You know you've read a good book when you turn the last page and feel a little as if you have lost a friend.

Paul Sweeney

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 680
Phí download: 22 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 10797 / 422
Cập nhật: 2015-11-21 20:49:45 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 17: Bách Niên Đích Tu Luyện
ần Vũ ổn định hơi thở giương mắt nhìn Ốc Lam đằng xa, tay phải Ốc Lam mặt ngoài lưu động một tầng hắc quang đang chậm rãi tiếp xúc tới lục sắc dịch thể, chỉ là tay phải Ốc Lam không ngừng run lên.
- Nhất nguyên trọng thủy này ngay cả Ốc Lam cũng không chịu đựng nổi?
Tần Vũ trong lòng lo lắng bắt đầu.
Tay phải Ốc Lam từ từ dừng lại một chút, một lát sau giống như tia chớp co rút lại.
Thân hình chớp động, Ốc Lam quay trở về bên cạnh Tần Vũ.
- Làm sao vậy, Ốc Lam?
Tần Vũ trong lòng đã có dự cảm bất hảo, Ốc Lam sắc mặt có chút nghiêm túc, mà giờ phút này tay phải Ốc Lam da thịt đông cứng tái nhợt.
Ánh mắt Ốc Lam dừng lại ở lục sắc hàn đàm xa xa, thấp giọng nói:
- Tần Vũ, ta càng khẳng định, lục sắc thủy đàm kia không phải đơn giản chỉ là nhất nguyên trọng thủy.
- Sao lại thế này?
Tần Vũ đối với chuyện vừa phát sinh căn bản không hiểu biết gì, hắn cũng chỉ là thấy tay phải Ốc Lam thâm nhập vào trong đó rồi dừng lại một chút.
Ốc Lam bỗng dưng nở nụ cười, nhìn về phía Tần Vũ cười nói:
- Tần Vũ, ta vừa rồi khi cho tay vào thủy đàm nhất nguyên trọng thủy, cảm thấy dưới đáy thủy đàm nhất nguyên trọng thủy kia có cái gì đó thần bí.
- Có cái gì đó thần bí?
Tần Vũ nghi hoặc nhìn Ốc Lam.
- Đúng, nếu chỉ là nhất nguyên trọng thủy, hai tay ta có thể chịu đựng được. Nhưng vừa rồi khi thâm nhập vào trong đó, một cỗ hàn khí sắc bén đến cực hạn ăn mòn tay phải ta, uy lực hàn khí phát ra vượt qua nhất nguyên trọng thủy. Phát ra hàn khí sắc bén như thế, đúng là cái gì đó thần bí ở đáy đàm, ta bây giờ tay phải đã bị thương.
Ốc Lam cười.
Tần Vũ lắc đầu bất đắc dĩ nói:
- Xem ra cái đó không thuộc về ta, ta cũng không thể cưỡng cầu.
- Không. - Ốc Lam cười nói, - Không cần bỏ cuộc, ngươi thực có thể lấy được nó.
- Ta đang lắng nghe.
Tần Vũ ánh mắt sáng ngời.
Ốc Lam kể lại:
- Vừa rồi khi ta cho tay vào khẳng định một việc, đúng là thượng phẩm thần khí ở trong đó cũng chịu đựng không nổi, cho nên muốn thu lấy 'nhất nguyên trọng thủy' cùng với cái gì đó bên trong căn bản không có khả năng. Cho nên, chỉ còn có một biện pháp... dùng không gian chứa đựng!
- Ngươi nói... Khương Lan Giới?
Tần Vũ nhíu mày.
Ốc Lam gật đầu cười nói:
- Tần Vũ, ngươi nghĩ xem, thứ này tồn tại ở đây, mà tam đại quân chủ Ám Tinh giới không có lấy được nó. Hiển nhiên... tam đại quân chủ Ám Tinh giới cũng không có cách nào động đến hàn đàm. Mà giới chỉ chứa đựng bình thường, cho dù là chứa đựng được thần khí, cũng không chứa được nhất nguyên trọng thủy chứ đừng nói chi là cả nhất nguyên trọng thủy hàn đàm với cái trong đó.
- Khương Lan Giới chẳng phải là một không gian thần khí sao?
Tần Vũ nghi hoặc nói.
Ốc Lam xuy cười một tiếng:
- Thần khí, ngươi cũng quá xem thường Khương Lan Giới rồi.
Tần Vũ ánh mắt sáng ngời:
- Ốc Lam, ngươi nói lời này có ý gì?
