Số lần đọc/download: 3480 / 71
Cập nhật: 2015-03-27 12:28:43 +0700
Chương 250: Công Thành - Đại Hỗn Chiến (2+3)
- Trận doanh tán tu chính đạo chúng ta tiến vào Cửu u Bí Cảnh từng có một gã Dược sư Luyện Khí hậu kỳ, nhưng bất hạnh chết mấy ngày trước trong một hiểm. Hiện tại chúng ta muốn liên tục tác chiến cùng với dân bản xứ trong tòa thành này sợ rằng sẽ có một chút thương vong, các hạ đã là Dược sư truyền kỳ đệ nhất kinh đô. Nhạc mỗ hy vọng Dương dược sư có thể vất vả một chút giảm bớt thương vong cho hai bên liên minh chúng ta.
- Đây là chức trách của Dương mỗ.
Dương Phàm đương nhiên cũng không cự tuyệt. Loại công thành đại chiến này thương vong khẳng định sẽ có. Nhưng đối với Dương Phàm mà nói chẳng phải là một cơ hội tăng tu vi lên sao?
- Nhạc đạo hữu! Hai đại gia tộc chúng ta đã liên minh cùng các ngài, không biết có thể biết sách lược công thành được không? Trận pháp thượng cổ phía ngoài Thất Thải Thành Bảo này cường đại dị thường, nếu cứ đánh bừa như vậy sợ rằng có chút khó khăn.
Vũ Văn Nhu nói.
Dương Vũ cũng nói thêm:
- Nếu ba vị đạo hữu muốn tiêu hao linh thạch của trận pháp hộ thành này, Dương mỗ có thể kết luận điểm này không thể thực hiện được. Bởi vì lúc trước chúng ta từng tiến vào trong tòa thành đó, phát hiện một lượng lớn linh thạch dự trữ, đáng tiếc ở bên trong không thể mở trữ vật ra.
Mộng Ban cười dài nói:
- Hiện tại mọi người là đồng minh, sách lược công thành đương nhiên có thể nói cho các ngươi.
- Kính cẩn lắng nghe!
Dương Phàm cười nói. Hắn rất muốn biết phương pháp phá thành chân chính của thủ lĩnh trận doanh tán tu này, cùng ý nghĩ của mình có giống nhau hay không.
- Theo chúng ta phân tích, bản thân tòa thành này ngoại trừ cứng rắn ra thật sự không có chỗ đặc biệt gì khác. Mấu chốt chân chính là ở đại trận hộ thành của nó. Đây là một kỳ trận thượng cổ hiếm thấy, những dân bản xứ kia không biết pháp lực, hàng năm muốn mở trận pháp này ra khẳng định cần vận chuvển một lượng linh thạch nhất định làm đầu mối vận chuyển, trận pháp này kết nối với thiên địa linh khí, hoàn toàn có thể tự cung tự cấp. Cho nên, nếu muốn phá thành chỉ có một biện pháp đó chính là trong ứng ngoại hợp phá hư đầu mối trận pháp trong tòa thành.
Thanh âm Mộng Ban như mộng như ảo, trong cặp mắt trong suốt kia lóe ra những tia sáng tinh thần, khiến cho người khác lâm vào hãm sâu. Dương Phàm cảm giác đôi mắt nàng này như cố ý vô tình đối diện với chính mình, không ngờ khiến hắn sinh ra một loại cảm giác thất thường, thiếu chút nữa lâm vào trong đó. Cũng may là cảnh giới của hắn khá cao, định lực cũng rất đáng sợ. chống cự lại loại thần thông tinh thần của đối phương.
- Nội ứng ngoại hợp. từ trong ra ngoài.
Dương Phàm âm thầm gật đầu, phương pháp này cùng với suy nghĩ của mình đúng là không mưu mà hợp.
- Chúng ta còn phát hiện một đặc điểm, đại trân hộ thành này có thể ngăn cản loại công kích pháp thuật, thậm chí bao gồm cả Pháp Bảo công kích, nhưng chúng ta chỉ cần không sử dụng pháp lực là có thể không bị ngăn cản tiến vào. Tuy nhiên nói như vậy sẽ phải thừa nhận hỏa lực đáng sợ từ đám dân bản xứ trên tường thành. Dưới tình huống không sử dụng pháp lực chúng ta không thể chống lại bọn họ từ trên cao đánh xuống.
