The art of reading is in great part that of acquiring a better understanding of life from one's encounter with it in a book.

André Maurois

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Nguyen To
Số chương: 459
Phí download: 18 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2017 / 30
Cập nhật: 2014-12-11 13:20:27 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 263: Giải Mộng
iểu Vũ nói bác nhất định phải chờ đến tối mới được mở ra, nếu không nàng cũng không để ý đến bác nữa, trong gói to này đặt 200.000, có thể giúp bác gái Ngô giải quyết 1 ít khó khăn kinh tế, điều này cũng xem như là 1 chút lòng của Tiêu Ngự, Tiêu Ngự đối với bác gái Ngô nói, "Bác gái, cháu đi trước."
"Xú tiểu tử vừa tới muốn đi." Bác gái Ngô cười mắng, lo lắng dặn dò 1 câu, "Chăm chỉ làm việc, nhớ rõ trở về đừng đánh nhau nữa đó."
Tiêu Ngự cười xấu hổ, hóa ra mình như vậy làm cho mọi người lo lắng, nghĩ tới lúc trước cuộc sống lăn lộn luồn cúi, Tiêu Ngự hờ hững cười, chuyện cũ theo gió, những ôm ấp tình cảm và khổ sở trước kia, cũng đã tan thành mây khói, Tiêu Ngự cũng không cần lại dựa vào trộm cướp để kiếm sống.
"Sớm a." Thấy được Yến Lâm có chút chần chờ đi tới, Tiêu Ngự thản nhiên chào hỏi nói ra, nhìn cô gái trước mắt này vẫn rung động lòng người như cũ, Tiêu Ngự không có cái loại cảm giác động tâm kia nữa.
"Sớm." Yến Lâm chào hỏi nói, thấy được vẻ mặt bình tĩnh của Tiêu Ngự, trong lòng dâng lên 1 loại ý nghĩ phức tạp, chẳng lẽ Tiêu Ngự không thích bản thân sao, vì sao trong lòng mình còn có 1 loại cảm giác không cam lòng?
Cùng Yến Lâm chào hỏi xong, Tiêu Ngự hướng cửa đi đến.
Từ bên trong đi ra, ngẩng đầu nhìn thoáng qua bầu trời, ánh nắng tươi sáng, Tiêu Ngự hít sâu 1 hơi, nhìn vào khung cảnh quen thuộc chung quanh, Tiêu Ngự tâm tình cảm thấy rất nhẹ nhàng, tất cả mọi thứ nơi này làm cho người hoài niệm.
"Tiêu Ngự, ngươi chờ 1 chút." Yến Lâm từ phía sau đuổi theo.
"Có chuyện gì không?" Tiêu Ngự quay đầu lại hỏi nói, mỉm cười.
Thấy được Tiêu Ngự bộ dáng tươi cười, Yến Lâm dừng lại 1 chút, nàng từ chưa từng thấy Tiêu Ngự dáng tươi cười sảng khoái như vậy, này trong nụ cười, bao hàm là tự tin và ung dung, người trước mắt này, tuyệt đối không phải Tiêu Ngự trước kia, nhìn Tiêu Ngự tươi cười, tất cả tình cảm trước kia đã chôn sâu, đột nhiên bị xúc động cuồn cuộn trào dâng.
"Ngươi dạo này thế nào?" Yến Lâm nhất thời không biết nên nói cái gì đó. Hỏi.
"Cũng bình thường." Tiêu Ngự hờ hững nói ra. Tiêu Ngự cuộc sống đã thay đổi hoàn toàn. Cảm xúc trong đó không phải một hai lời có thể nói hết được. Nhưng cùng Yến Lâm thì Tiêu Ngự đã không còn lời gì để nói.
"Nghe nói ngươi và Tiểu Vũ dọn nhà. Ta cho rằng sẽ không còn được gặp lại ngươi." Yến Lâm hốc mắt đỏ lên. Hít sâu 1 hơi. Khiến cho tâm tình háo hức bình tĩnh trở lại nói. Nhìn người trước mắt này. Yến Lâm không biết nên nói cái gì.