- Bây giờ nói cho ngươi cũng vô dụng, chờ ngươi sau này đến thần giới sẽ biết. Thần khí? Ngươi thử tưởng tượng, truyền thừa chí bảo của Long tộc, truyền thừa chí bảo của Bằng tộc, cái nào không so với thượng phẩm thần khí còn muốn lợi hại hơn? Khương Lan Giới này, cũng là bảo vật tối trân quý mà ta từ khi sinh ra đến giờ gặp được.
Tần Vũ không hỏi nhiều nữa.
Hắn biết Ốc Lam không muốn nói, nếu hắn muốn nói tự nhiên sẽ nói.
- Ngươi có thể xem Khương Lan Giới như một không gian. Không gian này không giống như không gian trữ vậy giới chỉ thông thường, mà là một loại không gian gần như là 'vũ trụ không gian', mặc dù không phải là vũ trụ không gian cao cấp, nhưng cũng có thể so sánh gần như vậy. Chỉ cần ngươi có thể gần sát hàn đàm, khi đó có thể dùng Khương Lan Giới trực tiếp thu hàn đàm vào trong.
Ốc Lam khẳng định nói.
Tần Vũ suy nghĩ một lát, lập tức nhìn Ốc Lam dò hỏi:
- Muốn gần sát hàn đàm kia, phải đạt tới thực lực như thế nào?
- Thực lực như thế nào? Thân thể tu luyện có thể so với thượng phẩm thần khí không sai biệt lắm. - Ốc Lam đạm cười nói - Bất quá tại tiên ma yêu giới, ta phỏng chừng bảo vật này, ngươi sử dụng không được.
Tần Vũ thực ra không có cầu tưởng nhiều lắm.
Tại tiên ma yêu giới, cho dù hôm nay có thể đánh bại chính mình không có nhiều người, nhưng mục tiêu của mình chính là ở thần giới. Dù sao Lập Nhi ở tại thần giới... Ngay cả khả năng của Lan thúc, cũng chỉ có khả năng bảo Lập Nhi không bị bắt buộc, có thể tưởng tượng chình mình đến thần giới sẽ gặp khó khăn như thế nào.
Thân phận, thực lực, địa vị, vô luận là ở thế giới nào đều là rất trọng yếu, kinh nghiệm tu luyện bao nhiêu năm như vậy Tần Vũ đương nhiên lí giải thấu triệt. Hắn đến bây giờ không có nghĩ rằng mình vừa tới thần giới, phụ thân Lập Nhi tự nhiên đem Lập Nhi gả cho, hết thảy đều phải tự thân nỗ lực!
- So với thượng phẩm thần khí? Biết rồi.
Tần Vũ cười nói với Ốc Lam:
- Ốc Lam, cảm ơn ngươi, bây giờ ta đưa ngươi trở về Khương Lan Giới.
Ốc Lam mỉm cười gật gật đầu:
- Nỗ lực cho tốt, Tần Vũ, ta khuyên ngươi... thói quen tốt nhất là dưới áp lực cường đại mà hoạt động.
- Ốc Lam, ngươi nói lời này là ý gì?
Tần Vũ đối với lời 'khuyên bảo' của Ốc Lam không khỏi bắt đầu mê hoặc.
- Ai da, Ám tinh này trọng lực thật sự là khó chịu, Tần Vũ, đưa ta về Khương Lan Giới đi.
Ốc Lam nói bắt sang chuyện khác, Tần Vũ trong lòng bất đắc dĩ, hắn hiểu được Ốc Lam không muốn nhiều lời. Tần Vũ sau một ý niệm, Ốc Lam liền biến mất ở Ám tinh.
**********
- Tại Ám tinh cố gắng tu luyện, tu luyện thành công sẽ đến mê thần điện một chuyến.
Tần Vũ trong lòng đã có kế hoạch, phàm là có trợ giúp cho mình tại thần giới trong tương lai, Tần Vũ đều cố gắng tranh thủ.
Tần Vũ nhìn qua xung quanh, cảm thụ cảm giác rét lạnh thấu xương, từ từ thong thả gật đầu:
- Nơi này điều kiện vừa vặn thích hợp tu luyện, rét lạnh, trọng lực!
Sau đó Tần Vũ bắt đầu nhấc bước.
Không phải là đi bộ, mà là lê từng bước.
