Số lần đọc/download: 2979 / 50
Cập nhật: 2015-11-08 03:04:44 +0700
Chương 153+154: Ngưng Luyện Cuối Cùng
Thấy bọn người Kim Nam Thanh xông tới, thần sắc bất động, nhưng trong lòng thì đại hận, vốn tưởng rằng đối phó mấy tên thái điều này rất dễ dàng, không ngờ rằng gặp được một quái thai như Tiểu Báo Tử, đôi chùy bạc đã có uy thế khôn cùng không nói, cuộc chiến đấu vừa rồi giống như làm xiếc, trong khoảng thời gian ngắn, thanh thế tăng nhiều, bản thân hắn lại không bị tổn thương, bởi vậy, muốn trong thời gian ngắn phân thắng bại là rất khó.
Mẹ kiếp, chuyện như vậy làm sao lại xảy ra với hắn chứ? Nhưng nó lại diễn ra trong hiện thực.
Trong nội tâm Liễu Tứ phàn nàn một câu, vòng vàng trong tay quét ngang, thân hình chấn động mãnh liệt, nói:
- Các tiểu tử, nếu các ngươi đã muốn chơi, ta sẽ chơi thật thống khoái với các ngươi.
Khi đang nói chuyện, vòng vàng trong tay của hắn kêu lên ong ong, âm thanh này rất chói tai, những người xông lên bị vòng vàng của hắn ngăn cản, lại bị đánh bay ra ngoài lần nữa, lúc này thì không còn may như trước, binh khí tiếp xúc với vòng vàng, liền cảm nhận được một tần suất chấn động rất nhỏ từ trên binh khí truyền tới, loại chấn động này cực nhỏ, nhưng tần suất cực nhanh, thời điểm bọn họ cảm giác không đúng, nửa thân trên đã chập choạng, binh khí trong tay không biết đã bay đi nơi nào rồi.
Chỉ có Tiểu Báo Tử, bởi vì trong tay cầm một đôi tiểu chùy, chịu ảnh hưởng còn lớn hơn, loại cảm giác này trước kia hắn đã nhìn thấy, lúc ở Văn gia, hắn đã nhìn thấy hắc bào nhân sử dụng một ngón tay phát ra chấn động giống như thế này, nhưng so với chấn động hiện tại, uy lực đầu ngón tay của hắc bào nhân còn mạnh hơn gấp trăm lần, chỉ dùng một ngón tay, đã làm cho nguyên khí của hắn đại thương, thầm vận Thái Cực Quyền giảm bớt uy lực.
Tiếp tục đánh bay đám người Kim Nam Thanh một lần nữa, Liễu Tứ không muốn tiếp tục chơi trò mèo vờn chuột với Tiểu Báo Tử nữa. Vòng vàng trong tay run lên, huyễn hóa ra ngàn vạn hư ảnh, lập tức quấn vào trong tiểu chùy của Tiểu Báo Tử.
- Không tốt!
Tiểu Báo Tử thấy tình hình này, thầm kêu một tiếng không tốt, chùy ảnh biến mất, chuyển công thành thủ, bảo vệ môn hộ.
Lại nghe âm thanh cạch cạch...
Mấy tiếng giao kích vang lên, vòng vàng của Liễu Tứ quay ngược trở lại đánh tiếp, liên tục giao kích với tiểu chùy của Tiểu Báo Tử, cũng không phải dùng cứng đánh cứng, mỗi một lần giao kích, đều thay đổi góc độ, nói trắng ra, mỗi chiêu đều đánh vào thời điểm Tiểu Báo Tử lực cũ vừa hết, lực mới chưa sinh.
Điều này, làm cho Tiểu Báo Tử khó chịu muốn chết, cảm thấy cánh tay bắt đầu tê dại, mỗi một kích, thân thể đều phải dừng lại một chút, kình lực dây dưa, khó chịu muốn chết, hận không thể lập tức vứt chùy đi, quay người bỏ chạy.
Trốn nhưng không thể trốn.
Trong nội tâm Tiểu Báo Tử nhanh chóng hiểu ra, nếu như hiện giờ mình run tay, chắc chắn sẽ chết dưới độc thủ của Liễu Tứ, đoán cốt giới và luyện bị giới là cái hào rộng, cũng không phải dễ dàng đền bù như vậy.
Nhưng mà, nếu như hắn thật sự muốn trốn, cũng không phải là không có cơ hội, trên thực tế, rất dễ dàng, chỉ cần sử dụng Tam giới tiểu na di là được, hắn rời đi cực kỳ nhẹ nhàng, nhưng làm như vậy, sẽ bại lộ bí mật.
