Số lần đọc/download: 11864 / 514
Cập nhật: 2015-11-14 01:57:31 +0700
Chương 31: Vạn Chúng Chờ Mong
“N
ếu có ai chạm vào thân thể ta, hoặc có uy hiếp thì Cuồng lôi tật phong ưng sẽ công kích” .
Lời nói rất đơn giản, thế nhưng toàn bộ quý tộc ở đây mỗi người đều đã thành tinh, nghe xong những lời này trong lòng đều hiểu ngầm. Đông đảo quý tộc đều nhìn về phía Cơ Phất hầu tước, Cơ Phất hầu tước giờ phút này vẫn ôm lấy vết thương trên tay, sắc mặt tái nhợt rất khó coi rất.
" Cơ Phất hầu tước dám chắc động thủ động cước với người ta, thật là ……"
Không ít quý tộc âm thầm suy đoán, trong lòng nghĩ thế nên tự nhiên ánh mắt cũng có chút ý khác, Cơ Phất hầu tước trong lúc nhất thời rất ngượng ngùng.
Kiều An bệ hạ cũng bất mãn liếc mắt nhìn cháu mình một cái. Hắn cũng biết trên lưng Địch Lỵ Á chính là cửu cấp ma thú 'Cuồng lôi tật phong ưng ' của Phong hệ thánh ma đạo Long Nhĩ Tư đại sư, Cuồng lôi tật phong ưng nếu công kích Cơ Phất hầu tước, sợ rằng Địch Lỵ Á dù muốn ngăn cũng không kịp.
Chuyện này sợ rằng không tính là Địch Lỵ Á cố ý nhằm vào Cơ Phất hầu tước. Nhưng đúng là Địch Lỵ Á không phải nhằm vào Cơ Phất hầu tước, trước khi tham gia dạ yến đêm nay, Địch Lỵ Á đã nói qua cùng Cuồng lôi tật phong ưng, nếu có ai động thủ động cước với nàng thì hãy trừng phạt hắn một chút.
Chẳng tên thanh niên quý tộc nào có gan như vậy, thế nhưng Cơ Phất hầu tước lại dám nên tự nhiên là hắn lĩnh đủ.
" Người đâu, mau dẫn Cơ Phất đi xuống trị liệu một chút." Kiều An bệ hạ lớn tiếng gọi.
Cơ Phất hầu tước cũng không giải thích gì, chỉ có thể cúi đầu ôm tay rất nhanh rời khỏi đại sảnh.
Kiều An bệ hạ còn an ủi Địch Lỵ Á : "Địch Lỵ Á tiểu thư, thật sự xin lỗi, khiến ngươi gặp phải chuyện này là chúng ta không đúng, mong nàng đừng để ý."
" Không, không. Kiều An bệ hạ, đây là tiểu phong không đúng. Ta trở về nhất định sẽ nhờ sư phụ giáo huấn nó."
Địch Lỵ Á nói rồi còn cố ý trừng mắt nhìn đầu Cuồng lôi tật phong ưng ở bên cạnh.
Rồi nàng nhân tiện mở lời rút lui : "Kiều An bệ hạ, hôm nay thân thể ta không khỏe, ta xin trở về trước, mong ngài thứ lỗi."
" Cũng được, Địch Lỵ Á tiểu thư, trở về rồi nhất định nên nghỉ ngơi cho tốt."
Nhân vật chính của buổi tiệc hôm nay là 'Địch Lỵ Á' đã rời đi, nên đám quý tộc không khỏi đàm luận xôn xao. Đáng thương Cơ Phất hầu tước tự nhiên trở thành tiêu điểm của mọi người bàn luận.
……
Trải qua chuyện này, không ngờ, Cơ Phất hầu tước vẫn mặt dầy không hề sợ hãi vẫn tiếp tục làm hướng đạo cho Địch Lỵ Á, cả ngày đều đến phủ đệ của Địch Lỵ Á mà bát hoàng tử Tư Khoa Đặc cũng y xì như vậy.
Chỉ tiếc …… Địch Lỵ Á tiểu thư phi thường hiền lành là thế nhưng hai đầu ma thú lại rất đáng sợ. Một lần Địch Lỵ Á tiểu thư bị trượt chân sắp ngã, Tư Khoa Đặc hoàng tử hảo tâm đưa tay ôm lấy nàng. Thế nhưng nghênh đón hắn chính là cú mổ của Cuồng lôi tật phong ưng. Lần này so với Cơ Phất hầu tước còn nghiêm trọng hơn, tay trái của Tư Khoa Đặc hoàng tử trực tiếp bị xuyên thủng.
Trải qua chuyện này Tư Khoa Đặc, Cơ Phất hầu tước hai người đều rút ra một chút kinh nghiệm, bọn họ không động tay động chân nữa. Thế nhưng khi bọn hắn cho rằng chính mình rất quy củ thì vận đen của chúng lại tới.
