We have to continue to learn. We have to be open. And we have to be ready to release our knowledge in order to come to a higher understanding of reality.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Nhock Tomy
Số chương: 742
Phí download: 22 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4377 / 81
Cập nhật: 2016-11-21 01:12:14 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 489: Khách Không Mời Mà Đến
úng vậy! Ngày mai, ngày mai là ngày các ngươi trở về hoàng tuyền!
Ngay khi A Sử Na Hạ La Cốt vừa dứt lời, một thanh âm rõ ràng lạnh lung truyền tới tai hắn.
Dưới dư quang, hắn trông thấy một đạo thân ảnh màu đen lẳng lặng đứng tại một góc.
Ầm!
Giống như sét đánh giữa trưa nắng!
Toàn thân A Sử Na Hạ La Cốt lạnh buốt, một cổ cảm giác sợ hãi tràn ngập toàn thân, kinh hãi không nói thành lời.
Hắn không biết trong phòng ngủ từ khi nào xuất hiện người thứ hai, dĩ nhiên hắn không biết đối phương vào bằng cách nào, càng không biết đối phương đứng ở nơi đó từ khi nào. Nhưng dựa vào tư thế là có thể thấy được, người này đã đứng khá lâu.
Hắn muốn lớn tiếng gọi.
Keng!
Hàn quang chợt lóe, bảo kiếm chặn ngang đặt trước yết hầu hắn.
Hắn cảm giác được rất rõ mũi bảo kiếm như dính trên yếu hầu chính mình, vừa vặn chỉ cần tiến thêm một chút có thể phá da nhập hầu.
Một kiếm này nhanh, chuẩn, độc, lạt!
A Sử Na Hạ La Cốt là người Đột Quyết, tự nhiên thuở nhỏ không thể thiếu võ nghệ, tuy không dũng mãnh thiện chiến bằng phụ thân, nhưng sở hữu võ nghệ không phải tầm thường.
Nhưng đối mặt với vị khách không mời mà đến lại vô lực phản kháng, trong lòng càng chấn động. Trong lúc đó, hắn minh bạch một việc, vị khách không mời mà đến này muốn giết hắn, giống như giết con kiến hôi.
Sau đó hắn khẽ ngửa đầu lại phía sau, tránh lợi kiếm dán vào yếu hầu, quan sát người trước mặt.
Dưới ánh sáng cây nến chiếu rọi xuống, có thể thấy rõ dung mạo của vị khách không mời mà đến.
A Sử Na Hạ La Cốt nhận ra người trước mắt, khuôn mặt anh tuấn phóng thoáng, khí phách phi dương. Tại Đại Đường hắn chính là nhân vật truyền kỳ: Từ một người ăn chơi trác táng đến lúc này hoán thân thành người dũng, lễ, trung, nhân, trí, hiếu, tín nghĩa, tựa hồ tất cả sự ca ngợi đều dành cho hắn!
Là nhân tài kiệt xuất giống như Hàn Tín triều Hán!
Đỗ Hà!
Một người đủ để mọi người đố kỵ, một người để mọi thanh niên ước ao, đang đứng trước mặt hắn.
Đỗ Hà đột nhiên xuất hiện, để A Sử Na Hạ La Cốt nguyên bản mang trong lòng tâm tình thấp thỏm lo âu, lúc này tim đập càng nhanh, trong đầu hiện lên liên tục hiện lên đủ loại ý nghĩ.
Không cần nghi ngờ, câu nói lạnh lùng kia: Đúng vậy! Ngày mai, ngày mai chính là ngày các người quay về hoàng tuyền!
Đã chứng minh một điểm, dụng tâm của bọn họ đã bị bại lộ. Lợi kiếm đặt trước yết hầu phát ra khí tức băng hàn lạnh đến xương tủy, trong cuộc đời A Sử Na Hạ La Cốt đầu chính là lần đầu tiên cảm giác được sự sợ hãi trước cái chết.
Loại tư vị này khiến hắn như phát điên, sắc mặt trắng bệch không còn giọt máu.
- Ngươi... Rốt cục ngươi muốn thế nào?
Hắn muốn trấn tĩnh, nhưng giọng nói run run biểu lộ rõ sự sợ hãi trong lòng hắn.
Đỗ Hà ung dung cười, đưa lợi kiếm vào vỏ, hắn tin A Sử Na Hạ La Cốt đã không dám giở trò.
Kiếm rời khỏi yết hầu, A Sử Na Xã La Cốt cảm giác có chút an tâm, chí ít tạm thời an toàn, Đỗ Hà cũng không có ý tứ giết hắn, nhưng hắn thủy chung không dám sơ ý, một kiếm kia để hắn ý thức được sự chênh lệch. Hắn biết rõ, chỉ cần Đỗ Hà nổi sát tâm, muốn giết hắn, hắn gắng sức cũng khó chống đỡ.
Đỗ Hà như đang ở nhà chính mình, tùy ý tìm một vị trí ngồi xuống nói:
- Ta không muốn gì cả, chỉ muốn nói ngươi biết, ý đồ bắt cóc bệ hạ của các ngươi đã bị bại lộ. Hiện tại đã bố trí thiên la địa võng, chỉ còn chờ các ngươi mắc bẫy.
A Sử Na Hạ La Cốt từ lâu đã nghi ngờ điểm này, nhưng lúc này nghe Đỗ Hà nói vậy, hắn không kiềm chế nổi run sợ, trong lòng nảy sinh cảm giác vô lực. Hơn chục năm tại Đại Đường, hắn biết rõ Đại Đường cường thịnh, vừa nghĩ đến tràng cảnh kế tiếp, lại cảm thấy sợ hãi đứng trước tử vong.
- Ta hết sức kinh ngạc!
Đỗ Hà nhìn A Sử Na Hạ La Cốt đầy ý vui đùa nói:
- Ta muốn hỏi ngươi vài câu, Đại Đường cường thịnh, người trong thiên hạ đều rõ, hẳn là ngươi có thể nhận thức. Làm Vương gia có gì không thỏa đáng với ngươi, tại sao ngươi muốn đối địch với Đại Đường ta. Ngươi nghĩ ngươi có thêm bao nhiêu bản lĩnh so với phụ thân ngươi Đột Lợi khả hãn hoặc là Hiệt Lợi khả hãn?
A Sử Na Hạ La Cốt lặng lẽ không nói gì, trong mắt người Đột Quyết bọn họ, Hiệt Lợi khả hãn, Đột Lợi khả hãn đều là anh hùng trên thảo nguyên, dũng mãnh như lang, cơ trí như ưng.
Nhưng hai vị anh hùng này, một người đã sớm tới nương nhờ Đại Đường, một người bị bắt giữ tới Đại Đường nhảy vũ đạo cho thái thượng hoàng Đại Đường xem.
A Sử Na Hạ La Cốt tự đánh giá chính mình không bằng hai người này, bọn họ còn không phải đối thủ của Đại Đường, huống hồ chính mình?
Trong lúc này, ngay cả bản thân A Sử Na Hạ La Cốt cũng không biết vì sao chính mình ưng thuận A Sử Na Kết Xã Suất kia, chịu hắn mê hoặc.
Kỳ thực ai cũng giống nhau, thích mơ tưởng, rốt cục nghĩ chính mình có thể đi, trong lòng ấp ủ kỳ vọng không phù hợp với thực tế, tới sau cùng sự thực xảy ra trước mắt, mới phát hiện chính mình ngu xuẩn tới cỡ nào, ấu trĩ cỡ nào.
Việc này để Đỗ Hà vạch trần, A Sử Na Hạ La Cốt âm thầm hối hận, vì sao trước kia chính mình nóng vội đáp ứng yêu cầu của A Sử Na Kết Xã Suất.
Tại triều Đường ít nhất hắn cũng là một Vương gia, thế nhưng tới Đột Quyết có thể hắn trở thành thi thể không đầu.
Tâm tình hối hận dần dần hiện lên trên khuôn mặt hắn.
Đỗ Hà chú ý tới biểu tình A Sử Na Hạ La Cốt biến đổi, thấy hắn đã hối hận, lắc đầu nói:
- Sớm biết ngày hôm nay, hà tất trước kia phải vậy. Bất quá ngươi vẫn còn may mắn. May mắn bản thân có một vị phụ thân tốt, may mắn Đại Đường có một vị hoàng đế tốt trọng tình trọng nghĩa.
A Sử Na Hạ La Cốt ngẩng đầu lên không sao giải thích được, tựa như gặp được ân nhân cứu mạng, trong mắt hiện lên tia cầu sinh.
Đỗ Hà nói:
- Bởi vì phụ thân ngươi lập công trạng đối với Đại Đường ta, bệ hạ quyết định cho ngươi một cơ hội lấy công chuộc tội!
Công trạng của Đột Lợi khả hãn đối với Đại Đường ta không thể xóa nhòa.
