He who lends a book is an idiot. He who returns the book is more of an idiot.

Arabic Proverb

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Anh cho em hy vọng rồi chính anh lại cướp nó đi
nh đã cứu em một lần rồi giờ anh lại giết chết em một lần nữa. Ngực em như có một tảng đá lớn vô hình nào đó đang đè lên em rất khó thở và không còn thở nổi nữa. Anh đừng lo em sẽ nghĩ bậy mà chết vì giờ đây em có sống đâu, trái tim em đã chết, linh hồn em đã chết rồi anh à.
From: NTTN
Sent: Monday, April 12, 2010 5:01 PM
Tại sao vậy hả anh? Em không biết vì sao anh lại như thế nữa! Anh nghĩ em là hạng người gì mà anh muốn đến thì đến, muốn đi thì đi. Nếu đây là lựa chọn và quyết định của anh thì em sẽ chấp nhận mặc dù em không hề muốn và không bao giờ muốn như thế. Anh đã quên tất cả rồi sao? Đối với anh thế nào là có cảm giác, mất cảm giác? Hơn lúc nào hết lúc này là lúc em biết mình đã yêu anh thật sự và không thể thiếu anh được. Em chưa từng đối với ai như thế cả. Em cần anh và muốn anh ở bên em. Không có anh cuộc sống em sẽ như thế nào đây, thật sự em không thể và không dám hình dung ra anh à.
Em nghĩ là tụi mình vừa trải qua một cú sốc lớn, gặp nhau hơi ngại (anh cũng đã nói thế mà) nên không thể gần gũi với nhau như ngày xưa được chứ không phải là mất cảm giác đâu anh. Em tin cảm giác của anh đối với em vẫn còn thì tại sao anh không mở rộng lòng ra để đón lấy tình cảm của em chứ. Anh nghĩ là tại mình còn trẻ nên có những suy nghĩ bồng bột sao? Không còn lý do nào khác nữa hở anh? Em đã lớn và em đã biết suy nghĩ, em biết rằng trái tim em đang lỗi nhịp đập vì anh đó, Trần Quang Vinh à.
Chắc anh đang cười em đúng không? Em mặt dày quá phải không? Là con gái mà lại làm thế. Em biết chứ, em đã hỏi mình tại sao lại như thế, em tự nói với mình rằng không được yêu anh nữa, anh không đáng để em làm như thế, còn có nhiều người quan tâm và trân trọng em mà. Nhưng không anh à! Lý trí của em không thể chiến thắng được con tim của em. Bây giờ em chỉ biết làm theo con tim của mình thôi.
Em cứ tưởng là ngày hôm nay em sẽ được ở bên anh và rất có thể là ngày cuối cùng nhưng sao khó quá hả anh? Hôm nay em muốn gặp anh để nói cho anh nghe nhiều chuyện lắm, cho anh hiểu em hơn và anh quyết định sao cũng được. Anh có biết không em từng mơ ước cùng anh về BP nè, cùng anh chụp hình chung nè, em tính tháng sau sẽ rủ anh về quê em nữa. Em đúng là một con ngốc đúng không anh? Ngốc quá đi chứ tại sao em lại yêu anh đến như thế. Em căm thù chính em.
Anh đã nói rằng sẽ không bao giờ từ bỏ nếu như em nói em không còn hạnh phúc thì anh sẽ ra đi. Thế mà giờ đây em chưa nói gì hết anh lại bỏ em mà đi. Đến lúc khó khăn nhất, lúc em cần anh nhất thì anh lại bỏ rơi em. Rồi em sẽ biết đi về đâu đây chứ. Anh đã cho em hy vọng rồi anh lại cướp nó đi một cách tàn ác như thế sao? Em đã biết sống một ngày không có anh là như thế nào rồi. Đối với em nó giống như một cơn ác mộng, một ngày thật khủng khiếp! Em không dám ngủ vì khi em tỉnh dậy lại nhớ anh, em biết mình đã mất anh và rồi em lại khóc, khóc rất nhiều anh à. Em không dám đi đâu một mình hết, em rất sợ phải ở một mình, em sợ cô đơn.
Em không hiểu tại sao mình lại có nhiều nước mắt đến thế. Anh ghét em khóc lắm phải không? Em cũng căm ghét chính bản thân mình lắm, lúc nào cũng chỉ biết khóc hết, em vô dụng quá. Em khóc không phải để anh thương hại em đâu, mà đó là cảm xúc thật của em, để anh biết rằng em yêu anh biết dường nào. Tình cờ em nghe lại bài hát "giới hạn nào cho chúng ta" em nhớ anh vô cùng.