Vốn từ 2 đứa nhỏ vô tư, thanh mai trúc mã. Bây giờ lại càng ngày càng xa. Nàng tự hỏi lòng. Thực sự đã quên sao? Không. Cảm tình làm sao có thể nói quên là quên. Nàng còn nhớ rõ trước kia buộc 2 bím tóc. Đi theo phía sau Tiêu Ngự. Mỗi 1 lần. Bất kể có ai ức hiếp nàng. Đều là Tiêu Ngự ở bảo vệ nàng. Nàng là như thế lưu luyến hắn. Cho đến có 1 ngày. Nàng bỗng nhiên hiểu được. 2 người bọn họ cùng 1 chỗ là tuyệt đối không có khả năng có kết quả. Thêm mẫu thân nói lời kia 1 lần. Nàng bắt đầu xa lánh Tiêu Ngự.
Yến Lâm xa lánh bị Tiêu Ngự cảm giác được. Bởi vì nghèo khó. Tiêu Ngự có so với người bình thường càng thêm tự tôn mãnh liệt. Sau khi Yến Lâm xúc phạm đến đáy lòng yếu ớt của Tiêu Ngự. Tiêu Ngự không chùn bước lựa chọn rời đi. Từ đó 2 người thành người dưng.
"Đúng vậy. Dọn nhà." Tiêu Ngự lạnh nhạt trả lời. Giữa hắn và Yến Lâm đã không có gì để nói. Chỉ có thể khách sáo hàn huyên.
Đứng ở bên cạnh Tiêu Ngự. Yến Lâm lại cảm giác 2 người cách xa nhau tựa chân trời. Loại cảm giác này làm cho trong lòng nàng tựa như 1 trận kim châm. Tiêu Ngự đột nhiên biến mất mấy ngày nay. Yến Lâm lúc này mới cảm giác được bối rối. Cảm giác thứ quan trọng trong lòng đột nhiên bị đánh mất. Nàng mới phát hiện. Hóa ra khi còn bé những cảm tình kia. Đối với nàng lại quan trọng như vậy. Cho đến lần nữa gặp được Tiêu Ngự. Trong nội tâm của nàng có rất nhiều lời thốt không ra.
"Tiêu Ngự, chúng ta còn một thể lần nữa cùng nhau không? Cho đến khi ngươi rời đi, ta mới phát hiện ngươi đối với ta quan trọng dường nào, trong đầu ta tất cả đều là bóng hình của ngươi. Ta phát hiện ta còn thích ngươi, chúng ta bắt đầu lần nữa được không, giống như trước kia vậy." Yến Lâm mong mỏi nhìn vào Tiêu Ngự, sau khi nói ra những lời này, nàng ngay lập tức cảm thấy vô cùng thoải mái, cha mẹ phản đối, kinh tế khó khăn, tất cả đều trở nên không tồn tại.
Nàng cho rằng, Tiêu Ngự luôn chờ những lời này của nàng, chỉ cần nói ra khỏi miệng, Tiêu Ngự sẽ lần nữa trở lại bên cạnh nàng, nhưng mà Tiêu Ngự trầm lặng đứng, trầm lặng khiến cho nàng cảm giác được hoảng hốt.
Tiêu Ngự nhìn cô gái mỹ lệ trước mắt này, Tiêu Ngự hiểu, Yến Lâm làm ra quyết định này là bao nhiêu gian nan, nhưng mà tất cả đều đã muộn, bọn họ vĩnh viễn đều không có khả năng trở lại lúc trước.
Tiêu Ngự ngửa đầu, nhìn vào bầu trời trong xanh, lộ ra chút hoài niệm, có chút xúc động nói ra: "Khi còn bé, hoài niệm." Tiêu Ngự hít sâu 1 hơi, vô số kỷ niệm cuộn trào mãnh liệt mà đến, kia xưa 1 cô gái tóc bím thiên chân khả ái luôn luôn đi theo phía sau hắn, nàng xinh đẹp như vậy, Tiêu Ngự cho là mình muốn cả đời bảo vệ nàng, hắn nguyên tưởng rằng đó phải là tình yêu, về sau mới phát hiện, hắn đã sai.
"Đúng vậy, tựa như khi còn bé." Yến Lâm có chút sốt ruột nói ra, nhìn vào vẻ mặt của Tiêu Ngự, không biết vì sao, lòng của nàng không ngừng co rút đau đớn, đau đến làm cho nàng không thở nổi.