Bởi vì triều Tùy lay động, tuy triều Đường bình định thiên hạ, nhưng tai họa chiến tranh vẫn liên tục xảy ra, thực lực suy giảm rất lớn. Sau một khoảng thời gian ngắn bình định thiên hạ, tại phương bắc người Đột Quyết xưng vương, Đại Đường lúc đó không thể không tranh phong. Sau khi kết minh ăn thề, Lý Thế Dân để rửa nhục, cùng lúc trị quốc cường binh, còn nghĩ cách chia rẽ người Đột Quyết. Hắn giúp đỡ Đột Lợi thống lĩnh bộ lạc Đột Quyết cường thịnh thứ hai đối kháng với Hiệt Lợi khả hãn thống lĩnh bộ lạc cường thịnh nhất.
Tràng cảnh hai hổ tranh phong tất nhiên là lưỡng bại câu thương!
Bởi thực lực của Đột Lợi khả hãn không địch lại nên thất bại trước Hiệt Lợi khả hãn, nhưng vì vậy mà Hiệt Lợi khả hãn phải trả giá đau đớn, thực lực đông Đột Quyết giảm mạnh.
Đột Lợi khả hãn thất bại tới nương nhờ Đại Đường, cơ hồ trong lúc đó Đại Đường phái binh tiêu diệt toàn bộ đông Đột Quyết.
Nếu không phải có tay chân trung thực Đột Lợi khả hãn này, Đại Đường muốn tiêu diệt đông Đột Quyết sẽ không dễ dàng như vậy.
Cũng vì vậy đãi ngộ đối với Đột Lợi khả hãn và Hiệt Lợi khả hãn hoàn toàn khác nhau. Đột Lợi khả hãn được phong làm Bắc Bình quận vương, bản thân được Lý Thế Dân đãi ngộ, không giống như Hiệt Lợi khả hãn, tuy rằng được phong quan tước nhưng vẫn phải tới khiêu vũ cho Lý Uyên xem.
Vì vậy Lý Thế Dân cũng ngỏ lời, chỉ cần A Sử Na Hạ La Cốt có thể giúp bọn họ giải quyết A Sử Na Kết Xã Suất, có thể miễn cho hắn tội chết.
A Sử Na Hạ La Cốt kích động nói:
- Hạ La Cốt ta bị người khác mê hoặc, chỉ cần có thể cho ta một cơ hội, ta nguyên ý dốc sức vì Đại Đường.
Đỗ Hà từ trong lòng lấy ra một bình sứ nhỏ, nói:
- Đây chính là bình Mông Hãn dược thượng đẳng, chỉ cần ngày mai trước khi hành động, ngươi nghĩ cách để tất cả phản tặc ăn dược phẩm này, đó chính là công lớn.
Thân thể A Sử Na Hạ La Cốt rung mạnh, quỳ rạp dưới đất nói:
- Khẩn cầu bệ hạ khai ân, hãy tha thứ cho thúc phụ của ta. Ta sẽ khuyên can hắn, để hắn không đối địch với Đại Đường.
Phụ thân hắn chết sớm, mười năm nay đều là thúc phụ A Sử Na Kết Xã Suất làm trách nhiệm của cha hắn, chăm sóc hắn. Trong lòng hắn, A Sử Na Kết Xã Suất giống như cha đẻ.
Đỗ Hà bất ngờ, châm biếm nói:
- Cầu xin thay cừu nhân hại chết phụ thân của chính mình, ngươi thực sự là nhi tử hiếu thuận!
A Sử Na Hạ La Cốt phẩn nộ ngẩng đầu lên nói:
- Lời này của ngươi có ý tứ gì?
Đỗ Hà nói:
- Không có gì, chỉ là thực tế mười năm trước, A Sử Na Kết Xã Suất cáo trạng phụ thân ngươi mưu phản, phụ thân ngươi bởi vậy u sầu thành bệnh, bệnh nặng qua đời, chẳng lẽ ngươi không biết sao?
Đây chính là chuyện năm xưa, Lý Thế Dân để giúp Đỗ Hà vạch kế hoạch thuyết phục A Sử Na Hạ La Cốt, trước khi hành động đã nói riêng với Đỗ Hà.
Không biết vì nguyên nhân gì, mười năm trước, A Sử Na Kết Xã Suất báo Đột Lợi khả hãn mưu phản, sau cùng không tìm được chứng cứ, nhưng Đột Lợi khả hãn đã bị liên lụy, ưu sầu thành bệnh.
Đây chính là nguyên nhân tại sao A Sử Na Kết Xã Suất sở hữu võ nghệ cao cường nhưng không được trọng dụng, thủy chung chỉ là một trung lang tướng.
Ngay cả huynh đệ thân thích của chính mình đều bán đứng, Lý Thế Dân thực sự không để ý tới hạng người vô liêm sỉ như hắn.
Đại Đường Đạo Soái Đại Đường Đạo Soái - Đạo Soái Nhị Đại Đại Đường Đạo Soái