Anh đã cứu em một lần rồi giờ anh lại giết chết em một lần nữa. Ngực em như có một tảng đá lớn vô hình nào đó đang đè lên em rất khó thở và không còn thở nổi nữa. Anh đừng lo em sẽ nghĩ bậy mà chết vì giờ đây em có sống đâu, trái tim em đã chết, linh hồn em đã chết rồi anh à. Bây giờ em không còn là em nữa, em không có đủ sức mạnh để vượt qua. Bây giờ em nhìn đâu cũng thấy nhớ đến anh, nhìn đâu cũng thấy hình bóng của anh. Em đã delete nhiều lần rồi đó chứ nhưng vẫn không delete được.
Em muốn cho anh biết một điều là em không hối hận khi đã yêu anh. Nếu cho em bắt đầu lại thì em vẫn sẽ yêu anh. Em chỉ hối hận vì ngày hôm qua đi Suối Tiên cùng anh em đã không nói hết lòng mình ra để anh phải buồn và suy nghĩ rằng tụi mình đã không còn cảm giác. Em muốn nói với anh rằng "em yêu anh" mà chưa lần nào em trực tiếp nói cho anh nghe.
Em cứ tưởng rằng mình sẽ có một khởi đầu mới cùng vượt qua mặc cảm, vượt qua khó khăn, vượt qua mệt mỏi để đến với nhau. Những tưởng rằng anh là của em mãi mãi. Em tin tưởng rằng có tình yêu sẽ giúp chúng ta vượt qua tất cả và phấn đấu cho tương lai. Nào đâu em chỉ mang đến cho anh quá nhiều rắc rối, quá nhiều suy nghĩ, đem lại cho anh sự mệt mỏi và cả những giọt nước mắt, đem lại cho anh sự lựa chọn, sự lo lắng và phiền não. Em xin lỗi! Xin lỗi anh vì tất cả, em không hề muốn như vậy đâu.
Bấy lâu nay em cứ tưởng mình đem lại niềm vui và hạnh phúc đến cho anh. Nào có ngờ đâu, em đã làm đảo lộn cuộc sống của anh. Em xin lỗi anh! Xin lỗi vì đã quá yêu anh. Xin lỗi anh vì em đã không làm cho người em yêu được hạnh phúc. Ngàn lần xin lỗi anh.
Tụi mình đã có quá nhiều kỷ niệm đẹp với nhau đúng không anh? Em nhớ lần đầu tiên anh hát cho em nghe nè, lần đầu tiên anh nắm tay em nè, rồi anh vuốt tóc em. Em nhớ bữa hai ta ngồi ăn mì cùng nhau nè. À anh có biết đứa con đầu tiên của hai chúng ta là gì không? Là nồi canh chua cá điêu hồng đó, em ước gì thời gian có thể quay trở lại lúc đó.
Vắng anh rồi từ đây em sẽ nhớ ai? Mỗi buổi chiều ngồi đợi tin nhắn của ai, ai sẽ chúc em ngủ ngon, ai sẽ hát cho em nghe, ai sẽ kể chuyện cười cho em đây, ai sẽ đi nhà sách với em, ai sẽ mua khoai lang nướng cho em ăn, ai mua kẹo cho em, vào ngày chủ nhật ai sẽ chở em đi chơi, còn ai để cho em đánh, còn ai để cho em nhéo, còn tay ai để cho em cắn, và còn ai để cho em yêu. Chỉ có anh thôi anh à. Duy nhất chỉ có anh.
Anh có biết bài hát "đến giờ phút này đây" không? "Đến bây giờ trên thế gian sẽ không còn ai quan trọng với em cũng bởi vì là anh đó người quan trong nhất cũng đã rời xa..." và "sao anh bỏ ra đi em nào có tội tinh gì, sao anh bỏ ra đi em nào có lỗi lầm chi. Tại sao vậy hả anh? Anh đành lòng hả? Anh đã quên hết những lời anh đã hứa với em rồi sao? Bây giờ chỉ có một câu không còn cảm xúc thì anh lại bỏ ra đi, đối với anh ra đi dễ dàng như thế ư? Anh có nghĩ đến cảm giác của em không? Giờ đây em phải làm sao chứ?
Con nhiều điều em muốn nói với anh lắm, nhưng em sợ viết nhiều qua Ban biên tập sẽ không đăng bài em lên. Em chỉ trích một phần cho anh hiểu và muốn gửi đến anh ngàn lời yêu thương!
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)