Books are the compasses and telescopes and sextants and charts which other men have prepared to help us navigate the dangerous seas of human life.

Jesse Lee Bennett

 
 
 
 
 
Tác giả: Doãn Gia
Thể loại: Tiểu Thuyết
Upload bìa: Huân Lei
Số chương: 731
Phí download: 22 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2279 / 21
Cập nhật: 2018-07-19 12:35:09 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 442: Du Tiểu Mặc Thẳng Thắn
ăng Tiêu ngồi xuống giường, nơi duy nhất có thể dùng để ngồi trong phòng, nhìn Du Tiểu Mặc hưng phấn đi tới đi lui, nói: “Đến cùng thì em đã gặp cái gì trong tường Thời Gian?”
Du Tiểu Mặc lập tức vọt tới trước mặt y, hình như chỉ đợi y hỏi câu này, “Em nhìn thấy rất nhiều pho tượng và công pháp, kỹ pháp trong tòa thấp áy, nhưng em không xem kỹ mấy thứ đó, à đúng rồi, ở tầng bảy có một pho tượng rất kỳ quái, bên trên khắc ba chữ Thông Thiên Đế, chẳng phải người này nên ở Thông Thiên Điện sao?”
Thông Thiên Đế?
Lăng Tiêu tựa tưng vào vách tường, co một chân lên, “Đã nghe nói qua về người này.”
Du Tiểu Mặc gật gật đầu, ý bảo y nói tiếp.
“Chẳng phải lúc trước Kiều Vô Song đã nói, muốn trở thành viện sinh của Tiêu Dao Viện chỉ cần tín ngưỡng Thông Thiên Điện là được sao, thực ra người chính thức được tín ngưỡng phải là Thông Thiên Đế, ông ta là một nhân vật mang tính truyền kỳ của đại lục Thông Thiên, mười vạn năm trước, nghe nói ông ta là người duy nhất có thực lực gần tới Thánh cảnh đỉnh phong, cũng là người có hi vọng đột phá khỏi sự ràng buộc của Thánh cảnh, bây giờ thì không biết.”
“Cái đó thì liên quan gì tới tín ngưỡng?”
“Đương nhiên là có, mặc dù đại lục Thông Thiên là vị diện cao cấp, nhưng từ viễn cổ cho đến bây giờ, chỉ có một người duy nhất đột phá khỏi Thánh cảnh, người kia chính là điện chủ đầu tiên của Thông Thiên Điện.”
“Chỉ có một thôi hả, vì sao chứ?”
“Nếu như nói khoảng cách từ Thần cảnh đến Thánh cảnh chỉ như một dòng sông nhỏ, thì độ khó khi muốn đột phá khỏi Thánh cảnh rộng lớn như biển khơi mênh mông vô tận, em nói có khó hay không?”
Du Tiểu Mặc hít một hơi, cách ví von này khoa trương quá đó, bảo sao từ xưa tới nay chỉ có đúng một người, nhưng mà… “Anh vẫn chưa nói đến cùng thì có liên quan gì tới tín ngưỡng.”
Lăng Tiêu liếc hắn một cái, thở dài: “Em biết Thông Thiên Đế đầu tiên dựa vào cái gì để đột phá khỏi Thánh cảnh không?”
Du Tiểu Mặc cố gắng phớt lờ ý từ mà ánh mắt Lăng Tiêu đang truyền đặt, ngẫm nghĩ, “Chẳng lẽ liên quan tới tín ngưỡng?”
Lăng Tiêu gật đầu nói: “Ta chỉ biết việc Thông Thiên Đế đầu tiên đột phá khỏi Thánh cảnh có liên quan tới tín ngưỡng, nhưng không rõ ông ta sử dụng tín ngưỡng như thế nào, nghe nói cái tín ngưỡng này là do Thông Thiên Đế tự tìm tòi ra được, cho nên mỗi Thông Thiên Đế sau này chỉ là kéo dài con đường xưa mà thôi, nếu không thì em cho rằng vì sao Thông Thiên Điện lại tốt tới mức tổ chức một nơi như Tiêu Dao Viện, cũng đâu phải rảnh rỗi tới đau trứng đâu.”
