Thất bại ư? Tôi chưa bao giờ gặp phải. Với tôi, chúng chỉ là những bước lùi tạm thời.

Dottie Walters

 
 
 
 
 
Tác giả: Huyết Đồ
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Quang Mai Hữu
Số chương: 429
Phí download: 18 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4162 / 62
Cập nhật: 2015-07-29 07:46:15 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 419: Tập Kết
ướng sĩ Đại Kinh ai nấy thần sắc đều nghiêm nghị, đứng thẳng tắp dưới cổng thành Lâm Giang, mặc cho gió táp cũng vẫn bất động, ánh mắt sáng ngời chờ đợi Triệu tướng quân hạ mệnh lệnh.
Triệu Tử Văn hít sâu một hơi, chậm rãi nói:
- Ta nghĩ các huynh đệ đều hiểu được. Một trận chiến đêm nay sẽ có quan hệ tới sinh tử tồn vong của Đại Kinh ta. Cho nên, chúng ta không thể thua!
- Tuyệt không nhận thua!
Chúng tướng sĩ cùng rống lớn. Bọn họ đều hiểu được, Lâm Giang Thành nếu như thất thủ, Đại Kinh coi như đã có hơn phân nửa là thua trận. Cho nên một trận chiến này, chỉ có thể thắng chứ không thể thua.
Bá Vương thương trong tay Triệu Tử Văn chỉ về hàng nghìn hàng vạn doanh trướng Hung Nô phía xa kia, lớn tiếng nói:
- Người Hung Nô đang chờ chúng ta, chờ chúng ta quyết một trận tử chiến. Giờ phút đối mặt này, chúng ta tiếp tục làm bọn chuột nhắt Đại Kinh nhát gan trong con mắt của bọn chúng, bỏ qua chuyện công thành gần đây sao? Hay là sẽ cùng bọn chúng quyết một trận tử chiến?
- Quyết một trận tử chiến! Quyết một trận tử chiến!
Trong đầu các tướng sĩ tràn đầy hình ảnh của những huynh đệ đã chết đi. Bọn họ càng không cam lòng làm kẻ hèn nhát trước mặt Hung Nô man di, trong ngực chỉ cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, hùng tâm vạn trượng, đồng thanh quát lớn.
Một lát sau, Triệu Tử Văn gật đầu nói:
- Ta tin tưởng dũng khí của mọi người. Hung Nô man di nhất định phải nghe thấy chúng ta rút kiếm ra khỏi vỏ, nhìn thấy khí thế vô cùng vô tận của chúng ta. Hãy lấy mồ hôi trên trán, sức lực trên lưng và dũng khí trong lòng chúng ta để cùng rút đao vung kiếm, châm đuốc lên, chúng ta cùng chung một trận chiến!
Chúng tướng sĩ bị những lời nói ủng hộ cổ vũ này, kích động nhiệt huyết sôi trào, khuôn mặt hồng lên, khàn giọng quát:
- Rút đao vung kiếm, châm đuốc lên!
"Xẹt" một tiếng, chỉ thấy vô số cây đuốc đồng thời bị đốt lên ở ngay dưới cổng thành. Ánh lửa rừng rực chói mắt bừng lên trong trời đêm đen nhánh, tựa như hàng nghìn ngọn hỏa đăng, cực kỳ chói lóa. Đồng thời với tiếng rút kiếm chói tai, hàn quang rợn người toát ra. Các tướng sĩ giơ cao đao kiếm, xác lập lời thề sẽ không hề lui bước.
Tiếng nói của Triệu Tử Văn vô cùng lạnh lẽo, băng hàn:
- Trường Thành còn chưa xây xong. Sứ mạng của chúng ta là làm cho nó vĩnh viễn đứng vững không đổ, bảo hộ đời đời con cháu chúng ta. Vì những thân nhân của chúng ta, vì Đại Kinh, các huynh đệ, chúng ta vĩnh viễn không buông bỏ! --- Chúng ta vĩnh viễn không thể bại!
