những gì anh đã dành cho em thì có thể mọi chuyện đã khác. (Tuong)
Từ: Tuong nguyen
Đã gửi: 24 Tháng Sáu 2011 2:32 CH
Gửi bà xã yêu!
Khi viết những dòng này trong thâm tâm anh nghĩ mình sẽ gửi đến một mục Tâm sự ở một trang báo nào đó với hy vọng nó sẽ được đăng, em sẽ vô tình đọc được, như vậy sẽ có hiệu quả hơn để thuyết phục em hiểu anh. Anh cũng mong muốn sẽ tìm thấy ở đâu đó một sự đồng cảm với bản thân mình. Nhưng nghĩ lại anh thấy rằng tại sao mình phải làm như vậy, đây là những suy nghĩ, những cảm nhận và mong muốn tận đáy lòng mà anh chỉ muốn gửi đến em.
Hơn nữa, anh biết khả năng văn chương của anh tệ lắm, đôi lúc anh thấy rằng mình đang huyễn hoặc về khả năng viết lách của mình. Và những điều anh viết ra có khi chỉ là vớ vẩn đối với rất nhiều người, chắc chẳng ai quan tâm để bỏ thời gian đọc nó. Mâu thuẫn vậy đó, nhưng thôi anh cứ viết, cứ gửi đi, coi như đây là một cách để anh giải tỏa những ấm ức trong lòng mình.
Hơn 2 năm chúng ta yêu nhau đã có rất nhiều chuyện xảy ra, vui có, buồn có, những hiểu lầm, giận dỗi cũng có. Nhưng dẹp qua tất cả, đối với anh đây là khoảng thời gian anh cảm thấy hạnh phúc vô bờ. Không cần nhắc lại chắc em cũng hiểu điều này và anh tin em cũng từng có cảm giác đó.
Em đã mang lại cho anh sự cảm nhận đầy đủ về ý nghĩa của một tình yêu thật sự. Em mang lại cho anh thứ hạnh phúc mà nó có thể khiến anh thấy mình mạnh mẽ để vượt qua tất cả mọi khó khăn trong cuộc sống, từ bỏ tất cả sở thích, thói quen của mình để đổi lại những giây phút được ở bên em, chăm sóc cho em.
Ngược lại, đôi khi nó cũng khiến anh trở nên yếu đuối, cơ thể anh tê dại hay run lên bần bật nếu bây giờ anh nghĩ lại. Ở bên em có khi anh lại thấy mình như một đứa trẻ, tự dưng thấy mình vui vẻ, hớn hở khi chỉ cần nhìn thấy em. Nhiều lúc anh nhắm mắt lại khi nghĩ tới em với mong muốn mọi thứ sẽ dừng lại, khi đó anh sẽ giữ mãi được tình yêu của em bên cạnh. Anh nhắm mắt để cảm nhận trọn vẹn cảm giác hạnh phúc đang len lỏi trong cơ thể mình.
Nhưng không chỉ có vậy, em cũng đã đem lại cho anh sự đắng cay, tủi nhục, chua chát mà lúc đó anh không nghĩ rằng mình đủ sức để vượt qua. Khi em vui vẻ bên người khác em đâu có biết rằng ở nhà anh đã lo lắng cho em biết chừng nào. Đôi khi đối với em tình yêu đơn giản quá, tụi mình vui vẻ, hạnh phúc thì em ở bên anh, còn có chuyện xảy ra thì em chán nản.
Em không cần tìm cách giải quyết mà em vội vàng chạy theo người khác để tìm cảm giác hạnh phúc. Những lúc đó sao em không nghĩ rằng em phải làm gì để giữ tình cảm của tụi mình, làm gì để tình yêu của tụi mình vượt qua được giai đoạn khó khăn. Đã bao giờ em cố gắng hết sức để giữ lấy những gì mà anh với em có với nhau hay chưa. Anh nói em ích kỷ là vì vậy.
Đồng ý có những chuyện anh sai nhưng em có chắc rằng mình đã đúng hết khi để tình yêu của tụi mình đến mức đó hay không. Còn nếu không phải em đến với người kia vì tình cảm mà chỉ tìm cách để làm cho anh khinh bỉ, thấy mình bị phản bội mà chia tay với em thì em đã quá ngu ngốc, em đã đánh đổi phẩm giá của một đứa con gái để đạt được mục đích chấm dứt với anh, liệu có đáng để em làm như vậy không.
