Think of all the beauty still left around you and be happy.

Anne Frank, Diary of a Young Girl, 1952

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1597
Phí download: 30 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4538 / 130
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 339: Thương Hải Cổ Lãng
ây là lần đầu tiên Phương Hàn đối phó với địch nhân ngang hàng sau khi luyện thành kim đan.
Cho nên hắn tuyệt không giữ lại chút nào.
Ra tay vô cùng tàn nhẫn, thôn phệ thiên địa, chống lại loại thần linh chuyển thế như Yên Thủy Nhất tự nhiên không thể lưu thủ. Nếu như lưu thủ thì chỉ có hại cho bản thân mà thôi.
Phải biết rằng, mấy trăm năm trước Yên Thủy Nhất đã có lực lượng đánh ngang tay với một cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh rồi.
Thoáng cái sau khi Đại Thôn Phệ Thuật được thi triển ra thì đã xuất hiện một cái miệng máu thật lớn, thôn phệ cả thiên địa, giống như “Thiên Cẩu Thôn Nhật”, muốn thôn phệ cả Thương Hải Thần Châu.
Có điều, Thương Hải Thần Châu dù sao cũng là thượng phẩm đạo khí, bảo bối của thượng cổ thủy thần. Khi vừa thấy uy hiếp thì lập tức biến thành một chuỗi hạt lớn cỡ nắm tay, bên trong vang vọng tiếng sóng biển, sóng gió nổi lên, áp lực từ bốn phía đều bị tiêu trừ hết, sau đó bên dưới Thương Hải Thần Châu xuất hiện hình bóng của một nữ tử, chính là Yên Thủy Nhất.
“Ta dùng kim đan ẩn chứa chín mươi loại thần thông quét ngang thiên hạ, hùng bá nhân gian. Ngươi có thể là đối thủ của ta sao?” Nguyên khí của Phương Hàn ngưng tụ tại bàn tay, cũng không đánh ra vội, chân bước từng bước mạnh mẽ về phía trước. Một bước! Hai bước! Ba bước!
Như long như hổ, như lang như báo, như thiên thần hạ phàm, cơ hồ không gian bị rút ngắn lại, nháy mắt đã tới trước mặt Yên Thủy Nhất, đánh ra một quyền. Một quyền với tốc độ nhanh khôn tưởng, bá đạo vô cùng, một quyền với lực lượng tiếp cận “ức” làm cho không gian chấn động không thôi.
Làn da của Phương Hàn xuất hiện màu óng ánh, lôi đình xuất hiện, ngũ hành cương khí lay động, thậm chí trong đó còn ẩn chứa của Phong Thần Đại Pháp, Già Thiên Ma Công, tất cả dung hợp lại làm một. Ngũ tạng lục phủ của hắn phát ra âm thanh như tiếng sấm động, tiếng tù và, tiếng trống trận. Một quyền này tưởng chừng như có thể trực tiếp đánh nát cả một ngọn núi.
Vốn thân thể hắn đã cường hãn đến cực điểm, trải qua quá trình thuế biến, ngưng luyện thành kim đan thì có được sự thăng hoa về bản chất, tất cả lực lượng trong cơ thể như lôi đình, long lực, phong thần, Già Thiên Ma Thủ, ngũ hành cương khí đều hợp lại làm một. Mặc dù không có được sự cường hãn của Bất Tử Chi Thân nhưng pháp bảo có thể so sánh với thân thể hắn là rất ít.
Phanh!
Một quyền như lưu tinh, thần tiễn đánh ra với khí thế hùng hồn như vậy lại bị ngăn cản.
Yên Thủy Nhất giơ bàn tay lên, hời hợt vỗ một cái, quyền chưởng giao nhau, vậy mà nhẹ nhàng đỡ được một quyền của Phương Hàn. Phương Hàn cảm giác được quyền kình của mình như đánh vào biển lớn, bị hóa giải hoàn toàn. Thân thể của đối phương dường như là biển lớn rộng vô tận.
“Bộ chưởng pháp này của ta là do thượng cổ thủy thần sáng chế, gọi là Thương Hãi Cổ Lãng Chưởng. Hy vọng không làm cho Phương Hàn đạo hữu thất vọng.” Yên Thủy Nhất vừa đỡ được một quyền của Phương Hàn thì trên mặt cũng không lộ ra hỉ nộ ái ố gì, thân thể lấp loáng, lại đánh ra một chưởng.