Đầu Đại địa chi hùng khổng lồ tát liên tục hai tát, đánh bay cả Tư Khoa Đặc và Cơ Phất hầu tước.
Sức lực của Đại địa chi hùng đáng sợ thế nào ? Cho dù Đại địa chi hùng chỉ là tùy ý vỗ ra, nhưng Tư Khoa Đặc, Cơ Phất hầu tước hai người cũng là trọng thương hộc máu.
Bị hành hạ chết khiếp, cuối cùng nhờ Quang minh ma pháp sư trị liệu hồi phục lại.
Dựa theo Đại địa chi hùng 'Cáp Đốn' giải thích là: "Các ngươi hai người, ngày nào cũng lượn qua lượn lại trước mặt Cáp Đốn đại nhân ta. Thực là phiền, sau này ta gặp các ngươi một lần là đánh một lần !"
Lão Thiên a! Thánh vực ma thú 'Đại địa chi hùng' ai dám chọc ? Dù để cho Bàn thạch kiếm thánh 'Hắc Đức Sâm' tới, muốn đánh bại Đại địa chi hùng cũng không phải là đơn giản. Dù sao Đại địa chi hùng, trong các thánh vực ma thú cũng tuyệt đối xếp bên trên.
Nếu không phải Long Nhĩ Tư đại sư có "Thứ nguyên chi nhận" thật sự quá mức đáng sợ thì sao có thể thu phục được Đại địa chi hùng này ? Qua lần này, Tư Khoa Đặc, Cơ Phất hầu tước hai người cũng không dám dây dưa cùng Địch Lỵ Á tiểu thư nữa.
Đế đô, đám người có dã tâm đối với Địch Lỵ Á tiểu thư nhìn gương của Cơ Phất hầu tước, Tư Khoa Đặc hoàng tử cũng không dám có chủ ý gì với nàng nữa.
Bị một đầu thánh vực ma thú một cái tát đánh chết, bọn họ ngay cả khóc cũng không khóc ra tiếng nữa.
o O o
Kiều An bệ hạ sau một lần nói chuyện cùng Địch Lỵ Á mới biết được nàng cũng cùng Lâm Lôi đại sư là đệ tử của Ân Tư Đặc ma pháp học viện, mà Địch Lỵ Á lúc này cũng không vội về Ngọc Lan đế quốc, còn chuẩn bị ở lại Áo Bố Lai Ân đế quốc để quan khán Lâm Lôi cùng Bàn thạch kiếm thánh quyết chiến.
Kiều An bệ hạ, tự nhiên rất thoải mái. Mặc dù ngoại quốc đặc sứ mà ở lại mấy tháng xem ra tương đối lâu nhưng Kiều An bệ hạ lại tỏ vẻ hoan nghênh, nói Địch Lỵ Á ở càng lâu càng tốt.
……
Thời gian trôi qua, đảo mắt đã sắp qua ba tháng, ngày mai chính là mùng bốn tháng tám, giờ phút này khắp mọi nơi đều có vô số người bàn luận về đại chiến Thánh vực ngày mai sắp cử hành.
Thậm chí người ở vài hương trấn ngoài đế đô, hoặc ở các địa phương khác cũng đến đây rất đông.
Bởi vì người quan khán trận đấu này nhiều lắm, đế đô cũng đông nghẹt người. Phụ thạch lộ, bá tước phủ, Hi Nhĩ Mạn, quản gia Hi Lý hai người đang cùng một chỗ uống rượu tán gẫu.
" Hi Lý đại thúc, người có nhận ra mấy ngày nay Lâm Lôi hắn khi ăn cơm hàng ngày đều cười, lại thường xuyên nói giỡn hơn trước nhiều hay không?"
Hi Nhĩ Mạn trên mặt đầy ý cười. Quản gia Hi Lý cũng cười hắc hắc: "Hi Nhĩ Mạn, nguyên nhân vì sao ta nghĩ ngươi cũng biết mà. Địch Lỵ Á tiểu thư ngày nào cũng đến thăm Lâm Lôi thiếu gia, vậy Lâm Lôi thiếu gia có mất hứng không ? Ta thấy Địch Lỵ Á tiểu thư cũng rất tốt. Hơn nữa ta cũng nhận ra Địch Lỵ Á tiểu thư đối với Lâm Lôi thiếu gia có ý lắm."
"Ừ, khi Địch Lỵ Á tiểu thư dùng bữa cùng chúng ta mà ánh mắt nhìn suốt về phía Lâm Lôi thiếu gia nên ngay cả ta cũng nhận ra."
