Số lần đọc/download: 2979 / 50
Cập nhật: 2015-11-08 03:04:44 +0700
Chương 424-425: Cổ Bảo Xuất Thế! Thanh Tịnh Lưu Ly Ngọc Tịnh Bình!
N
hưng không ngờ, không hiểu sao mà Diệt Trần lại thành ra như vậy. Bây giờ nghĩ lại, hắn vẫn không thể hiểu nổi.
Đây đúng là một chuyện vô cùng khó hiểu, đến bây giờ hắn vẫn không nghĩ ra, tại sao Ma Tôn Diệt Trần định giết Tiểu Báo Tử lại ngừng lại. Mà rõ ràng Tiểu Báo Tử đã mất đi sức phản kháng, lại có thể phản đòn.
“Chẳng lẽ là lực lượng của Hỏa Hồng Tinh?”
Nằm trên mặt đất, Vương Xà đã bắt đầu tiến vào trạng thái hôn mê. Cho dù hắn là cường giả cửu phẩm, nhưng vốn đã bị trọng thương, lại dùng Thiên Long đan kích phát tiềm lực, cuối cùng lại dùng một phương pháp hại mình hại người, đưa uy lực của Càn Thiên Nguyên Dương Thần Lôi Ấn lên mức cao nhất. Bây giờ, thân thể hắn đã không còn một chút sức lực nào.
“Hỏa Hồng Tinh, nếu thật là Hỏa Hồng Tinh, thì hắn, hắn …!”
Nghĩ đến đây, đầu hắn nghiêng sang một bên, chút hơi thở còn lại cũng biến mất.
- Ê ê, Vương Tọa, ngươi có sao không? Tỉnh lại đi!
Một lúc sau, Tiểu Báo Tử cố lết thân thể ra chỗ Vương Xà ngã xuống, lấy tay thử hơi thở của hắn, trên mặt lộ ra vẻ cổ quái.
Tình trạng của hắn cũng không tốt đẹp gì, thoạt nhìn thì không sao, nhưng việc sử dụng Hỏa Hồng Tinh quá độ đã tạo ra nội thương rất lớn. Nội thương này mới nhìn thì có vẻ không ảnh hưởng gì nhiều, nhưng nếu xử lý chậm, sẽ tạo ra ảnh hưởng vô cùng to lớn đối với thân thể hắn, thậm chí, ảnh hưởng đến cả tương lai tu luyện.
Tiểu Báo Tử không phải người ngu, trong lòng hắn hiểu rất rõ, cho nên, hắn không có làm gì thừa thãi, Vương Xà hiện đang hôn mê bất tĩnh, hắn không tự tiện dùng nội khí làm thông huyết mạch cho Vương Xà, mà sờ soạng một hồi, móc ra mấy bình sứ nhỏ từ tren người Vương Xà, đổ thuốc ra, cũng chẳng cần biết là thuốc gì, nhét hết vào mồm Vương Xà.
Đưa vào mồm xong, Tiểu Báo Tử khẩn trương nhìn chằm chằm Vương Xà. Một lát sau, Vương Xà mới có một chút cử động, hô hấp cũng dần xuất hiện, Tiểu Báo Tử mới yên lòng, tìm chỗ chỗ điều tức.
Quá nửa canh giờ, Vương Xà mở mắt, lập tức ngồi dậy, khuôn mặt hồng nhuận, khí thế mười phần. Hắn vốn đang kinh ngạc, sau đó nhìn thấy mấy cái bình sứ mà Tiểu Báo Tử vứt ở một bên, tay run run cầm lên nhìn, thần sắc bỗng nhiên thay đổi, nhẩy dựng lên, chỉ vào Tiểu Báo Tử đang ngồi xếp bằng, mắng to:
- Tiểu tử hỗn đàn này, ai bảo ngươi cho ta ăn Thiên Long thần đan hả!!!
Đang nói bỗng nhiên dừng lại, thân thể hắn cong lên, “phụt”, một ngụm máu bắn ra, tưới lên đầu Tiểu Báo Tử, sau đó thân thể hắn lại ngã xuống.