Tiêu Ngự lắc lắc đầu, nói ra: "Nhưng mà, xin lỗi, ta đã yêu người khác." trong đầu Tiêu Ngự vừa hiện ra dung nhan quyến rũ Triệu Lam Hinh kia, Tiêu Ngự hiện, tim của hắn đã bị Triệu Lam Hinh lấp mất.
Từ khi gặp được Triệu Lam Hinh, cuộc sống của Tiêu Ngự phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, Tiêu Ngự lần đầu tiên thực sự đang cảm giác được ý nghĩa của cuộc sống, ban đầu Tiểu Vũ là lý do sinh tồn duy nhất của Tiêu Ngự, bây giờ 1 người khác, thì phải là Triệu Lam Hinh, đây là mong muốn của Tiêu Ngự.
"Ngươi gạt ta đúng không." Yến Lâm lắc lắc đầu, những lời này của Tiêu Ngự khiến cho nàng như bị sét đánh, nước mắt theo 2 gò má không ngừng chảy xuống, nàng không tin, "Tiêu Ngự, ngươi đang trừng phạt ta sao? Lòng của ta rất đau, nói cho ta biết, đây không phải thực sự, chúng ta quay lại lần nữa được không? Giống như trước kia, khi ta còn là Yến Lâm kia."
Tiêu Ngự im lặng nhìn vào Yến Lâm, nhìn vào người phụ nữ hắn từng yêu, Yến Lâm bỏ qua sự yêu thích Tiêu Ngự đối với nàng, cho đến có 1 ngày không còn chút nào tồn tại.Kết thúc, tâm tình Tiêu Ngự thoải mái khác thường.
Yến Lâm cho rằng Tiêu Ngự chỉ có thể luôn luôn thích nàng, luôn luôn chờ đợi, cho nên nàng liên tục chần chờ, cho đến khi khẳng định Tiêu Ngự trong lòng thật không còn có nàng, mới cảm thấy không cam lòng như vậy.
"Tiêu Ngự, ngươi lại đang ức hiếp Yến Lâm nhà ta." 1 người phụ nữ trung niên hơn 40 tuổi hùng hổ đi tới, đem Yến Lâm che lại phía sau người, căm tức nhìn Tiêu Ngự, "Ngươi đã thề qua nói ngươi sau này không bao giờ làm phiền nàng nữa!"
Người phụ nữ trung niên này là mẫu thân của Yến Lâm, 1 con buôn, trong ánh mắt chỉ có tiền, Tiêu Ngự khinh thường nhìn thoáng qua cái người bản thân từng vô cùng căm thù này, bây giờ, hắn thậm chí ngay cả cùng nàng tranh cãi cũng không có hứng thú.
Cũng khó trách, con người đều là thực tế, ai có thể khiến cho con gái của mình đi cùng 1 tên khất cái 1 tên tiểu tử nghèo quan hệ qua lại? Mỗi người đều là muốn cuộc sống no đủ, bây giờ Tiêu Ngự đã không còn hận cô gái này.
Tiêu Ngự cầm theo 2 chén sữa đậu nành, sờ 1 chút đã sắp lạnh.
"Triệu thẩm, ta đi trước, Tiểu Vũ vẫn đang chờ uống sữa đậu nành." Tiêu Ngự lễ phép nói ra, quay người rời đi, Tiêu Ngự bỗng nhiên có 1 loại cảm giác vui vẻ đầm đìa, bước chân rời đi càng thêm kiên định.
Triệu phượng còn tưởng rằng Tiêu Ngự có thể cùng nàng tranh cãi 1 phen, ai biết Tiêu Ngự lại nói 1 câu như vậy, sững sờ nửa ngày không phục hồi lại tinh thần.
Yến Lâm có chút đau thương nhìn vào bóng lưng Tiêu Ngự, nữ nhân đều là mẫn cảm, từ phản ứng của Tiêu Ngự xem ra, tất cả thực sự đã không khả năng quay lại.
"Tiểu tử nghèo kia vừa rồi cùng ngươi nói những thứ gì?" Triệu phượng trừng mắt hỏi Yến Lâm, vì sao Yến Lâm có thể khóc như rách tim nứt phổi vậy?
Yến Lâm có chút đau khổ lắc lắc đầu.