Đây chính là điều mà hắn băn khoăn, hắn cố kỵ quá nhiều, không có khả năng đem toàn bộ át chủ bài trên người bại lộ ra ngoài, nếu đem át chủ bài lộ ra, dù có thể chạy thoát được, hậu hoạn cũng vô cùng.
- Lại nói, đành phải liều một lần cuối cùng, thật sự không được, đành phải bỏ trốn!
Tiểu Báo Tử bị vòng vàng vây khốn, khuôn mặt âm trầm bất định, cuối cùng, cắn răng một cái, vung song chùy trong tay một cái thật mạnh, buông ra, song chùy như mủi tên, rời khỏi tay, đập tới Liễu Tứ.
Đây là chuyện hoàn toàn vượt qua ngoài ý liệu của Liễu Tứ, hắn không ngờ Tiểu Báo Tử dám làm như vậy.
Tiểu Báo Tử quăng tiểu chùy đi phát ra âm thanh vù vù, Tiểu Báo Tử cầm song chùy đã chiếm tiện nghi về vũ khí, theo bản năng hắn cho rằng Tiểu Báo Tử đuối sức, cho nên run tay buông song chùy ra, sau đó ném song chùy đi, được ăn cả ngã về không, nhưng lại làm cho hắn luống cuống tay chân.
Nhìn thấy tiểu chùy của Tiểu Báo Tử bay tới, súc tích lực lượng đâu chỉ mấy ngàn cân, lúc này bỗng nhiên rời tay, chỉ thấy "Đương đương" hai tiếng, tiểu chùy phá tan thế công của vòng vàng, lao thẳng về phía hắn, dù tu vi và thân thể của hắn là đoán cốt giới, cũng không dám đón đở, tay khẽ vẫy, nắm vòng vàng trong tay, thân thể uốn éo, giơ vòng vàng lên ngăn cản song chùy.
- Oanh... Oanh...
Hai tiếng nổ mạnh, song chùy nện vào vách động, phát ra tiếng nổ mạnh, núi đá rung chuyển một hồi, hai thanh tiểu chùy dính vào trên thạch bích cứng rắn.
Tiểu Báo Tử còn chưa chờ Liễu Tứ đứng vững đã từ trên lao xuống, vung mạnh hai đấm đánh về hướng Liễu Tứ.
Đại Hoang Thập Tam Quyền!
Vòng vàng trong tay Liễu Tứ quay tít một vòng, thân thể mượn vòng vàng tránh thoát hai quyền, sắc mặt lại trở nên cổ quái.
Uy thế hai quyền này của Tiểu Báo Tử so với song chùy khác biệt như ngày và đem, uy thế chưa tới một phần trăm của song chùy, nhưng lại làm cho hắn cảm thấy nguy hiểm cực độ.
Tiểu Báo Tử cũng không đợi hắn suy nghĩ xong đã xông tới, vung mạnh quyền đánh tới.
Hiện tại hắn vừa mới đột phá Tam phẩm, nội khí bị tiêu hao trước kia vì cơ thể đột phá đã khôi phục lại và tăng lên không ít, vốn hắn muốn mượn những đệ tử Ô gia khác hợp lực lao ra ngoài, nhưng nhìn thấy mấy sư huynh không chịu nổi một kích, bị vòng vàng chấn động đã đánh tất cả bay ngược lại, liền biết rõ, chuyện hôm nay phải dựa vào chính mình.
Đối phương là đoán cốt giới, mình không phải là đối thủ, bởi vậy đành phải tận lực, hắn am hiểu nhất không phải chùy mà là quyền pháp, bởi vậy, quyết đoán ném song chùy ra, đoạt lấy tiên cơ. Hiện tại muốn dùng thi triển lực lượng cường đại nhất đánh cược một lần, nếu lúc này mà thất bại, như vậy, hắn chẳng cần biết đến hậu hoạn, trực tiếp dùng Tam giới tiểu na di bỏ trốn.
Trong nháy mắt Liễu Tứ tránh né song chùy, lại bị hắn bắt được tiên cơ, hắn đương nhiên không bỏ qua, xông lên phía trước, liền thi triển Đại Hoang Thập Tam Quyền.
Bộ quyền pháp này được truyền lại từ thượng cổ, thi triển ra, đều có một loại phong cách cổ xưa khí thế thê lương, đương nhiên, trọng yếu nhất chính là vì Tiểu Báo Tử đem bí quyết Thái Cực Quyền, Thiên Xà Liễm Tức Thuật và quái lực quyền vận dụng vào trong đó, cho nên, một khi vận dụng, liền lộ ra vể kỳ quái.
