Số lần đọc/download: 4538 / 130
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Chương 431 - 432: Bảy Ngày Ước Chiến
"Đ
ược, Phương Hàn, ngươi rất được. Ngươi rất cuồng vọng, quả thật là rất cuồng vọng."
Như Ý Tử giận quá hóa cười, tiếng cười như cú mèo khóc trong đêm. Hắn xoay một vòng, nói: "Rất nhiều trưởng lão cùng Thiên Hình, các ngươi ở đây cũng nghe rõ ràng, đã tới nước này, nếu ta không giết chết kẻ này, còn gì là tôn nghiêm nữa? Sau này nếu như người nào dám nhiều lời, ta Như Ý Tử, khi rời khỏi Vũ Hóa Môn sẽ không chết không thôi với hắn!"
Quả thực, bị Phương Hàn chỉ vào mũi khiêu chiến, nếu như Như Ý Tử còn không nghênh chiến, quả thực là không còn chút mặt mũi nào nữa.
"Thiên Hình, đã đến bước này, cũng chỉ theo ý bọn họ mà thôi!" Vương Đạo Lăng, Dịch Kiếm Thu, Trần Thiên Hiệp ba đại phó chưởng môn trăm miệng một lời nói: "Cứ để bọn họ quyết chiến trên Thiên Hình Thai đi!"
"Thiên Hình, chuyện tới bước này, đâm lao phải theo lao thôi." Khương Nhu Nhu cũng nói.
Giờ khắc này, người nào cũng biết Phương Hàn đã không thể đội trời chung với Như Ý Tử nữa, xác định là đối phương muốn liều chết với nhau, không thể nào hóa giải, nếu không cừu hận càng ngày càng sâu, sau này sẽ thành đại họa ngập trời.
Phương Hàn cũng là muốn thừa lúc Hoa Thiên Đô bế quan, chưa tu luyện thành vạn cổ cự đầu, chém chết Như Ý Tử, bớt đi một phụ tá đắc lực của Hoa Thiên Đô.
Mà Như Ý Tử lại cấp thiết muốn giết chết Phương Hàn, bởi vì hắn cảm nhận được, thời gian càng kéo dài, Phương Hàn càng ngày càng mạnh, nếu cứ để hắn phát triển như vậy, tiếp theo tu luyện thành vạn cổ cự đầu, sẽ không thể ngăn cản được hắn.
Song phương đều gấp gáp muốn giết chết đối phương.
"Các ngươi đã một lòng muốn giết chết đối phương, ta cũng không thể làm gì." Thiên Hình trường lão thở dài một tiếng, biết đại thế đã không thể nào vãn hồi, Như Ý Tử, Hoa Thiên Đô, Phương Hàn, ba người, nhất định sẽ có một phương vẫn lạc. Môn phái sẽ tổn thất thảm trọng, nhưng mà hắn lại không áp chế được.
"Tới đây đi! Như Ý Tử! Hôm nay ngươi không chết, chính là ta tử."
Phương Hàn không ngừng thúc dục lực lượng. Phía sau đầu, từng vầng sáng phát tán ra ngoài, trong cơ thể, Bát Bộ Phù Đồ, nguyên khí Tiên giới của Mộc Đạo Nhân, không ngừng rót vào óc hắn, pháp lực của hắn vĩnh viễn tăng lên.
Chung quanh Thiên Hình đài, pháp lực của Phương Hàn cường hoành chấn động không gian, mặt đất rung lên. Một cỗ khí tức cường hoành quét ngang làm cho người ta cảm thấy khủng bố. Rất nhiều trưởng lão ở đây đều cảm thấy trong cơ thể hắn ẩn chứa lực lượng vô tận, sắc mặt mọi người đồng thời biến hóa.
Nhất là ba đại cự đầu phó chưởng môn, lúc này lông mày cau chặt, bởi vì bọn họ cũng cảm giác được, Phương Hàn không có gì khác biệt với bọn họ, có thể phá không hấp thu nguyên khí Tiên giới!
Ưu thế lớn nhất của Trường Sinh Bí Cảnh là nhờ vào cái gì? Đó là liên tục câu thông với Tiên giới, hấp thu nguyên khí, liên tục không ngừng, pháp lực vô cùng vô tận. Đồng thời có thể từ trong nguyên khí Tiên giới lấy ra Thuần Dương lực, sau khi thiêu đốt, làm cho uy lực của đạo khí tăng lên.
