As a rule reading fiction is as hard to me as trying to hit a target by hurling feathers at it. I need resistance to celebrate!

William James

 
 
 
 
 
Tác giả: Tả Tự Bản
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Namida Black
Số chương: 1101
Phí download: 26 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3269 / 66
Cập nhật: 2016-03-15 07:57:03 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 378: Giáo Hoàng Âm Mưu (2)
hú tộc Hoàng Tinh Quyến – Bỉ Mông nhẹ nhàng khoát khoát tay, lập tức người người im lặng, sau đó hắn nói tiếp, “Cho Thú Nhân ân tình chúng ta sẽ báo đáp, nhưng mà cho Thú Nhân cừu hận chúng ta nhất định sẽ sử dụng thủ đoạn tàn nhẫn nhất tiến hành trả thù. Hiện tại nhân loại đã tiến hành Thánh chiến với giặc Oa, vào một tương lai không lâu chúng ta cũng nhất định hội bước đến khối đất đai dơ bẩn kia, dụng máu tươi của giặc Oa để rửa sạch nỗi sỉ nhục mà chúng ta đã bị lường gạt.
“Rống… Rống … Rống!” Chúng nhân Thú Nhân đồng loạt ngửa mặt lên trời rống giận, cái này là tâm tình bị đè nén muốn phát tiết của bọn họ, đồng thời cũng là hướng Thú Hoàng tỏ vẻ quyết tâm chiến đấu. Dưới sự dẫn dắt của bọn họ, những địa phương khác tại Thú Nhân cũng cùng nhau rống giận lên, nhất thời, hơn mười vạn bộ đội tại Thú Vương thành cũng gia nhập vào bên trong tiếng rống giận này.
Cao thủ tại Thú tộc nhiều như mây, dưới đấu khí hùng hậu kích phát, khiến cho thanh âm kia quá mức to, quả thực làm cho người ta không tưởng tượng nổi, thật có thể nói âm thanh đó vang xa hơn trăm dặm mà vẫn còn bị chấn, như tiếng sấm trên chín tầng mây. Cho dù bần đạo và thúc tổ, Khắc Lý đều là cao thủ như vậy, cũng không giữ được tâm tình dao động, sắc mặt trắng bệch, thân thể không tự chủ được run lên nhè nhẹ. Lúc này thực lực của đám người này có thể nói đã được phát huy hoàn toàn, thật sự quá đáng sợ.
Bần đạo từ tiếng hô xuôi tai này nghiệm ra rất nhiều thứ, Thú Nhân đoàn kết, bất khuất và dũng mãnh, cũng là biểu hiện ra tại trong tiếng hô vô cùng nhuần nhuyễn kia, nhất là thực lực của bọn họ, phải có bao nhiêu cao thủ đấu khí mới có thể rống ra được uy thế như vậy? Lập tức trong thâm tâm ta đánh giá Thú Nhân bộ tộc cao thêm một tầng, trong lòng thầm nhủ quyết định, không đến vạn bất đắc dĩ, không nên đến trêu chọc mấy tên gia hỏa này là được.
Sau khi đám người Thú Nhân phát tiết xong, dưới mệnh lệnh của Thú Hoàng liền lục tục rời đi, chúng ta cũng bị bọn họ khách khí đuổi về khách sạn. Chẳng qua, rõ ràng lần đãi ngộ này cùng với mới vừa hoàn toàn bất đồng, không chỉ có Thú Nhân dẫn đường đối với chúng ta tỏ vẻ nhiệt tình và tôn kính, hơn nữa ở ven đường gặp phải rất nhiều tướng lãnh Thú Nhân cũng nhiệt tình đón tiếp chúng ta, ít nhất địa vị của đoàn người chúng tại trong con mắt Thú Nhân xem như hoàn toàn được khẳng định.
Buổi tối, thúc tổ đối một kiếm kinh thiên của ta khen không dứt miệng, các loại ngôn từ buồn nôn tuôn ra như nước Trường Giang liên miên không dứt, lại như Hoàng Hà tràn ra càng không thể nào vãn hồi, thật làm cho bần đạo quá ghê tởm. Mà cũng khó trách hắn được, một cao thủ luyện võ khi nhìn thấy kiếm pháp như vậy, muốn nói không động tâm tuyệt đối là không có khả năng. Bị hắn quấn bện không cách nào dứt ra được, bần đạo đành phải sử dụng một chút kiếm pháp cho qua chuyện, và hắn vừa nghiên cứu, tiếp theo hắn hiểu ra, lập tức hưng phấn chạy ra ngoài hoa viên múa tay múa chân với điệu bộ rất là vui sướng.