Chỉ thấy hắn đảnh một quyền ra, thập phần ngưng trọng, không mang theo tiếng gió, Liễu Tứ là cao thủ đoán cốt giới cảm thấy mình đánh ra lực lượng của mình, dùng một quyền, là có thể đánh bay Tiểu Báo Tử, nhưng hết lần này tới lần khác, trong ý thức, không dám tiếp nó, giống như quyền pháp của Tiểu Báo Tử thập phần nguy hiểm.
Hơn nữa bị Tiểu Báo Tử đầu cơ, tâm thần cũng có chút loạn, thời điểm vừa bắt đầu, lại bị Tiểu Báo Tử làm luống cuống tay chân.
Nhưng dù sao hắn là cao nhân đoán cốt giới, chỉ mấy chiêu qua đi, là ổn định lại.
Tiểu Báo Tử dùng quyền pháp, chẳng khác nào tay không tấc sắt, hắn còn vòng vàng trong tay, cho nên, chỉ cần Tiểu Báo Tử đánh một quyền tới, hắn sẽ dùng vòng vàng ngăn cản. Đương nhiên Tiểu Báo Tử cũng không có ngu đi dùng tay của mình liều mạng với vòng vàng của hắn, đương nhiên phải tránh đi, nhưng trong lòng mắng lớn, đúng là xấu hổ tới cực điểm, một cao thủ đoán cốt giới phải dùng binh khí tiếp quyền của một thái điều mới vừa đột phá Tam phẩm, đúng là mất mặt.
Nhưng mà, Tiểu Báo Tử cũng không sợ, kiêng kị vòng vàng của đối phương, cho nên không đánh, tránh chỗ mạnh đánh chỗ yếu, đây chính là tinh túy của Thái Cực Quyền, cho nên, khi nhìn thấy vòng vàng của đối phương đánh tới, nắm đấm của hắn tránh ra, nhưng khi tránh lại không có quy luật.
Dần dần, Liễu Tứ cũng nhìn ra chút manh mối, chỉ thấy hai quyền đầu của Tiểu Báo Tử xoay thành vòng tròn, mỗi một vòng xoay, đều lưu lại một cổ khí kình cổ quái, tuy khí kình cổ quía này cực mỏng nhưng vòng xoay càng ngày càng nhanh, khí kình càng ngày càng nhiều, mà vòng xoáy này lại lấy Tiểu Báo Tử làm trung tâm, muốn phá vỡ vòng xoáy này cũng không khó khăn, nhưng lại thập phần uốn éo, làm cho tay hắn vận dụng vòng vàng, không biết nên bắt đầu từ nơi nào.
Mà theo thời gian trôi qua, hắn phát hiện phiền toái càng lúc càng lớn, nắm đấm của Tiểu Báo Tử lưu lại quyền kình càng ngày càng rậm rạp, vừa tiếp xúc với vòng xoáy đã bị chuyển dời sang chỗ khác, thân hình của hắn bị quyền kình rập rạp này hóa thành lưới bao vây, khí kình bện thành lưới là do từng quyền lưu của Tiểu Báo Tử tạo thành, hắn mượn lực đả lực, dù là lực công kích của vòng vàng, đại bộ phận đều bị cổ khí kình cổ quái này mượn đi, làm cho khí kình của Tiểu Báo Tử càng ngày càng rậm rạp, khí thế càng ngày càng thịnh, càng ngày càng cổ quái, thậm chí Liễu Tứ cảm giác được, sau khi khí kình hình thành, sẽ biến thành một hồng hoang cự thú thôn phệ tất cả.
Chỉ như vậy, đột nhiên hắn hiểu được có chuyện gì đang xảy ra, sắc mặt biến thành vô cùng khó coi.
- Quyền ý? Đáng chết, hắn đang ngưng luyện quyền ý của chính mình, điều này sao có thể, hắn vừa mới đột phá Tam phẩm mà thôi, làm sao có thể ngộ ra quyền ý chứ?
Vật chất là cái gì, đó chính là vấn đề mà triết học của thế giới kiếp trước đang tìm hiểu, nhưng đi đến thế giới này, vấn đề triết học chính là vấn đề biến thành sự thật.
Sau khi đem tất cả biến thành sự thật, lại có câu hỏi để hỏi, đó chính là: ý là cái gì? Thần niệm là cái gì?
Thần niệm, nói trắng ra, chính là cảm giác của ngươi cường đại đến mức có được ý thức.
Đây chỉ là một giải thích đơn giản nhất, cũng không chính xác.
Trước khi có thần niệm, còn có một khái niệm, đó chính là khí thế.