Tần Vũ ánh mắt kiên định, hai chân cơ nhục khởi phát, mỗi một bước đều nện lên mặt đất. Tần Vũ vây quanh 'bích lục sắc dịch thể hàn đàm', lấy hàn đàm làm trung tâm cách hơn ba trăm thước không ngừng bước đi.
Ở nơi lúc này là hắn đã phải chịu đựng rét lạnh đến cực hạn, dưới tình huống cực hạn của thân thể, sinh mạng nguyên lực không ngừng dung nhập cơ nhục, làm cho Tần Vũ quen dần với áp bức này.
Bước đi, bước đi một cách đơn giản nhất.
Tần Vũ đi như thế suốt ba năm.
Tần Vũ với sinh mệnh nguyên lực phụ trợ, hắn sau ba năm tiến bộ lớn phi thường, hôm nay tốc độ so với lúc trước lớn hơn nhiều, chỉ là cho dù như thế... Tần Vũ cũng chỉ có thể gần sát hàn đàm tối đa mười thước mà thôi.
- Bây giờ mang theo phụ trọng mà đi.
Tần Vũ cảm thụ cơ nhục bản thân tiến bộ không ít.
Ánh mắt Tần Vũ hướng xuống mặt đất.
Dưới rét lạnh kinh khủng như thế này, mỗi một chỗ trên mặt đất Ám tinh đã nứt ra thành từng mảnh. Tần Vũ hai tay nhấc lấy một mảnh, nhưng mà...
Tần Vũ khiếp sợ phát hiện ra mình căn bản không thể nhấc lên được.
- Vật chất này thật là cứng rắn.
Tần Vũ trong tay đột ngột xuất hiện trung phẩm thần khí Phá Thiên, thần khí Phá Thiên nói về trình độ cứng rắn có thể so sánh với vật chất Ám Tinh giới, hơn nữa còn sắc bén hơn.
Tần Vũ dùng sức chặt xuống, hao phí lượng lớn khí lực cuối cùng cũng chặt đứt được. Mảnh vật chất này chiều ngang chỉ bằng một lóng tay, dày cũng bằng một lóng tay, có thể xưng là 'côn'. Tựu như vậy, Tần Vũ cũng phải dùng đến thần khí sắc bén mới chặt đứt được.
Một mảnh vật chất hồng sắc dài ba tấc, rộng một lóng tay, dày một lóng tay.
Tần Vũ hai tay cầm lên.
Nhưng mặc cho Tần Vũ hao phí khí lực như thế nào, cũng không thể nhấc nổi mảnh vật chấc chỉ dài ba tấc này, thậm chí làm cho nó di động cũng không có khả năng. Tần Vũ căn bản không biết, mảnh vật chất hồng sắc này cho dù tại tinh cầu bình thường, sức nặng cũng vượt qua một ngọn núi cao. Có thể tại áp lực của Ám tinh tồn tại, vật chất hồng sắc này mật độ có thể tưởng tượng được.
Mà tại địa phương trọng lực kinh khủng như Ám tinh, trọng lượng của nó so với Tần Vũ vượt qua hơn mười vạn bội, mặc dù nhìn thấy rất nhỏ nhưng Tần Vũ như thế nào có thể di động được?
- Ta như thế nào mang phụ trọng đây?
Tần Vũ khóc cười không được.
Lập tức nhìn vào thần kiếm Phá Thiên, thần kiếm Phá Thiên đã tích huyết nhận chủ, trên tay Tần Vũ một chút sức nặng đều không có.
- Trọng lực cấm chế!- Tần Vũ vỗ mạnh đầu. - Ta thế nhưng lại quên mất trọng lực cấm chế.
Nói xong hai tay tiện bố trị một trọng lực cấm chế, chỉ là gia tăng trọng lực lên ba lần.
Trọng lực cấm chế bí pháp này, tựa hồ mỗi người Ám Tinh giới đều biết được. Tần Vũ sau khi sưu hồn Húc Tông cũng biết được, có điều chỉ là một loại sơ cấp trọng lực cấm chế.
- Thật là nặng. Lúc này chỉ mới ba phần a.
Tần Vũ chỉ cảm thấy cả người đều trầm mạnh xuống, tựa hồ ngay cả đứng lên cũng là một gánh nặng. Tần Vũ đột nhiên nở nụ cười bắt đầu.
Hắn nghĩ tới thời đồng niên.
Khi đó, hắn cũng là mang phụ trọng điên cuồng rèn luyện thân thể.