"Sau này không cho phép để ý tới tiểu tử nghèo kia, khiến cho hắn chết phần tâm kia đi, Yến Lâm nhà ta tuyệt đối sẽ không gả cho hắn, hắn cũng không biết nhìn lại, bộ dáng kia của hắn, trong nhà nghèo ngay cả nồi cũng bỏ không lọt, còn toàn tâm toàn ý muốn Yến Lâm nhà ta chú ý." Triệu phượng nói bóng nói gió 1 bên mắng Yến Lâm, 1 bên chỉ về phía bóng lưng Tiêu Ngự rời đi.
Tiêu Ngự nghe được sau lưng truyền tiếng nói, mỉm cười, nếu như là đổi lại lúc trước, Tiêu Ngự chắc chắn có thể hận không thể xông lên cố sức đập bẹp mụ này, nhưng mà bây giờ, Tiêu Ngự cảm thấy đã không cần thiết.
Triệu phượng mắng đang sảng khoái, động tác kế tiếp của Tiêu Ngự làm cho nàng mở rộng tầm mắt, trong lúc nhất thời đã quên tiếp tục mắng chửi người, nàng lại có thể thấy được Tiêu Ngự tiện tay mở cửa xe Lamborghini dừng ở ven đường, 1 lát sau, Lamborghini khởi động, nghênh ngang mà đi.
Triệu phượng ngạc nhiên, nếu như nàng nhớ không nhầm, chiếc xe kia ít nhất cũng phải trên dưới trăm vạn.
Chẳng lẽ tiểu tử nghèo này đổi vận? Bất kể thế nào cũng không thể tưởng tượng nổi, Triệu phượng không thừa nhận cũng không được sự thực này. Triệu phượng giọng nói bỗng nhiên nhuyễn xuống, nhìn về phía Yến Lâm hỏi: "Tiểu tử này gần đây đang làm những gì? như thế nào ngay cả xe cũng đều mua được?"
Nhìn vào Lamborghini dần dần tan biến ở cuối ngã tư đường, nàng lúc này mới ý thức tới, giữa nàng và Tiêu Ngự chênh lệch là xa xôi bao nhiêu, lúc trước là nàng chê bần thích phú, dần dần xa lánh Tiêu Ngự, mà bây giờ, Tiêu Ngự đem hư vinh của nàng ra sức dẫm nát dưới chân.
Yến Lâm lén lút lau dòng nước mắt, lắc đầu nói: "Con cũng không biết, nghe bác gái nói, hình như là hắn làm class games thủ."
Triệu phượng mắt sáng lên, đầu năm nay, làm class games thủ buôn bán tiền nhiều không đếm được, cũng không chỉ có mình Tiêu Ngự, lương 1 năm trăm vạn thậm chí nhiều hơn chỗ nào cũng có.
"Tiểu tử này chắc chắn buôn bán lời không ít tiền, bằng không như thế nào ngay cả xe cũng mua được, xe kia ít nhất cũng phải trên trăm vạn, thế này cần bao lâu công phu?" Triệu phượng thầm nói, có thể nàng có chút hối hận, Tiêu Ngự rõ ràng là có tiền, nếu như là Tiêu Ngự kiếm được rất nhiều tiền, nghĩ tiểu tử kia đối với Yến Lâm ngoan ngoãn phục tùng, nếu như là Yến Lâm gả cho Tiêu Ngự, phải biết toàn gia sẽ không bao giờ phải ở trong xóm nghèo này chịu vất vả nữa.
"Tiểu Lâm a, ngươi bây giờ quan hệ cùng Tiêu Ngự tới mức nào rồi?" Triệu phượng giọng nói dịu dàng xuống, vẻ mặt tươi cười nhìn vào Yến Lâm nói ra.
Yến Lâm nhìn bộ dáng tươi cười của triệu phượng, đột nhiên cảm giác, mẫu thân tươi cười lại như là châm chọc, 1 luồng cảm giác căm hận dâng lên trong lòng, rồi lại thở dài 1 hơi, chính mình thường không phải như thế sao? Yến Lâm cúi đầu trầm lặng hướng trong nhà đi vô, đáy lòng dâng lên 1 trận chua xót.
Thời gian qua đối với bản thân con gái biểu hiện nói gì nghe nấy bây giờ lại làm cho triệu phượng trong lúc nhất thời có chút kinh ngạc.