Mà hiện tại, Phương Hàn không phải là Trường Sinh Bí Cảnh, lại có thể làm được điều này. Đây là chuyện kinh khủng cỡ nào?
"Chậm đã!"
Đúng lúc Phương Hàn tăng cường thực lực, Như Ý Tử đột nhiên nói.
"Sao vậy, Như Ý Tử, ngươi sợ à? Nếu như ngươi sợ mà nói...Có thể tự động rời khỏi Vũ Hóa Môn, sau đó nhận sai với ta, ta có thể tha cho ngươi một mạng." Phương Hàn không có chút nào muốn dừng tay, tiếp tục tăng cường lực lượng.
"Thân phận của ta thế nào? Có thể tùy tiện ở chỗ này cùng ngươi giao thủ sao?" Như Ý Tử ha ha cuồng tiếu hai tiếng, nói: "Là ta sợ ở chỗ này giết ngươi, sẽ bị Linh Lung Tiên Tôn truy cứu mà thôi, nói Vũ Hóa Môn ta không thể dung nạp được một tên Phương Hàn cho nên muốn hãm hại ngươi. Bảy ngày sau, ta sẽ ở trên Thiên Hình Thai giết chết ngươi. Trong thời gian bảy ngày này, ta muốn chiếu cáo với tất cả Đạo Môn thiên hạ biết, để mọi người tới xem. Như vậy có thể chứng minh, không sợ sau khi giết ngươi sẽ gây ra phiền toái! Người của Linh Lung Phúc Địa, ta cũng phải mời. Người của Thái Nhất Môn ta cũng mời! Đều tới quan sát một kẻ Thần Thông Bí Cảnh không biết trời cao đất rộng chết trong tay một vạn cổ cự đầu như thế nào!"
"Thời gian bảy ngày! Là ngươi muốn kéo dài thời gian sao?" Phương Hàn cười lạnh nói: "Hoa Thiên Đô bế quan ở sâu trong Vũ Hóa thiên cung, thời gian một ngày bên ngoài bằng một tháng bên trong. Là ngươi muốn kéo dài bảy tháng, để Hoa Thiên tu luyện thành Trường Sinh Bí Cảnh sao?"
"Hừ! Hoa Thiên Đô chưa tu luyện thành Trường Sinh Bí Cảnh thì sẽ không ra khỏi Vũ Hóa thiên cung, ngươi chẳng lẽ muốn xông vào đó giết hắn?" Như Ý Tử lạnh lùng cười nói: "Như vậy ngươi chuẩn bị chịu năm mười bốn vạn Đại Tự Tại kiếm trận của Vũ Hóa Môn chém giết đi!"
Phương Hàn nghe vậy, liền ngẩn ra, hắn biết mình không có khả năng cưỡng chế xâm nhập vào Vũ Hóa thiên cung chém chết Hoa Thiên Đô. Đừng nói chi là không biết có tìm được hay không, cho dù tìm được rồi, cũng bị coi là phản giáo, bị mọi người hợp lực tấn công.
Thậm chí Phong Bạch Vũ cũng có thể gạt bỏ mình.
Bất kì một môn phái nào, đều có ranh giới cuối cùng.
"Thời gian bảy ngày, cũng được. Bảy ngày đi, trong thời gian bảy ngày này, ta sẽ đi tìm chưởng môn sư huynh, hi vọng có thể hóa giải ân oán giữa các ngươi." Thiên Hình trường lão vụng trộm thở phào một hơi có bảy ngày trì hoãn, không chừng lần này có thể hóa giải tranh đấu.
"Tốt, Như Ý Tử, ta để ngươi sống thêm bảy ngày. Bảy ngày sau, ta sẽ tới lấy tính mệnh của ngươi." Phương Hàn nghe Thiên Hình trường lão nói vậy, ngược lại cũng không tiện phản bác, thế cho nên hắn lạnh lùng cười nói: "Ta cũng muốn để nhiều Đạo Môn chứng kiến tình huống ta đánh chết ngươi. Miễn cho ngươi hô phong hoán vũ. Thái Nhất Môn bây giờ đã hạ thiên đạo lệnh truy sát với ta, rất nhiều vạn cổ cự đầu chú ý tới ta, ta cũng muốn mượn cơ hội này để người trong thiên hạ biết, ta cũng không phải thứ người dễ trêu vào!"