Nhạc Bá tiếp tục phát biểu.
- KỲ trận thượng cổ này quả nhiên kỳ quái.
Ba người Dương Phàm không khỏi suýt xoa lấy làm kỳ.
- Chúng ta còn có một phỏng đoán, mọi người ở trong tòa thành sở dĩ không thể sử dụng pháp lực hơn phân nửa cùng liên quan đến kỳ trận thượng cồ này. Chỉ cần phá giải được nó, tòa thành này chẳng khác gì thùng rỗng kêu to.
Trong mắt Nhạc Bá hiện lên một đạo tinh quang.
- Không sai! Chỉ cần phá được trận pháp này, chúng ta có thể dễ dàng tàn sát hàng loạt dân trong thành.
Đại hán khôi ngô Cao Phách vốn trầm mặc không nói gì, đột nhiên lên tiếng, trong mắt hung quang hiện lên.
Tàn sát hàng loạt dân chúng trong thành!
Mấy người Dương Phàm có thể tưởng tượng ra tràng cảnh đó, không khỏi hít vào một hơi khí lạnh. Trong tòa thành này ít nhất cũng có bốn năm nghìn người ở, nếu thật sự muốn đồ thành vậy chẳng phải là máu chảy thành sông sao.
- Vấn đề mấu chốt là chúng ta làm thế nào để phá hư đầu mối trận pháp.
Vũ Văn Nhu nói một câu trúng điểm yếu hại.
- Đúng vậy! Chúng ta thay nhau công thành chính là làm màn đệm cho sách lược mấu chốt nhất này.
Nhạc Bá cười tủm tỉm nói:
- Tuy rằng chúng ta ngày đêm công thành không ngừng nhưng mục đích chính là muốn tiêu hao linh thạch đầu mối trận pháp, sau đó chờ đến thời điểm những dân bản xứ kia đi đổi linh thạch, xác định vị trí đấu mối trận pháp, nhất cử công kích phá hư nó.
- Kế này thật tuyệt diệu. nhưng chúng ta ít nhất phải có một người lẫn vào trong tòa thành, thời điểm bọn họ đổi mới linh thạch mới xác định được vị trí cụ thể đấu mối trận pháp.
Dương Vũ đưa ra nghi vấn.
- Ha ha! Điểm này chúng ta tự nhiên có phương pháp, đến lúc đó các ngươi liền biết.
Nhạc Bá vẻ mặt tươi cười nói.
Nói ra toàn bộ sách lược cho ba người này, nhưng điểm mẫu chốt duy nhất lại che giấu. Rất nhanh, thủ lĩnh hai phe liên minh thương nghị ổn thỏa sách lược cụ thể, quyết định nghỉ ngơi nửa ngày, ngày mai bắt đầu thay nhau công thành.
Ngày thứ hai. trời vừa tờ mờ sáng. trận doanh liên minh chính đạo tạo thành năm đội ngũ bắt đầu thay phiên nhau công kích đại trận bảy màu bao quanh tòa thành. Dương Phàm là Dược sư duy nhất của toàn bộ trận doanh liên minh nên không cần phải xuất thủ, chỉ cần có tu sĩ bị thương hắn đều trước tiên chạy tới.
"Hưu hưu hưu"
Cung tên trong tay võ giả trên tường thành đều là cấp bậc Linh Khí, rót chân khí vào rồi toàn lực xạ kích, tên mang theo kình phong đáng sợ, uy thế không thể coi thường, do không nghĩ tới Pháp Bảo ở trong tay võ giả thế tục còn có thể phát huy ra uy lực như thế. Đặc biệt những võ giả Tiên Thiên trên tường thành bắn tên ra lại càng đáng sợ, thậm chí có thể phá vỡ quang mang hộ thể của tu sĩ Ngưng Thần Kỳ.
Mỗi đội ngũ năm tu sĩ không ngừng thay phiên công kích, công kích từ sáng sớm cho đến tận ban đêm. Tại trong quá trình này, Dương Phàm mơ hồ cảm nhận được lực lượng kỳ trận thượng cổ chậm rãi SUY yếu, nhưng loại SUY yếu này vô cùng nhỏ.
"Với tiến độ như thế, không tới mười ngày nửa tháng sợ rằng không thể làm suy yếu tám phần lực lượng của trận pháp này."