“Thế nhưng mà, nếu tín ngưỡng có thể giúp cường giả Thánh cảnh đột phá, vậy sao các thế lực khác không có động tĩnh gì?” Du Tiểu Mặc cảm thấy cái thứ tín ngưỡng này chẳng đáng tin cậy chút nào.
“Bởi vì chỉ có Thông Thiên Đế mới biết cách sử dụng tín ngưỡng, em thấy ông ta sẽ chiêu cáo thiên hạ rồi công bố cách đó sao? Hơn nữa mỗi người đều có cơ duyên của mình, không phải cứ lắp bộ phận của người khác lên cơ thể mình là sẽ có tác dụng.”
Du Tiểu Mặc nghe mà gật đầu liên tục, “Em hiểu rồi, cho nên anh thu thập năm viên nguyên tố chi tâm, cũng là đang dùng phương pháp của mình, chỉ là nếu phương pháp này được truyền thừa trong tộc, vì sao trong Kỳ Lân tộc không xuất hiện cường giả trên Thánh cảnh?”
Lăng Tiêu hừ hừ, “Tuy Kỳ Lân tộc được trời xanh chiếu cố, nhưng mạnh quá sẽ khiến thiên địa mất cân bằng, cho nên trong quá trình họ lên cấp, còn khó khăn hơn tu luyện giả loài người nhiều, tuy không có số liệu chính xác, nhưng căn cứ vào trí nhớ truyền thừa của ta, độ khó tối thiểu phải cao hơn tu luyện giả loài người vài lần.”
Du Tiểu Mặc giật mình há hốc miệng, mãi một lúc lâu sau mới lên tiếng, “Vậy là cho dù sau này anh có thu thập đủ năm viên nguyên tố chi tâm, thì vẫn có khả năng thất bại hả?”
“Đương nhiên, muốn thành công ngay lần đầu cũng phải có cơ duyên to lớn mới được.” Lăng Tiêu dừng lại một chút rồi nói tiếp: “Nhưng đúng là loại chuyện này nên chuẩn bị một lần cho tốt, bởi vì nếu đã thất bại, độ khó sẽ tăng cao.”
Du Tiểu Mặc nghĩ nghĩ, “Nếu như thất bại, có phải năm viên nguyên tố chi tâm sẽ biến mất không?”
Lăng Tiêu ngã người nằm xuống giường đá, lười biếng nói: “Đương nhiên, vậy nên đã muốn làm, phải thành công ngay lần đầu tiên.”
Du Tiểu Mặc bỗng cảm thấy lo lắng, tuy Lăng Tiêu chỉ còn cách Thánh cảnh đỉnh phong một quãng, nhưng hắn đã sốt ruột tới mức đi tới đi lui lại chỗ, “Anh nói phải làm sao đây? Có phải cần tới em không?”
Nghe vậy, Lăng Tiêu mở mắt ra, “Đúng là có việc cần đến em, nhưng với thực lực của em bây giờ còn chưa làm được, lúc trước đã nói với em rồi.”
Du Tiểu Mặc dừng một chút, “Có phải liên quan tới linh đan cấp mười một và mười hai không?”
Lúc này Lăng Tiêu mới nâng người dậy, dùng cặp mắt sáng người hữu thần nhìn hắn, “Nếu như em có thể luyện ra một viên Thất Thải đan, còn có năm viên nguyên tố chi tâm nữa, tỷ lệ thành công sẽ tăng lên rất nhiều.”