Nhưng bất luận là với lý do gì đi nữa thì em cũng đã sai, em đem đến cho anh đau đớn tột cùng của một kẻ mà niềm tin bị phản bội. Thứ cảm giác đau đớn, nhục nhã mà chắc có lẽ nếu chưa trải qua em sẽ không bao giờ thấu hiểu được. Vậy thì vì cái gì mà anh vẫn yêu thương em, bỏ qua tất cả để sống tốt với em. Anh chôn chặt cảm giác đau đớn vào tận đáy lòng mình, đó không phải tình yêu thì là gì.
Anh nghĩ xem mình đã làm gì không đúng, mình đã sống như thế nào để phải nhận lấy kết cục đó. Có bao giờ em tự hỏi mình xem tại sao anh làm được như vậy chưa. Em à, anh làm được như vậy ngoài tình yêu vô bờ bến mà anh dành cho em còn vì những gì mình đã có với nhau nó có ý nghĩa rất lớn lao đối với anh. Anh làm được như vậy vì đối với anh tình yêu là thiêng liêng, cao đẹp chứ không phải thứ tình cảm rẻ tiền, sẵn sàng ngủ với nhau rồi bỏ nhau sau một đêm.
Anh làm được như vậy vì anh xác định anh với em phải đi hết con đường mà mình đã cùng nhau mơ ước, anh không muốn mong mỏi của anh về một gia đình hạnh phúc, có anh, có em và những đứa con của tụi mình tắt lịm khi nó vẫn đang từng ngày bừng cháy trong trái tim anh. Vậy đó, anh có mục đích để hướng tới. Tiếc rằng em không như vậy, không bao giờ em làm được, không bao giờ em nghĩ tới những điều đó khi phán xét một lỗi lầm gì của anh.
Anh sống như vậy, thậm chí chưa bao giờ đòi hỏi em phải bù đắp cho anh sau chuyện tày đình đó nhưng tới giờ điều mà anh nhận được là gì, đó là những câu nói chua chát của em. “Em đâu có cầu xin anh tha thứ, em tiếp tục với anh vì anh năn nỉ em”, tới lúc này anh thấy em cũng không cho rằng mình có lỗi, tóm lại, anh ngu anh yêu thì anh chịu. Thử hỏi còn sự cay đắng nào hơn mà anh xứng đáng phải nhận lấy nữa không em?
Nhưng thôi, kể lể ra mọi thứ lúc này cũng chẳng có ý nghĩa gì. Tất cả cái sai anh nhận hết về mình, anh thừa nhận rằng có những lúc anh nóng nảy, cư xử không đúng mực với em. Dạo này anh cũng hay ghen tuông nên dẫn đến những chuyện không hay nhưng em cũng nên hiểu và thông cảm.
Muốn lấy lại niềm tin đã bị bóp nát thì cần có thời gian, hơn nữa cách sống của em làm cho anh thấy rằng anh chưa thể hoàn toàn tin tưởng em như trước đây. Qua thời gian, nếu em thực sự thay đổi thì niềm tin trong anh sẽ trở lại. Nhưng đến lúc này thời gian mà anh muốn cũng chẳng còn nữa rồi, những cái sai của anh vô tình tạo ra cái cớ không thể tốt hơn để em thay đổi tình cảm với anh.
Tình cảm của em quá dễ dàng thay đổi, cũng đúng thôi, em đã từng bảo em là người đa tình mà. Đa tình thì đâu cần thiết phải cố gắng vì một ai, đâu cần thiết phải đau đớn khi chia tay. Rồi em sẽ lại rung động, lại say nắng trước một người khác thì tội gì em phải cố ôm khư khư lấy một thứ tình cảm đã trở thành quá khứ trong trái tim em.
Em tiếp tục với anh chỉ vì anh năn nỉ, anh quá yêu thương em, em bỏ không đành chứ anh biết tình yêu thực sự dành cho anh trong em giờ là thứ xa sỉ. Anh không cần thứ tình cảm này, anh không cần lòng thương hại của em. Thứ anh cần là một tình yêu thực sự, thứ tình cảm mà nó có thể khiến con người ta say đắm, ngây dại khi tận hưởng và đôi khi biến người ta thành kẻ có những mơ mộng viển vông về tương lai xa vời vợi phía trước, chứ không phải là thứ tình cảm người ta có thể so đo tính toán và dễ dàng đánh đổi.
Anh cũng không bắt buộc em phải chấp nhận anh khi trái tim em đã thay đổi và em đã cho rằng bản chất con người anh là xấu xa. Nhưng anh chỉ tiếc rằng giá như em thử một lần đối xử cao thượng với những sai lầm của anh xem chuyện tình cảm của tụi mình sẽ như thế nào. Anh đang tiếc nuối? Tất nhiên. Với một người như anh thì không dễ gì để có thể quên được những gì mình đã trải qua.
Anh vẫn nhớ như in cái cảm giác lần đầu tiên nhìn thấy em, cái cảm giác hớt hả trốn làm để đến đứng đợi em trước giờ hẹn. Rồi cái cảm giác lần đầu tiên được ôm em, siết chặt em vào lòng, được hôn em, được nói tiếng yêu em nữa chứ, nó chỉ mới như ngày hôm qua thôi mà. Rồi những phút giây mình ở bên nhau, lúc đó chẳng ai còn ý niệm về thời gian nữa em nhỉ, lúc đó chỉ muốn tất cả dừng lại để mình được mãi trong vòng tay của nhau.
Còn nữa, nhớ những lúc mình cãi nhau, em ném cái nhìn sắc lẹm về phía anh, nói những câu khó nghe, khích bác, rồi còn khuôn mặt của em nữa chứ. Mỗi lần như vậy anh tức tối lắm, đôi khi anh cũng muốn dẹp hết mọi chuyện hơn thua để chạy đến hôn thật mạnh lên cái mặt cong cớn của em cho bỏ tức. Tất cả những điều đó mãi mãi nằm trong sâu thẳm trái tim anh em à.
Anh đau đớn lắm khi hiểu rằng tất cả đã mất, chúng ta đã thực sự không còn là của nhau nữa. Những kỷ niệm, những ước mơ, hoài bảo đã bị bỏ lại sau lưng. Anh không ân hận vì đã quá yêu em nhưng anh ân hận vì giá như anh có thể làm gì đó tốt hơn những gì anh đã dành cho em thì có thể mọi chuyện đã khác. Có lẽ giờ anh không còn cơ hội nữa.
Tình yêu anh dành cho em vẫn đong đầy như ngày nào nhưng sao bây giờ nghĩ tới anh thấy đau đớn quá. Hai năm có thể là ngắn ngủi cho một tình yêu đẹp nhưng nó lại quá dài để bắt người ta phải quên hết tất cả mọi chuyện đã xảy ra trong ngần ấy thời gian. Anh sợ mình làm không được, nhưng biết làm sao, khi chấp nhận buông tay em thì anh phải biết chấp nhận cái cảm giác trống trải, cô đơn khi con đường phía trước không còn em bên cạnh.
Hy vọng rồi mọi thứ sẽ qua nhanh để anh khỏi phải sống trong cảm giác mong chờ em quay lại. “Bà xã ơi, ông xã yêu bà xã nhiều lắm lắm”, cho phép anh lần cuối cùng thốt lên câu quen thuộc đến nhàm chán đó với tất cả cảm xúc của mình. Anh thèm lắm cái cảm giác được ôm em vào lòng lúc này và lại nói cho em nghe câu nói nhàm chán đó.
Tất cả những gì mình đã có, đối với anh đều đẹp và ý nghĩa. Anh cũng đã dành cho nó một góc trang trọng trong trái tim mình, anh sẽ mang theo suốt cuộc đời. Còn đối với em, hãy khép tất cả lại và mở ra một trang mới cho cuộc đời mình, tất cả vẫn đang chờ em phía trước. Ở đó sẽ là một cuộc sống tốt đẹp như em mong ước và theo đuổi, sẽ có một bờ vai đủ vững chắc để em nương tựa.
Quên anh đi như em đã từng quên những gì mà mình có với nhau để xây dựng hạnh phúc cho mình. Nhưng em hãy nhớ một điều, hạnh phúc thực sự chỉ đến khi tự mình cố công gây dựng và khi nắm trong tay hạnh phúc hãy biết nâng niu, trân trọng nó. Cái giống tình yêu, hạnh phúc thì nhiều lắm nhưng tình yêu, hạnh phúc thực sự thì chỉ có một thôi em à.
Cầu mong em hạnh phúc.
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)