Dương Phàm lộ vẻ trầm ngâm suy nghĩ.
Chỉ khi nào linh thạch tiêu hao hơn phân nửa thì dân bản xứ trong thành mới có thể đổi mới linh thạch. Vào lúc ban đêm cho đến tận đêm khuya vẫn như cũ có một đội tu sĩ phụ trách tấn công tòa thành. Dân bản xứ thủ hộ trên tòa thành bởi vì trận pháp chỉ có thể ngăn cản bất cứ công kích pháp thuật nào nhưng không thể ngăn cản lực công kích thuần túy, cho nên bọn họ cũng phải phái người tùy thời canh gác.
"Không biết tận doanh tán tu chính đạo này dùng loại phưong pháp nào để trong ứng ngoại hợp đây?"
Dương Phàm đi đến một góc héo lánh, mặt lộ vẻ trầm ngâm, đồng thời triển khai cảm quan ra bốn phía. Sau khi xác định không ai giám sát mình, trong tay hắn xuất hiện thêm một con băng xà nhò dài chừng ba thước. Trải qua bốn năm ngày tu dưỡng trong Tiên Hồng Không Gian, thương thế linh hồn của Lưu Ly Hàn Tinh Xà đã phục hồi như cũ. Vì tăng thực lực của nó lên. Dương Phàm thậm chí còn cho nó một khối Vạn Niên Băng Tủy để cho nó liên tục tu luyện.
- Đi. tiến vào tòa thành.
Dương Phàm thả Lưu Ly Hàn Tinh Xà xuống.
"Phốc"
Lưu Ly Hàn Tinh Xà rơi xuống mặt đất lập tức tiến vào trong lòng đất, lưu lại một cái động khẩu sâu không thấy đáy. Con rắn này không hổ là Lưu Ly Nham Tinh Xà biến dị. có được thần thông độn thổ đến khó tin, xuyên qua tầng nham thạch không cần tốn quá nhiều sức lực, thậm chí có thể nói như cá gặp nước.
Dương Phàm âm thầm gật đầu, bảo trì liên hệ với Lưu Ly Hàn Tinh Xà.
Chỉ sau thời gian nửa khắc, Lưu Ly Hàn Tinh Xà xuyên qua tầng nham thạch cứng rắn dài mười mấv trượng, chui vào được phía dưới tòa thành. Sau đó. Lưu Ly Hàn Tinh Xà bằng vào lực lượng cơ thể phá vỡ tầng trận pháp bảy màu trong lòng đất, tiến vào trong tòa thành. Dương Phàm phân phó cho nó ở trong lòng đất trong tòa thành tùy cơ hành động, đồng thời giám thị từng người dân bản xứ có thực lực cường đại.
Xuvên thấu qua cảm quan của Lưu Ly Hàn Tinh Xà. Dương Phàm cũng có thể mơ hồ cảm ứng được tầm mắt của nó, đối với tình huống trong tòa thành có hiểu biết nhất định.
Sáu ngày sau.
Liên minh tán tu chính đạo công kích vội vàng không ngừng. Dưới tác dụng của vị thần y Dương Phàm, năm đội ngũ gần như có thể bảo tri không hề có tổn thương. Mà kỳ trận thượng cổ xung quanh tòa thành lực lượng đã suy yếu bốn năm thành. Trong lúc đó, Dương Phàm cũng không biết mình đã trị liệu cho bao nhiêu tu sĩ, tu vi liên tục tăng lên, trong mơ hồ sắp tiếp cận cảnh giới Trúc Cơ trung kỳ.
Ngay tại ngày thứ bảy, dị biến đột nhiên phát sinh, kỳ trận thượng cổ xung quanh tòa thành hào quang chói lọi, lại khôi phục đến trạng thái cường thịnh.
- Cái gì?
Tình hình như thế khiến cho các nhân vật thủ lĩnh thế lực liên minh sắc mặt rất khó coi.
- Không nghĩ tới bọn họ có thể đổi mới linh thạch nhanh đến mức này.
Nhạc Bá lộ vẻ tiếc nuối nói.
- Đành phải tiếp tục công kích!
Mộng Ban sắc mặt không đổi nói.
- Ngươi đã khống chế được mấy người rồi?
Nhạc Bá truyền âm hỏi Mộng Ban.