Những tiếng cuối cùng, Triệu Tử Văn hét to bằng thanh âm lớn nhất có thể. Tiếng hét vang vọng đến tận trời xanh, đến những người đứng trên mặt đất nghe mà lòng cũng thấy run rẩy. Các tướng sĩ đã sớm rất kích động, run hết cả người, ý sợ hãi với Hung Nô trong thâm tâm đã sớm hóa thành phẫn hận và chiến ý. Chỉ có hoàn toàn đánh bại Hung Nô man di mới có thể chứng minh được lời thề hôm nay đã đưa ra!
Trong trận chiến ở Vọng Giang Thành, Triệu Tử Văn đã một người hô hào kêu gọi những người khác, cổ vũ sĩ khí của các tướng sĩ mới có thể khiến cho Vọng Giang Thành có thể chuyển bại thành thắng. Ngày hôm nay, Triệu Tử Văn lại nói lại những lời nhiệt huyết, không ai là không bị cuốn hút cả. Năng lực cầm quân của hắn thật sự là không ai có thể bì kịp được.
Điền Hổ và Tào Thành vô cùng bội phục. Một trận chiến tối nay, ai thua ai thắng cũng chưa nói trước được. Khuôn mặt già nua của Hạ Anh Kiệt hơi hồng lên. Lão vui mừng nhìn Triệu Tử Văn. Đại Kinh có một tướng tài như thế, thật sự là ông trời đối đãi với Đại Kinh không tệ. Phải đến cả trăm năm nay rồi Đại Kinh chưa hề có được một tướng lĩnh ưu tú như thế.
- Mở cửa thành!
Triệu Tử Văn phát ra mệnh lệnh đầu tiên trong tối nay.
"Kẹt" một tiếng, cổng thành cũ nát của thành Lâm Giang được các tướng sĩ thủ thành từ từ mở ra. Ngoài thành trời tối đen như mực, còn ở phương xa lại thấp thoáng nhiều ánh lửa. Là doanh trướng của đại quân Hung Nô!
Triệu Tử Văn mặt không chút đổi sắc, lớn tiếng hô:
- Chúng tướng sĩ, nghe theo hiệu lệnh của ta. Toàn quân xuất phát! Đột kích bất ngờ đại doanh của Hung Nô!
Nếu đổi lại là lúc bình thường mà các tướng sĩ Đại Kinh nghe thấy những lời nói đó thì chỉ sợ là sớm đã bị dọa cho hai chân phát run lên. Ban đêm bất ngờ tập kích hơn mười vạn quân Hung Nô, đó không phải là muốn chết sao? Nhưng giờ phút này, nhiệt huyết của bọn họ đã trào dâng cuồn cuộn, chỉ còn lại chiến ý ngập trời chứ không hề có chút tâm ý e ngại.
- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -
Trong doanh trướng Hung Nô, Hoàn Nhan Liệt đang cùng Thác Bạt Khuê ngồi cạnh hỏa lò, cùng đối ẩm uống rượu sữa ngựa.
Thác Bạt Khuê không còn cái vẻ khinh địch như trước kia nữa. Tuy rằng Lâm Giang Thành thực sự sắp bị công phá rồi, gã vẫn không khỏi lạnh lùng nói:
- Lần này chúng ta phải cẩn thận, không thể lại trúng quỷ kế của Triệu Tử Văn được.
Điều này lại còn cần ngươi nói sao? Trong lòng Hoàn Nhan Liệt thầm mắng một câu. Nếu không phải là lần trước Tam Vương tử này khinh địch như vậy thì mình cũng sẽ không bị gã cuốn đi mà trúng vào gian kế của Triệu Tử Văn.
- Vương tử nói rất đúng. Ngay khi cổng thành bị công phá, chúng ta tuyệt đối không thể tùy tiện tiến vào thành mà phải tập kết tất cả binh mã đồng thời tấn công vào trong thành mới có thể vạn vô nhất thất (không có gì sai sót).