So sánh với thời đồng niên, bây giờ dưới chân hắn không phải là sơn đạo Đông Lam Sơn, mà là đệ thập tứ tinh đế cấp Ám Tinh giới.
Thời đồng niên, hắn trên lưng mang đá làm phụ trọng, mà bây giờ Tần Vũ cũng dùng Ám Tinh giới trọng lực cấm chế tăng cường trọng lực. Mặc dù chỉ gần ba thành thể trọng, nhưng dưới trọng lực Ám Tinh Giới, cũng là vượt qua một trăm lần Đông Lam Sơn.
Tiếng cước bộ vang lên.
Tần Vũ kiên định từng bước một bắt đầu chạy.
Chạy... chạy... Tần Vũ trên mặt ngược lại có điểm bình tĩnh cười. Ý thức mơ hồ, Tần Vũ tựa như cảm thấy Ám tinh dưới chân biến thành sơn đạo Đông Lam Sơn như năm đó, mà phía sau hắn tựa hồ vang lên âm thanh quen thuộc - "Nhanh lên, nhanh nữa lên!"
Âm thanh kia là âm thanh của lão sư đầu tiên của hắn - Triệu Vân Hưng.
Tần Vũ không ngừng chạy đi, mồ hôi không ngừng từ toàn thân toát ra, dưới áp lực kinh khủng trong nháy mắt biến mất. Tần Vũ còn nhớ rõ, lúc trước khi tiến vào đệ thập tứ tinh đế cấp ám tinh, Chí Kiều trưởng lão cấp cho một ngọc giản, trong đó có một tin tức - "Tại ám tinh không được sử dụng truyền tấn linh châu, truyền tấn linh châu dưới áp lực kinh khủng như vậy có thể hoàn toàn bị phá hủy."
Ngay cả kiếm tiên khôi lỗi của Tần Vũ cũng bị quật ngã, áp lực có thể tưởng tượng được. Mồ hôi ngay cả tồn tại đều không có khả năng.
Chạy từng bước, từng bước...
Tần Vũ ánh mắt kiên định vô cùng.
..............
Một trăm năm sau!
Trên người Tần Vũ trọng lực cấm chế đã gia tăng bốn bội thể trọng, Tần Vũ vẫn như trước một mực chạy, ánh mắt vẫn như trước kiên định.
Chạy dài suốt một trăm năm, kì thật tại đây dưới áp lực đè xuống, chỉ cần có thể đứng thẳng, thân thể cũng không ngừng biến đổi. Mà Tần Vũ cứ chạy như vậy, toàn thân mỗi một khối cơ nhục đều dưới sinh mệnh nguyên lực phụ trợ, cực nhanh biến hóa tiến bộ.
Tu luyện suốt một trăm năm.
- Hôm nay cơ nhục ta có lẽ đã đạt tới thập ngũ tinh đế cấp rồi.
Tần Vũ mấy ngày nay có thể cảm giác được gân cốt mình lúc này dưới áp lực phụ trọng cũng bắt đầu thong thả biến đổi, hiển nhiên, hôm nay cơ nhục cùng với gân cốt đã ở cùng một tầng.
Nhìn đám đất đá đổ nát dưới chân.
- Mấy thứ này nặng nề như vậy, đã tới Ám Tinh giới, nên đem một ít cho bọn Tiểu Đồng xem thử.
Tần Vũ dùng thần kiếm Phá Thiên cắt lấy ba mảnh vật chất hồng sắc, hắn mặc dù không có cách nào lấy tay cầm, nhưng có thể dùng Khương Lan Giới thu lấy.
Tâm ý vừa động, Tần Vũ thu ba mảnh vật chất hồng sắc vào Khương Lan Giới.
Quay đầu lại nhìn thoáng qua hàn đàm bích lục sắc dịch thể cách đó không xa:
- Khi nào đạt tới thập thất tinh đế cấp ta lại đến nữa.
Tần Vũ lập tức hướng về phía tinh tế truyền tống trận chạy đi.
Lúc này đây Tần Vũ triệt tiêu trọng lực cấm chế, tốc độ chạy của Tần Vũ cũng là cực kì nhanh.
Gần nửa ngày, Tần Vũ đã chạy đến vị trí truyền tống trận. Mà cách vị trí truyền tống trận không xa, Tần Vũ thấy được Mạnh Long đang bước đi từng bước một, đương nhiên sau trăm năm tu luyện Mạnh Long đã có thể bước đi thong thả.