"Hừ, ta cũng cho ngươi sống thêm bảy ngày, lời này của ngươi thật cuồng vọng." Như Ý Tử đã bình tĩnh lại, thế nhưng sát ý càng lúc càng nồng đậm, thân thể vừa dừng chuyển, đột nhiên hóa thành một đạo cầu vồng bay tới Vũ Hóa thiên cung, trong quá trình này, thân thể hắn phân ra vô số bóng hình, hoặc là như con thoi trên bầu trời, hoặc là kích xạ ra bốn phía.
Trên người mỗi một cái bóng, đều mang theo một phong thư.
"Phương Hàn, bảy ngày nữa năm sau sẽ là ngày dỗ của ngươi. Ta đã đưa thư, trong vòng bảy ngày sẽ triệu tập đủ các cự đầu đạo hữu các đại môn phái."
Như Ý Tử lại hạ xuống, vừa rồi hắn thi triển ra Thái Ất Phi Thiên Huyễn Ảnh Đại Pháp. Phân thần truyền thư, thông tri cho các cự đầu các môn các phái, đều tới làm chứng cho cuộc quyết đấu giữa hắn cùng Phương Hàn.
Mặc dù có vài môn phái cách rất xa Vũ Hóa Môn, nhưng mà tốc độ của vạn cổ cự đầu, không phải cao thủ Kim Đan, thần thông cửu trọng bình thường có thể so sánh.
Càng có vài vạn cổ cự đầu luyện chế được pháp bảo không gian, có thể xé rách không gian, càng có thể trong nháy mắt đi tới, còn có thể mang theo đệ tử nữa. Lần này Phương Hàn khiêu chiến Như Ý Tử, một cao thủ Thần Thông Bí Cảnh, khiêu chiến với một vạn cổ cự đầu, quả thực là sự tình từ trước tới nay chưa từng phát sinh trong giới tu đạo, tạo thành oanh động thật lớn, hiệu quả chỉ sợ có thể lưu truyền tới trăm ngàn đời sau.
"Hừ! Ta xem Như Ý Tử ngươi sao lại co đầu rút cổ như vậy. Bảy ngày sau, sẽ là ngày dỗ của ngươi. Chẳng lẽ ngươi đi mượn kiện thượng phẩm đạo khí Đại Hoang Cổ Lô của Hoa Thiên Đô sao?"
Phương Hàn gào to một tiếng, sau đó đáp xuống Luân Hồi Phong của mình.
Hắn Như Ý Tử cố ý kéo dài thời gian, nhất định muốn tới mượn Đại Hoang Cổ Lô của Hoa Thiên Đô, muốn cầm kiện thượng phẩm đạo khí này đi giao thủ cùng mình.
Nhưng mà hắn đã chiếm được Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm, có Mộc Đạo Nhân rót vào Thuần Dương, cũng có thể phát ra uy lực cực lớn.
Trong bảy ngày này, hắn cũng có thể chuẩn bị một chút. Thậm chí có thể hấp thu viên Trường Sinh Quả kia, lực lượng nhất cử thúc dục tới thần thông thập trọng Nghịch Thiên Cải Mệnh cũng không biết chừng.
Tuy cuối cùng để cho cái đầu của Hận Thiên Thần Hoàng chạy mất, viên Trường Sinh Quả còn chưa có tích xúc đầy đủ, chưa thể ngưng tụ thành hình, nhưng mà lực lượng vẫn vô cùng cường hoành.
Trở lại Luân Hồi Phong, Phương Hàn liền ngồi giữa đan phòng, hai tay vung lên, một cỗ khí tức cực kỳ cường hoành bao phủ lấy ngọn núi của mình, khiến bất cứ kẻ nào cũng không thể nhòm ngó.
"Phương Hàn, ngươi thật sự muốn khiêu chiến với Như Ý Tử! Đối phương chính là vạn cổ cự đầu đó?" Già Lam vừa rồi cũng nhìn ra Phương Hàn đã thu Cửu Cung Đại Kim Tháp, sau đó một phen tranh đấu, đối thoại cùng Như Ý Tử, tuy nàng đã gặp nhiều quen nhiều, đồng thời là cao thủ Kim Đan. Nhưng mà nếu khiêu chiến với vạn cổ cự đầu, nàng tuyệt không dám.
