Số lần đọc/download: 10797 / 422
Cập nhật: 2015-11-21 20:49:45 +0700
Chương 19: Thủy Mặc Họa.
L
inh thú quyển, tại tiên giới quả thật số lượng không ít, có điều tại nhân giới, cho dù là thập nhị kiếp tán tiên cũng không có thực lực để luyện chế Linh thú quyển, tự nhiên vì thế mà Linh thú quyển trở thành trân quý.
Không nói chuyện khác, chỉ nội việc đem Linh thú quyển này tặng cho bát kiếp, thập kiếp tán tiên tán ma thì đã khiến họ nhìn mình với ánh mắt đặc biệt kính trọng rồi. Còn nếu như không đem tặng cho người khác, tự mình thu phục lấy yêu thú làm tọa kị cũng là một việc rất ư là tiêu diêu tiêu sái.
- Có vẻ như Nghịch Ương tiên đế thực sự để lại cho chúng ta không ít bảo bối, mười tám Linh thú quyển này chính là bội số của chín, vậy tự nhiên có thể án theo hiệp định đương sơ để tiến hành phần chia, phần ta lấy hai Linh thú quyển.
Hoắc Xán nói xong liền xuất thủ.
Nghiên Cơ nương nương nương lạnh lùng liếc mắt, thanh âm băng lãnh:
- Hoắc Xán, ngươi nóng vội quá đấy.
Tần Vũ nhìn Linh thú quyển, điều đầu tiên nghĩ đến là --- có thể khống chế yêu thú.
- Nghiên Cơ nương nương, đối với Linh thú quyển này vãn bối cảm thấy không rõ, làm sao mà nó có thể không chế được yêu thú?
Tẩn Vũ nhã nhặn hỏi.
Nghiên Cơ nương nương liếc nhìn Tần Vũ, trong lòng cũng biết là phía sau Tinh Thần Các là một tán tiên thực lực hùng hậu, cười nói:
- Phương pháp luyện chế Linh thú quyển vô cùng đặc thù, tựa hồ có thể liên kết với linh hồn ngươi, do đó yêu thú một khi trói buộc thì không thể phản bội.
Tần Vũ trong lòng hoan hỉ.
Điều mà chàng quan tâm nhất hiện tại chính là một khi bản thân phi thăng hoặc bị lâm tử thì đối với thân nhân sẽ như thế nào. Hiện tại có Linh thú quyển thật đúng là quá tốt.
Có Linh thú quyển Tần Vũ có thể toàn lực bắt lấy một yêu thú lợi hại, với Linh thú quyển có thể bắt linh thú bảo hộ cho thân nhân của mình.
- Nghiên Cơ nương nương, bây giờ chúng ta phân phối Linh thú quyển chứ?
Càn Hư lão đạo ánh mắt có chút nóng nảy, nhìn thấy Linh thú quyển này, Càn Hư lão đạo trong lòng thật sự hưng phấn kích động, ông ta bất quá chỉ là tam kiếp tán tiên, huống chi đối với Linh thú quyển này thì ngay cả thập nhị kiếp tán tiên cũng còn ham muốn nữa là.
Nghiên Cơ nương nương nhìn mọi người rồi nói ngay:
- Như vậy chúng ta án theo hiệp định đương sơ, ta lấy ba phần, tức là sáu kiện Linh thú quyển, nhóm Tần Vũ lấy hai phần, tức là bốn kiện, Long tộc cũng lấy bốn kiện, Càn Hư lão đạo là hai kiện, Hoắc Xán và Y Đạt hai người là hai kiện. Ta nói như vậy đúng chứ?
Chúng nhân gật đầu.
Nghiên Cơ nương nương tức thì vung tay, trực tiếp thu thập mười tám kiện Linh thú quyển, sau đó hướng về phía Tần Vũ cười nói:
- Đây là bốn kiện linh thu quyển phần của Tinh Thần Các các ngươi.
Lời nói đầy vẻ thân thiện khi giao Linh thú quyển cho Tần Vũ.
Trước tiên cấp cho Tần Vũ, cho thấy Nghiên Cơ nương nương có thiện ý đối với Tần Vũ.
Thực tế thì Nghiên Cơ nương nương không chỉ ngại vị tán tiên lợi hại đứng sau hỗ trợ Tần Vũ. Mà nguyên nhân trọng yếu chính là --- Tần Vũ trong tay đang nắm Phệ Băng Lôi ấn phù. Tại hiện trường lúc này chàng là người duy nhất có khả năng gây thương tích thậm chí là lấy mạng của bà ta.