- Kỳ trận thượng cổ kia có một nữa chống cự đối với loại thần thông tinh thần, cộng với khoảng cách có hạn, thi triển Mộng Thiên Đại Pháp có chút tiêu hao tinh thần, cho tới bây giờ ta mới chỉ khống chế được hai võ giả.
Mộng Ban đáp.
- Được rồi, ngươi tiếp tục cố gắng. Bảo người bị ngươi khống chế đến lúc đó cẩn thận chút.
Nhạc Bá gật gật đầu.
- Đáng tiếc hai võ giả mà ta khống chế cũng không phải cao tầng của dân bản xứ. Nếu có thể khống chế một gã võ giả Tiên Thiên thì sự tình đã tốt rồi. Bởi vì ở trong những dân bản xứ này số lượng võ giả Tiên Thiên rất ít, địa vị cũng rất cao. Tiếc là nếu muốn khống chế một võ giả Tiên Thiên thập phần khó khăn.
Mộng Ban lộ vẻ tiếc nuối nói.
Ngày công thành thứ tám của trận doanh liên minh. dị biến lại phát sinh.
"Vù vù vù"
Có mấy tên nỏ rất lớn phá không phóng tới, kình phong cường đại gào rít ở trong hư không đến chói tai.
"Phốc"
Một gã tu sĩ Ngưng Thần Kỳ bị đâm thủng bả vai, ngã xuống trong vũng máu, còn có một kiện Linh Khí phòng ngự hạ phẩm bị phá vỡ một vết rất rõ ràng.
- Công kích thật đáng sợ!
Dương Phàm âm thầm kinh hãi, đám người Nhạc Bá cũng sắc mặt đại biến. Chỉ thấy trên tường thành kia không biết từ khi nào nhiều thêm bốn năm nỗ xa công thành cỡ lớn. (Nỗ xa = xe nỏ = balista trong AOE)
Nổ xa này cũng không phải chủng loại giống ở thế tục giới, phía trên còn điêu khắc đồ án cùng trận pháp phức tạp kỳ quái. Mỗi khi phát động đều có linh quang lóe lên. Dương Phàm mặt lộ vẻ dị sắc cũng nhìn ra một đặc điểm của trận phép thượng cổ này đó là tu sĩ ở bên trong không thể dùng pháp lực nhưng sử dụng linh thạch thúc động các loại khôi lỗi máy móc hoặc là vật chết cũng không bị hạn chế gì. T
- Trước lui lại đã. Dương dược sư mau tới cứu người.
Ba vị thủ lĩnh vội vàng ra lệnh.
Rất nhanh đội tu sĩ kia đã lui xuống. Dương Phàm chạy qua cứu chữa. Cũng may nổ xa kia mỗi một lần phóng đều phải chuẩn bị nỗ tiễn lại một lần, cho nên có đủ thời gian lui lại. Dương Phàm kiểm tra tình hình thương người bị thương, không khỏi hít một hơi khí lạnh. Toàn bộ bả vai bị xuyên thủng, tên tu sĩ kia gần như sắp lâm vào tử vong. Cũng may còn có thần y như Dương Phàm tọa trấn ở đây mới cứu được hắn một mạng. Chờ sau khi Dương Phàm hoàn toàn chữa khỏi thương thế cho đội tu sĩ này, chính hắn đột nhiên ngẩn ra, sau đó vé mặt vui mừng. Trải qua nhiều ngày liên tục trị liệu không ngờ trong vô tình hắn đột phá, đạt tới cảnh giới Trúc Cơ trung kỳ.
Trúc Cơ trung kỳ!
Dương Phàm hít sâu một hơi, cứ tiếp tục với tình hình này chính mình tại trong Cửu u Bí Cảnh còn có thể tăng lên thêm một bước, bậc cao dường như không thể chạm vào kia cũng không phải xa xôi như vậy.
Đúng lúc này, Nhạc Bá cầm một cây nỗ tiễn từ trên tường thành bắn xuống đi tới, mặt lộ vẻ kinh hãi.
- Tài liệu chế tạo nổ tiễn của công thành nổ xa này siêu việt hơn cả cấp bậc Linh Khí, so với Linh Khí thượng phẩm của ta còn cứng rắn hơn mấy lần, tài liệu luyện chế ra thứ này sợ rằng chính là tài liệu luyện chế Pháp Bảo.