Lập tức từ trong hư không truyền ra tiếng sóng biển mãnh liệt. Từng đợt từng đợt sóng cao hàng ngàn trượng tràn tới đổ xuống người Phương Hàn.
Yên Thủy Nhất, Phương Hàn, hai đại tuyệt thế cao thủ, là tuyệt thế cường giả dưới Trường Sinh Bí Cảnh chính thức giao thủ với nhau.
Hai đại cao thủ ở giữa Cửu Thiên Cương Phong mà chém giết, giữa vô cùng vô tận cương phong, loại gió có thể phá hủy đi cả phi kiếm bình thường nhưng mà lại không có chút tác dụng nào đối với hai đại cao thủ này.
Pháp lực của hai người đều tiếp cận “ức”, đã tiến tới rất gần với Trường Sinh Bí Cảnh rồi.
Phương Hàn thấy Yên Thủy Nhất xuất ra Thương Hải Cổ Lãng chưởng để đối phó với mình thì cũng biết người này cực kỳ khó chơi. Bốn phương tám hướng tràn ngập chưởng ảnh, tốc độ rõ ràng không thua kém gì hắn, hơn trời đất, không gian xung quanh đều biến ảo, tựa hồ hóa thành thế giới toàn là nước. Hơn nữa nước này cũng không hề chịu sự khắc chế của Hắc Đế Thủy Hoàng Quyền của hắn.
“Đây là một môn vô thượng thần thông, hợp nhất được pháp lực và võ học, hơn nữa tốc độ của nàng lại không thua kém gì ta, sao có thể lợi hại như vậy? Có điều chuyện này cũng rất bình thường. Người này là thượng cổ thủy thần chuyển thế, bài danh còn cao hơn cả Hoa Thiên Đô.”
Giờ khắc này, Phương Hàn không dám có chút chậm trễ, song chưởng rung động, bổn mạng kim đan bay ra, huyền phù ở trên đỉnh đầu, điều khiển thần thông, tỏa ra ánh sáng chói lọi thủ hộ nhục thể của bản thân, đồng thời chân đạp lên Nại hà Kiều, A Tỳ Môn ở sau lưng mở ra, đối chiến cùng với vô thượng thần thông của đối phương.
Mười quyền! Trăm quyền! Vạn quyền! Mười vạn quyền!
Phương Hàn cơ hồ đem toàn bộ pháp lực của bản thân ra thi triển hết, thân thể lập lòe, trực tiếp đánh ra thần thông Hắc Đế Thủy Hoàng Quyền! Hắn cũng không tin là Hắc Đế Thủy Hoàng Quyền có thể khắc chế vạn thủy trong thiên hạ, lại còn có Vong Tình Thủy ẩn chứa trong đó gia tăng sự lăng lệ của thần thông mà lại không làm gì được Yên Thủy Nhất.
Hắc Đế Thủy Hoàng Quyền và Bạch Đế Kim Hoàng Trảm là hai khía cạnh hoàn toàn bất đồng. Bạch Đế Kim Hoàng Trảm là sự sắc bén, dùng tốc độ làm chủ, trong nháy mắt giết người, quang hoa vừa lóe lên thì đầu người đã rơi xuống đất.
Nhưng Hắc Đế Thủy Hoàng Quyền thì lại dùng khí tức to lớn, bao trùm, bền bỉ kéo dài làm chủ. Từng đợt từng đợt tưa sóng biển nổi lên, liên hoàn đánh ra, mỗi một quyền đánh ra đều có kình lực của hơn mười vạn con sóng! Cho dù là ai đều không thể ngăn cản được kình lực to lớn như vậy đánh sâu vào.
Phương Hàn là muốn dùng thủy khắc thủy, xem thử thần thông hệ thủy của ai lợi hại hơn.
Tiếng nổ mạnh liên tiếp vang lên! Ở giữa Cửu Thiên Cương Phong này, từng đợt sóng nước nổi lên, lao vào nhau, trong phương viên rộng chừng mười mẫu liên tiếp có những đợt sóng nổi lên, va chạm vào nhau rồi nổ tung.