Mạnh Long khó có thể tin nhìn Tần Vũ đang rất nhanh chạy tới.
- Mạnh Long!
Tần Vũ cười chào hỏi.
Mạnh Long lắp bắp, chỉ vào Tần Vũ với vẻ khó có thể tin:
- Ngươi, ngươi đã tu luyện thành công?
Phải biết rằng tu luyện càng về sau càng khó, Mạnh Long chính mình tu luyện cũng đã rất nhanh rồi.
Nhưng Mạnh Long tự mình vạch ra kế hoạch - một trăm năm có thể đứng thẳng, đi được, một vạn năm có thể chạy đi bình thường, mười vạn năm có thể bắt đầu phụ trọng bằng thể trọng thân thể chạy đi, trăm vạn năm có thể bắt đầu mang phụ trọng gấp đôi thân thể mà chạy.
Hắn vạch ra kế hoạch trăm vạn năm, nhưng Tần Vũ thì sao? Lúc này mới được bao lâu?
Hắn như thế nào không khiếp sợ, hắn thậm chí cảm thấy cả đầu óc chấn động.
Tần Vũ gật đầu cười nói:
- Đúng, ta thành công rồi. Ta nghĩ ta đã có thể bước vào đệ thập ngũ tinh đế cấp ám tinh.
Mặc dù có thể mang phụ trọng gấp đôi trọng lượng cơ thể chạy bình thường thì tính là thành công, nhưng Tần Vũ bây giờ có thể mang phụ trọng bốn bội trọng lượng cơ thể.
- Như thế nào có thể? Ngươi như thế nào có thể nhanh như vậy?
Mạnh Long không thể chấp nhận.
Tần Vũ cũng biết tốc độ tu luyện của mình có chút kinh khủng, lúc này cười nói:
- Có thể ta tư chất tốt a, Mạnh Long, ta đi trước đây.
Tần Vũ không nhiều lời, trực tiếp hướng vào truyền tống trận.
Tinh tế truyền tống trận này được chế tạo đặc biệt, không cần nguyên linh thạch để cung cấp năng lượng, mà phải do tu luyện giả quán nhập năng lượng của bản thân. Dù sao nguyên linh thạch cũng không thể tồn tại trên Ám tinh.
Quán nhập kim lực, cả tinh tế truyền tống trận bắt đầu phát sáng.
Hơn một trăm năm, cơ nhục Tần Vũ đã hoàn toàn đạt tới cấp bậc thập ngũ tinh đế cấp, thậm chí có thể còn cao hơn một ít.
Nhìn Tần Vũ biến mất, Mạnh Long như trước đầu vẫn cảm thấy choáng váng:
- Như thế nào có thể? Ta ngay từ đầu chính mắt thấy hắn cơ thể không chịu đựng nổi áp lực, chẳng lẽ... lúc đầu là hắn ngụy trang? Không đúng, hắn ngụy trang với ta làm cái gì?
Mạnh Long như thế nào đều không tưởng tượng được, 'Lưu Tinh' kia vì cái gì có thể tu luyện nhanh như vậy.
***********
Thí luyện thánh tinh, tinh cầu trung chuyển đến tam thập lục thí luyện tinh cầu, trong tòa kiến trúc thập tứ tinh đế cấp, cỗ truyền tống trận giữa đại sảnh bắt đầu phát sáng, nhất thời làm cho không ít người chú ý đến.
- Lưu Tinh đại nhân, mạnh khỏe.
Chí Kiều trưởng lão quay về phía Tần Vũ mỉm cười nói,
- Đại nhân, ngài tu luyện thành công rồi?
Tần Vũ trong lòng có chút bất đắc dĩ.
Hắn biết chính mình tại một viên ám tinh tu luyện nhanh như vậy, tốc độ kinh người kia khẳng định sẽ làm cho người ta khiếp sợ.
- 'Tính ra, để người ta nghĩ như thế nào đây? Khiến cho người khác nhận định ta là một thiên tài cũng được.'
Tần Vũ cuối cùng chỉ có thể quyết định như vậy, Tần Vũ quay về Chí Kiều trưởng lão gật đầu nói:
- Đúng.
- Lưu Tinh đại nhân, thỉnh chờ. Ta đi chuẩn bị thập tứ tinh đế cấp lệnh bài.
Chí Kiều trưởng lão cười nói.
Tinh Thần Biến Tinh Thần Biến - Ngã Cật Tây Hồng Thị Tinh Thần Biến