Mọi người nghe vậy vừa mừng vừa lo. Lo chính là uy lực của nỗ tiễn này, vui mừng chính là bảo vật trong Thất Thải Thành Bảo này còn lớn hơn so với trong tưởng tượng. Dưới sự hấp dẫn như thế, mấy vị thủ lĩnh nhìn nhau trong mắt đều lộ ra vẻ hưng phấn và chờ mong.
- Công kích, đội tiếp theo! Mãnh liệt công kích cho ta!
- Công kích! Đội tiếp theo mãnh liệt công kích cho ta!
Công thành nỗ xa xuất hiện không những không có đánh tan ý niệm xâm lấn trong đầu những tu sĩ từ bên ngoài tới này, ngược lại còn làm cho bọn họ càng thêm tham lam điên cuồng.
Đội tham chiến tiếp theo chính là Vũ Văn gia tộc.
- Mọi người phân tán ở trong không trung, áp dụng công kích du đãng, cẩn thân công kích nổ tiễn của nỏ công thành kia.
Vũ Văn Nhu bắt đầu chỉ huy mọi người phát động công kích, không ngừng di động trong không chung, thay đổi vị trí liên tục.
"Hưu hưu hưu"
Cứ nhu vậy, công thành nỏ tiễn uy hiếp ít đi một chút, tối thiểu cũng không dễ dàng bị miễu sát.
"Keng keng. Ầm ầm"
Công kích liên miên không ngừng, trong quá trình này cũng có mấy tên tu sĩ bị thương đều được Dương Phàm chữa khỏi kịp lúc. Đối với Dương Phàm mà nói chỉ cần còn có nửa hơi, ta cũng có thể kéo ngươi từ quỷ môn quan trở về. Tốc độ trị liệu của hắn làm cho người khác nhìn cũng kinh hãi. Thương thế có nghiêm trọng mấy cũng chỉ mất một chút công phu. về phần vết thương nhẹ bình thường cũng chỉ mất thời gian một hai lần hô hấp.
Trong vô hình, có Dương Phàm tổn tại lập tức giảm tỉ lệ tử vong của trận doanh tán tu tới mức thấp nhất. Từ khi hắn gia nhập tới nay, không một tu sĩ nào của năm đội bị thương vong. Cho dù gãy xương, cụt tay hay gãy tay. Dương Phàm sử dụng Ngọc cốt Thuật trong một lát liền có thể trị tốt như cũ.
Ba gã cường giả Trúc Cơ Kỳ Nhạc Bá kia đối với thủ đoạn của Dương Phàm ngạc nhiên thán phục không thôi, đồng thời cũng kinh ngạc tốc độ trị liệu cùng lục duy trì liên tục trong thời gian dài của hắn. Bọn họ mơ hồ phát hiện Dương Phàm đối với trị liệu thương bệnh thập phần tích cực, hoàn toàn là một tinh thần lặng lẽ kính dâng không cầu hồi báo. Đám tu sĩ tham chiến cũng biết dạng thần y như Dương Phàm tồn tại, cho nên thời điểm chiến đấu tận lực tránh không để vết thương vào những nơi trí mệnh. Bọn họ hiểu rằng chỉ cần không bị miễu sát trong nháy mắt, cho dù trọng thương nặng mấy cũng không sợ.
Thời gian từng phút trôi qua, chúng tu sĩ công kích không chút sợ hãi, lực lượng của đại trận bảo hộ tòa thành Thất Thải Thành Bảo đang dần dần giảm xuống. Tiếp tục như vậy qua mấy ngày, mắt thấy lực lượng trận pháp xung quanh Thất Thải Thành Bảo sắp suy yếu được năm thành. Thông qua kinh nghiệm lần trước, bọn họ biết được sau khi này lực lượng của kỳ trận thượng cổ kia suy yếu xuống dưới năm thành thì đám dân bản xứ kia sẽ đổi mới linh thạch. Trong thời khắc này, bất kể là Dương Phàm hay là ba vị thủ lĩnh trong trận doanh tán tu đều lộ vẻ vạn phần sốt sắng.
- Chuẩn bị tốt chưa?
Nhạc Bá truyền âm hỏi.
- Ta đã khống chế bốn võ sĩ dân bản xứ. Bọn họ đang chặt chẽ chú ý động thái phía này.