Thảo nguyên bao la, bại quân như kiến, hơn vạn thiết kỵ bắc nguyên như ruồi không đầu chạy tán loạn, mà đuổi theo sau bọn họ, là năm mươi vạn quân Đại Tấn, trong đó có hai mươi vạn kỵ binh, tiếng vó ngựa như sấm, nhìn như biển người.
Thất bại, thất bại hoàn toàn!
Mười vạn thiết kỵ bị tập kích, liền tổn thất thảm trọng, sau đó chờ đón là năm mươi vạn quân Đại Tấn, làm cho bọn họ hoàn toàn mất đi dũng khí chống cự. Có lẽ, bọn họ còn có một chút dũng khí, nhưng nó cũng đã mất khi Kim Thân Hoạt Phật Bát Tư Ba xuất hiện.
Để ổn định lòng quan, một trong bắc nguyên Tam Đại Tông Sư là Côn Luôn Thượng Sư đã đến trước trận từ lâu, nhưng Đại Tấn cũng có chuẩn bị, Thiên Long Đạo phái tới hai gã trưởng lão, Minh Nghĩa Kinh Viện cũng cử đi một trưởng lão, đều là cường giả cửu phẩm, trấn thủ Vân Châu. Bọn họ cũng không có việc gì, chi phải ngăn chặn Côn Luôn Thượng Sư mà thôi.
Cho nên, khi bị Mã Thiên Trường tập kích cùng với lúc bị quân đội Đại Tấn tấn công, Côn Luôn Thượng Sư đều không làm được gì. Mà tới khi Kim Thân Hoạt Phật Bát Tư Ba uy lăng thiên hạ, chân đạp đài sen, đỉnh đầu có một pho tượng Kim Thân, kim quang tỏa ra bốn phía, thể hiện tu vi đã tiến vào thông huyền bí cảnh, đã làm cho mọi người kinh ngạc.
Hắn dùng lực lượng của một người, chắn trước mặt năm mươi vạn quân Đại Tấn, làm cho quân đội Đại Tấn dừng lại.
Thậm chí còn có thể kích thích sĩ khí của mấy vạn thiết kỵ, có người còn dám quay đầu ngựa, đánh trả quân đội Đại Tấn.
Thế nhưng tất cả, cũng chỉ giống phù dung sớm nở tối tàn, Bát Tư Ba còn chưa kịp phát uy, đã bị bắt.
Đúng vậy, bị bắt.
Không ai nghĩ được chuyện sẽ xảy ra như vậy, năm mươi vạn đại quân phía sau, mấy vạn thiết kỵ phía trước, không ai ngờ được rằng Kim Thân Hoạt Phật Bát Tư Ba vừa hiện thân, còn chưa kịp phát uy, đã thấy trong trận có người khẽ quát:
- Bát Tư Ba!
Lúc đó, Bát Tư Ba cũng chỉ đáp lại theo bản năng, liền thấy một đạo hào quang màu trắng hiện lên, trong nháy mắt đã tóm lấy Bát Tư Ba, mà Bát Tư Ba còn không kịp phản ứng, đã thấy hào quang này chuyển động, hút cả người hắn vào trong trận, biến mất vô tung, không còn xuất hiện nữa.
Chỉ có quân đội Đại Tấn mới thấy được, hào quang màu trắng kia, chính là tổng đốc Vân Châu Mã Thiên Trường tạo ra.
Trong trận của quân Đại Tấn, có một cỗ xe ngựa nhỏ, ở bên cạnh là tổng đốc Vân Châu Mã Thiên Trường, cưỡi một con chiến mã thần tuấn, mặt tươi cười đắc ý, còn bên trong xe ngựa có một nữ tử mặc áo lụa trắng mỏng, tay cầm một Ngọc Tịnh bình màu trắng, quang hoa trên miệng bình chớp động rồi từ từ tắt mất.
