In books lies the soul of the whole Past Time: the articulate audible voice of the Past, when the body and material substance of it has altogether vanished like a dream.

Thomas Carlyle

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: luong thi doan
Số chương: 638
Phí download: 21 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4125 / 118
Cập nhật: 2015-10-24 18:23:17 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 145: Thâm Uyên Đầm Lầy, Vực Tử Vong (1)
ịch giả: Tinh Vặn
Share by: MTQ - banlong.us
“Đúng vậy, ma thần đại nhân còn, còn ở đó.” Xà Ma dẫn đầu cung kính đáp.
“Hừ, cút hết đi.”
Vừa dứt lời, đám Xà Ma lập tức ngọ nguậy cái đuôi rắn to chạy như bay.
Long Hạo Thần thò tay trái ra sau lưng, làm động tác giơ ngón cái.
Trần Anh Nhi cười hì hì nói.
“Kỹ thuật diễn của ta lại tiến bộ rồi ha.”
Lâm Hâm khẽ cười nói.
“Đúng là trợ giúp lớn, nữ vương Nghịch Thiên Ma Long tộc.”
Chỉ nhờ vào bề ngoài Nguyệt Ma tộc muốn lừa gạt tất cả ma tộc hiển nhiên là không thể nào rồi. Đám Long Hạo Thần tiến vào ma tộc không phải một hai ngày, dĩ nhiên có cách riêng. Kính Tượng Bảo Thần Trư của Trần Anh Nhi đương nhiên là mấu chốt quan trọng. Nhờ vào năng lực mô phỏng siêu mạnh của nó, bắt chước phóng ra một ít hơi thở hắc ám, có thể nói lần nào cũng vượt ải. Tuy trong mớ nhiệm vụ của họ có phải giết một trăm Xà Ma, nhưng rõ ràng hiện tại không phải lúc ra tay. Họ đã có được tin tức đáng tin cậy rằng An Độ Mã Lý quả nhiên còn trong Thâm Uyên đầm lầy.
Tòa trấn nhỏ thoạt nhìn rất phồn hoa, so với thành thị trong ma tộc càng náo nhiệt. Trên đường ma tộc nối liền không dứt, thường thấy nhất chính là Xà Ma tộc. Các ma tộc khác thì số lượng nhiều nhất dĩ nhiên là Song Đao Ma. Có lẽ bởi vì nơi này nhỏ, không giống thành thị lớn hạn chế Song Đao Ma tiến vào.
Đám Long Hạo Thần mới tiến vào trấn nhỏ liền hấp dẫn không ít tầm mắt. Bị rất nhiều ánh mắt tò mò nhìn chằm chằm hiển nhiên không phải chuyện thoải mái. Giải quyết vấn đề cực đơn giản, hơi thở Nghịch Thiên Ma Long tộc lại xuất hiện, thêm vào Long Hạo Thần uy hiếp một câu ai nhìn sẽ giết ai, bọn họ bỗng chốc biến thành sinh vật khủng bố ai cũng sợ.
Trấn nhỏ buôn bán đồ đạc khá là ít ỏi. Trong ma tộc, không có khái niệm kim tiền, tất cả là vật đổi vật. Long Hạo Thần trực tiếp lấy ra một ít tinh hạch ma thú đổi lấy nước uống và cá khô, còn may mắn mua được một số trái cây. Mọi người tìm đến một nhà trọ coi như sạch sẽ, ngụ lại.
Một đường đi tới, mọi người có chút mệt mỏi, nên sớm nghỉ ngơi. Thải Nhi và Vương Nguyên Nguyên, Trần Anh Nhi ở chung một phòng. Tuy nàng gần như mất hết ký ức, nhưng phương diện nam nữ thì càng nghiêm ngặt hơn trước. Cho dù là Long Hạo Thần thân thiết nhất, cũng bởi vì là đàn ông mà không thể quá tiếp cận nàng.
Cơm chiều ăn đơn giản, quan trọng là mỗi người tắm nước nóng thư giãn. Vui vẻ nghỉ ngơi một đêm, đến ngày thứ hai khi mặt trời mọc, quả nhiên có cảm giác tinh thần phấn khởi. Đương nhiên, Nhã Đình và hai Thánh Vệ thì không biến đổi gì nhiều.
Long Hạo Thần kêu đồng bạn vào phòng mình.
“Hôm nay chúng ta sẽ tiến vào Thâm Uyên đầm lầy. Mới rồi ta đi ra ngoài một chuyến, muốn mua địa đồ Thâm Uyên đầm lầy, nhưng không có kết quả. Ta hỏi thăm tình huống Thâm Uyên đầm lầy, căn cứ ma tộc trấn nhỏ bên này nói, Thâm Uyên đầm lầy là một nơi cực kỳ khủng bố. Chỗ đó chẳng những là đầm lầy khiến người lún vào, còn có khí độc, bất cẩn một cái là trúng độc liền. Ngay cả Nguyệt Ma tộc có sức đề kháng độc tính cực mạnh cũng không thể chịu đựng.”
“Không chỉ thế, trong Thâm Uyên đầm lầy còn sinh tồn vài loại ma thú tự nhiên khá mạnh, thậm chí tồn tại cả ma thú cấp mười. Ta nghĩ, đây cũng là lý do Xà Ma Thần An Độ Mã Lý ở trong Thâm Uyên đầm lầy tìm kiếm lâu vậy mà còn chưa đi ra. Gã muốn kiếm thứ gì đó nhất định rất quý, mà trong đầm lầy có sinh vật gã khó đối phó. Lần này chúng ta tiến vào đầm lầy nhất định gặp nguy cơ trùng trùng. Cho nên mọi người phải tụ tập chung một chỗ. Nếu phát hiện có gì không đúng, mỗi người phải nghe lệnh ta, tuyệt đối không được ham chiến, nghe rõ chưa?”
Tất cả gật đầu. Bởi vì có tháp Vĩnh Hằng làm đường lui, họ rất tự tin. Dù sao, lần trước việc Thải Nhi thức tỉnh thần quyến giả sẽ không xảy ra lần thứ hai. Cùng với Long Hạo Thần tăng cao tu vi, hắn khống chế tháp Vĩnh Hằng không ngừng tăng cao, tốc độ và số lượng truyền tống mọi người cũng tăng lớn.
“Đại ca, vậy khi nào chúng ta hành động?” Tư Mã Tiên hỏi.
Long Hạo Thần nói.
“Không vội. Từ nơi này đến Thâm Uyên đầm lầy không xa. Giữa trưa là lúc khí độc ít nhất. Chúng ta phải đợi tới giữa trưa, khí độc bị ánh mặt trời tan rã một phần, rồi mới tiến vào đầm lầy. Hàn Vũ, Lâm Hâm, hai người một tổ. Tư Mã Tiên, anh cùng ta một tổ. Chúng ta lại ra ngoài thu thập tin tức về Thâm Uyên đầm lầy, dù chỉ biết thêm một chút cũng tốt. Hai tiếng đồng hồ sau trở lại nhà trọ, sau đó xuất phát đi Thâm Uyên đầm lầy. Nguyên Nguyên, Anh Nhi, các người chăm sóc Thải Nhi.”
Hai cô gái gật đầu. Long Hạo Thần để lại hai Thánh Vệ, bốn người rời khỏi nhà trọ đi dò tìm tin tức trong thành trấn.
Hai tiếng đồng hồ trôi qua rất nhanh, đám Long Hạo Thần lại trở về nhà trọ, tập hợp tin tức bốn người mới thu thập được. Tin tức hữu dụng có liên quan đến trong Thâm Uyên đầm lầy rất ít. Theo ma tộc bình thường nói thì tiến vào đó rất khó sống sót trở ra. Cho nên, Thâm Uyên đầm lầy mới bị gọi là Vực Tử Vong. Cho dù là Xà Ma tộc dựa vào ưu thế thân thể dễ dàng hoạt động ở trong đó đều không dám tiến vào.
Mọi người thu thập đồ đạc, dưới sự dẫn dắt của Long Hạo Thần, lại lần nữa tiến lên, rời khỏi trấn nhỏ, thẳng hướng Thâm Uyên đầm lầy.
Hôm nay thời tiết tốt, ánh nắng rực rỡ, trời trong mây trắng.
Chẳng qua, trong lãnh địa ma tộc, dù là trời trong xanh cũng rất khó thấy có chim bay trên không trung. Bởi vì đám chim không phải ma thú bay lượn đã sớm bị ma tộc mấy ngàn năm qua ăn không còn một mảnh, nào có sinh vật sống sót.
Đến bên này, không khí ẩm ướt hơn trong lục địa ma tộc nhiều, bão cát cũng không lớn như vậy. Căn cứ địa đồ thì nếu từ đây tiếp tục đi hướng đông, đi thêm năm trăm mét là có thể tới bờ biển. Nơi đó không biết có nhiều ít ma tộc đang phụ trách vớt các loại cá. Căn cứ tin tức của liên minh thánh điện, loại cá gần biển sau khi bị ma tộc bắt gần hết, nhiều lúc chúng không thể không đi xa bắt càng nhiều sinh vật biển để làm thực vật. Vì để bảo đảm số lượng bắt cá, thậm chí có một ít cường giả cấp chín ma tộc đều gia nhập trong đó.
Có lẽ bởi vì Vực Tử Vong Thâm Uyên đầm lầy này quá kinh khủng, càng tiến lên thì càng ít gặp gỡ ma tộc. Mọi người tăng hết tốc độ, khoảng chừng hai tiếng đồng hồ, sắc trời dần đến giữa trưa, không khí càng lúc càng ẩm ớt. Đất bắt đầu xốp mềm, ngẫu nhiên có mùi thối rữa kỳ dị bay vào chóp mũi mọi người. Đã đến Thâm Uyên đầm lầy rồi.
Tiếp tục đi khoảng một tiếng đồng hồ, họ rốt cuộc nhìn đến mục đích. Nhưng sắc mặt mọi người đều biến đổi. Chỉ nhìn từ xa thì họ đã cảm nhận được sự khủng bố của Vực Tử Vong này.
Phương xa, một mảnh sương khói xanh nhạt bao phủ phạm vi thật lớn. Sương mù xanh dường như quanh năm không tiêu tan, dù cho có ánh nắng rọi xuống cũng chẳng chút ảnh hưởng chúng. Có thể thấy rõ, càng đến gần sương mù, màu đất càng đậm. Đến gần biên giới sương mù thì mặt đất biến thành màu đen, ngẫu nhiên bốc lên bong bóng từ mấy cái bùn lầy.
Mùi quái dị và hơi nước ẩm ướt là từ đó bay ra.
Vốn không thể nhìn rõ Thâm Uyên đầm lầy lớn cỡ nào, Long Hạo Thần cố ý giang rộng linh cánh bay lên trời phân biệt. Hắn giật mình phát hiện, sương mù càng vào trong thì màu sắc càng đậm, đến sâu trong Thâm Uyên đầm lầy thì sương mù thậm chí là màu xanh đậm. Còn về đầm lầy này rộng bao nhiêu thì hắn không thể tính ra, bởi vì phương xa sương mù quá đậm, cản trở tầm mắt.
Đáp xuống đất, Long Hạo Thần và đồng bạn vây quanh, hắn trầm giọng nói.
“Xem ra, Vực Tử Vong này còn khó đối phó hơn chúng ta tưởng. Mọi người chờ lát nữa nhất định phải cẩn thận. Tiến vào trong, tầm mắt của chúng ta rất có thể bị ảnh hưởng. Mọi người đừng tách ra, tất cả đều tụ tập bên cạnh ta. Ta sẽ dùng ma pháp quang hệ xua tan khí độc. Nếu bị tấn công, tất cả cố gắng kề sát ta. Chúng ta trước tiên nhìn biên giới sương mù đã, sau đó thử tiến vào.”
Hàn Vũ trầm giọng nói.
“Đoàn trưởng, cứ để ta xua khí độc đi. Cậu là trung tâm của đội, cần giữ thực lực quan trọng hơn.”
Long Hạo Thần lắc đầu, nói.
“Không có việc gì, ta đã đột phá cấp bảy, mở ra ba linh khiếu, tốc độ hồi phục linh lực nhanh hơn anh nhiều, tiêu hao một chút không tính cái gì. Chúng ta đi thôi.”
Một hàng bảy người lại thêm vào hai Thánh Vệ và Nhã Đình, bước nhanh đi tới biên giới đầm lầy. Càng tới gần Thâm Uyên đầm lầy, mặt đất dưới chân họ càng mềm. Lúc tới biên giới thì giẫm lên mặt đất có cảm giác thân thể sụt xuống.
Ngay lúc này, Thánh Vệ số mười một hiện ra tác dụng cực lớn. Từng luồng khí đông lạnh dễ dàng rơi xuống đất, nước trong đầm lầy đông lại thành băng, chống đỡ thân thể mọi người.
Cho nên sử dụng là Thánh Quang Tráo chứ không phải Linh Quang Tráo. Bởi vì lực phòng ngự của Thánh Quang Tráo mạnh hơn nhiều, hơn nữa bản thân có hiệu quả trị liệu và kéo dài trạng thái. Lại kèm theo Quang Chi Đãng Dạng mà Long Hạo Thần tự lĩnh ngộ ra, chẳng những có thể hấp thu càng nhiều quang nguyên tố, lực phòng ngự đủ sánh bằng ma pháp cấp bốn. Chỉ cần không gặp phải lực công kích đặc biệt mạnh, xem như có thể đỡ được một kích. Hơn nữa, chỗ tốt nhất của Thánh Quang Tráo là phạm vi bao phủ có thể dựa theo linh lực người sử dụng lấy ra bao nhiêu mà gia tăng. Trong Thâm Uyên đầm lầy tầm mắt không tốt, đương nhiên Long Hạo Thần càng muốn sử dụng Thánh Quang Tráo.
Cùng với linh lực đột phá một vạn, giữa trán và bụng hắn, hai cái linh khiếu theo linh khiếu ở ngực hắn tràn ngập linh lực mà bắt đầu tăng lên. Hiện tại tốc độ tu luyện của Long Hạo Thần càng nhanh hơn cấp sáu nhiều. Thực lực tăng mau đến chính hắn còn cực kỳ kinh ngạc. Chỉ mới là nửa tháng, linh lực của hắn đã gần một vạn một ngàn.
Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
Thần Ấn Vương Tọa Thần Ấn Vương Tọa - Đường Gia Tam Thiếu Thần Ấn Vương Tọa