Mộng Ban cười dài nói:
- Tin rằng chúng ta rất nhanh có thể tìm được điểm đầu mối then chốt của kỳ trận thượng cổ này.
- Chỉ hy vọng như thế.
Nhạc Bá khẽ thở dài:
- Thời gian không thể quá lâu, bằng không địa phương này chung quy sẽ bị thế lực khác phát hiện.
Đồng thời lúc này, Dương Phàm thông qua liên hệ với Lưu Ly Hàn Tinh Xà cảm giác được mỗi một hành động của đám nhân vật cao tầng trong tòa thành.
- Nhạc tiền bối. trong doanh địa đột nhiên mất tích một người.
Một tu sĩ Luyện Khí KỲ báo cáo.
- Cái gì? Có người mất tích?
Sắc mặt Nhạc Bá đại biến, một tay xốc lên người nọ hung hăng hỏi:
- Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
- Tiền bối! Tiểu nhân cùng không biết rõ. Theo tình hình thì đại khái hắn rời đi trong hai ngày gần đây, trước đó hắn là một gã trận pháp sư, không có tham gia chiến đấu.
Tu sĩ Luyện Khí Kỳ này run giọng nói.
"Ầm"
Nhạc Bá vẻ mặt âm trầm, trực tiếp đá tu sĩ Luyện Khí Kỳ kia ra khỏi doanh trướng.
- Trong trân doanh tán tu chúng ta có thể có nội gian.
Nhạc Bá nói với Mộng Ban và Cao Phách:
- Chúng ta phải đẩy nhanh kế hoạch hơn nữa, nếu để thế lực khác tiến tới xen vào vậy phiền toái đó.
Lại qua nửa ngày, Mộng Ban đột nhiên nói:
- Có động tĩnh.
ồ? Bọn họ hình như là đi về tám hướng.
Mộng Ban mặt lộ vẻ kinh ngạc.
- Tám hướng?
Nhạc Bá nao nao:
- Xem ra bố trí của kỳ trận thượng cổ này có chút rườm rà. Đã có tám hướng vậy khẳng định phải đổi mới linh thạch cả tám hướng.
Chuyện nàv có thể có chút phiền toái.
Hai người cau mày, đại hán Cao Phách khôi ngô kia cũng không tham dự vào loại kế sách này.
- Không tốt! Có những tu sĩ khác đang đi về hướng này, giống như là tu sĩ ma đạo. Đúng lúc này, lại có tu sĩ tới báo tin.
- Cái gì? Tu sĩ ma đạo!
Nhạc Bá thần sắc ngưng trọng, triển khai thần thức. đồng thời nhìn về phía xa xa. Chỉ thấv mặt khác của Thất Thải Thành Bảo bay tới mấy chục tên tu sĩ, cả đám tràn đầy Thiên Ma khí.
- Đó là trận doanh tán tu ma đạo!
Tất cả tu sĩ tham chiến nhanh chóng rút về doanh!
- Khẩn trương đề phòng!
- Mọi người đề phòng!
Trong lúc nhất thời, tu sĩ hai bên liên minh tán loạn, toàn bộ phi về phía doanh địa tập trung cùng một chỗ.
"Hưu hưu hưu"
Đúng lúc này, trong trận doanh tán tu ma đạo đối diện bay ra ba tu sĩ trên người tỏa ra huyết quang. Hai nam một nữ trên người đều lộ ra một cỗ khí huyết sát.
- Đó là ba gã đệ tử của Huyết Ma lão tổ, đều là tu sĩ đã ngoài Trúc Cơ trung kỳ.
Nhạc Bá sắc mặt ngưng trọng nói.
Dương Phàm ngưng mắt nhìn phát hiện ở trong trận doanh của đối phưong có Huyết Ma lão thất, còn có một mãnh Lăng Việt Sơn ở phía trước. Huyết Ma lão thất là tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ đứng ở bên trái, phía bên phải là một nữ tử độ tuổi thanh xuân mặc quần đỏ, một đôi mắt câu hồn lạc phách, lộ ra mị lực thành thục mê người, cũng có tu vi Trúc Cơ trung kỳ. Còn có một nam tử trung niên tu vi cao hơn, Trúc Cơ hậu kỳ. Đứng ở giữa hiển nhiên là thủ lĩnh của những người này.
- Huyết Ma lão ngũ, lão lục, lão thất.