Tiêu Ngự đến chỗ những đại gia, bác gái từng giúp đỡ qua mình và Tiểu Vũ, đem tiền mặt bản thân lấy ra giao cho bọn họ, bọn họ nói cái gì cũng không thu, Tiêu Ngự vẫn cứ cố chấp đưa cho bọn họ. Thấy được mấy đại gia, bác gái vui mừng tươi cười, Tiêu Ngự trong lòng rất là xúc động. Tiêu Ngự hiểu, bọn họ là vì mình cảm thấy cao hứng, Tiêu Ngự cuối cùng cũng có tiền đồ.
Làm xong những việc này, sữa đậu nành đã trở nên lạnh lẽo, Tiêu Ngự cười vui vẻ, bây giờ cuối cùng đã làm tròn được 1 cái tâm nguyện lúc trước của bản thân.
U Linh Bỉ Mông.
Làm đến nơi đến chốn xong, Tiêu Ngự nhìn lại thời gian, còn có nửa giờ nữa Đấu Trường Hắc Ám sẽ bắt đầu.
Tiêu Ngự an lành ăn điểm tâm, lên lầu, lần thứ 2 tiến vào trò chơi.
Chiếc chiếc ma pháp đăng tựa như những ngôi sao trong đêm tối, rải rác ở trong Minh Dạ Thành, Tiêu Ngự đạp phiến đá xanh đạo phố dưới ánh đèn, hướng khu vực 6 địa điểm đã ước định với Phong Dã đi đến.
Tiêu Ngự ở 1 chỗ trà lâu gặp mặt Phong Dã.
"Hôm nay thi đấu có nắm chắc không?" Phong Dã cười mỉm nhìn về phía Tiêu Ngự nói.
"Không tiện nói." Tiêu Ngự cũng không dám đem nói quá vẹn toàn, mấy ngày gần đây Tiêu Ngự thực lực tăng lên phạm vi lớn, nhưng cũng không có thể cam đoan thi đấu nhất định có thể thắng, dù sao Vu Thuật Tát Mãn loại class thiểu số này bình thường sẽ có sát chiêu rất mạnh.
Nghe Tiêu Ngự nói, Phong Dã mỉm cười, hắn trước kia gặp được rất nhiều người, còn chưa thi đấu đã lời thề son sắt nói nhất định có thể thắng, kết quả bại thật thê thảm, người có bản lãnh chân chính sẽ không bao giờ khoe khoang bản thân. Tiêu Ngự và Tiểu Đao, Thư Sinh thi đấu, làm cho Phong Dã đối với Tiêu Ngự tin tưởng tăng lên rất nhiều, Phong Dã thô thô tính ra 1 chút, đơn độc luận bàn các hạng mục số liệu của Tiêu Ngự hiện nay, chống lại Vu Thuật Tát Mãn kia, Tiêu Ngự phần thắng chỉ có trên dưới 3 đến 5 thành, tuy nhiên lấy phản ứng hơn người của Tiêu Ngự, năng lực ứng biến, cùng với ý thức chiến đấu, nghiêm túc PK, phần thắng sẽ ở 6 thành trở lên.
Phong Dã dẫn Tiêu Ngự đến thương nhân gia công bảo thạch.
"Chúng ta đến nơi đây làm cái gì?" Tiêu Ngự không nhịn được có chút nghi hoặc.
Phong Dã lấy ra 1 khỏa bảo thạch màu đen, nói ra: "Đây là Công hội khi kill BOSS thu được 1 khỏa bảo thạch, cấp Truyền Thuyết, kháng vu thuật thêm 10, ngươi lấy trang bị ra đi, ta dùng nó khảm nạm lên, đối với khi PK chắc chắn sẽ có trợ giúp."
Nghe được Phong Dã nói, Tiêu Ngự cũng không chối từ, đem dây chuyền răng nanh đem ra, trang bị cấp Sử Thi có thể khảm nạm 2 khỏa bảo thạch, dây chuyền răng nanh này khảm nạm 2 khỏa bảo thạch cấp Truyền Thuyết, giá trị hẳn có thể nghĩ.
Phong Dã tiếp nhận dây chuyền răng nanh trong tay Tiêu Ngự. Cầm đi khảm nạm.
Tiêu Ngự xem 1 chút Phong Dã lấy ra thuộc tính khối bảo thạch kia.