Vạn cổ cự đầu, đối với Thần Thông Bí Cảnh mà nói, chính là một loại tồn tại cao cao tại thượng, không thể khinh nhờn.
Thật ra nếu như Phương Hàn không có nhờ vào lực lượng của Tâm Ma lão nhân hàng phục Mộc Đạo Nhân, cho dù có cô đọng được Thiên Địa Pháp Tương, cũng không dám kiêu ngạo như vậy, không thể khiêu chiến với Như Ý Tử. Đúng là hiện tại hắn có một vị vạn cổ cự đầu làm kẻ hầu, cho nên hắn có mười phần nắm chắc chuyện tỷ thí cùng Như Ý Tử. Hắn cũng sợ đêm dài lắm mộng.
"Vạn cổ cự đầu cũng không có gì đặc biệt hơn người. Những ngày này ta sẽ bế quan tu luyện, Già Lam sư tỷ, tỷ cũng bế quan với ta đi. Ta có vài môn Đạo thuật muốn truyền thụ cho tỷ, cũng có thể khiến tỷ tăng cương thực lực." Phương Hàn một lần nữa đem Bát Bộ Phù Đồ ra, trấn áp địa hỏa mạch phía dưới Luân Hồi Phong.
Sâu trong lòng đất, vô số địa hỏa bị Bát Bộ Phù Đồ hút vào, tại lực lượng của mấy trăm vạn Thiên Ma, hơn hai ngàn Thiên Ma Vương, hơi lưu chuyển một chút, khiến đám hỏa châu kia biến thành hỏa lôi châu.
Sau này tại thời điểm đối địch, đột nhiên phun ra ngàn vạn hỏa lôi châu, có thể quét ngang một phương.
"Phương Hàn, Bát Bộ Phù Đồ này của ngươi dường như bên trong là một không gian, ngươi có thể dẫn ta vào thăm quan một chút không? Để ta kiến thức một chút chỗ kỳ diệu của kiện bảo bối này?"
Già Lam trông thấy Bát Bộ Phù Đồ hấp thu địa hỏa, nàng không khỏi cười nói.
"Vậy cũng dễ thôi." Phương Hàn vung tay lên, dắt Già Lam bay vào trong Bát Bộ Phù Đồ, lại một lần nữa vung tay lên, không gian của Bát Bộ Phù Đồ đều hiện ra dưới mắt của Già Lam.
Lập tức Già Lam đã nhìn thấy Phật quang dày đặc, Thiên Ma mặc áo cà sa đang thành kính cầu nguyện, còn có cả Thiên Ma Vương nữa.
"Phương Hàn, ngươi lại có thể thu nhiều Thiên Ma như vậy sao? Khoảng chừng mấy ngàn đầu Thiên Ma Vương nữa! Phải biết rằng một đầu Thiên Ma Vương chính là tương đương với một cao thủ Thần Thông Bí Cảnh đó." Già Lam trọn vẹn thấy hơn hai ngàn đầu Thiên Ma Vương cùng một chỗ cầu nguyện, sinh ra nguyện lực, thuần kim chi sắc xoay trong tại trung tâm tháp, lại có thể ngưng tụ thành từng cái từng cái hư ảnh kim long, hổ gầm, có một chút nguyện lực thấm vào thân thể mình, khiến cho Kim Đan của mình có chút bành trướng, có cảm giác như đan phá sinh ra pháp tương.
Nàng tu luyện đến đệ bát trọng Phong Hỏa Đại Kiếp, hiện tại chỉ cần đủ nguyên khí sẽ đột phá.
"Bát Bộ Phù Đồ này có tám tầng, mỗi tầng đều có năm mươi vạn Thiên Ma, ba trăm đầu Thiên Ma Vương, mỗi ngày không ngừng tế luyện cùng cầu nguyện. Tầng đỉnh là Huyết Dạ Chi Vương, Luân Chuyển Thánh vương cùng một kiện đạo khí Bích Huyết Nhu Thủy Kiếm hóa thành, Thác Nhật Nguyệt Tinh Luân hai kiện trung phẩm đạo khí, còn có Mộc Đạo Nhân, Hắc U Vương ngày ngày tế luyện ở thân tháp. “Mộc Đạo Nhân, mau tới bái kiến Già Lam sư tỷ đi."