Cho nên hắn truy vấn ta là từ đâu mà học được bổn sự này, bần đạo đưa ra lý do là nhìn thấy nó ở trong một quyển sách cổ. Dù sao ta từ thuở nhỏ đã có sở thích thu thập sách cổ, chuyện này ở Đại Hán ai ai cũng biết được, vừa lúc lấy nó làm tấm bùa che chắn cho qua loa. Hắn lại hỏi đến chuyện phi kiếm của ta, ta chỉ nói là dùng ma lực để khống chế. Đây bởi vì do ta bị phong ấn cho nên mới nghĩ ra lối đi tắt một chiêu này, coi như biến thành ma vũ song tu đi.
Thúc tổ nghe xong liền nhìn ta tán thưởng không thôi, cũng không có khả nghi gì. Dù sao trên đại lục lại có rất nhiều kỹ năng pháp thuật quỷ dị, kỹ xảo phi kiếm giống như ta vậy thật đúng là cũng phải độc nhất của một nhà nào, ngay cả thúc tổ cùng từng gặp qua tình huống là người khác dựa vào đấu khí hoặc ma lực mà thúc dục vũ khí công kích, cho nên cứ việc chiêu thức ấy của ta mặc dù không giống như hắn đã từng thấy qua, nhưng cũng không khiến cho hắn hoài nghi nhiều.
Sáng sớm hôm sau, chúng ta vừa mới ăn điểm tâm xong, ai.., bần đạo bị thúc tổ quấn lấy một đêm cũng chưa nghỉ ngơi lại sức được, thì đã bị Á Lộ Khắc mang đi đến đại sảnh hội nghị Thú Hoàng, lần này trong phòng hội nghị rất ít người, về Thú tộc chỉ có Thú Hoàng Tinh Quyến – Bỉ Mông, Đại Tiên Tri Tinh Quyến – Thần, Tam hoàng tử Liệt Diễm – Bỉ Mông và Á Lộ Khắc, bên ngày là ba người chúng ta, lúc sau gặp mặt xong mọi người hàn huyên vài ba câu, rồi ngồi xuống.
“Ha hả. Ta vừa mới nghe nói ngày hôm qua, các hạ đang trên đường tới đây còn cứu được tiểu nữ của ta, thật sự là rất cảm tạ” Thú Hoàng Tinh Quyến – Bỉ Mông câu đầu tiên mở miệng cười nói.
“A… Cái này cũng không dám kể công gì” Bần đạo nhanh nhạy từ chối nói: “Trên thực tế, tự thân Cửu công chúa thoát vây, cùng với ta không có quan hệ, cho dù ta không có đi, chính nàng cũng có thể tiêu diệt toàn bộ Ngư Nhân cơ mà, cho nên không thể xem ta đã cứu nàng được ha”
“Ha ha, nhưng dù sao đi nữa các hạ cũng đã xuất thủ cứu Bỉ Mông của nàng” Thú tộc Đại Tiên Tri Tinh Quyến – Thần cười cười tiếp lời nói, “Huống chi các hạ khẳng khái không để ý đến nguy hiểm lúc đó tự mình xuất thủ, chúng ta cũng đã vô cùng cảm kích rồi, cho nên chúng ta vẫn trọng trịnh cám ơn các hạ”
“Ha hả, không cần khách khí, chúng ta là bằng hữu mà không đúng sao?” Bần đạo cười nói.
“Ha ha, tốt, nói cũng đúng, sau này các hạ và Thú Nhân chúng ta chính là bằng hữu” Thú Hoàng Tinh Quyến – Bỉ Mông cao hứng nói: “Ngươi là một nhân loại đầu tiên không kỳ thị chúng ta, nhưng lại khẳng khái cùng với chúng ta xưng huynh gọi đệ, chúng ta đối với đức phẩm và thực lực của các hạ cũng rất là bội phục, ngươi từ nay về sau vĩnh viễn là bằng hữu của Thú tộc chúng ta”
“Rất vinh hạnh” Bần đạo cười nói. Hắc hắc, mấy ngày thiên địa cực khổ cuối cùng cũng không có không công a, rốt cục ngoại trừ cùng mấy tên gia hỏa chính trực tiêu trừ hiểu lầm ra, bước đầu thành lập quan hệ hữu hảo, mặc dù có rất nhỏ bé, nhưng sau thời gian về lâu về dài, trao đổi thêm sâu hơn, sớm hay muộn chúng ta cũng đi cùng nhau a.