Cao Phách kinh ngạc nhìn ba người đối diện đang tới, không ngờ hắn đều nhận biết. Dưới ánh mắt khác thường của đám người Dương Phàm, hắn tùy tiện nói:
- ta từng gặp ba người bọn họ.
- Ha ha ha! Nhạc đạo hữu, Cao đạo hữu. Nhiều năm không gặp. vẫn khỏe chứ!
Huyết Ma lão ngũ cười ha hả, dường như rất đắc ý.
Nữ tử thanh xuân quần đỏ vẻ mặt u oán nói:
- Ôi! Các ngươi cũng thật không có phúc hậu, có một khối địa bảo như vậy không ngờ cũng không thông báo mấy huynh đệ chúng ta một tiếng.
Đôi mắt ưng của Huyết Ma lão thất quét nhìn mọi người, dừng lại trên khuôn mặt của Mộng Ban, vẻ mặt cười tà nói:
- Nếu ta đoán không sai, cô bé xinh đẹp khí chất không tệ này chính là Mộng cô nương, đệ tử của Linh Hà tiên tử rồi?
- Hừ! Không nghĩ tới trận doanh ma đạo các ngươi đê tiện vô sĩ như thế, phái người nằm vùng trong trận doanh chúng ta.
Mộng Ban vẻ mặt chán ghét nói, nhìn thấy những tu sĩ Huyết Ma này nàng liền phát ra chán ghét từ trong linh hồn.
- ít lời vô nghĩa đi, người thấy có phần. Nếu đã để chúng ta biết bí mật tòa thành này, trận doanh tán tu các ngươi đừng mơ tưởng độc chiếm.
Huyết Ma lão ngũ vẻ mặt bá đạo, không chút phân rõ phải trái nào.
Dương Phàm bất động thanh sắc, nhìn tình huống giằng co giữa hai bên ở trong mắt, cũng là vẻ mặt lạnh nhạt. Rất nhanh, thủ lĩnh hai bên tụ tập cùng một chỗ thương nghị phân chia ích lợi. người tham gia đều là tu sĩ Trúc Cơ Kỳ.
Cuối cùng, trận doanh tán tu chính đạo cùng trận doanh tán tu ma đạo đạt thành hiệp nghị: Trước tiên hai bên cùng hiệp lực công phá Thất Thải Thành Bảo, về phần bảo vật bên trong phân chia như thế nào liền xem bổn sự mỗi người đi.
Kết quả thương nghị cuối cùng không ra ngoài phán đoán của Dương Phàm.
Kết quả là hai trận doanh tán tu chính ma hai đạo vì ích lợi chung, trong khoảng thời gian ngắn cùng liên hợp với nhau. Trải qua đàm phán, đại liên minh tán tu chính ma tổng cộng chia làm tám đội phát động mãnh liệt công kích đối với Thất Thải Thành Bảo.
Lần này, lại thêm ba gã tu sĩ Trúc Cơ Kỳ, hỏa lực cũng càng mạnh.
Tuy nhiên trong thời khắc đó, trận pháp xung quanh Thất Thải Thành Bảo lại tỏa ra quang mang bảy màu lộng lẫy, trong chớp mắt khôi phục đến trạng thái đỉnh.
- Đáng chết!
Huyết Ma lão thất mắng to một tiếng.
- Sao lại thế này? Không có đầu mối then chốt phá hủy trận phép sao?
Nhạc Bá vẻ mặt khó hiểu nói.
- Theo người ta khống chế giải thích toàn bộ đại trận có tám chỗ cần được khảm linh thạch, hơn nữa mỗi một chỗ đều có võ giả Tiên Thiên tọa trấn.
Mộng Ban khẽ thở dài:
- Ba người ta khống chế cũng không phải đối thủ của võ giả Tiên Thiên.
- Bên phía trận doanh tán tu ma đạo có dị động gì không?
Nhạc Bá hỏi
- Bọn họ đang đào đường hầm dưới nền đất, cùng dự định từ mấy đường hầm đó lẻn vào trong tòa thành, sau đó trong ứng ngoại hợp.
Mộng Ban đáp.
- Xem ra chỉ có đợi thôi.
Nhạc Bá lắc lắc đầu.