Phương Hàn dẫn Già Lam vào trong Bát Bộ Phù Đồ, sau đó giới thiệu đặc điểm của từng cái bổn mạng pháp bảo.
Hiện tại bởi vì có đại lượng Hắc Thần Đan nuôi nấng, nguyên lai ba trăm sáu mươi vạn Thiên Ma đã sinh sôi nảy nở, biến thành bốn trăm vạn. Mà số lượng Thiên Ma Vương cũng đang gia tăng.
Mặt sau của Bát Bộ Phù Đồ, Lục Tự Chân Ngôn Phù, mỗi thời mỗi khắc đều hấp thụ Phật quang trong hư không, làm cho đám Thiên Ma Vương đều được bao phủ bởi một tầng kim quan thần thánh giống như Kim Thân La Hán, hoàn toàn không có chút xíu khí tức thô bạo, toàn bộ đều là tín đồ vô cùng thành kính.
Tại đỉnh tháp, Luân Chuyển Thánh vương, Nhật Nguyệt Tinh Luân, Hắc U Vương, Mộc Đạo Nhân, cũng đang không ngừng cầu nguyện. Hiện tại Hắc U Vương tự động để Đại Phổ Độ Thiện Quang độ hóa, triệt để quy y dưới chân Phương Hàn, A Tị ma khí trong thức hải cũng bị khu trừ. Hiện tại một lòng tu luyện, Phương Hàn cũng đáp ứng hắn, sau này sẽ trợ giúp hắn tìm một cánh tay Thần vương.
Hắc U Vương đã là cường giả thần thông cửu trọng, Thiên Địa Pháp Tương. Sau khi quy y sinh ra nguyên lực, cũng mạnh hơn trăm ngàn lần so với cao thủ bình thường.
Mà Tinh Vân bảo bảo lại đang nằm trong một mảnh sương mù, còn đang o o ngủ say.
Có rất nhiều thần thông đang xoay tròn trên đỉnh đầu hắn, tựa hồ như chuẩn bị ngưng kết thành bổn mạng bùa, bước vào thần thông lục trọng Quy Nhất Cảnh. Tiến bộ nhanh chóng như vậy, quả thực làm cho người ta không thể tưởng tượng.
Đương nhiên tên Bảo Bảo này từ sau khi đi theo Phương Hàn, cũng nhận được không ít chỗ tốt. Nhất là hắn đã chiếm được bộ "Chúng Tinh Vô Cực Thư" đầy đủ, sau đó cảnh giới tăng mạnh. Tu luyện "Vị Lai Tinh Túc Đại Pháp" lại càng thêm xảo diệu, tùy ý khẽ động, chính là cuồn cuộn tinh vân vụ khí, giống như huyễn hoặc, làm cho người ta có tư vị như đang ở trong một ngôi sao xa xôi ngoài vũ trụ.
Thân của Bát Bộ Phù Đồ hiện tại hoàn toàn biến thành màu sắc như vàng ròng. Vô cùng chắc chắn, trên mặt được Mộc Đạo Nhân điêu khắc vô số bùa chú, là dựa theo phương thức luyện khí chi pháp trong "Bí kíp Thiên Long" mà điêu khắc.
Mấy thứ phù lục này gọi là “Bát Bộ Thiên Long Quang Vương Phù”, có thể tạo thành trận pháp, khiến cho thân tháp được áp súc lại.
Mà hiện tại bên người Mộc Đạo Nhân đang lơ lửng một pho tượng, đúng là Ngũ Ngục Vương Đỉnh, kiện tuyệt phẩm bảo khí này, hắn đang suy nghĩ biện pháp làm sao phân giải cái đỉnh này, làm cho trận pháp dung nhập vào trong trong Bát Bộ Phù Đồ. Gia tăng uy lực của thân tháp.
Hiện tại uy lực của Ngũ Ngục Vương Đỉnh đã không thể nào mạnh hơn được nữa.
Thế nhưng tài liệu trong đó đều chứa các loại trận pháp phi thường huyền ảo, ẩn chứa sự huyền bí của vô thượng Thiên ma, dung nhập vào trong Bát Bộ Phù Đồ, một lần nữa có thể tăng lên uy lực của phù đồ.