Thất Thải đan là loại linh đan cao cấp nhất trong tất cả các loại Thải đan, theo thứ tự là từ cấp một tới cấp bảy, muốn luyện được Thất Thải đan phải luyện ra một viên linh đan có đường vân bảy màu mới được gọi là thành công, chỉ là nó yêu cầu đan sư rất nghiêm khắc, vì thế từ viễn cổ cho tới bây giờ, chưa từng có một viên Thất Thải đan nào xuất hiện.
Trước kia Lăng Tiêu không nói rõ với hắn, thật ra là sợ hắn có áp lực.
Trên điển tịch ghi lại, thời viễn cổ đã từng xuất hiện một vị đan sư sở hữu linh hồn thất thải giống như Du Tiểu Mặc, nhưng cả đời người nọ cũng không thể luyện ra một viên Thất Thải đan, không chỉ có thế, cơ hội luyện thành Lục Thải đan cũng chỉ có 1% mà thôi.
Bởi vậy mới thấy luyện được một viên Thất Thải đan khó tới nhường nào.
Thực ra đây cũng là lý do vì sao vị Thông Thiên Đế đầu tiên muốn dùng cách khác, so với việc chờ mong Thất Thải đan xa vời, còn không bằng đi một con đường khác.
Chỉ là…
Lúc ấy dưới đáy mắt Lăng Tiêu hiện lên một tia linh quang, trước kia không chờ đợi được, nhưng bây giờ đã có, khó đảm bảo được người khác sẽ không sinh ra tâm tư xấu, y phải chuẩn bị đề phòng một chút mới được.
Du Tiểu Mặc vỗ ngực một cái: “Việc này cứ giao cho em, em nhất định sẽ luyện được Thất Thải đan.”
Lăng Tiêu kéo hắn vào trong lòng, y thích Du Tiểu Mặc tràn đầy tự tin thế này đây, nếu đổi thành người khác, vừa nghe đến việc này, có khi còn phải lo trước lo sau, lo gần lo xa, chỉ có Du Tiểu Mặc của y, mỗi lần gặp được khó khăn mà khẳng định dễ dàng như uống nước lọc vậy.
“Thế thì em phải cố gắng thật tốt, tương lai của ta liền giao cho em đó.”
“Ha ha, anh cũng có hôm nay.”
Lăng Tiêu gõ đầu hắn, “Nói gì đấy?”
Du Tiểu Mặc nghiêm mặt, “Không có gì.”
“Được rồi, lạc đề lâu như vậy, chẳng phải bây giờ em nên nói cho ta biết đến cùng thì em đã trải qua chuyện gì trong tường Thời Gian sao?” Bầu không khí trong phòng yên lặng vài giây, Lăng Tiêu đột nhiên lên tiếng.
Cả người Du Tiểu Mặc cứng đờ, hắn vô thức nghĩ tới giấc mơ về Du Bách.
Lăng Tiêu phát hiện, nheo mắt lại, “Thẳng thắn sẽ được khoan hồng.”
Du Tiểu Mặc âm thầm tính toán một chút, cả người hắn từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài, trừ việc mình đã thay đổi thân thể ra, thì không còn bất cứ bí mật gì không nói cho Lăng Tiêu, tuy trước kia luôn nói dối quanh, nhưng hắn cảm giác sớm muộn gì Lăng Tiêu cũng biết, bây giờ nói dối y rồi sau này nhận được tính sổ gấp bội, có lẽ mình thẳng thắn thì tốt hơn nhỉ?
“Chọn lọc từ kỹ chưa?”
Du Tiểu Mặc ngẩng đầu, nhích qua bên cạnh y, cẩn thận từng li từng lí mà nói: “Anh phải cam đoan, sau khi em nói anh không được tức giận.”
“Được.” Lăng Tiêu đáp lại ngay, còn chẳng thèm do dự một giây.
Du Tiểu Mặc dừng lại một giây, “Anh khẳng định nhanh quá đó.”
Lăng Tiêu im lặng hai giây, “… Được.”