- Tạ ơn Nghiên Cơ nương nương.
Tần Vũ mỉm cười tiếp nhận bốn kiện Linh thú quyển.
Tần Vũ nhìn ra cửa của tàng bảo các:
- Lập Nhi sao giờ vẫn chưa vào?
- Duyên Lang, Duyên Mặc, đây là phần của Long tộc các người.
Nghiên Cơ nương nương giao bốn kiện Linh thú quyển cho họ, Duyên Lang đại biểu đứng ra tiếp nhận, ngay sau đó liền đưa hai kiện qua cho Duyên Mặc.
Nhưng Duyên Mặc chỉ tiếp lấy một cái.
- Duyên Lang, với ta Linh thú quyển này một cái là đủ rồi.
- Hoắc Xán, đây là phần ngươi và Y Đạt.
Nghiên Cơ nương nương lấy ra hai kiện Linh thú quyển, phân biệt đưa cho Hoắc Xán và Y Đạt mỗi người một cái.
- Y Đạt, ngươi cũng cần Linh thú quyển sao?
Hoắc Xán một tay đưa ra không ngờ lấy luôn cả hai kiện Linh thú quyển, Y Đạt lúc này tay đang đưa ra tiếp nhận, nhất thời không biết phản ứng thế nào, trên mặt có nét xấu hổ. Tuy nhiên Y Đạt nhìn phản ứng của Hoắc Xán thì đã hiểu được ý của hắn, hai kiện Linh thú quyển này, một kiện cũng không có phần Y Đạt.
Y Đạt thu tay lại, không có vẻ giận thay vào đó cười nói:
- Hoắc Xán tiền bối là tán ma, vãn bối công lực thấp kém, giữ Linh thú quyển cũng không có tác dụng, để cho tiền bối sử dụng sẽ phát huy tác dụng hơn.
Trên mặt Hoắc Xán cuối cùng cũng lộ chút mãn ý.
Sau khi giao cho Càn Hư lão đạo phần của ông ta, mười tám kiện Linh thú quyển này đã hoàn toàn phân phối xong.
- Tại hạ còn nhớ Nghịch Ương tiên đế đã từng nói qua, trong tàng bảo các này còn có một bảo bối độc nhất vô nhị, so với Thanh Vũ tiên phủ còn quý hơn gấp mười lần. Linh thú quyển này mặc dù trân quý nhưng thật sự vẫn không thể bằng Thanh Vũ tiên phủ được, nói gì đến gấp mười lần. Có lẽ nào bảo bối ở tầng hai?
Y Đạt trầm ngâm nói.
Tại tràng, sắc mặt mọi người đều biến biến đổi.
Sau khi phân phối Linh thú quyển xong, không khí giữa mọi người đã bắt đầu bình hoà, tịnh không vì Linh thú quyển này mà xảy ra tranh chấp, đó là vì mọi người vẫn còn nhớ Nghịch Ương tiên đến từng nói qua về bảo bối trân quý gấp mười lần Thanh Vũ tiên phủ.
Y Đạt nói ra điều này làm cho không khí tại tràng khẩn trương trở lại.
- Linh thú quyển ở tầng một chúng ta phân chia xong, bây giờ lên tầng hai, lối lên tầng hai ở đây.
Nghiên Cơ nương nương vừa cười vừa tiến về phía cầu thang. Bất quản người khác có theo hay không, Nghiên Cơ nương nương là người đầu tiên tiến lên tầng hai.
Càn Hư lão đạo, Hoắc Xán người nào cũng tranh nhau leo lên trước.
Linh thú quyển so với Thanh Vũ tiên phủ còn kém xa, nói gì đến việc so sánh với bảo bối còn quý gấp mười lần Thanh Vũ tiên phủ. Với bảo bối như vậy, cao thủ nào mà không tìm cách tranh đoạt thì đúng là đầu óc có vấn đề.
Hơn nữa ......
Căn cứ theo lời Nghịch Ương tiên đế thì đây là thứ độc nhất vô nhị, nói cách khác là chỉ có duy nhất một kiện, khi đã chỉ có duy nhất một kiện thì tự nhiên không thể nào phân chia được. Lúc đó chỉ còn dựa vào thực lực của bản thân để tranh đoạt mà thôi.