Chính Ngôn Bảo Thạch: vật phẩm. cấp Truyền Thuyết. Kháng vu thuật +10. Kháng độc +5. Thể lực +20
Khối bảo thạch cấp Truyền Thuyết này thuộc tính không tệ chút nào. Kháng vu thuật và kháng độc đều là thuộc tính tương đối hiếm thấy. Khảm nạm vào dây chuyền răng nanh quả là rất chuẩn.
Bảo thạch này tương đối hiếm. Nhất là bảo thạch tốt như vậy. Khỏa bảo thạch cấp Truyền Thuyết này giá trị tuyệt đối không thua kém 1 cái trang bị cấp Truyền Thuyết. Nếu như đổi lại người khác. Tiêu Ngự chắc chắn sẽ không nhận vào lễ vật trọng yếu như vậy. Nhưng mà nếu là Phong Dã lấy ra. Tiêu Ngự sẽ không khách khí. Tiêu Ngự thực lực càng mạnh. Đấu Trường Hắc Ám phần thắng càng cao. Phong Dã lợi nhuận cũng lại càng lớn. Tiêu Ngự mỗi lần giúp Phong Dã thắng Đấu Trường Hắc Ám. Phong Dã sẽ có thể thắng ít nhất mấy ngàn vạn tiền đặt cược. 1 khỏa bảo thạch cấp Truyền Thuyết. Chỉ là 1 chút số lẻ trong đó thôi. Đây là Phong Dã đầu tư đối với hắn.
1 lát sau. Phong Dã cầm dây chuyền răng nanh khảm nạm xong đi ra. Đem dây chuyền răng nanh giao dịch cho Tiêu Ngự.
"Dây chuyền răng nanh này thuộc tính cũng không tệ a, ta là lần đầu tiên nhìn thấy trang bị cấp Sử Thi. Khảm nạm khối bảo thạch kia cũng rất không tệ, lại có thể là bảo thạch trắng nhưng lại thăng cấp được. Nếu có thể tìm con hệ Bất Tử Sinh Vật phong ấn vào, vậy quả là hoàn mỹ." Phong Dã không khỏi tiếc nuối nói ra, nếu như có thể tìm được 1 sinh vật phong ấn vào dây chuyền này, thực lực của Tiêu Ngự đem sẽ tăng lên được phạm vi lớn, trong khi PK, cũng có thể thu được hiệu quả không tưởng được.
"Tìm khế ước sinh vật cũng rất phiền toái, với lại tìm thấy cũng chưa chắc thích hợp." Tiêu Ngự nói ra, khế ước sinh vật này không phải là tùy tùy tiện tiện có thể tìm thấy, đương nhiên Tiêu Ngự cũng có thể tìm 1 con Bất Tử Sinh Vật vô cùng bình thường phong ấn vào, nhưng nếu như vậy, dây chuyền cấp Sử Thi này sẽ bị triệt để phá hoại không xứng cấp độ của nó.
"Ta nghĩ ra có cái địa phương có con u linh Bỉ Mông, ngươi muốn hay không đi xem thử, nếu như thật có thể đem con u linh Bỉ Mông kia thu vào, vậy quá lời a." Phong Dã đề nghị nói.
"U linh Bỉ Mông?" Tiêu Ngự dừng lại 1 chút, Bỉ Mông cường tráng tự nhiên không cần nhiều lời, Bỉ Mông sau khi chết linh hồn là bất diệt, nhưng linh hồn chúng có thể thôn phệ lẫn nhau, mấy trăm linh hồn mới có thể có 1 con tiến hóa thành u linh Bỉ Mông, u linh Bỉ Mông thực lực so với Bỉ Mông bình thường càng mạnh mẽ hơn nhiều, dũng cảm u linh Bỉ Mông và Huyết Long là sinh vật cùng bậc, sự tồn tại làm cả đại lục ngưỡng mộ, muốn đạt được 1 con khế ước sinh vật như vậy, có khả năng sao?
"Con u linh Bỉ Mông kia còn ở vào thời kỳ còn nhỏ, mới là Lever 30 tinh anh + cường hóa, ta đang chuẩn bị tổ chức 2.000 thành viên Công hội đi thịt luộc con này, nếu như ngươi có hứng thú, ta có thể khiến cho thành viên Công hội ngăn chặn nó, cho ngươi tới thu phục." Phong Dã nói ra.