Hi Nhĩ Mạn ngữ khí ra vẻ "Ta biết tỏng tòng tong rồi". Về chuyện này Hi Nhĩ Mạn, quản gia Hi Lý hai người đều rất hài lòng.
" Thế nhưng Lâm Lôi thiếu gia đối với chuyện này luôn tránh không nói đến. Ta cũng đề cập qua một lần với hắn nhưng..."
Hi Nhĩ Mạn lắc đầu bất đắc dĩ nói " Đừng nóng vội, hai người họ chỉ cần có ý thì chuyện sẽ thành thôi."
Quản gia Hi Lý ngược lại rất tự tin. Đúng lúc này, Ốc Đốn, Ba Khắc năm huynh đệ từ sân luyện công ở hậu viện đi tới. Sáu tiểu tử ở cùng một chỗ,quả thật rất sảng khoái.
" Hi Lý ông nội, Hi Nhĩ Mạn thúc thúc." Ốc Đốn lên tiếng chào từ xa. "Di ? Ca ca cùng Địch Lỵ Á tiểu thư vẫn chưa tới sao?"
Mấy ngày nay Địch Lỵ Á ngày nào cũng đến lúc giữa trưa đều cùng ăn cơm với gia đình Lâm Lôi .
" Có lẽ một lúc nữa thôi, đừng nóng vội."
Hi Nhĩ Mạn vừa nói xong từ " vội " thì đúng dịp Lâm Lôi cùng Địch Lỵ Á đang sóng vai đi tới, Hắc văn vân báo 'Hắc Lỗ' cũng theo sau, Bối Bối thì đứng ở trên lưng Hắc Lỗ.
Cả Lâm Lôi và Địch Lỵ Á đều mặc trang phục màu xanh lại cùng ngồi một chỗ quả giống như một đôi tình lữ thế gian.
" Ca, ăn cơm thôi, ngày nào cũng nói chuyện còn sợ thời gian không đủ sao?"
Ốc Đốn cất tiếng chế nhạo khiến cả Lâm Lôi và Địch Lỵ Á đều nhìn về phía hắn,hắn cũng chỉ biết lắc đầu cười.
……
Ngọc Lan lịch năm 10009 buổi chiều ngày mùng bốn, hôm nay khí trời thật là đẹp, bầu trời trong xanh chỉ có vài gợn mây phía chân trời phiêu lãng, gió cũng không thổi mạnh, chỉ một vài làn nhu phong thổi tới tựu như đôi tay nhỏ bé của người tình khẽ lướt trên mặt bạn, khung cảnh thật khiến người ta cảm thấy thoải mái.
Thành tây Đồ Tiêu Sơn ! Nơi đây là một tòa núi nhỏ chỉ gần ngàn thước cao, phương viên vài dặm mà thôi. Hôm nay chung quanh ngọn núi đều đã bị chia làm mấy khu vực, đồng thời còn có gần mười vạn thành vệ quân duy trì trật tự.
Hôm nay rất đông người đến quan chiến, so với trận đấu của Áo Lợi Duy Á cùng Hắc Đức Sâm có lẽ còn hơn nhiều. Mặc dù người đông thế nhưng lại rất chỉnh tề.
Mỗi phương núi đều có thành vệ quân bảo vệ. Trên Đồ Tiêu sơn không có một bóng người, có chăng là trên tầng không của Đồ Tiêu Sơn.
Lâm Lôi đang lăng không mà đứng ! Cho dù là quý tộc của đế quốc đều nhất nhất cách chân núi vài trăm thước.
Ốc Đốn, Ba Khắc năm huynh đệ đám người tự nhiên ở phía trước tương đối gần Kiều An bệ hạ cùng hoàng tộc. Còn Địch Lỵ Á, Long Nhĩ Tư đại sư đều cũng đứng cùng mấy người Ốc Đốn.
Cả đám Ốc Đốn đều ngẩng đầu, lo lắng nhìn về phía Lâm Lôi .
" Ca của ta nhất định sẽ thắng." Ốc Đốn trong lòng thầm nhủ.
Long Nhĩ Tư đại sư cũng vỗ nhẹ bả vai Địch Lỵ Á. Khi nàng quay đầu lại nhìn sư phụ, đôi mắt đã hồng lên. Áp lực trong lòng Địch Lỵ Á lúc này rất lớn.
" Không sao đâu, Lâm Lôi sẽ không có việc gì đâu." Long Nhĩ Tư đại sư an ủi nói.
" Nhất định hắn sẽ không sao." Địch Lỵ Á cũng nói khẽ với chính mình.
" Mẹ kiếp,sao tên Hắc Đức Sâm kia còn chưa tới nhỉ?"