Nghiên Cơ nương nương trong lòng chấn động, không tưởng là khi tiến lên tầng hai thì đã thấy có một người đã đứng ở đó rồi, người này chính thị là Lập Nhi.
- Lập Nhi cô nương, làm cách nào mà ngươi lên được tầng hai? Vừa rồi chúng ta còn tập trung tại tầng một, không thấy một ai từ cầu thang tiến nhập lên tầng hai, vậy làm cách nào cô lên được tầng hai?
Nghiên Cơ nương nương lúc này lo lắng nhất là Lập Nhi đã thu thập được bảo bối kia.
Tần Vũ cùng với Y Đạt mọi người lúc này đã lên đến tầng hai.
Tần Vũ nhận ra Nghiên Cơ nương nương mặt tràn đầy sát khí đang chất vấn Lập Nhi, trong lòng không kềm được giận dữ, thân hình lập tức di động tiến đến trước Lập Nhi, trực tiếp đối mặt với Nghiên Cơ nương nương:
- Nghiên Cơ nương nương, người đang làm gì đó?
Tần Vũ nộ khí trùng trùng, tay nắm chặt Phệ Băng Lôi ấn phù.
Nghiên Cơ nương nương cũng bừng bừng lửa giận, trong tám người thì bà ta thực lực mạnh nhất, đối với bảo bối quý gấp mười lần Thanh Vũ tiên phủ này nhất định phải đoạt được, không nghĩ rằng khi tiến lên tầng hai thì đã thấy Lập Nhi ở đó sẵn rồi.
Bất quá khi nhìn thấy Phệ Băng Lôi ấn phù thì đành phải nén cơn phẫn nộ xuống:
- Ta chỉ muốn biết Lập Nhi bằng cách nào có thể tiến nhập tầng hai?
- Nghiên Cơ nương nương, lúc trước khi còn ở ngoài tàng bảo các, mọi người tiến nhập vào tầng một, còn ta thì trực tiếp tiến lên tầng hai.
Lập Nhi nói một cách tự nhiên.
Tần Vũ cũng trố mắt ra, quay lại nhìn Lập Nhi nghi hoặc nói:
- Lập nhi, vừa rồi không có ai lên cầu thang, hơn nữa trên thạch bia Nghịch Ương tiên đế có nói là từ tầng một theo thông đạo lên tầng hai, vậy sao muội lại vào được?
- Trực tiếp bay lên.
Lập Nhi thực tình đáp.
- Không thể nào, ta đã quan sát cẩn thận rồi, trong tàng bảo các này có bố trí cấm chế, làm sao có thể tuỳ ý đi lại được, duy chỉ có thông đạo do Nghịch Ương tiên đế lưu lại là an toàn.
Càn Hư lão đạo lúc này cũng nổi giận.
- Những gì Nghịch Ương tiên đế nói các người hoàn toàn tin sao?
Lập Nhi nhìn biểu tình ngây ngốc của chúng nhân.
Mọi người như thể bị ai đó chẹn họng, không thốt được lời nào.
- Giỏi cho Nghịch Ương tiên đế, chúng ta lại bị lừa rồi.
Thanh long Duyên Lang lắc đầu cười thảm.
Lúc này trong lòng những người khác cũng tích đầy oán niệm đối với Nghịch Ương tiên đế. Nghịch Ương tiên đế nói là từ thông đạo tầng một tiến lên tầng hai, nhưng có nhất định là phải như vậy không? Đại đa số mọi người đều cảm ứng được tàng bảo các này có bố trí cấm chế, vì vậy không dám đi loạn, còn Lập Nhi lại trực tiếp bay thẳng lên tầng hai.
- Lập Nhi cô nương, tầng hai này có bảo bối gì vậy. Cô có phát hiện ra không?
Nghiên Cơ nương nương nhìn qua tầng hai một cái, cuối cùng quay lại tra hỏi Lập Nhi.
Tại tầng một, mười tám Linh thú quyển xuất hiện ngay trước mặt mọi người. Do vậy khi lên tầng hai, mặc dù chỉ nhìn qua một lần, nhưng với thực lực của Nghiên Cơ nương nương, như quả có tiên bảo nào mà không giấu quá bí mật thì khẳng định sẽ phát hiện ra ngay.
- Nghiên Cơ nương nương!
Tần Vũ chen lời vào, trừng mắt nhìn Nghiên Cơ.
- Lâp Nhi của ta có thu hoạch gì, ngươi có quyền quản hay sao? Bảo bối của Nghịch Ương tiên đế chỉ có duy nhất một kiện. Căn bản là không thể phân chia, ai lấy được là của người đó, tại sao Lập Nhi lại phải nói với bà?
- Ngươi......
Nghiên Cơ nương nương đại nộ, nhưng nhìn thấy Tần Vũ tay đang nắm Phệ Băng Lôi ấn phù, thực sự chỉ còn cách nuốt xuống cục tức này.
Mọi người tại tầng hai lúc này, không chỉ mình Nghiên Cơ nương nương mắt đỏ lên vì bảo bối, mà những cao thủ thủ khác cũng đỏ mắt vì bảo bối, lúc này họ cũng muốn biết Lập Nhi đã đắc thủ được tiên bảo gì.
- Các vị, ta đối thiên phát thệ, nếu như có lấy được cái gọi là báu vật độc nhất vô nhị thì sẽ bị thiên lôi đánh cho hồn phi phách tán.
- Lập Nhi, muội......
Tần Vũ không tưởng là Lập Nhi lại phát thệ như vậy, không khỏi cảm thấy thất kinh.
Lập Nhi nháy mắt với Tần Vũ, cười hì hì nói:
- Nói thực là không thu được gì cả, dù muội lên tầng hai trước tiên nhưng trong tầng hai có tiên bảo gì đáng giá thì lại không phát hiện được, có vẻ được giấu rất kỹ a.
Những người khác cùng thở ra một hơi thoải mái.
Không để tâm đến những gì Lập Nhi nói, sáu người kia lập tức tiến hành lục soát tầng hai một cách cẩn thận.
Tầng hai này bố trí như một đại thư phòng.
- Ta dám nói Nghịch Ương tiên đế này khẳng định đã sinh hoạt một thời gian tại phàm nhân giới.
Tần Vũ cầm lên một cây mao bút (bút lông), quan sát tử tế rồi nói.
Loại mao bút này cùng một dạng với loại mao bút đặc hữu có thời Tần Thuỷ Hoàng còn tại thế, có điều Tần Vũ cảm thấy loại mao bút này rất nặng, trong khi Tần Vũ còn đang nói tiếp thì ------
Một đạo kiếm khí mê mông từ đầu bút phóng xuất ra, kiếm khí trực chỉ nhắm vào tay của Y Đạt, và dễ dàng xuyên qua cánh tay Y Đạt.
- A, có đánh lén......
Nguyên lai là Y Đạt đang cẩn thận tìm kiếm thì nhận ra biểu tình kinh ngạc của Tần Vũ khi nhìn xuống cây mao bút, lúc này tại đầu bút vẫn còn ẩn hiện kiếm khí, mắt Y Đạt lập tức như có lửa, thân thể hóa thành một đạo lưu quang.
Nhắm thẳng đến giá để bút trên bàn.
Tầng hai này vốn không lớn, kiếm khí phát ra năng lượng, tự nhiên là chúng cao thủ nhận ra tình cảnh phát sinh, nhưng bắt kịp Y Đạt không có được vài người, Duyên Lang là một trong số đó, Nghiên Cơ nương cũng kịp thời phản ứng.
Oanh! Tranh đoạt năm cây bút trên giá bút lập tức nổ ra, năm cây mao bút đã phân tán ra.
Y Đạt lấy được một cây mao bút trước tiên, cùng lúc đó một giọt máu rơi trên mao bút, tức thời đạo đạo kiếm khí lóe ra, sau đó mao bút trực tiếp dung nhập vào thân thể Y Đạt. Cùng lúc đó các cao thủ khác cũng đã bắt đầu tranh đoạt
Nhờ phản ứng nhanh nhẹn mà Duyên Lang và Nghiên Cơ nương nương đã đoạt một cây mao bút.
Sau đó, Càn Hư lão đạo và Hoắc Xán nhờ vào thực lực cũng tranh đoạt được một cây mao bút.
Cùng với cây mao bút lúc đầu của Tần Vũ, tổng cộng là sáu cây mao bút. Các đại cao thủ lập tức tiến hành tích huyết nhận chủ, ngay lúc tích huyết nhận chủ, Duyên Lang kinh ngạc la lên.