Phong Dã nói khiến cho Tiêu Ngự có chút động tâm, u linh Bỉ Mông mạnh mẽ là không thể nghi ngờ, sau khi trở thành khế ước sinh vật, u linh Bỉ Mông thực lực có thể giảm xuống phạm vi lớn, nhưng mà bất kể thế nào, tất cả so với phong ấn 1 con bình thường hệ Bất Tử Sinh Vật muốn tốt hơn nhiều! tuy nhiên muốn đạt được con u linh Bỉ Mông này mà nói, chắc chắn phải trả giá rất lớn, nếu như con u linh Bỉ Mông kia không có cách nào bị thu phục, đây chẳng phải là công toi sao?
Tiêu Ngự cân nhắc 1 chút, nói ra: "Ta đi thử xem, nếu như không được, vậy tính cách khác."Được, chờ khi đó ta nhắn tin cho ngươi." Phong Dã gật đầu nói ra.
"khoảng thời gian gần ta đang làm nhiệm vụ liên hoàn, có lẽ không có thời gian rồi." Tiêu Ngự nhíu mày nói ra.
"Vậy chúng ta đến lúc đó lại thương lượng đi." Phong Dã do dự 1 lát, nói.
2 người vừa nói, vừa hướng khu vực 6 khu dân cư đi đến.
Phong Dã chỉ vào mảng lớn khu dân cư lân cận, nói ra: "Kề bên này đều là nơi ở của các Công hội, có rất nhiều tổng bộ Công hội thiết lập tại nơi này. Phía trước chính là tổng bộ Thiết Kỵ, hôm nay trận Đấu Trường Hắc Ám này thi đấu tại nơi này."
Nghe được Phong Dã nói, Tiêu Ngự hơi giật mình, hướng về khu dân cư lân cận nhìn thoáng qua, lân cận có rất nhiều nhà cửa lớn, cảm giác những chỗ này đều là các Công hội mua lấy, những Công hội này thật đúng là tài đại khí thô, những nhà cửa lớn này ít nhất tốn trên trăm vạn kim tệ mới có thể mua được.
Tổng bộ Thiết Kỵ là 1 khu nhà lớn nhất quanh đây, kiểu dáng Tây Âu phong cách kiến trúc màu trắng gắn thành 1 mảnh, bên ngoài là tường bao cao cao, bên trong lục thụ thành ấm – (sống già thành đại ca ).
"Bí mật khó giữ nếu nhiều người biết, đội mũ choàng đi." Phong Dã đối với Tiêu Ngự nói.
Tiêu Ngự gật gật đầu, đội mũ choàng lên.
2 người hướng Thiết Kỵ Công hội đi đến.
"Hội trưởng hảo a."
"Hội trưởng hảo a." (2000/1 gói a)
Phong Dã đối với những games thủ này gật gật đầu, mang Tiêu Ngự tiến vào sân nhỏ chỗ tổng bộ Thiết Kỵ, ở đường nhỏ trong rừng qua lại, thỉnh thoảng có 1 ít thành viên Thiết Kỵ trước mắt đi tới, sau khi thấy Phong Dã, ào ào hướng Phong Dã chào hỏi, bọn họ thỉnh thoảng lại ném ánh mắt hướng về Tiêu Ngự, suy đoán thân phận Tiêu Ngự, những thành viên Công hội này đối với Tiêu Ngự không hề lạ lẫm, clip replay Tiêu Ngự mặc áo choàng tiêu diệt Tuần thú sư đã sớm ở trong Công hội truyền ra, bọn họ ào ào suy đoán, Tiêu Ngự là thần bí cao thủ trong Công hội chuyên huấn luyện ra.
Chung quanh cảnh sắc vô cùng đẹp đẽ, cây xanh, bãi cỏ, hoa dại, giả sơn, nước chảy, hình thành 1 hình ảnh tuyệt đẹp, làm cho người ta có 1 loại ảo giác phiêu lãng ở vùng trung du.
Đi qua vài dòng người qua lại tới phòng khách, Tiêu Ngự phát hiện, ở nơi này games thủ qua lại phần lớn là class đời sống, may, dược hoàn sư, các loại class đời sống cái gì cần có đều có.