Thanh âm tức giận của Cái Tỳ vang lên, hắn chẳng hề để ý đến đó là Bàn thạch kiếm thánh hay ai khác, muốn chửi là chửi ngay. Lúc này dù là Ốc Đốn, quản gia Hi Lý, Hi Nhĩ Mạn, Địch Lỵ Á, Ba Khắc năm huynh đệ, Chiêm Ni, Lệ Bối Tạp tỷ muội …… những người này đều cũng yên lặng hy vọng Lâm Lôi có thể thắng.
" Lâm Lôi muốn thắng cũng rất khó."
Một thân ảnh mặc trường bào màu xám xuất hiện ở bên cạnh nhận xét .
" Áo Lợi Duy Á ?" Đám Ốc Đốn, Cái Tỳ đều giật mình nhìn người vừa xuất hiện.
Áo Lợi Duy Á đã thật sự sống lại !
Khuôn mặt Áo Lợi Duy Á tái nhợt, thế nhưng khí tức của hắn càng thêm thu liễm, cạnh hắn là Bố Lỗ Mặc.
Áo Lợi Duy Á nhìn đám Ốc Đốn rồi đạm mạc nói : " Phòng ngự của Hắc Đức Sâm là đáng sợ nhất hơn nữa lực công kích của hắn cũng rất mạnh. Các ngươi có lẽ còn nhớ lần trước ta chỉ là chạm kiếm cùng hắn một lần mà cánh tay liền gãy ngay. Thực lực của hắn quả là hơn xa ta. Ngoài ra, tinh thần lực của hắn cũng rất mạnh, tốc độ lại nhanh …… cơ hồ không có khuyết điểm gì. Muốn thắng hắn rất khó."
"Áo Lợi Duy Á,ngươi có thể so sánh với đại nhân nhà ta sao?" Cái Tỳ phẫn nộ nói.
Áo Lợi Duy Á cười nhạt, không nói thêm nữa mà chỉ theo đệ đệ hắn đi tới một chỗ khác rồi im lặng chuẩn bị quan sát cuộc chiến.
" Hắc Đức Sâm đại nhân đến !"
Một tiếng kinh hô không biết từ nơi nào trong đám người vang lên. Tất cả mọi người chợt thấy từ phía chân trời phương đông có một thân ảnh đang bay tới cực nhanh, chỉ trong chốc lát, Hắc Đức Sâm đã bay tới Đồ Tiêu Sơn, đối diện cùng Lâm Lôi.
Lúc này Lâm Lôi cùng Hắc Đức Sâm cách mặt đất cũng chỉ khoảng nghìn thước. Hơn nữa thị lực của mọi người đều rất tốt, vào ban ngày bóng người ở cách xa nghìn thước vẫn có thể thấy rõ. Hai tay Địch Lỵ Á không biết đã nắm chặt lại từ lúc nào, lòng bàn tay đầy mồ hôi lạnh. ……
Cả Đồ Tiêu Sơn với mấy trăm vạn người không có một tia tạp âm, tất cả mọi người đều cảm thấy một áp lực trước đó chưa từng có.
Ánh mắt của mọi người đều tập trung hết vào hai thân ảnh ở trên không.
" Lâm Lôi,ngươi tới thật sớm ." Hắc Đức Sâm cất tiếng đầu tiên.
Lâm Lôi cũng chỉ đạm mạc nhìn hắn, chung quanh gió nhẹ khẽ thổi, hắn bây giờ vẫn giữ trạng thái hình người cơ bản, sở dĩ có thể phi hành là do thi triển phong hệ ma pháp " Phong ảnh thuật " cấp chín.
Phi hành thuật là thất cấp ma pháp, mà tiến giai là bát cấp ma pháp " Phong chi tường dực ", còn cửu cấp ma pháp " Phong ảnh thuật ", là do "Phong chi tường dực" cùng với "Cực tốc" hai đại phụ trợ ma pháp hợp thành, thi triển ma pháp này chẳng những có thể phi hành mà tốc độ cũng cực kỳ kinh người.
Lâm Lôi tùy ý cởi áo khoác ra thu vào không gian giới chỉ, sau đó lạnh lùng nhìn Hắc Đức Sâm nói : "Hắc Đức Sâm, không cần nhiều lời, chuẩn bị đi."
Nói xong, trên người Lâm Lôi liền hiện lên lân giáp màu đen, lớp tiêm thứ dữ tợn cũng từ lưng, trán, cùng khớp xương xuất hiện, một chiếc long vĩ như cương thiết trường tiên súy động không ngừng, đồng tử màu vàng lợt lạnh lùng nhìn chằm chằm Hắc Đức Sâm.
" Nga,thật dứt khoát. Đến đây đi …… xem ngươi có tư cách bức ta phải rút kiếm hay không ?"
Bàn thạch kiếm thánh 'Hắc Đức Sâm' tự tin nhìn Lâm Lôi vừa trả lời đầy khiêu khích.