- Không tưởng được là trung phẩm tiên khí, hơn nữa còn ẩn hàm kiếm khí lăng lệ.
- Sáu cây mao bút này không ngờ lại là trung phẩm tiên khí.
Nghiên Cơ nương nương cũng cuồng hỉ.
- Không ngờ! Ta chỉ nghĩ sáu cây mao bút này là sáu cây tiên kiếm biến hoá ra, nhưng khi dung nhập vào thể nội mới phát hiện loại tiên khí này phóng xuất ra loại kiếm khí kinh nhân như thế, không ngờ nguyên bổn lại là mao bút!
Càn Hư lão đạo trên mặt không giấu được vẻ vui mừng.
Trung phẩm tiên khí, kể cả bát kiếp, thập kiếp tán tiên ở Bạo Loạn Tinh hải cũng không có một ai sở hữu trung phẩm tiên khí, tại tiên giới, đại bộ phận kim tiên cũng chỉ sử dụng trung phẩm tiên khí, trình độ trân quý có thể tưởng tượng.
Nguyên do là Y Đạt lúc đầu bị kiếm khí xuyên qua tay đã khiến hắn ta liên tưởng đến mao bút này là tiên kiếm.
Ai lại nghĩ được khi dung nhập vảo cơ thể mới phát hiện bổn thể là mao bút, nhưng ------ nếu luận về lực công kích thì thậm chí còn vượt qua cả trung phẩm tiên khí loại tiên kiếm bình thường.
- Nếu ta đoán không lầm, Nghịch Ương tiên đế lúc đương thời luyện chế ra sáu cây mao bút này thường dùng để viết chữ vẽ tranh, tự nhiên là kiếm khí trên người đã quán nhập vào trên máo bút này, sáu cây mao bút này, về uy lực còn vượt qua trung phẩm tiên kiếm thông thường.
Nghiên Cơ nương nương phán đoán.
Càn Hư lão đạo kinh ngạc nói:
- Lẽ nào...... Nghịch Ương tiên đế là kiếm tiên đã tuyệt tích trong truyền thuyết của Đằng Long đại lục?
Kiếm tiên, lực công kích cực mạnh, nhưng từ trăm vạn năm trước đã không còn truyền nhân, các đại cao thủ tán tiên tán ma chỉ còn biết đến kiếm tiên thông qua những kí tải trong cổ lão thư tịch của bản phái mà thôi.
- Duyên Mặc, ngươi đang làm gì đó?
Nghiên Cơ nương nương hốt nhiên phát hiện Duyên Mặc đang thu thập một bức tranh thuỷ mặc treo trên tường.
Trên tường tầng hai này mặc dù có treo cả chục bức tranh thuỷ mặc, nhưng mọi người chỉ nghĩ là chúng dùng để trang trí cho căn phòng, chỉ riêng có Duyên Mặc và Tần Vũ là thu thập một bức vẽ thuỷ mặc trên tường, Nghiên Cơ nương nương chỉ dời mục quang nhìn quanh một lần là đã nhận ra chỗ tương đồng giữa hai bức tranh.
Tại phần dưới của hai bức tranh thuỷ mặc đền có hình biểu tượng tiên kiếm rất nhỏ.
- Vẫn còn một bức!
Trên mỗi bức tường đều có treo nhiều bức tranh thuỷ mặc, nhưng Nghiên Cơ nương chỉ phát hiện thấy một bức thứ ba đồng dạng có hình tiên kiếm ở phía dưới, cơ thể liền hoá thành một đạo lưu quang lao thẳng đến, trực tiếp thu bức tranh thuỷ mặc vào trong lòng ngực.
- Bọn họ......
Càn Hư lão đạo, Hoắc Xán mấy người cảm thấy quái lạ, không hiểu tại sao.
Tần Vũ, Duyên Mặc, Nghiên Cơ nương nương ba người đồng thời thu nhập bức tranh thuỷ mặc, thời gian trôi qua một cách tĩnh lặng, bất ngờ trên mặt mỗi người đều biểu hiện vẻ cuồng hỉ không thể kìm nén được. Cho dù Duyên Mặc có tự kềm chế, hay Nghiên Cơ nương nương là người có địa vị thì lúc này toàn thân đều kích động đến mức run rẩy, khuôn mặt đỏ lên do quá kích động.