Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Anh ra đi, chỉ còn tôi với nỗi cô đơn
G
iữa một không gian rộng lớn yên tĩnh, cái cảm giác cô đơn lại tràn về như đang muốn nuốt chửng trái tim vỡ nát của một tâm hồn nhỏ bé. Có ai từng trải qua nỗi nhớ da diết người mình yêu mà không thể gặp, không thể gọi cũng như không thể đối diện với người đó.
From: titrinh109
Sent: Thursday, December 11, 2008 1:10 PM
Subject: Gui toa soan: hay tra loi em
“Đôi khi lòng muốn yêu anh thật nhiều mà ân tình đó trả lại bao nhiêu”. Mỗi khi nghe bài hát tôi như được sống lại một khoảng thời gian thật hạnh phúc. Ai từng sống trong tình yêu mới nếm trải được vị ngọt ấy rất nhẹ nhàng và êm ái, nó làm cho con người ta trở nên yếu đuối, buông xuôi tất cả để đi theo tiếng gọi của con tim.
“Em hỏi anh có bao giờ con sông kia thôi ngừng trôi”. Làm sao nước sông ngừng chảy khi sông đang dạt dào sức sống, dạt dào tình cảm. “Mt ngày nắng hạn sông sẽ cạn khô” làm sao biết được khi nào sông sẽ thoi thóp không còn sức sống.
Trong tình yêu cũng vậy có ai đang yêu mà biết trước một ngày nào đó rồi sẽ chia tay, sẽ đau khổ. Liệu chúng ta có biết trước những khó khăn thử thách đang từng ngày ngăn cản tình yêu của chúng ta không? Có khi nào đám mây kia thôi ngừng bay?
Trước mặt chúng tôi lúc bấy giờ là một khoảng trời trong xanh rộng lớn, không một đám mây u ám, một cơn mưa nào có thể ngăn cản hạnh phúc của chúng tôi. Vậy mà một lần nữa anh lại nói “mây ngừng bay khi mưa đến bất ngờ”, phải chăng anh đã không tin tưởng vào tình yêu của mình hay một điều gì đó sẽ xảy ra mà anh đã báo trước với tôi.
Có khi nào “anh thôi không còn yêu em”, anh trả lời em rằng “cuộc tình chúng mình không bao giờ tan”. Khi yêu người ta thường trao cho nhau những câu hẹn ước như đem lại niềm tin cho người mình yêu. Sao anh lại nói với tôi những điều đó, một điều khiến tôi phải lo lắng. Tình yêu của chúng ta có phải là mãi mãi không anh hay chỉ là những kỷ niệm đẹp dần bị lãng quên trong quá khứ.
Cho đến một ngày anh không gửi đến tôi những lời ngọt ngào, những dòng tin nhắn của tình yêu, dường như tôi đã mất anh thật rồi... Liệu sau này chúng ta sẽ đi chung một con đường hay mỗi người sẽ đi trên những con đường riêng tuy không gặp nhau tại một điểm nhưng nó sẽ song song và em sẽ là chiếc bóng luôn dõi theo bước anh mỗi ngày.
Bài hát tuy là những lời nhẹ nhàng của đôi lứa đang yêu, nhưng càng suy ngẫm ta mới hiểu rõ ẩn ý mà tác giả muốn người nghe cảm nhận. Rồi ngày đó cũng đến, một ngày mà tôi và anh không bao giờ có nhau nữa. Giờ đây những nẻo đường tôi đi qua, những nơi tôi và anh từng đến không còn hình bóng anh, không còn nụ cười và dấu chân anh nữa.
Anh đã đi mà không có gì có thể giữ nổi bước chân anh ở lại. “Em đây ngây ngô khóc than đêm ngày, mong sao nước mắt lấp đầy con sông kia”. Tôi đã khóc và khóc rất nhiều, khóc cho vơi nỗi buồn trong lòng hay nói đúng hơn tôi khóc để nước mắt xoa dịu đi những gì khô cằn trong lòng của anh.
Vì yêu anh tôi đã trở nên một con người yếu đuối, mất đi lòng tự trọng, điều mà tôi coi đó là quan trọng. Những buổi tối sau một ngày làm việc mệt mỏi tôi lại nhớ về anh da diết. Có những đêm trăn trở thao thức cho một cuộc tình để rồi nhớ lại những lần anh ngoảnh mặt làm ngơ trong khi tôi gào thét gọi tên anh. Vậy mà anh một con sông đã trở nên cằn cỗi thì những giọt nước mắt ít ỏi của tôi liệu có lấp đầy con sông kia không?
“Sao khi xưa anh không nói với em đôi lời” thì giờ đây tôi không phải đau khổ thế này. Trong không gian bao la từng đám mây vẫn cứ lặng lẽ bay qua, từng vì sao sáng trên cao như đang cùng tôi nghĩ về một ký ức xa xưa nơi tôi và anh đã có... Nếu lúc trước anh đừng đến, mang đến hạnh phúc của tình yêu cho tôi thì có lẽ giờ đây tôi sẽ không phải đặt ra bao nhiêu câu hỏi mà không có câu trả lời.