Du Tiểu Mặc: “…”
Du Tiểu Mặc quyết định không thèm tính toán với y nữa, một khi so đo quá nhiều, cuối cùng chỉ có mình là thua thiệt thôi, sau khi động viên bản thân, hắn mới giải thích: “Thực ra cơ thể này không phải là của em, thực ra em cũng tên là Du Tiểu Mặc, nhưng em là người sống ở thời không khác, một ngày nọ bất cẩn chết, linh hồn phục sinh ở trong cơ thể này.”
Nói xong hắn liền thấp thỏm nhìn Lăng Tiêu.
Lăng Tiêu lại im lặng vài giây, “Vì sao lại chết?”
Du Tiểu Mặc sững sốt, trọng điểm này lệch tâm hơi quá à nha.
“Vì sao lại chết?” Lăng Tiêu lặp lại một lần nữa.
“Bị hàng xóm liên lụy, nổ chết ấy.”
“Vậy thì em chết thật oan uổng.”
“Đúng rồi đó…”
“Nếu như chuyện này là thật sự, em phục sinh như những gì đã nói, vậy thì chuyện này xảy ra trước khi ta gặp em chứ hả, khi ấy em mới phục sinh không được bao lâu, đúng không?”
“… Làm sao anh biết?”
“Dùng chỉ số thông minh bằng không của em để đoán.”
“…”
Du Tiểu Mặc hít vào một hơi thật sau, dùng giọng điệu rất chi là kích động kể lể: “Sau khi em bước vào tòa tháp đó, mơ tới chuyện của kiếp trước, em cứ cho rằng mình không còn lo lắng tới chuyện kiếp trước nữa, nhưng bây giờ em mới phát hiện, thực ra em vẫn còn luyến tiếc vài người, nhất là ông nội của em, chắc sau khi biết em chết ông sẽ đau lòng lắm.”
“Quê hương của em là một nơi như thế nào?”
“Nơi ấy là một nơi rất đẹp, nó tên là Trái Đất, chỉ là người ở Trái Đất đều là người bình thường, cho tới bây giờ vẫn chưa từng nghe nói tới tu luyện giả hoặc đan sư.”
Lăng Tiêu tựa cằm vào bờ vai Du Tiểu Mặc, “Quê hương của em hẳn là một vị diện cấp thấp, chỉ có người ở vị diện cấp thấp mới không thể tu luyện được, nhưng không phải là tuyệt đối, có một số vị diện cấp thấp tình trạng khá hơn.”
Du Tiểu Mặc bỗng kích động, quay phắt lại túm chặt áo y, “Anh nói thật hả? Ý là, sau này em sẽ có cơ hội trở lại Trái Đất sao?”
“Có lẽ là vậy.” Lăng Tiêu nhìn bàn tay đang túm áo mình thật chặt.
“Cái gì gọi là có lẽ?”
Lăng Tiêu nhìn trần nhà, “Vị diện cấp thấp khác với vị diện trung cấp, không gian vừa yếu vừa không ổn định, nguy hiểm khi tạo hành lang không gian rất lớn, trừ khi đợi ta trở thành cường giả Thánh cảnh hoặc cao hơn thế, mới có thể làm được.”
Dmt dùng ánh mắt kiên định nhìn y, “Anh nhất định phải cố gắng lên.”
“Được..”
Buổi chiều, mọi người thi đấu xong lần lượt trở về, chỉ cần qua một đêm nữa, họ sẽ không phải ở tầng một nữa rồi.
Du Tiểu Mặc là một trong những người muốn đổi phòng nhất, chứ mỗi đêm cứ vào chen chúc ngủ trên một cái giường nhỏ xíu với Lăng Tiêu, hôm sau dậy là y rằng xương sống thắt lưng của hắn đau muốn chết, hắn sắp chịu hết nổi rồi, hơn nữa sau ngày tâm sự với Lăng Tiêu ấy, hắn liền tràn đầy tình cảm mãnh liệt.
Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân - Doãn Gia Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân