Being deeply loved by someone gives you strength, while loving someone deeply gives you courage.

Lao Tzu

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1597
Phí download: 30 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4538 / 130
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 294: Kiếm Trận..
hương Hàn tuyệt đối không ngờ rằng sẽ gặp Hoa Thiên Đô ở đây, hơn nữa còn có một đám tiểu đầu sỏ Kim Đan Cảnh của Thái Nhất Môn quay quanh như chúng tinh ủng nguyệt, mặc dù nói hiện tại pháp lực của hắn tăng tiến rất nhanh, nhưng vãn chưa thể só sánh với người này được.
“Nơi này là thiên hạ đệ nhất thành, vô cùng vô tận pháp bảo, thậm chí còn có cả thượng cổ bí tịch, chỉ cần có đủ tiền là có thể mua được hết, gặp Hoa Thiên Đô cũng không có gì là kỳ lạ. Hiện tại hắn cũng đang rất cần Niết Ban Đan để đột phá cảnh giới. Hiện tại hắn đã tu luyện tới tầng thứ mười Nghịch Thiên Cải Mệnh, dùng Niết bàn Đan thì có tỷ lệ đột phá bình chướng, trở thành đầu sỏ muôn đời là rất lớn.”
Thanh âm của Diêm đột nhiên truyền đến, hai người cũng chỉ dùng tinh thần để trao đổi.
“Ta đương nhiên biết rõ, có điều huyễn hóa thuật của ta tuy cao minh nhưng nếu chạm mặt người này, bị hắn phát hiện ra thì sẽ có một trận phong ba. Hừ! Chờ sau này khi ta luyện thành kim đan sẽ hảo hảo thu thập hắn.”
Phương Hàn cười lạnh, hắn quay người đi, thu liễm toàn bộ tinh khí thần đi về một chỗ khác.
Đại sảnh của Cửu Đỉnh hiên tương đương với một không gian khác, cực kỳ rộng lớn, không thua gì một tòa thành, rất nhiều tu sĩ tới lui, là một nơi rất tốt để ẩn dấu. Cho dù là Phương Hàn cũng không thể quan sát hết thảy, nếu không phải khí tức của đám người Hoa Thiên Đô quác cường đại thì hắn cũng không cách nào nhìn ra được.
Khi hắn quay người lẩn đi thì Hoa Thiên Đô và đám tiểu đầu sỏ Kim Đan Cảnh của Nhái Nhất Môn cũng được người của Cửu Đỉnh Hiên dẫn vào một nơi sâu bên trong để quan sát các loại bảo bối.
Phải biết rằng một nhóm người này có thể nói là khách quý chân chính, tự nhiên Cửu Đỉnh Hiên sẽ rất coi trọng, còn những người khác cũng khó mà có được đãi ngộ như thế này.
Đương nhiên, nếu như Phương Hàn để lộ ra than phận của mình thì cũng được coi là khách quý, có điều như vậy cũng sẽ có phiền toái lớn.
“Phương Hàn, là ngươi sợ bị Hoa Thiên Đô nhìn ra sao? Cũng không có gì đâu. Hoàng Tuyền Đồ có công năng thay đổi khí tức, ngươi dù A Tỳ Khí che dấu thân phận của mình, ngụy trang thành người trong Ma Môn, hắn cũng không cách nào nhìn ra được thân phận của ngươi. Đương nhiên là trong tòa thành này còn có ngọa hổ tàng long, cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh khsac thì khó mà nói trước được. Nếu như ta có thể hấp thu càng nhiều khí tức thuần dương, Cửu Dương Thánh Thủy thì có thể mở ra được Hoàng Tuyền Đồ, mở ra được Nại Hà Kiều, chẳng những uy lực càng lớn mà còn thiện về ẩn dấu, cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh cũng không thể nhìn thấu được. Mà Bất Diệt Điện Phù của Phương Thanh Tuyết Cũng không làm gì được ta. Có thể nói là ngang tài ngan sức với hắn.”
Diêm chậm rãi nói.
“Cái gì? Nại Hà Kiều? Hoàng Tuyền Đồ rốt cuộc có bao nhiêu đại trận?” Phương Hàn nổi lên hứng thú tò mò hỏi.
“Trong Hoàng Tuyền Đồ có trăm ngàn vạn đại trận, nhưng đại trận then chốt thì có ba cái, thứ nhất là A Tỳ Môn, thứ hai là Nại Hà Kiều, thứ ba là Luân Hồi Bàn. Nếu có thể mở ra được cả ba đại trận này thì ta có thể khôi phục toàn bộ lực lượng, có lực lượng sát thần, diệt ma. Lúc đó, Nhân Hoàng Bút cũng không làm gì được ta. Phải biết rằng, hiện tại, Nhân Hoàng Bút, Thiên Hoàng Kính cũng không phải là tiên khí, cũng chỉ ngang hàng với ta khi còn ở trạng thái đỉnh phong, là tuyệt phẩm bảo khí mà thôi, ta cũng không phải sợ bọn chúng.”
Diêm nói chuyện tựa như thật sự có thể chống lại Nhân Hoàng Bút.
“Xem ra lần này cũng nên mua cho ngươi một ít pháp bảo thuần dương để tăng cường sức mạnh.”
“Không bằng ngươi thương lượng cùng chưởng giáo Quần Tinh Môn, thu lấy Nhật Nguyệt Ngũ Tinh Trạc cho ta ăn.” Diêm thoáng cái đã lộ ra nước miếng chảy ròng ròng.
Những lời này làm chi khí linh Tinh Thiền của Nhật Nguyệt Ngũ Tinh Trạc run rẩy không thôi.
“Đừng sợ, đừng sợ. Diêm thích nói đùa thôi.” Tinh Vân Bảo Bảo thích thú vuốt ve an ủi vòng tay của mình, hắn cũng không có sợ Diêm.
“Vị đạo hữu này, ngươi xem thử phi kiếm ở đây có thể thỏa mãn ngươi không? Đây là một bộ kiếm trận ba mươi sáu thanh kiếm linh khí, Ngân Xà Kiếm, còn cò trận đồ nữa. Mua về bố trí thành Ngân Xã Thôn Nguyệt đại trận, có thể hấp thu linh khí của mặt trăng, tự động vận chuyển tiêu diệt địch nhân.” Khi Phương Hàn đang trao đổi tinh thần với Diêm thì một thanh âm vang lên bên tai hắn.
Hắn vội vàng tập trung nhìn lại, thì ra hắn đã đi vào một tòa kiếm các.
Trong kiếm cac này có một kiếm đồng đang giới thiệu về hắn, hy vọng hắn có thể mua bộ bảo kiếm này.
Trong kiếm các còn có rất nhiều bộ pháp bảo rực rỡ, muôn màu muôn sắc, không biết có bao nhiêu loại. Đứng ở nơi này tựa như đi vào trong một thế giới toàn là kiếm.
Phương Hàn thậm chí thấy được bộ bảo kiếm có ba nghìn sáu trăm thanh kiếm, tất cả đều là hạ phẩm bảo khí, còn có trận đồ phối hợp lại, nếu như tính lực sát thương thì có thể so với Diễn Nguyệt Kiếm trận của hắn.
“Quả thật là một trong ba đại thương hội của thiên hạ, một bộ kiếm trận ba nghìn sáu trăm thanh mà cũng có thể có đủ. Đây chính là bảo bối tốt, không biết là ai bỏ nhiều công phu như vậy để luyện chế ba nghìn thanh bảo kiếm làm kiếm trận, đây là lần đầu tiên ta trông thấy.”
Phương Hàn thầm tán thưởng trong lòng, hắn cũng không để ý tới bộ Ngân Xà Kiếm Trận mà kiếm đồng tử giới thiệu, bộ thượng phẩm linh khí này có gì đáng để ý đâu. Chẳng qua là đồ mà nội môn đệ tử bình thường dùng mà thôi. Hiện tại tầm mắt của hắn đã cao hơn nhiều rồi, không phải tuyệt phẩm bảo khí cũng không cách nào lọt vào pháp nhãn của hắn nữa. Hơn nữa hắn cũng rất quen thuộc với bộ Ngân Xà Kiếm này. Trước đây hắn từng đoạt được một thanh từ tay của Nguyên Kiếm Không, cũng rất tốt. Vậy mà trong này cũng chỉ là bộ kiếm trận bình thường.
“Nếu như ta có đủ đan dược mua hết toàn bộ kiếm trận ở đây về rồi ban phát cho nội môn, ngoại môn đệ tử mỗi người một bộ thì sức chiến đấu của Vũ Hóa Môn sẽ tăng lên rất nhiều. Có điều muốn mua hết toàn bộ bảo kiếm ở đây không biết là cần phải có bao nhiêu đan dược……”
“A? Đại hữu có hứng thú với bộ ba nghìn sáu trăm thanh kiếm, Thiên m Hắc Sa kiếm trận này sao? Bộ kiếm trận này rất đắt, chính là bảo vật trấn các của của chúng ta, cần tám ngàn vạn viên đan dược.” Kiếm đồng nghĩ Phương Hàn khó mà mua nổi nên lười biếng nói, có điều cũng không dám quá chậm trễ.
Hắn tuy nhìn ra Phương Hàn là cao thủ tầng thứ năm Thần Thông Bí Cảnh, Thiên Nhân Cảnh, nhưng mà cao thủ như vậy trong Huyền Hoàng Thành cũng không ít, có thể tung hoành thiên hạ, nhưng mà muốn xuất ra gần một ức đan dược chỉ sợ là không thể nào.
Cao thủ Kim Đan Cảnh thì hắn mới coi trọng.
“Hắc hắc, đồng tử này tưởng ngươi không mua nổi kia. Có điều kiếm trận ba ngàn sáu trăm thanh kiếm này cũng không là gì, so với hộ sơn kiếm trận của Nhật Nguyệt Kiếm Tông, tám mươi mốt vạn thanh Nguyệt Thần Kiếm tạo thành, một lần phát động thì cho dù là cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh, có được Bất Tử Chi Thân cũng phải chết trong kiếm trận. Có điều muốn phát động cũng cần lực lượng rất lớn, mỗi một lần phát động đều cần phải tích súc tinh hoa nhật nguyệ trong một giáp.” Diêm khinh thường nói.
“Cái gì? Kiếm trận do tám mươi mốt vạn thanh phi kiếm tạo thành?” Phương Hàn bị dọa cho nhảy dựng lên, một kiếm trận bình thường, chỉ mấy thanh phi kiếm kết hợp với nhau uy lực đã rất mạnh rồi, hơn mười thanh phi kiếm phối hợp cũng là bảo bối trong bảo bối. Đây cũng là lần đâu tiền hắn thấy kiếm trận kết hợp vài ngàn thanh phi kiếm. Trong lòng cũng có chút thích thú. Tuy hắn không cần nhưng có thể dùng thứ đồ tốt này để ban thưởng cho người khác.
Về phần hơn vạn thanh phi kiếm phối hợp lại thì hắn còn chưa từng thấy qua, cho dù với tu vi của hắn bây giờ có lẽ cũng không cách nào phát động được. Mà kiếm trận hơn mười vạn thanh phi kiếm thì chưa nghe nói qua bao giờ.
Diêm nói: “Thông Thiên Kiếm Trận hộ sơn của Thông Thiên Kiếm Phai là mộ trăm lẻ tám vạn thanh, Vi Trần Kiếm Trận của Đan Đỉnh Kiếm Phái cũng có sáu mươi bốn vạn thanh. Cả hai kiếm trận này cũng đều có thể giết được cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh. Vũ Hóa Môn cũng có Đại Tự Tại Kiếm Trận, có năm mươi bốn vạn thanh kiếm, những kiếm trận này đều rất kinh khủng. Một khi phát động thì cho dù là đầu sỏ muôn đời, Trường Sinh Bí Cảnh cũng bị hút cạn pháp lực, trên cơ bản thì một giáp, thậm chí là một trăm năm mới có thể phát động một lần. Chỉ khi nào môn phái lâm vào tình cảnh sinh tử tồn vong thì mới có thể dùng.”
Ở đây ngoại trừ kiếm trận ra, cũng không có thanh kiếm tốt nào, không có tuyệt phẩm bảo khí, mà những kiếm trận kia so ra còn kém Quỷ xà Kiếm, Tâm Linh Kiếm. Đồ tốt thật sự hẳn là phải chơ đến đại hội đấu giá. Bây giờ ta đi xem xem lò luyện đan, mua vài lò luyện đan cấp bậc bảo khí về ban cho Hồng Di Quận Chúa và Hạc Tiên Tử để các nàng dùng làm pháp bảo trấn sơn.” Phương Hàn thầm nghĩ.
“Bộ Thiên m Hắc Sa Kiếm Trận này, chỉ cần tám ngàn vạn đan dược, vậy ta mua.” Khi Phương Hàn chuẩn bị rời đi thì ở một chỗ cách đó không xa vang lên tiếng một người.
Phương Hàn xoay người nhìn lại thì thấy một nam tử đầu đội ngọc quan, cùng với vài tùy tùng đi tới. Nhìn thì có vẻ giống như một hoàng tử trogn thế tục, nhưng mà lực lượng lại khá mạnh, là cao thủ Thiên Nhân Cảnh, mà mấy người tùy tùng cũng đều có khí tức mạnh mẽ, trên thân đều tỏa ra pháp lực mạnh mẽ, tất cả đều là cao thủ Thần Thông Bí Cảnh.
“Chẳng lẽ đây là hoàng tử của Đại Huyền Đế Quốc sao?”
Hoàng thất của Đại Huyền Đế Quốc so với hoàng thất của các quốc gia khác cao quý hơn không biết bao nhiêu lần. So sánh với Đại Ly hoàng triều, Đại húc hoàng triều, thì chẳng khác gì tài chủ so với nông dân.
Một vài cao thủ Thần Thông Bí Cảnh có thể tung hoành ngan dọc ở các quốc gia khác, không cần phải để ý tới quân vương, nhưng mà ở hoàng thành đế quốc cũng chỉ có thể thành thật là cư xử, không thể ngang tàng như vậy được.
Một ý niệm bỗng nhiên nổ lên trong đầu Phương Hàn, quả nhiên kiếm đồng vừa nhìn thấy nam tử này thiền liên cúi đầu, khom lưng nói: “Thì ra là Di Thân Vương, sớm biết ngài muốn mua bộ kiếm trận này nên đặc biệt giữ lại.”
“Rất tốt. Qua nửa năm nữa là đại thọ bốn ngàn năm của Linh Lung Tiên Tôn của Linh Lung Phúc Địa, ta cần phải chuẩn bị một ít lễ vật để đến mừng. Đương nhiên bộ kiếm trận này chỉ là để đưa cho một ít nữ đệ tử, sư tỷ sư muội dùng, để cho các nàng được vui vẻ mà thôi.”
Nam tử được gọi là Di Thân Vương nói.
“Đúng rồi, đúng rồi. Linh Lung Tiên Tôn, đầu sỏ muôn đời, nếu như Di Thân Vương có thể luyện thành kim đan, kết đôi với một vị sư tỷ nào đó thì sẽ có trợ giúp rất lớn đối với việc tranh đoạt ngôi vị đế vương.” Kiếm đồng lộ ra vẻ mặt xu nịnh, đồng thời đem bộ kiếm trận đưa cho Di Thân Vương.
“Đại thọ bốn ngàn năm của Linh Lung Tiên Tôn? Nửa năm sau? Vũ Hóa Môn ta sao lại như không có gì vậy nhỉ?” Phương Hàn nghe được tin tức này thì cảm thẩy ất hứng thú. Có điều trong lòng hắn lại nghi hoặc. Linh Lung Phúc Địa đối chọi gay gắt với Thái Nhất Môn, mà Di Thân Vương này lại đi bợ đỡ Linh Lung Phúc Địa, sao không khiến cho Thái Nhất Môn bất mãn được? Phải biết rằng Đại Huyền Đế Quốc là do Thái Nhất Môn khống chế.
“Vị đạo hữu này, ngươi tới đây cũng là muốn mua phi kiếm?” Khi Phương Hàn đang thầm suy tính trong lòng, thì Di Thân Vương lại xoay người lại nhìn hắn nói.
“Uhm! Có điều không có phi kiếm nào vừa ý.” Phương Hàn gật đầu nói.
“Phi kiếm tốt phải chờ đại hội đấu giá ba ngày sau mới xuất ra. Ta thấy đạo hữu không phải là khách quý, cũng khó mà tìm được chỗ trong đại hội. Không bằng đi cùng với bổn vương? Đạo hữu tu vi cũng không kém, có thể coi như là người nhà của bổn vương, đi cùng với ta. Thế nào?” Di Thân Vương tùy ý nói, hiển nhiên là thấy tu vi của Phương Hàn nên muốn lôi kéo. Xem ra vị thân vương này cũng có dã tâm rất lớn, muốn lung lạc cao thủ trong thiên hạ để phục vụ cho mình.
Hiện giờ Phương Hàn biểu hiện ra ngoài tu vi kém hơn những khách quý Kim Đan Cảnh, không được xem là khách quý, vạn người nhìn theo, nhưng cũng tuyệt không bị người khác xem thường.
Vĩnh Sinh
Vĩnh Sinh Vĩnh Sinh - Mộng Nhập Thần Cơ Vĩnh Sinh