- Thông huyền bí cảnh đấy. Vốn chỉ muốn bắt lấy một cường giả cửu phẩm đỉnh, không ngờ lão đầu trọc này lại đột phá thông huyền bí cảnh, thật là quá sức tưởng tượng. Thiên Trường, theo chàng, có phải lão quái vật Long Lôi Cung giở trò không?
- Việc này còn phải hỏi sao? Lão quái vật này này bị Huyền Quy Thượng Nhân chặn cửa không cho ra, chỉ có thể nghĩ biện pháp trên người Bát Tư Ba. Theo ta được biết, trăm năm trước, lão quái vật này trộm được một viên Thiên Long thần đan, nếu ta đoán không sai, chắc hắn đã đem viên đan này cho Bát Tư Ba, nên tu vi của hắn mới có thể thăng đến thông huyền bí cảnh nhanh như vậy!
- Thiên Long thần đan?
Bạch y nữ tử mỉm cười, nói:
- Thứ này ăn vào có thể làm cho tu vi tăng vọt, thậm chí có thể cường hóa thân thể bản thân trong thời gian ngắn, thế nhưng, một khi dược lực qua đi, thân thể sẽ không chịu nổi tu vi tăng mạnh mà bị thương!
- Đúng vậy, càng không cần phải nói đến tu vi thông huyền bí cảnh. Hòa thượng kia liều mạng chỉ vì muốn giữ lại một tia nguyên khí cho bắc nguyên mà thôi!
Mã Thiên Trường thở dài:
- Đáng tiếc!
- Đáng tiếc, ha ha, chàng đúng là mèo khóc chuột đấy. Thế nhưng nói đi thì phải nói lại, nếu không có lời của thiếp, mấy cửu phẩm trưởng lão kia chưa chắc ngươi đã khống chế được!
- Đúng vậy, đúng vậy, nàng lập công lớn, khi trở về nhất định ta sẽ cảm tạ ngươi thật nhiều!
Mã Thiên Trường cười, trong câu nói lộ ra vẻ ám muội.
Khuôn mặt bạch y nữ tử hơi đỏ lên, nhẹ nhàng nói:
- Việc nơi này xong rồi, việc của nữ nhi, chàng cũng nên xử lý đi chứ?
- Linh Lung cũng là nữ nhi của ta, không gả được, ta còn vội hơn nàng!
Mã Thiên Trường cười nói:
- Thế nhưng lần này, Bạch Ngọc Tịnh Bình xuất thế, chỉ sợ sẽ có phiền toái.
- Đó là chuyện của chàng, nếu không vì chàng, thiếp đã không dùng đến thứ này rồi!
Bạch y nữ tử khẽ cười, nói.
- Đúng là chuyện của ta rồi!
Mã Thiên Trường cười khổ, phóng ngựa tiến lên, tay vung chiến đao, rống lên một tiếng.
- Các huynh đệ, giết cho ta!
Một tiếng hét, khắp nơi sợ hãi!
Sĩ khí quân Đại Tấn tăng vọt, mà quân bắc nguyên thì ngược lại, cứu tinh vừa xuất hiện đã bị bắt, đây là đả kích trí mạng với niềm tin của họ. Hiện tại, tâm tư phản kháng đã mất, trong đầu họ chỉ còn suy nghĩ một điều duy nhất, đó là trốn. Trốn, liều mạng chạy trốn, trốn đến nơi không ai có thể tìm được.
Trong một thời gian ngắn, ở thảo nguyên rộng lớn bên ngoài Vân Châu, gần sáu mươi vạn người cùng chạy, phô thiên cái địa, nhìn khắp nơi chỉ thấy người là người.
Gió tuyết, đã dừng lại.
Tuyết đọng trên thảo nguyên đã dày quá ba thước, điều này gây ảnh hưởng lớn đến cả bên chạy trốn lẫn truy kích.
Thế nhưng, cả đôi bên đều không thèm để ý đến điều này. Một bên là nghe lệnh mà chạy. Một bên lại nóng lòng lập công, sẽ không dừng lại chỉ vì tuyết đọng.
Thế nhưng Tiểu Báo Tử lại gặp họa lớn từ đống tuyết này.
Hắn cõng Vương Xà, đằng sau có năm tiểu hài tử, bước cao bước thấp, từ chỗ sâu trong thảo nguyên đi ra. Dọc theo đường đi, hắn cũng gặp một ít tàn binh, Tiểu Báo Tử cũng cướp được vài con ngựa từ bọn chúng. Mấy đứa trẻ sinh ra ở thảo nguyên này, từ lúc biết đi đã được học cưỡi ngựa, cho nên cũng không làm khó được chúng, chỉ là Tiểu Báo Tử nhận ra, cưỡi ngựa cũng có phiền toái. Đặc biệt khi tới gần Vân Châu, mười vạn quân đội của Đại Vị Ngung trên thảo nguyên đốt cướp giết không việc ác nào không làm. Mà bọn hắn tuổi không lớn, lại có vài đứa trẻ chỉ mặc quần áo thảo nguyên, cực kỳ dễ thấy, lại ngồi trên lưng ngựa, dễ dàng bị bọn lính này phát hiện. Vậy nên khi cách biên cảnh bắc nguyên và Vân Châu độ năm mươi dặm, bọn hắn liền xuống ngựa, đi bộ đến Vân Châu.
Vốn hắn dẫn theo bẩy người đi ra khỏi Bạch Nguyệt bộ lạc, trong đó có một trẻ con, là đệ đệ của Tháp Na, bị Tháp Na ôm vào lòng. Hiện tại đã thiếu một người, chính là vị hôn phu của Tháp Na, tên tiểu tử hung dữ trên thảo nguyên.
Cũng không phải là Tiểu Báo Tử giết hắn, mà là hắn mất tích.
Ma Quỷ Cốc bị Ma Tôn Diệt Trần đập hỏng mất một nửa, bọn trẻ này giữ được tính mạng trong lúc đó đã là cực kỳ may mắn rồi. Tiểu Báo Tử cũng mất rất nhiều công sức mới tìm được năm đứa này, mà tiểu tử kia, Tiểu Báo Tử cũng chả quan tâm đến sống chết của hắn làm gì!
Huống chi, Tiểu Báo Tử còn phải cõng theo tên Vương Xà này.
Đầu tiên là ngựa chở, sau đó là người cõng, trên đường từ Ma Quỷ Cốc đến ngoài thành Vân Châu, Vương Xà chỉ mơ màng tỉnh lại vài lần, bị sốt cao vài ngày không khỏi. Nếu không phải khí tức của Tiểu Báo Tử đã hồi phục một chút, giúp hắn thôi cung hoạt huyết, hiên tại Vương Xà chỉ sợ đã bị nội khí như nham thạch làm cho nổ tung.
Tốn hết sức lực, Tiểu Báo Tử rốt cục cũng làm cho nội khí của hắn chậm lại, mới không phải cõng một thi thể về Vân Châu.
Bởi vì chiến tranh, cả Vân Châu cũng cực kỳ khẩn trương. Thế nhưng với Tiểu Báo Tử thì cũng chả sao, vừa tiến vào chợ nơi tiếp giáp giữa Vân Châu bắc nguyên, hắn liền lộ ra thân phận, tìm được một tiểu đội trưởng đang đóng quân ở đây.
Bất kể là Vương Xà hay Chu Báo, cũng đều là người danh chấn thiên hạ hiện nay.
Tiểu đội trưởng kia cũng chỉ là một quan quân tu vi nhị phẩm, vừa thấy Tiểu Báo Tử liền hoảng sợ, vội vàng tìm chỗ ở cho bọn hắn, lại chuẩn bị toàn bộ.