"Trong Bát Bộ Phù Đồ này cũng có một lò đan, gọi là Bát Bộ Dong Lô, cũng là tuyệt phẩm bảo khí. Nhưng mà muốn luyện thành đạo khí còn kém xa, nếu như ta có thể làm cho Ngũ Ngục Vương Đỉnh cùng Cửu Chuyển Dong Lô tan ra làm một thể, Bát Bộ Dong Lô này thật có khả năng biến thành đạo khí..."
Mộc Đạo Nhân vắt óc suy nghĩ, tự hỏi làm sao mới luyện thành.
Sau khi hắn khổ đọc "Thiên Long Bí", cũng đã trở thành một đại sư luyện khí. Theo pháp lực của hắn dần khôi phục, còn được Phương Hàn ban thưởng nguyên khí thế giới chi thuật, tu vi của hắn liên tục tăng tiến. Luyện khí cũng càng ngày càng thuần thục.
Mặc dù đang luyện khí, thế nhưng khi nghe được Phương Hàn gọi, thân thể hắn khẽ co rút lại, lắc lư sau đó đi tới trước mặt Già Lam, chắp tay trước ngực nói: "Già Lam cô nương, bần đạo là Mộc Đạo Nhân hữu lễ."
"Mộc Đạo Nhân! Đây quả thật là Mộc Đạo Nhân sao? Long Mộc tinh chủ, vạn cổ cự đầu. Phương Hàn, ta nghe nói sau khi ngươi ra khỏi Linh Lung Phúc Địa, Long Mộc tinh chủ liền đuổi giết ngươi, sao hiện tại..."
Già Lam há to miệng, khiếp sợ đến nỗi nói cũng lắp bắp, gần như theo bản năng, nàng vội hoàn lễ, nói: "Tiền bối không nên làm thế, ta chẳng qua chỉ là tu sĩ Thần Thông Bí Cảnh, không nhận nổi đại lễ của tiền bối."
Tu sĩ Thần Thông Bí Cảnh đụng phải vạn cổ cự đầu đều phải cung kính, đây là bản năng trước uy nghiêm.
Trên người vạn cổ cự đầu có nguyên khí Tiên giới, câu thông Tiên giới, thân mình mang một loại khí chất cao cao tại thượng, làm cho người ta phải ngước nhìn.
Ngoại trừ Phương Hàn loại người đặc biệt có thể câu thông được nguyên khí Tiên giới ra, Thần Thông Bí Cảnh nào mà chẳng kính ngưỡng trước vạn cổ cự đầu?
"Thiện tai thiện tai, chúng sinh ngang hàng, bần đạo tự biết trước kia nghiệp chướng nặng nề. Từ khi tu luyện Phật hiệu, quy y dưới trướng Phương Hàn đạo hữu, đại triệt đại ngộ, có được thanh tịnh tự tại." Mộc Đạo Nhân vội vàng nói: "Vạn cổ cự đầu cùng phàm nhân cũng đều giống nhau, không có gì khác biệt, hết thảy đều là không, ảo ảnh như mơ, Già Lam cô nương không nên đa lễ trước mặt bần đạo, nếu không bần đạo lại lâm vào tội nghiệt."
"Cái này..."
Già Lam thiếu chút nữa phun ra một ngụm nước bọt, trông thấy bộ dạng một vị vạn cổ cự đầu như vậy, nàng vừa sợ vừa buồn cười, trong lòng lẫn lộn các loại tư vị.
"Vị này chính là Hắc U Vương, được ta hàng phục. Hiện tại quy y dưới trướng của ta, đang ở trong Bát Bộ Phù Đồ tu luyện." Phương Hàn chỉ vào Hắc U Vương, nói.
Già Lam cũng đã được nghe nói cái tên Hắc U Vương, trong lòng nàng lúc này đã không còn kinh ngạc nữa, lần trước Phương Hàn đánh chết Quỷ Đế, bây giờ hàng phục được một tiểu cự đầu của Hoàng Tuyền Ma Tông cũng không là gì.
"Phương Hàn, ngươi nuôi nhiều Thiên Ma như vậy, uy lực tuy cự đại, thế nhưng mỗi ngày đều phải tiêu hao một lượng lớn đan dược nguyên khí, chỉ sợ còn nhiều hơn tổng cộng tất cả các chân truyền đệ tử, nội môn đệ tử, ngoại môn đệ tử của Vũ Hóa Môn chúng ta. Chi phí lớn như vậy ngươi làm thế nào có thể duy trì vậy?" Già Lam đột nhiên hỏi.