Đại liên minh tán tu chính ma hiệp lực công kích Thất Thải Thành Bảo, cứ cách mấy ngày trận pháp đều được đổi mới Linh thạch một lần. Một ngày nọ, trên lầu thành lại nhiều thêm mấy chục công thành nổ xa, hình thành nhiều uy hiếp hơn đối với tu sĩ phía dưới. Xem ra. những dân bản xứ kia cũng có chút khủng hoàng, tăng thêm rất nhiều nhân lực
Hưu hưu hưu Hưu hưu hưu
Mưa tên từ trên tường thành bắn xuống, kèm theo một trận chấn động không khí chính là những nổ tiễn to lớn. Rất nhanh, đại liên minh tán tu chính ma xuất hiện tử vong. Một gã tu sĩ Ngưng Thần Kỳ bị nổ tiễn xuyên thủng tim lập tức vong mạng.
Sau đó, cứ cách hai ngày đều có thương vong xuất hiện. Dương Phàm bận rộn túi bụi. tu vi không ngừng liên tục tăng lên. Tuy nhiên, hiện tại hắn đã bước vào Trúc Cơ trung kỳ, những tu sĩ bị thương đều là Ngưng Thần Kỳ, tốc độ tu vi tăng lên cũng tính bình thường.
Lại qua mấy ngày, phía nam Thất Thải Thành Bảo bay tới một đội tu sĩ ước chừng có hơn hai mươi người. Tất cả đều đồng một màu là tu sĩ Ngưng Thần Kỳ, trong đó còn có hai gã tu sĩ Trúc Cơ Kỳ.
- Đó là tu sĩ thuộc Quỷ Huyễn Môn!
Có người kinh hô.
- QUỷ Huyễn Môn là đại phái quỷ tu duy nhất trong Ngư Dương Quốc, đồng thời cũng am hiểu huyễn thuật tinh thần.
Mấv trăm năm trước QUỷ Huyễn Môn còn có cường giả Nguyên Anh KỲ tọa trấn, là đại phái siêu cấp trong Ngư Dương Quốc, sau đó bởi vì tên lão tổ Nguyên Anh KỲ kia tạo hóa mới suy bại xuống làm một nhập lưu một phái.
Nhưng dù vậy, thực lực Quỷ Huyễn Môn cũng không thể coi thường, trong tông môn có ba bốn vị tu sĩ Kim Đan bậc cao tọa trấn.
- Đáng giận! Trong trận doanh tán tu ma đạo chúng ta không ngờ cũng có người nằm vùng!
Huyết Ma lão thất gần như vô lực nói.
Đi đầu Quỷ Huyễn Môn chính là một nam tử mắt quỷ âm dương quái khí là tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ. Bên cạnh hắn có một cô bé nhìn như vô tư thanh thuần mặc váy ngắn màu trắng, vài phần trẻ con không ngờ cũng là tu sĩ Trúc Cơ Kỳ, đương nhiên tuổi thật của nàng khẳng định không phải giống như bề ngoài.
- Hắc hắc! Chuyện tốt như vậy đương nhiên không thể thiếu Quỷ Huyễn Môn chúng ta. Nam tử mắt quỷ thanh âm không nam không nữ làm cho người khác nghe thấy nổi cả da gà
- Hi hi! Tốt. tốt lắm. Nơi này thật nhiều người. Bình Tương thích nhất đó.
Cô bé mặc váy ngắn màu trắng kia vẻ mặt khờ dại lãng mạn hô lên.
Kết quả trải qua một phen khúc chiế. Quỷ Huyễn Môn cũng gia nhập đại liên minh tu sĩ nhân loại tấn công Thất Thải Thành Bảo. Đám người Nhạc Bá rốt cuộc hiểu được bí mật về Thất Thải Thành Bảo không có khả năng giấu điếm thế lực lớn khắp nơi đều có tai mắt riêng của mình, có lẽ một người thủ hạ của ngươi chính là người trong trận doanh đối phương tới nằm vùng. Sau mấy ngày, lục tục có tu sĩ của các thế lực lớn nhỏ chạy tới góp vui
Trong lúc nhất thời. người ngoài Thất Thải Thành Bảo như thủy triều dâng, một hai trăm tu sĩ đều là đến từ những tinh anh mới nổi của Ngư Dương Quốc. Trong mơ hồ, tại Thất Thải Thành Bảo một trận công thành đại hỗn chiến sắp bùng nổ trong Cửu u Bí Cảnh.