Ở kiếp trước Tiểu Báo Tử thường xuyên nghe người ta nói thế, người này rất có khí thế, khí thế rất lớn, lại nói, trong nhà người này có người có khí thế rất thịnh, khi tức giận cũng có khí thế, đương nhiên, những thứ này về cơ bản chính là để hình dung cao thủ, hoặc một ít quan lớn có địa vị hiển hách.
Nhưng trên thực tế thì thế nào?
Kiếp trước Tiểu Báo Tử gặp không ít quan lớn, tỉnh trưởng bí thư đã gặp không ít, nhưng chân chính mặt đối mặt. Cũng không thấy khi bọn họ tức giận có cái khí thế gì, nhiều nhất là vì thường xuyên đứng ở địa vị cao nên có thái độ từ trên cao nhìn xuống mà thôi. Cho nên, Tiểu Báo Tử vẫn cho rằng, cái gọi là khí thế, chính là một loại hư cấu, là một từ ngữ nhầm khuếch đại mà thôi, khí thế cái rắm, tất cả mọi người là người, chẳng lẽ vừa sinh ra đã có ai ba đầu sáu tay sao?
Nhưng đi đến cái thế giới này, tiếp xúc với võ học, từ từ, đối với hiểu biết về võ học, sau đó Tiểu Báo Tử đã hiểu ra, thứ gọi là khí thế này, đúng là có tồn tại.
Chỉ cần là người biết võ công, tu luyện ra nội khí, hắn đã có khí thế của mình, nhưng vì hắn vừa bắt đầu, khí thế kia thập phần nhỏ bé, giống như một ngọn lửa nhỏ. Cũng có thể làm cho không khí xung quanh sinh ra ảnh hưởng nhất định, nhưng nếu không dụng tâm cảm ứng, rất khó cảm giác được.
Một khi tu vi tới trình độ nhất định, chỉ cần ngươi khống chế nội khó trong người, nội khí trong người của ngươi sẽ làm ảnh hướng đến khí lưu chung quanh, làm cho cảnh vật xung quanh sinh ra một ít biến dị, giống như Tiểu Báo Tử hiện tại, lúc hắn òoàn toàn vận dụng Cửu Long Thần Hỏa Công, hắn cảm thấy không khí chung quanh nóng lên, giống như một bó đuốc, làm không khí bốc hơi.
Nhưng mà, đây cũng không phải là khí thế, hoặc là nói, không phải là khí thế chân chính!
Khí thế chân chính ngoài việc có thể làm không khí chung quanh bị ảnh hưởng, còn trộn lẫn ý niệm của bản thân.
Ý niệm, đây chính là một khái niệm vô cùng huyền diệu, nhìn không thấy, sờ không được, nhưng đúng là nó có tồn tại. Nói một cách đơn giản, nhớ năm đó, thời điểm cách mạng, tại sao xuất hiện tình huống sóng cồn đào cát, tại sao phải có anh hùng, vì sao cẩu hùng lại không ít?
Vì sao lúc chịu phạt, có ít người kiên trì được, có ít người kiên trì không được, đó chính là vấn đề ý chí, có người có ý chí mạnh, có người có ý chí bạc nhược yếu kém.
Ở kiếp trước, cho dù ý chí có cường thịnh cỡ nào, cũng chỉ là ý chí, nhìn không thấy, sờ không được.
Mà ở thế giới này lại khác, thời điểm ngươi tu luyện ra luồng nội khí đầu tiên, sợi nội khí này liền lưu lại ý thức lạc ấn của ngươi.
Vì sao lại nói như vậy?
Ngươi nghĩ lại xem, ngươi vận hành nội khí trong cơ thể, dựa vào cái gì, không phải là do ý thức chỉ huy sao?
Khí tùy ý động, ý tùy ý đi, từ thời điểm nội khí sinh ra, đã hòa cùng một nhịp thở với ý chí, không thế nào chia cắt.
Mà quá trình tu luyện, bản thân đã là một quá trình gian khổ, thân thể chịu đựng, nội khí ngưng luyện. Bản thân quá trình đã tôi luyện ý chí, giống như Tiểu Báo Tử hiện giờ có đại thành tựu, đó là vì hắn đã chịu rất nhiều thống khổ mới có ngày hôm nay.
Cho nên, khi tu vi càng cao, lực ý chí cũng càng mạnh, tâm chí cũng càng kiên cường.
Ý chí cứng cỏi đến một trình độ nhất định, sẽ sinh ra biến hóa về chất.
Biến hóa này, chính là thần niệm được sinh ra!
Thần niệm, chính là một khái niệm hư ảo, kỳ thật chính là ý thức, chẳng qua là khi người bắt đầu cảm giác được ý thức này, thì nó đã chính thức tồn tại, khi đó ngươi có thể tiến hành khống chế, cái ý thức này, cũng biến thành thần niệm.