A home without books is a body without soul.

Marcus Tullius Cicero

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Anh chia tay khi biết rõ gia đình không đầm ấm của tôi
nh nói: "Hoàn cảnh gia đình chúng mình không hợp nhau", tôi im lặng và chủ động nói lời chia tay. Sau khi chia tay được hơn 6 tháng, tôi được tin anh cưới người con gái đó làm vợ.
Tôi sinh ra ở miền Trung, một miền đất nắng gió khô khốc. Trước khi có tôi ra đời, ba đi học và làm kế toán tài vụ ở huyện, mẹ ở nhà may vá, nuôi gà. Sau một thời gian, do thời đó làm kế toán lương quá thấp không đủ lo cho gia đình, ba bỏ ngành và xin vào một trang trại làm cà phê ở Đăk Lăk. Nhưng do bản tính cờ bạc, ba lấy đồ trong đó ra bán trả nợ tiền thua cá độ cho người ta, rồi chuyện vỡ lở, xấu hổ, ba tự xin nghỉ việc.
Tôi được 2 tuổi, ba mẹ ly hôn. Ba cờ bạc, đánh đập mẹ vì những lần mẹ can ngăn không cho ba lấy tiền đi đá gà, đánh số đề, rồi còn đập phá đồ đạc trong nhà. Lúc đó, ba không làm gì ra tiền, chỉ có mẹ buôn bán may vá lo cho cuộc sống gia đình. Tôi vẫn nhớ rất rõ ngày đó, tận mắt thấy ba quăng đồ trong nhà và đánh mẹ, tôi ôm mẹ khóc, rồi không biết chuyện gì nữa. Sau này hỏi lại, mẹ rất bất ngờ vì nghĩ lúc đó tôi nhỏ không còn nhớ gì hết. Lúc đó ba tôi đã ly hôn nhưng vẫn quay về đòi mẹ đưa tiền đi đá gà.
Năm tôi lên 6 tuổi, mẹ cho về ngoại ở với ông bà, rồi mẹ cưới chồng khác. Nhà ngoại khá giàu, sống với ông bà tôi được dạy dỗ nghiêm khắc về giờ giấc và phép tắc trên dưới, cuộc sống khá đầy đủ. Đến năm 10 tuổi, mẹ sinh ra đứa con với người chồng này. Em bị tim bẩm sinh, dượng bỏ mẹ ra đi mãi mãi từ khi đứa em tôi còn đỏ hỏn. Ông bà ngoại cho tiền để mẹ phẫu thuật cho em. Cuộc sống cứ thế trôi đi, em lớn lên vẫn còn mang bệnh, mẹ vừa may vá vừa kiếm việc làm thêm để có tiền lo cho em đi phẫu thuật. Lần thứ 3 phẫu thuật xong, em dần hết bệnh.
Năm tôi 18 tuổi, học đại học ở Sài Gòn. Mẹ và tôi ít khi nói chuyện, mẹ cũng không quan tâm thăm hỏi, chắc do từ nhỏ tôi ở nhà ngoại nên dường như tình cảm mẹ con nhạt dần, tôi lâu lâu về nhà thăm mẹ. Hàng tháng mẹ vẫn cấp tiền đi học nhưng không hỏi thăm tôi về cuộc sống ở xa nhà như thế nào, tôi chỉ nhận được những lời thăm hỏi đó từ ông bà ngoại. Mẹ ở quê làm ăn nuôi em.
Khi tôi đang học năm thứ 2 đại học, mẹ cưới người đàn ông thứ ba, dù tôi và mấy cậu dì, rồi ông bà ngoại ngăn cản mẹ vẫn một mực quyết định sống với ông ta. Bất đắc dĩ, ông bà ngoại cho phép mẹ lấy ông. Tôi rất ghét người đàn ông đó, vì không có nghề nghiệp ổn định, đã vậy còn có 2 đời vợ trước, bản tính không lương thiện, côn đồ, vì ông ta cùng quê nên mấy cậu dì tôi ai cũng biết rõ. Mẹ giờ đã có nhà cửa ổn định, khá đầy đủ, tôi chỉ sợ mẹ cưới ông đó về rồi gồng gánh thêm trên vai mình thôi.
Nhiều người nói "Xã hội đã thừa một người và giờ mẹ cháu rước ổng về nuôi đó". Một thời gian, ông ta lộ rõ bản chất như người ta nói, nhậu xỉn về là đánh đập em gái tôi, chửi bới mẹ rồi chửi tục đủ thứ. Mẹ mua xe cho ông ta chạy xe ôm kiếm thêm, mỗi ngày ông chỉ đưa đúng 50 nghìn đồng, bữa nào lười ông ở nhà luôn chẳng thèm chạy xe. Trong khi hàng ngày mẹ đều đưa tiền cho ông đổ xăng.
Tôi ra trường, có công việc ổn định. Một buổi sáng, tôi nghe em gái gọi điện thoại vào khóc, nói ông ta hôm qua nhậu về đánh em chảy máu mũi, rồi bầm người. Tôi rất giận, chỉ muốn về quê ngay và đuổi ông ra khỏi nhà, nếu mẹ còn níu kéo ông ta tôi sẽ giận và không gặp mẹ nữa. Không ngờ, tôi chưa về ông đã bỏ nhà đi và cuỗm luôn chiếc xe máy mẹ mới mua cho. Từ đó đến giờ, nhà tôi cũng không còn nghe tin tức gì về ông nữa, chỉ cầu mong ông đừng quay về làm phiền cuộc sống gia đình tôi.
Một năm sau khi ra trường tôi được anh cùng quê ngỏ lời yêu sau một thời gian theo đuổi khá lâu. Tôi nhận lời, đó cũng là lần đầu tiên tôi được biết thế nào là tình yêu. Ngoại hình tôi không xấu, mọi người bảo có duyên, ở cơ quan cũng nhiều người theo đuổi, nhưng do thấy ba mẹ có cuộc sống hôn nhân như thế tôi rất chán, chẳng nghĩ đến chuyện yêu hay thích ai đó. Đến khi gặp anh, tôi mới nhận lời yêu.
Anh hỏi về gia đình, tôi kể hết sự thật. Lúc đầu nghe qua anh im lặng rồi hỏi "Thế à", rồi ậm ừ nghe tôi kể. Sau một thời gian, anh dần lẩn tránh và rời xa tôi. Rồi tôi nhận ra anh lừa dối, đang quen người con gái khác dù chưa nói lời chia tay tôi. Tôi hỏi lý do anh nói: "Hoàn cảnh gia đình chúng mình không hợp nhau", tôi im lặng và chủ động nói lời chia tay. Sau khi chia tay được hơn 6 tháng, tôi được tin anh cưới người con gái đó làm vợ.
Cuộc tình đầu đã kết thúc và người mình yêu đã có gia đình để lại trong tôi bao nỗi rạn nứt về ba mẹ, về tình yêu. Tình cảm yêu thương đầy đủ của cả ba mẹ, cái tôi từng khát khao không bao giờ có được, tình yêu của một người con trai thật sự yêu mình chỉ vì hoàn cảnh gia đình mà đã vội vàng bỏ mình ra đi. Tôi đâu có quyền chọn ba mẹ để sinh ra đâu.
Hơn một năm kể từ ngày chia tay, tôi chỉ còn biết lao vào công việc và học hành. Có chăng một tình yêu thực sự trong thời đại ngày nay? Tôi không còn tin vào điều đó nữa, một viễn cảnh quá khứ ám ảnh mãi trong tâm trí.
Hân
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)