Đến đây, Tiểu Báo Tử vẫn không yên lòng, lại đi tìm người phụ trách Ô gia thiết khí, đưa cho hắn một mật tín đưa đến Tần Lăng quận thành. Hai ngày sau, gia chủ Ô gia Ô Duyên Thắng, Ô gia đại trưởng lão Lữ Nhất Nguyệt, ngồi xe ngựa tiến tới cái chợ này, Tiểu Báo Tử mới hoàn toàn yên tâm, nghỉ ngơi một đêm.
Mà hắn cũng không dừng lại ở đây, ngày hôm sau liền dẫn mấy tiểu tử kia đi cùng Ô Duyên Thắng, Lữ Nhất Nguyệt trở về Tần Lăng quận thành.
Trên đường đi, Tiểu Báo Tử có thể cảm giác được hai vị đứng đầu Ô gia này có đối đãi với mình cực kỳ thân thiết và khách khí!
Điều này khiến cho Tiểu Báo Tử không quen chút nào.
Thế nhưng, đây cũng là điều đã tính sẵn.
Tu vi của hắn đã đạt tới ngũ phẩm, chiến lực lại đủ để thắng cường giả bát phẩm. Thực lực như vậy, cho dù đến với gia tộc hay môn phái nào, cũng sẽ được coi trọng cực kỳ. Mà Ô gia, tuy uy thế không nhỏ, nhưng cũng chỉ là một thế gia tầm trung mà thôi. Lữ Nhất Nguyệt là người có chiến lực mạnh nhất gia tộc, còn chưa tu thành thất phẩm cương khí nữa.
Bây giờ Tiểu Báo Tử tự nhiên xuất hiện, chắc chắn Ô Duyên Thắng sẽ muốn lấy lòng.
Như Tiểu Báo Tử, xuất thân tại Ô môn, thân gia đều bình thường, đấy chính là tài nguyên quý hiếm mà bất kỳ môn phái nào cũng muốn chiếm được!
Tuy hiện tại, Tiểu Báo Tử cũng có chút của cải bên ngoài Ô gia, thế nhưng tài sản này cũng chỉ như mưa bụi với Ô gia mà thôi. Quan trọng nhất là, Tiểu Báo Tử cũng chiếm một lợi ích cực lớn ở Ô gia, mà nhờ cái lợi ích này, mới đưa cả hai bên cột vào một chỗ.
Ô gia tốt, Tiểu Báo Tử liền có càng nhiều lợi ích. Tiểu Báo Tử càng mạnh, lực lượng Ô gia cũng sẽ mạnh theo. Đây là cục diện đôi bên cùng có lợi, huống hồ bây giờ, Tiểu Báo Tử còn cõng theo Vương Xà từ thảo nguyên về.
Càng làm cho hai vị đại lão của Ô gia coi trọng.
Vương Xà là ai?
Một trong tam thủ tọa của Thiên Long Đạo, tuyệt thế cường giả cửu phẩm, một cường nhân có thể giữ được tính mạng khi bị bắc nguyên Tam Đại Tông Sư cùng nhau đuổi giết. Giá trị của hắn đã vượt xa Ô gia. Tuy rằng hiện tại bị trọng thương, nhưng mọi người đều biết, với tuyệt thế cường giả như thế này, mỗi một lần sống sót sau trận chiến, đều giúp cho thực lực của bọn họ tăng mạnh.
Vương Xà vẫn sống sau khi bị bắc nguyên Tam Đại Tông Sư đuổi giết, có thể sẽ tiến thêm một bước. Mà cường giả cửu phẩm, tiến thêm một bước sẽ là gì?
Không cần phải nghĩ nữa.
Bây giờ, Tiểu Báo Tử có ân cứu mạng hắn, bất luận là Vương Xà hay Thiên Long Đạo, đều sẽ không để cho Tiểu Báo Tử chịu thiệt thòi. Sau việc này, Tiểu Báo Tử sẽ đạt được ích lợi thật lớn, mà Ô gia chỉ cần xử lý thỏa đáng, cũng có thể lấy được một phần lãi. Cái này gọi là ngươi ăn thịt, ta ăn canh, mà canh của Thiên Long Đạo, luôn luôn ngon lành!