Nếu như lúc này có một cao thủ Kim Đan Cảnh tiến vào khu vực chiến đấu của hai người thì có lẽ sẽ bị đánh cho thành bột vụn, chết ngay lập tức.
Mười hai nhịp hô hấp!
Cũng chỉ có mười hai nhiệp hô hấp,, Phương Hàn! Yên Thủy Nhất! Một người thi triển ra Hắc Đế Thủy Hoàng Quyền, một người thi triển ra Thương Hải Cổ Lãng chưởng! Hai bên trao đổi chừng hai vạn chín ngàn sáu trăm quyền.
Một con số tròn trịa.
Trong hơn mười nhịp hô hấp mà hai người đã trao đổi hơn mười vạn quyền, mỗi một quyền đều có lực lượng băng thiên liệt địa, cũng chỉ có loại người như Phương Hàn mới có thể không ngừng hấp thu nguyên khí tiên giới, bổ sung cho pháp lực của bản thân mới có thể thừa nhận được tiêu hao như vậy. Nếu đổi lại là Quỷ Đế, Kiếm cường trưởng lão thì đều sẽ đèn cạn, dầu tắt ngay.
Đương nhiên, Yên Thủy Nhất cũng có thể duy trì pháp lực rất lâu, điều này làm cho Phương Hàn thấy kỳ quái.
Nhưng là Phương Hàn thấy được Thương Hải Thần Châu trên đầu đối phương thì lại không thấy kỳ quái chút nào nữa. Hạt châu nàu chính là thượng phẩm đạo khí, nguyên thần thứ hai của Yên Thủy Nhất, vô cùng huyện diệu. Nhìn lại Hoàng Tuyền Đồ thì hoàn toàn có thể hiểu được.
Nhất là thần thông thủy hệ, pháp lực to lớn, liên miên bất tận.
Hoa Thiên Đô dùng lực ượng mjnah mẽ, cương ngạnh, còn Yên Thủy Nhất xếp trên hắn một bậc tực nhiên là lợi hại hơn. Lúc này Phương Hàn cũng đã hiểu được sự biến thái của mười nhân vật xếp trong mười hạng đầu trên Trường Sinh Dự Khuyết Bảng.
Đương nhiên là hiện tại lực lượng của hắn cũng có thể coi là biến thái.
Yên Thủy Nhất giống với Phương Thanh Tuyết, đều là thần linh chuyển thế, nhưng mà phong cách của hai người tuyệt không giống nhau. Phương Thanh Tuyết là bá đạo, sát ý nặng nề, là tính cách của điện mẫu, dùng oai nghiêm của lôi đình, xử ra thiên phạt để giết chết địch nhân, tuyệt không dùng bất kỳ thủ đoạn, quỷ kế gì hết.
Mà Yên Thủy Nhất thì dùng sự bền bỉ của pháp lực, lực lượng liên miên bất tận, một tầng nối tiếp một tầng, nhưng trong đó tuy ôn nhu nhưng vẫn ẩn tàng sát khí, càng lợi hại hơn là tâm trí của Yên Thủy Nhất vô cùng kiên định, không bị ngoại vật làm cho dao động.
Hai người đều là nhân vật rất lợi hại. có điều hiện tại Yên Thủy Nhất tu luyện lâu hơn Phương Thanh Tuyết mấy trăm năm, lợi hại hơn rất nhiều. Nhưng không có gì có thể bảo đảm rằng Phương Thanh Tuyết không thể vượt qua được Yên Thủy Nhất.
Đối với hai nữ tử là thần linh chuyển thế này, Phương Hàn thầm có một sự so sánh ở trong lòng. Trong đầu xoay chuyển, tính toán ra đủ loại âm mưu quỷ kế nhằm vào tính cách của Yên Thủy Nhất, nhưng là không tính ra được bất kỳ cái nào hữu dụng. Cô gái này quả thật là bách độc bất xâm, phải dùng lực lượng chân chính chiến đấu.
Tuy với thực lực của Phương Hàn cho dù không có cách nào chiến thắng được nàng vẫn có thể rời đi toàn vẹn nhưng như vậy thì có chút khuất tất.