"Hiện tại đây cũng là vấn đề khiến ta phiền não a." Phương Hàn cười cười nói: "Nhưng mà ước chừng còn có thể duy trì được vài tháng nữa. Trước tiên giết chết Như Ý Tử đã. Hiện tại Già Lam sư tỷ cũng cần nguyên khí để ngưng tụ Thiên Địa Pháp Tương, đoạn thời gian này cứ ở trong Bát Bộ Phù Đồ của ta mà tu luyện, nhờ vào nguyên khí Tiên giới của Mộc Đạo Nhân, để làm dịu đi ngọc bội Huyền Nữ của tỷ."
Trong lúc nói chuyện, hắn nắm lấy cánh tay Già Lam.
"Phương Hàn, ngươi..."
Được Phương Hàn nắm tay, trái tim Già Lam bịch bịch đập loạn, vừa mừng vừa sợ, thế nhưng lập tức nàng cảm giác được, lòng bàn tay đối phương truyền tới một cỗ nguyên khí cực kỳ cường hoành, lưu chuyển một vòng trong cơ thể mình, sau đó rót vào kim đan, răng rắc răng rắc, trên kim đan liền xuất hiện vết rách, một hư ảnh nữ tử từ từ vọt lên cao.
Đây là dấu hiệu phá đan sinh pháp tương.
Chỉ cần mình tu luyện xuống, Thiên Địa Pháp Tương cuối cùng cũng ngưng tụ thành hình, Phương Hàn thì ra quán thấu nguyên khí cho mình. Trong lòng Già Lam vừa vui mừng lại vừa có chút thất vọng.
"Già Lam sư tỷ, tỷ hãy hảo hảo mà tu luyện, đại kiếp nạn sắp buông xuống, mau mau tăng cường thực lực mới là tốt nhất. Ta đi ra ngoài tìm Thanh Tuyết sư tỷ, cùng nàng tế luyện một kiện bảo bối, sau khi tế luyện xong kiện bảo bối này, cho dù Như Ý Tử lấy ra Đại Hoang Cổ Lô cũng không có tác dụng gì."
Thân thể Phương Hàn nhoáng một cái đã bay ra khỏi Bát Bộ Phù Đồ.
Già Lam nhẹ nhàng thở dài một tiếng, khoanh chân ngồi xuống bắt đầu vận chuyển Kim Đan.
"Già Lam sư tỷ này thật sự có ý với ta... Nhưng mà..." Sau khi Phương Hàn bay ra khỏi Bát Bộ Phù Đồ, liền âm thầm cảm thán.
"Sợ cái gì! Ăn nàng đi Phương Hàn. Sau này ngươi còn làm Ma Đế, ba nghìn đế phi còn ít, năm đó Hoàng Tuyền Đại Đế cũng có vô số phi tử, thậm chí còn có vô số hồng nhan tri kỷ. Mà ngay cả chưởng giáo chí tôn Phong Bạch Vũ của ngươi, năm đó cũng phong lưu nợ hồng trần vô số."
Diêm ở trong Hoàng Tuyền Đồ gầm lên.
"Chờ ta tu thành vạn cổ cự đầu rồi nói sau, hiện tại phải đi tìm Phương Thanh Tuyết, nhờ vào Bất Diệt Điện Phù của nàng, luyện chế kiện Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm kia. Đây mới là thủ đoạn cuối cùng của ta, sở dĩ trên Thiên Hình Thai ta không có lấy ra kiện Lôi kiếm này chính là vì sợ không giết được Như Ý Tử, càng để hắn thêm cảnh giác."
Thân thể Phương Hàn biến ảo, từ từ hạ xuống Tử Điện Phong.
Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm cùng Bất Diệt Điện Phù phối hợp, song song tu luyện, hai kiện thượng phẩm đạo khí cũng có thể nhận được rất nhiều chỗ tốt, bởi vì Bất Diệt Điện Phù là phù viễn cổ Lôi đế. Mà Đại Hỗn Độn Lôi Pháp là một nhánh Lôi Hệ thuộc ba nghìn đại đạo, bài danh gần phía trước Đại Hỗn Độn Thuật. Hai kiện pháp bảo bổ sung cho nhau, Bất Diệt Điện Phù có thể lĩnh ngộ Hỗn Độn ý cảnh, mà Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm có thể lĩnh ngộ tinh túy Hậu Thiên Chi Lôi.