"Những thành viên Công hội cần rèn luyện kỹ năng class đời sống buổi tối đều có thể tới đây, toàn bộ vật tư Thiết Kỵ Công hội đều tập trung ở nơi này, những thứ kia so với những Công hội class đời sống còn muốn đầy đủ hơn, dược thảo, khoáng thạch, đều là miễn phí cung ứng, tuy nhiên chế tạo ra đến thành phẩm đều phải nộp lên cho Công hội." Phong Dã thấy được Tiêu Ngự có chút thích thú nhìn vào những games thủ này đi lại, thế là giải thích nói.
Tiêu Ngự gật gật đầu, đi theo Phong Dã vào nội sảnh, người đi lại trở nên thưa dần, xem ra tuyệt đại bộ phận games thủ không cho phép tiến vào nội sảnh.
Sau khi đi qua mấy cái hành lang gấp khúc, đi tới sân huấn luyện phía sau tòa nhà, nơi này chỉ có thưa thớt vài người.
"Người có thể đi vào tới chỗ này đều là dùng được, thân phận của ngươi bây giờ còn khá bí mật, tư liệu của ngươi tiết lộ càng ít, đánh Đấu Trường Hắc Ám phần thắng lại càng cao." Phong Dã nói ra.
Tiêu Ngự đối với điều Phong Dã nói khá hiểu, 1 games thủ nếu như thói quen kỹ năng và chiến đấu của hắn, đều bị người khác hiểu rõ, vậy đối phương sẽ có thể nghĩ ra các loại phương pháp khắc chế, khi đó thi đấu càng khó khăn hơn nhiều.
Tiêu Ngự vén xuống cái nón trên đầu, hướng phía trước mặt nhìn lại, giữa sân trống trải có 1 lôi đài PK hình tròn, cạnh lôi đài PK có 2 games thủ, 1 người dáng người có chút mập mạp, toàn thân đều là sẹo, trông hơn 30 tuổi, mặc trang phục lộng lẫy, cái trang phục này xanh xanh đỏ đỏ, mặc ở trên người của người này, cảm giác có chút vừa phải vừa phối hợp. 1 người khác mặc áo bào màu xám, dáng người gầy còm, 2 má khô gầy, thật đúng là như 1 Vu sư.
"Mã lão bản, đã lâu." Phong Dã sau khi thấy được người mập kia, ra nghênh đón, dáng tươi cười nói ra.
"Đã lâu không gặp." Mã lão bản kia cũng không nhiệt tình, giương tay lên bắt tay cái chào hỏi nói ra.
"Cái tên mập này tên là Mã Ngân Hà, là cổ đông lớn của tập đoàn khai thác Ngân Hà, nói khó nghe 1 chút chính là khoáng chủ, mấy năm nay dựa vào khai thác quặng thu được không ít tiền, nổi tiếng dữ dội a. Tất cả tài sản vượt qua 60 tỷ. Bất quá người này sống không cần biết long người, đắc tội với người ta không ít, nhưng người này có tiền, sau lưng thế lực cũng không nhỏ, ai cũng không dám đắc tội với hắn. Người gầy bên cạnh kia chính là đối thủ của ngươi hôm nay." Phong Dã ở trong kênh pm nói ra, trên mặt vẫn cười tủm tỉm như cũ, cùng cái tên này Mã lão bản có 1 câu không 1 câu hàn huyên.
Mã lão bản ánh mắt tà dương liếc liếc Tiêu Ngự, nói: "Tiểu tử này chính là cao thủ ngươi vừa tìm tới? Rất trẻ a." Người mập giọng nói hàm chứa ý khinh thường rõ ràng.
"Khiến cho Mã lão bản chê cười, kia là huynh đệ của ta, chỉ là tùy tiện đùa giỡn mà thôi, thực sự đảm đương không nổi." Phong Dã cười ha ha nói, thầm nghĩ đến lúc đó ngươi sẽ biết lợi hại.
Người mập nhìn thoáng qua Vu Thuật Tát Mãn gầy còm bên cạnh kia, nói ra: "Đợi lát nữa ngươi tùy tiện theo hắn đùa giỡn là được rồi, nếu là huynh đệ của Phong Dã, đến lúc đó thủ hạ chừa chút tình."
Tặc Đảm Tặc Đảm - Phát Tiêu Đích Oa Ngưu Tặc Đảm