Chính bản thân mới luyện thành kim đan, đang chuẩn bị quét ngang thiên hạ, trở thành đệ nhất nhân trong Thần Thông Bí Cảnh, lại đột nhiên gặp phải người bài danh thứ hai trong Trường Sinh Dự Khuyết Bảng, mà lại phải bỏ trốn thì còn có thể làm được gì nữa. Phương Hàn một là không làm, hai là không thôi. Dựa vào Cây Thế Giới, hắn cố gắng kiên trì chiến đấu cùng với vị hôn thê của Hoa Thiên Đô, đệ nhất chân truyền đệ tử của Thái Nhất Môn, Yên Thủy Nhất.
Oanh long!
Quyền chưởng đối nhau, thân hình lập lòe, mười hai vạn chín ngàn sáu trăm quyền đã được đánh ra. Vậy mà pháp lực của cả hai đều cường hoành, thân thể tràn ngập lực lượng.
“Không hổ là thượng cổ thủy thần chuyển thế. Nhục thể của ta đã mạnh mẽ gần ngang với cao thủ tầng thứ Trường Sinh Bí Cảnh, Bất Tử Chi Thân vậy mà vẫn không thể đánh tan được thân thể của ngươi!”
Phương Hàn lướt đi, hai chân một lần nữa vững vàng đứng trên Nại Hà Kiều, kiệt lực bình ổn khí huyết cuồng loạn trong cơ thể. Pháp lực dự trữ trong năm ý thức hải của hắn đã bị tiêu hao một lượng lớn, thật giống mở cửa một cái đập lớn, nước chảy đi một cách mạnh mẽ.
Thôi động kim đan ẩn chứa chín mươi loại thần thông quả thực là một sự tiêu hao rất lớn.
Năm ý thức hải vốn tràn ngập pháp lực nồng đậm hiện tại đã cạn kiệt, Pháp lực của Phương Hàn ẩn chứa trong năm ý thức hải là một loại nước óng ánh, trong suốt giống như thủy tinh nóng chảy, là pháp lực thuần túy. Vậy mà thoáng cái đánh ra mười vạn quyền thì chất lỏng như thuy tinh hóa lỏng đó bắt đầu chuyển thành thể khí mỏng manh.
Đây là vì pháp lực tiêu hao quá nhiều.
Có điều khi pháp lực ở trong năm ý thức hải của hắn trở nên mong manh thì Cây Thế Giới lại rung động, từ mỗi phiến lá trên cây lại xuất ra đại lượng nguyên khí tiên giới chảy vào trong ý thức hải của hắn, dung hợp với luồng pháp lực mỏng manh kia, lập tức pháp lực đang ở thể khí lại dần dần ngưng kết lại, chuyển hóa thành thể lỏng, tiếp tục thúc dục kim đan vận chuyển.
Trong khoảng khắc, hắn lại trở nên mạnh mẽ, linh hoạt.
“Nhiều nguyên khí tiên giới như vậy có thể luyện chế được rất nhiều đan dược. Vậy mà thoáng cái đã tiêu hao hết.” Trong tâm Phương Hàn cảm thấy rất tiếc nuối.
Hiện tại hắn đã không luyện chế Nguyên Anh Đan, nguyên khí tiên giới hấp thu được mỗi ngày đều được dự trữ lại làm lực lượng dự phòng khi chiến đấu của hắn.
“Trong nháy mắt pháp lực đã khôi phục lại. Bảo bối ở mi tâm của ngươi mới là bảo bối chân chính. Như vậy ta không cần Vong Tình Thủy của ngươi, cũng không cần ma đao Huyết Thương Khung, thậm chí không cần ngươi chia sẻ với ta Hoàng Tuyền Bảo Khố. Chỉ cần ngươi đem bảo bối ở mi tâm của ngươi cho ta là được. Thế nào? Nếu như ngươi đáp ứng thì ta sẽ đồng ý mọi điều kiện của ngươi.”
Miệng Yên Thủy Nhất máy động, tựa hồ lại có ý muồn bàn điều kiện với Phương Hàn.
Vĩnh Sinh
Vĩnh Sinh Vĩnh Sinh - Mộng Nhập Thần Cơ Vĩnh Sinh