Đây này chính là điều mà song phương tha thiết ước mơ.
Trên Tử Điện Phong, điện mang chói sáng.
Phương Hàn dùng mắt thường nhìn lên, liền thấy được từng tầng điện lưới dày đặc, thấp thoáng bao phủ lấy toàn bộ Tử Điện Phong, thậm chí sâu trong lòng đất, đều ngưng tụ thành lưới điện, phòng hộ như vậy, quả thực bao vây Tử Điện Phong chặt như nêm côi.
Đây cũng là thủ đoạn của Bất Diệt Điện Phù sao? Một hàng điện võng thật dày, quả thực là lợi hại. Xem ra tu vi gần đây của Phương Thanh Tuyết cũng tiến triển rất nhanh chóng, không biết nàng tu luyện tới cảnh giới gì rồi? Nàng chính là Điện Mẫu chuyển thế, trời sinh có thể câu thông thần linh, tu vi tiến bộ cực nhanh, nàng còn luyện thành kim đan trước mình, hiện tại tu vi chắc cũng tới Thiên Địa Pháp Tương hoặc là cao hơn, tới cảnh giới thần thông thập trọng Nghịch Thiên Cải Mệnh rồi?
Phương Hàn cũng không hề kinh ngạc đối với chuyện tu vi của Phương Thanh Tuyết tiến bộ cực nhanh, đối phương chính là Điện Mẫu chuyển thế, tốc độ tiến bộ còn nhanh hơn nhiều so với mình, mà chính bởi vì thần thông tu luyện nhiều năm, nguyên khí tiêu hao rất nhiều, cảnh giới cũng tiến triển rất chậm.
Cho dù hiện tại Phương Thanh Tuyết có tu luyện thành thần thông thập trọng Nghịch Thiên Cải Mệnh cảnh giới, Phương Hàn cũng không cảm thấy ngạc nhiên.
Thân thể của hắn vừa rồi dừng lại bên ngoài lưới điện Tử Điện Phong, chính đang tự hỏi làm sao đi vào. Nhưng ở chỗ sâu nhất trong Tử Điện Phong, bỗng xuất hiện một đạo điện quang, nhanh chóng tạo thành quang cầu, rồi bay ngang qua không trung, rơi xuống chân hắn.
Đây là Phương Thanh Tuyết cảm ứng được hắn đã tới, cho nên đặc biệt thi triển pháp thuật tới tiếp dẫn.
Hắn mỉm cười, bước lên điện quang cầu. Vèo một tiếng, trời đất quay cuồng, cả người tựa như rơi vào trong một đan phòng. Phương Thanh Tuyết đang ngồi khoanh chân tại một đóa kỳ hoa do điện quang tạo thành, sau đầu lại lóe lên từng vòng sáng, ở trong trung tâm của vòng sáng, loáng thoáng hiện ra một pho tượng nữ tử cước đạp điện long.
Đây là bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương của Phương Thanh Tuyết, quả nhiên tu vi của nàng đã sớm vượt qua Phong Hỏa Đại Kiếp rồi.
"Sư tỷ, tu vi của tỷ tiến bộ thật nhanh, ta đi bốn phía cướp đoạt, liều mạng tu luyện, gặp kỳ ngộ liên tục, giết người vô số, nhưng so ra còn kém tỷ ở đây an nhàn bế quan a."
Phương Hàn khẽ cười một tiếng.
"Há có thể so được với ngươi, ngay cả vạn cổ cự đầu cũng dám khiêu chiến, bảy ngày sau còn muốn quyết sinh tử với Như Ý Tử, chuyện này truyền ra ngoài, chỉ sợ cả giới tu đạo sẽ chấn động. Sao vậy, lần này tới là muốn mượn Bất Diệt Điện Phù sao? Hoàng Tuyền Đồ trên tay ngươi tuy lợi hại, thế nhưng còn chưa sử dụng được Luân Hồi Chi Bàn, lực sát thương cũng không có cường hoành lắm.”
Phương Thanh Tuyết mở to mắt, nói.