“Ha ha, lời khách khí không nên nói nữa ha” Đại Tiên Tri Tinh Quyến – Thần mỉm cười nói: “Lần này các ngươi không chỉ có phóng thích người của chúng ta, mà còn đáp ứng trợ giúp một một trăm triệu cân lương thực và rất nhiều vũ khí cần thiết khác, chúng ta đây cảm kích các ngươi còn không kịp nữa là. Ha ha. Đúng rồi, trợ giúp của nhân loại các ngươi lúc nào thì đến vậy?”
“A?” Lúc này bần đạo trợn tròn con mắt. Ặc! Trời ạ, cái đám chết tiệt hỗn trướng Giáo hoàng kia, nguyên lai âm mưu là ở điểm này đây? Hèn gì dọc theo đường đi Thú tộc như thế nào đối tốt với ta như vậy. Bọn họ vừa mới chết nhiều người như vậy, nhưng mà trên đường đi lại không làm khó dễ ta, vả lại rất nhanh hòa mình cùng ta. Lúc đó chính ta cũng cảm thấy có điểm kỳ quái, chẳng lẻ nói huyết cừu của mấy chục đồng bào vừa mới chết trận thật sự dễ dàng quên đi như vậy sao? Thú Nhân không khỏi quá rộng lượng đi?”
Thẳng đến hiện tại ta mới hiểu được, nguyên lai trước đó Giáo đình đã đồng ý với Thú Nhân rất nhiều chỗ tốt như vậy? Một một trăm triệu cân lương thực là bao nhiêu vậy ta? Cho dù một ngày một Thú Nhân ăn hết mười cân, thì một một trăm triệu cân cũng đủ nuôi một đại quân trăm vạn Thú Nhân hơn một trăm ngày. Mà tại Thú Nhân đế quốc là nơi thiếu khuyết thực vật như vậy, một đống lương thực này quả thực là báu vật vô giá a, hơn nữa chính bọn họ cố gắng, cũng đủ nuôi sống được bao nhiêu người a.
Lại nói thiết chế vũ khí (vũ khí được luyện bằng sắt thép), binh khí kia đều có uy lực to lớn, hiện tại Thú Nhân sử dụng đều là xương cốt và cự mộc mà đã lợi hại như vậy, nếu trang bị thêm một số thiết khí, đã có thể khó lường rồi. Thú Nhân sớm đã thèm nhỏ dãi trang bị tại nhân loại, hiện tại có cơ hội tìm được rất nhiều, có thể mất hứng sao chứ? Trách không được Thú Nhân khẳng khái buông tha huyết cừu, nguyên lai có có ích lợi cự đại a.
Nhưng vấn đề hiện tại là, Giáo đình tuyệt đối không có ngốc, bọn họ đồng ý mấy thứ này với Thú Nhân, tuyệt đối không có khả năng cung cấp, tặng không cho người ta nhiều thứ như vậy, đương nhiên Giáo đình là thật sự sự nghiệp làm từ thiện a? Rõ ràng là Giáo đình lừa gạt Thú Nhân, mục đích lại rất rõ, đó là đẩy cái xui xẻo này sang ta. Nếu như Thú Nhân biết bị nhân loại lừa gạt chính mình trong lời nói, thật choáng váng, chính ta dụng ngón chân cũng biết được sẽ có cái kết cục gì.
Tên Giáo hoàng chết tiệt này, đến chết cũng không buông tha ta, sử xuất một ám chiêu như vậy để hại ta. Hắn chẳng lẻ không sợ chọc giận Thú Nhân công kích nhân loại sao chứ? Lão hỗn trướng này quả thực là siêu cấp đại bạch si (?), hắn nếu biết ở bên trong Thú tộc có nhiều cao thủ như vậy, sợ là đánh chết hắn cũng không dám làm như thế? Lần này hắn không chỉ có hại ta, đồng thời rất có thể là nhân loại trên toàn bộ đại lục. Thật sự là rất đáng giận.
Bần đạo vừa tức vừa vội, đáng tiếc trong khoảng thời gian ngắn ngủi cũng vô kế khả thi a, nhưng mà chính mình ta nghĩ nghĩ muốn bù vào lỗ hổng này cũng không có khả năng, chắc chắc rằng Giáo hoàng cũng đã phong tỏa ngăn chặng dọc đường đi rồi, ta cái gì cũng không vận chuyển đến đây được, lại nói ta cũng không có nhiều đến như vậy? Lúc này bần đạo thật có điểm mông muội. Nhìn nhìn vẻ mặt tươi cười của hai vị Bỉ Mông hoàng tộc, ta cũng không biết nên nói cái gì cho phải. Bây giờ bần đạo nên trả lời cái gì đây? Buồn bực thật.
Trương Tam Phong Dị Giới Du Trương Tam Phong Dị Giới Du - Tả Tự Bản Trương Tam Phong Dị Giới Du