Hoàn Nhan Liệt nghiêm mặt lại đáp. Trận đại bại lần trước khiến cho Hoàn Nhan Liệt cho đến tận bây giờ cũng chưa thể bỏ xuống được nỗi lo lắng trong lòng. Thật sự là khiến cho sĩ khí trong quân phải chịu nhục.
Thác Bạt Khuê tiếp tục uống vài ngụm rượu sữa ngựa:
- Ta nhất định phải tự tay chặt đầu Triệu Tử Văn, giải bớt mối hận trong lòng ta.
- Triệu Tử Văn cũng không phải là kẻ dễ giết như thế đâu. Cho dù có đánh hạ được Lâm Giang Thành cũng chưa chắc đã tóm được hắn.
Hoàn Nhan Liệt lãnh đạm nói, trên nét mặt lại mang vài tia châm chọc. "Bằng vào một Vương tử trói gà không chặt như ngươi mà cũng muốn bắt sống Triệu Tử Văn. Ta cũng chẳng nắm chắc được bao nhiêu phần".
Khi tỷ võ đánh cuộc, Triệu Tử Văn lấy một địch ba, liên tiếp đánh bại ba đại cao thủ của Hung Nô. Thác Bạt Khuê đã tận mắt chứng kiến. Thân thủ như thế thì chỉ có Hoàn Nhan tướng quân mới có thể đối địch được với hắn mà thôi.
- Hoàn Nhan tướng quân, ta tin tưởng ngươi có thực lực đó. Một tên Triệu Tử Văn nho nhỏ căn bản là sẽ không địch lại nổi ngươi.
Thác Bạt Khuê tròng mắt vừa chuyển, cười ha hả nói.
Nghe thấy lời a dua nịnh hót của Tam Vương tử, Hoàn Nhan Liệt khôn ngoan làm sao lại không hiểu gã đang tính toán cái gì, đơn giản là để kích cho mình bắt được Triệu Tử Văn, đưa cho gã để gã xả giận thôi.
Hoàn Nhan Liệt lắc đầu, nói:
- Triệu Tử Văn cũng không phải đơn giản như ngươi tưởng tượng đâu. Việc này ta chỉ có thể làm hết sức. Nhưng Vương tử ngươi phải nhớ kỹ, lần này chúng ta xuôi Nam không phải là nhằm vào Triệu Tử Văn mà là công chiếm ranh giới Đại Kinh!
Nếu Hoàn Nhan tướng quân đã đáp ứng thì Thác Bạt Khuê còn cần phải nói thêm gì nữa, vội vã gật đầu:
- Tướng quân nói rất đúng. Chúng ta phải để chuyện công thành lên mục tiêu hàng đầu.
Hoàn Nhan Liệt gật đầu. Lúc này bên ngoài doanh trướng đột nhiên có những tiếng động "sa....sa....". Chỉ nghe thấy bên ngoài cửa có tiếng nói của một binh lính Hung Nô:
- Điện hạ, tướng quân, thuộc hạ có chuyện quan trọng cần bẩm báo!
- Chuyện gì?
Thác Bạt Vương tử trầm giọng nói, bộ dạng cao cao tại thượng.
Binh lính Hung Nô kia vội vàng đi vào trong doanh trướng, quỳ một gối xuống nói:
- Điện hạ, dưới thành Lâm Giang đột nhiên xuất hiện rất nhiều đuốc. Hình như là Đại Kinh đang tập kết binh mã.
Hoàn Nhan Liệt biến sắc, trong lòng thầm nghĩ, "Tập kết binh mã? Đã khuya thế này rồi bọn họ còn muốn làm gì? Chẳng lẽ là định đến đánh lén sao?"
- Hừ, không giống như đánh lén đâu, ta nghĩ là bọn hắn tới quyết nghị một trận tử chiến đó.
Thác Bạt Khuê lạnh lùng nói:
- Dù sao, thành Lâm Giang cũng không cầm cự nổi hai ngày nữa đâu. Bọn họ định thừa dịp bóng đêm đến tấn công chúng ta.
Siêu Cấp Thư Đồng Siêu Cấp Thư Đồng - Huyết Đồ Siêu Cấp Thư Đồng